Diệp Bắc Minh nở một nụ cười quái dị: “Được!”

Trái tim Tù Sư đập thình thịch như trống dồn, luôn cảm thấy nụ cười này ẩn chứa điều gì đó bất ổn!

Giây tiếp theo. Diệp Bắc Minh gầm một tiếng: “Tiểu Tháp, Huyết Mạch Chú Sát cho tôi!” Dứt lời.

Một nguồn lực lượng không gì ngăn cản liền bao trùm lấy cả đất trời, máu thịt của toàn bộ người Tù tộc trong thoáng chốc đều bị thiêu cháy!

“Mẹ nó, thứ khốn kiếp! Diệp Bắc Minh mày lừa bọn tao... Mày chưa bao giờ nghĩ sẽ để lại đường sống chỏ Tù tộc bọn tao, mày vốn muốn đuổi cùng giết tuyệt!”, Tù Sư điên dại gầm thét, hàng lệ thẫm máu lăn trên khóe mắt.

“Tao nguyền rủa mày... tao phải nguyền rủa mày...”

Khoảnh khắc này!

Bao gồm cả Tù Sư, toàn bộ tầng lớp cao của Tù tộc đều bị bao phủ trong biển lửa!

Bỏ mình trong những tiếng la hét tuyệt vọng!

Gương mặt lạnh nhạt của Diệp Bắc Minh vẫn không chút dao động khi chứng kiến cảnh này!

Đồng thời.

Những người có quan hệ ruột thịt với nhóm tầng lớp cao của Tù tộc phân bố trên khắp đại lục Hỗn Độn cũng bắt đầu bốc cháy một cách khó hiểu!

Thậm chí một vài trong số họ khi cả người bị thiêu cháy còn đang làm khách ở các thế lực khác!

“Tù huynh... anh sao thế?”

Khi những người thuộc thế lực khác nhìn thấy cảnh tượng này đều bật dậy vì kinh hãi!

Họ muốn ra tay giúp đỡ nhưng lại không có cách nào ngăn cản nối, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân vật cấp cao của Tù tộc này biến thành tro bụi!

Cảnh tượng tương tự cũng xảy ra trên khắp. đại lục Hỗn Độn.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?"

“Mau, mau đi điều tra cho ta!”

Mọi thế lực lớn nhỏ lập tức ra lệnh.

Chẳng bao lâu sau đã có tin tức truyền đến, có người nhìn thấy ba vị lão tổ của Tù tộc tiến vào đế cung của Thần Quốc Hỗn Độn, còn dẫn theo hàng vạn ngàn tinh nhuệ của tộc này!

Nửa giờ trước, một con huyết long vọt thẳng lên bầu trời phía trên Đế đô! Âm thanh chiến đấu cũng dồn dập truyền ra từ đế cung!

Cuối cùng trận chiến cũng kết thúc.

Thân thể của người thuộc Tù tộc bốc cháy một cách kỳ lạ!

Khi tin tức truyền về, toàn bộ đại lục Hỗn Độn hoàn toàn yên tĩnh!

Trong lòng mọi người đều biết, Tù tộc nổi danh ngông cưồng đã hoàn toàn diệt vong!

Tại tổ địa Vũ tộc.

Vũ Xung Tiêu ngồi trên một tảng đá bên hồ, sau lưng có một đôi cánh trắng muốt, đôi chân ngọc thanh tú nhàn nhã lắc lư trong hồ nước.

Trên người khoác một chiếc áo choàng rộng thùng thình! Môi hồng răng trắng, mắt đẹp sáng trong.

Nếu bị người bên ngoài nhìn thấy chắc chăn sẽ bị chấn động trước vẻ đẹp. thoát tục này!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện