Trong Thái Thương Tông, Đoàn Kết Nghĩa nghe sư phụ muốn quảng cáo tông môn thì thực động tâm, thế nhưng kết hợp tình huống thực tế chỉ có thể bẻ đốt ngón tay giải thích...

"Không được a sư phụ, quảng cáo trên mạng cùng TV không giống, phải thông qua xét duyệt của đài truyền hình mới được phát, tông môn chúng ta thuộc loại mê tín phong kiến, nội dung không ổn, cục văn hóa sẽ không cho chúng ta phát sóng, nếu được thì con đã sớm nói với ngài rồi, cần chi phải cực khổ phát triển trên mạng a."

Bên ngoài Thái Thương Tông, trong không khí gió rét lạnh thấu xương...

Nam cao gầy túm chặt quần áo đứng ở xa xa nhìn lén nhóm tín đồ đang dâng hương trước cửa Thái Thương Tông.

Mùi nhang khói bay tới trước mắt làm hắn hắt hơi một cái, nam béo mũm mĩm ở bên cạnh cầm di động xem bách khoa trăm độ nói: "Anh xem kìa, em đã nói không phải tông môn lánh đời mà, địa chỉ viết rành rành trong phần giới thiệu a."

Nam mặt rỗ khá khiếp sợ: "Này không phải lánh đời, rõ ràng là không chính quy a! Cứ xem Liên Đô Quan đi, người ta là danh lam thắng cảnh đàng hoàng, còn Thái Thương Tông này cư nhiên mở đạo quan ở trong khu dân cư, rốt cuộc là tình huống gì a?"

Nam béo thực ủ rũ: "Em đã nói chúng ta quá cùi bắp mà, ngay cả một đối tượng như vậy cũng không đánh lại. Sư huynh, em thấy thay vì đánh với bọn họ, không bằng anh báo cảnh sát tố cáo bọn họ kinh doanh phi pháp!"

Nam mặt rỗ vội nói: "Đừng có làm bậy, mày quên chúng ta..."

"À, đúng nha." Nam béo bừng tỉnh: "Chúng ta là tà giáo a."

"Im miệng!" Nam cao gầy giận tới đỏ mắt, quát mắt hai đứa sư đệ đang trao đổi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cư nhiên.... cư nhiên là thật... sao có thể chứ..."

Thái Thương Tông thật sự chỉ là một tiểu đạo quan mới khởi nghiệp không lâu?! Hơn nữa căn cứ theo tin tức bọn họ nghe được thì người đứng tên gia sản này chính là cha của vị Vệ đạo trưởng kia, cả nhà bọn họ từ đầu tới chân hoàn toàn không có nửa điểm liên quan tới tông giáo, một người chỉ lo kinh doanh mua bán, một người chơi mạt chược, một người đua xe đi bão, chỉ có duy nhất Vệ Tây phụ trách nghiệp vụ tông môn nhưng lại học đại học nghệ thuật, sau khi tốt nghiệp liền lăn lộn một đoạn thời gian dài trong giới giải trí, này có nghĩa là gì...

Có nghĩa là thiên lý nhãn mà hắn vẫn luôn kiêu ngạo cư nhiên bị một kẻ gà mờ phá hỏng, này rõ ràng không phải nhục nhã bình thường!

Khoảnh khắc này, ngay cả nam cao gầy cũng bắt đầu hoài nghi những bản lĩnh mình kiêu ngạo có phải chỉ là ảo tưởng hay không, còn cả những pháp sự mình xử lý có khi nào là trùng hợp may mắn, cũng vì không quá nắm chắc nên hắn cũng không còn khí lực phản bác lời sư đệ, chỉ oán giận nói: "Nếu không phải sư phụ bị phản phệ trọng thương thì..."

"Ồ!" Nam béo an ủi: "Bùa xin thay của sư phụ không phải cũng bị bọn họ phá sao? Nói không chừng sư phụ cũng không đánh lại, sư huynh đừng thương tâm."

Nam cao gầy: "..."

Nam cao gầy tuyệt vọng nói: "Im miệng, không thể tính như vậy, việc cấp bách nhất là phải lấy được bát tự thật sự của Vệ đạo trưởng kia."

Nói tới đây người nam cao gầy thực sự tức giận, minh tinh đều là đám lừa gạt, ngay cả sinh nhật cũng khai giả, bọn họ không cảm thấy có lỗi với lòng tin cùng sự ủng hộ của fan hâm mộ sao? Giới giải trí rốt cuộc có thứ gì là thật a? Nam mập a một tiếng: "Sư huynh vẫn còn muốn làm ạ? Hay là thôi đi, tài nghệ chúng ta không đủ, lỡ đánh không lại thì biết làm sao đây?"

Nam cao gầy lạnh lùng nhìn nam béo: "Đừng quên chúng ta có minh soa đại nhân, cứ trực tiếp khóa cổ trói hắn đi, cậu không tin ta chẳng lẽ không tin sư phụ?"

Minh soa địa phủ chính là mạng lưới quan hệ bí nhật nhất của Tu Sinh Giáo, nam béo nghe vậy thì không nói thêm gì nữa, hắn đã từng tận mắt nhìn thấy sư phụ mình trò chuyện với vui vẻ minh soa, minh soa kia vung xiềng xích trong tay liền trói chặt một người, người ta là quan chức địa phủ, bản lĩnh khẳng định không cần phải nói, nếu không phải có thần tiên cung phụng trong quan đột nhiên giáng sấm nhắc nhở thì Huống đạo trưởng của Liên Đô Quan đã bị câu hồn mất rồi.

Nam béo có chút thấp thỏm hỏi: "Kia sư huynh, lần này anh định làm thế nào? Trực tiếp vào trong làm pháp, khẳng định còn chưa làm xong đã bị đuổi ra ngoài."

Nam cao gầy âm trầm nói: "Cả nhà bọn họ thờ cúng quỷ thần nhưng lại chọn mở đạo quan ở trong nhà... chờ xem đi, ta tự có biện pháp."

****

Dáng vẻ của đám sư huynh đệ bọn họ lúc này đều có chút chật vật, chủ yếu là mấy hôm nay không rõ xảy ra chuyện gì, tới ở khách sạn nào cũng bị tra thẻ căn cước. Thân phận của bọn họ đặc biệt, gặp chuyện này khẳng định rất sợ, vì thế lần nào cũng quay đầu bỏ chạy, sau đó không dám chọn khách sạn chính quy nữa, chuyên chọn mấy nhà nghỉ tồi tàn rách nát không dần ghi danh, mấy hôm nay sớm đã mệt lả.

Thế nhưng vì lừa người, nam cao gầy vẫn dẫn hai sư đệ kiên nhẫn chuẩn bị một phen, thay đạo bào chính quy, theo đuôi nhóm Vệ Thiên Di rời khỏi Vệ gia đi tới bệnh viện.

Nam cao gầy cầm la bàn bát quái đứng ở cửa bệnh viện nhìn cặp vợ chồng xuống xe, không quên dạy dỗ hai sư đệ: "Hai đứa có biết hay không, Tu Sinh Giáo chúng ta vốn chỉ là một giáo phái nho nhỏ, vì sao hôm nay lại có chỗ đứng như vậy ở Tân Nam, sư phụ sao lại được sư tổ chọn thừa kế y bát, hơn nữa còn dẫn dắt giáo phái phát dương quang đại, được nhiều tín đồ tôn trọng như vậy?"

Nam béo cười hắc hắc: "Cái này ai mà không biết, trước đó không phải sư phụ bán hàng đa cấp ở đó sao?"

Nam cao gầy: "..."

Nam mặt rỗ vội vàng nói: "Không a, nghe nói thiên phú của sư phụ tốt lắm, gia nhập không bao lâu liền học được bản lĩnh ngự âm binh của sư tổ, pháp thuật còn lợi hại hơn, trợ giúp rất nhiều tín đồ giải quyết phiền toái.

Nam béo: "Đúng rồi, thế nhưng em cứ cảm thấy chủ yếu là vì sư phụ giỏi quan hệ xã giao thôi, sư tổ không có bản lĩnh tạo quan hệ tốt với minh soa đại nhân a."

Nam cao gầy không nhịn được nữa, ngắt lời: "...im miệng, là vì sư phụ là nhân tài truyền giáo! Sư phụ đích thân nói cho ta biết, phương thức phát triển giáo đồ tuyệt đối không đơn giản, phải tùy người mà tùy biến."

Nam béo cùng nam mặt rỗ cùng im bặt: "A?"

Nam mặt rỗ thẳng sống lưng, lạnh lùng nhìn cặp vợ chồng đang đi tới gần: "Tỷ như đám dân vùng quê, một chữ cũng không biết, hai đứa phải nói cho bọn họ biết mình có thể dạy bọn họ tích đức phát tài, mưa thuận gió hòa, sau đó ban chút ân huệ, dạy bọn họ pháp môn khí công, để bọn họ thấy được hiệu quả cường thân kiện thể thì sẽ tuyệt đối tin tưởng chúng ta. Còn người tuổi xế chiều, thân thể suy yếu, chỉ cần làm bọn họ tin chúng ta có thể dạy bọn sống lâu hơn, kiếp sau có thể đầu thai tốt, bọn họ sẽ chủ động nắm lấy chúng ta, giống như bắt lấy cọng rơm cứu mạng vậy. Những kẻ gặp phiền toái thì càng không cần phải nói, cầu tài, cầu mạng, chỉ cần bắt được nhược điểm của bọn họ thì thu phục dễ như trở bàn tay."

Nam mặt rổ hiểu ra, nhìn về phía vợ chồng Vệ Thiên Di: "Vậy bọn họ thuộc về..."

Nam cao gầy mỉm cười, phối hợp với đạo bào trên người lại càng tỏa ra khí thế tiên phong đạo cốt: "Bọn họ có tiền, đương nhiên là cầu mạng, bằng không sao lại cùng nhau tới bệnh viện? Không quản là chữa bệnh hay kiểm tra sức khỏe, người tới bệnh viện hơn phân nửa là đi cầu mạng."

Xung quanh quả thực có không ít bệnh nhân bị bệnh tật quấn thân cùng thân nhân âm thầm chú ý bọn họ, nam mặt rỗ nhao nhao muốn thử: "Vậy bây giờ chúng ta tới bắt chuyện với bọn họ sao?"

Nam cao gầy trợn mắt: "Không được tự xuống giá như vậy, cả nhà bọn họ nếu đã cung phụng thần tiên, khẩu cầu che chở, thấy chúng ta xuất hiện ở nơi này tự nhiên sẽ chú ý."

Vừa dứt lời, nháy mắt hắn làm ra biểu tình nghiêm nghị, tư thế thế ngoại cao nhân, giây tiếp theo liền thấy cặp vợ chồng bầu bạn đi tới... đi thẳng qua ngay trước mắt mình, dư quang cũng không thèm ban phát.

Nam cao gầy: "..."

Nam mặt rỗ: "..."

Nam béo: "Sư huynh, vậy là sao nha?"

Nam cao gầy trầm mặc một hồi: "Có thể là quá nhiều người nên không chú ý tới chúng ta.... núi không tới chỗ mình thì mình tới chỗ núi!"

Nam béo có chút do dự: "Vậy có xuống giá không..."

Nam cao gầy nhịn không nổi nữa, quay đầu căm tức nhìn hắn: "Không vậy thì làm thế nào hả?"

Nam béo: "... vậy cứ xuống ạ."

Vệ Thiên Di mặt lạnh đi vào bệnh viện, cảm thấy mình sắp bị đứa con lớn chọc tới nổ tung, nào ngờ đang đi ngon lành thì bị người cản lại, nhìn qua thì thấy là ba người mặc áo bào đạo sĩ. Nhịn thấy áo bào đại diện cho phong kiến mê kiến ông liền tức... trong nhà có đứa con suốt ngày chướng khí mù mịt chưa đủ, tới bệnh viện sao cũng đụng trúng loại đoàn thể đặc thù này chứ?

Tên cầm đầu lường gạt còn hướng ông nói: "Vị tiên sinh này, tôi thấy mi tâm ông ẩn ẩn lộ ra vận xui..."

Vệ Thiên Di giận tới đẩy người qua một bên: "Cút cút cút! Bớt giả thần giả quỷ đi!"

Nam cao gầy bị đẩy: "..."

Ngây ngốc nhìn Vệ Thiên Di đẩy mình xong liền dắt vợ mình giống như tránh quỷ mà vội vội vàng vàng rời đi, nam cao gầy thấm nói sao có khả năng a, dù gì cũng coi như tín đạo đồng tông, sao có thể đối xử với mình như vậy?

Nam béo ở sau lưng lập tức than thở: "Aiz, sư huynh làm pháp không thành, sao truyền giáo cũng không được a."

Nam cao gầy cơ hồ sắp nghiến nát răng, thấp giọng phẫn nộ nói: "Ta thấy bọn họ không giống chữa bệnh, càng giống người tới kiểm tra sức khỏe hơn, mau theo sau! Chắc chắn sẽ tìm được cơ hội!"

Nam béo rầu rĩ: "Đã không phải chữa bệnh thì có cơ hội gì a?"

Nam cao gầy cười nhạt: "Ta không bọn họ tới tuổi này mà thân thể không phát sinh vấn đề, kiểm tra ra bệnh thì không phải chính là cơ hội sao?"

Kết quả nhất ngữ thành sấm, bọn họ lén đi theo sau vợ chồng Vệ Thiên Di cư nhiên thấy được một màn làm tan quan mình đỗ vỡ.

Vệ Thiên Di cũng khiếp sợ không kém bọn họ, cầm tờ kiểm tra sức khỏe mà liên tục hỏi bác sĩ: "Thật hay giả vậy? Không phải huyết áp của tôi vẫn luôn rất cao à? Sao số liệu lần này lại bình thường như vậy?! Hôm qua tôi còn đi uống rượu xã giao a!"

Bác sĩ cũng thực bất ngờ: "Đúng vậy, tôi cũng rất kinh ngạc, số liệu lần trước tôi vẫn còn lưu trữ, thế nhưng trạng thái thân thể của Vệ tiên sinh bây giờ rất tốt, huyết áp hoàn toàn nằm ở mức khỏe mạnh tiêu chuẩn. Vợ ngài cũng vậy, tình trạng thân thể lẫn tinh thần đều rất tốt, lần trước kiểm tra còn có chút dấu hiệu buồng trứng suy yếu sớm, giống như muốn tiến vào thời kỳ tiền mãn kinh sớm, thế nhưng hiện giờ chẳng những dấu hiệu biến mất mà tóc vốn có dấu hiệu rụng cũng trở nên đen nhánh dày đặc. Tôi thật sự muốn thỉnh giáo hai vị rốt cuộc làm sao bảo dưỡng được tốt như vậy a."

Vệ Thiên Di kinh ngạc nói không nên lời, này sao có thể chứ? Vốn đã vào tuổi trung niên, thân thể sẽ suy yếu, tình tình ông vốn nóng nảy lại luôn bận rộn với công việc, tình huống lại càng nghiêm trọng hơn. Huyết áp cao đường cao, gan bị tổn thương này nọ, không tới mức tử vong nhưng cũng phát sinh một đống bệnh, sao tự dưng lại biến mất hết chứ?

Bác dĩ hỏi ông rốt cuộc bảo dưỡng thế nào, Vệ Thiên Di khổ sở nghĩ ngợi nhưng không nghĩ được gì, bất quá trong đầu loáng thoáng nghĩ tới điều gì đó...

Nếu nói gần nhất cuộc sống có gì thay đổi... thì chính là đứa con lớn mở công ty kỳ kỳ quái quái gì đó ở nhà, còn bới tung bãi cỏ của ông trồng đủ thứ cây linh tinh. Thứ cây trong vườn hình như là một loại trà kỳ quái, khách tới nhà mua rất đều đặn, còn thường xuyên ngồi trong sân pha trà thưởng trà, có đôi khi ông trở về nhà gặp phải sẽ bị mời uống một hai ly, mùi vị đúng là rất đặc biệt...

Đúng vậy, Thư Uyển Dung bình thường bồi khách nhân cũng uống không ít. Thế nhưng đó chỉ là loại trà khá hiếm thấy mà thôi... soa có thể thật sự dưỡng sinh chứ?

Nghĩ tới lúc trước nhìn thấy khu vườn bị xới tung mình tức tới bất tỉnh, lại nghĩ tới gần nhất tựa hồ bị đứa con lớn chọc giận cỡ nào cũng chưa từng ngất lần nào, trong lòng mơ hồ nghĩ, có phải đó là biểu hiện thân thể ông trở nên khỏe mạnh hơn không....

Nam cao gầy đi theo toàn bộ hành trình, giờ phút này thực sự trợn mắt há hốc, thể trạng thân thể hoàn toàn không phù hợp khoa học a, hắn làm sao ra tay đây?

Nam béo hâm mộ tới đỏ mắt: "Sức khỏe sao lại tốt như vậy a., tuyến tiền liệt của sư phụ chúng ta cũng không tốt, còn thường xuyên phát bệnh vảy nến cùng mụn cơm, nếu không phải sức khỏe không tốt thì cũng không tới mức bị bùa xin thay phản phệ liền ngã xuống nh... ô ô ô..."

.o.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện