Nếu cô đủ nhẫn tâm thì khi cô dẫn em trai chạy trốn bị xe đâm biến thành người thực vật cô sẽ không quan tâm, không vì tiền thuốc men đắt đỏ của em trai mà gả cho Thịnh Thế, thì làm sao bây giờ cô có thể biến thành như vậy chứ? Thật ra trong hai năm qua cô không chỉ từng hối hận một lần, nếu lúc trước bản thân không nghe lời em trai chạy trốn, cứ như vậy thuận theo tự nhiên gả cho Thịnh Thế thì bây giờ cô không phải vì cần mười vạn đồng tiền thuốc hàng tháng mà nhận lấy đủ nhục nhã thế này.

Cho nên cô không oán trách.

Không phải có một câu nói, mỗi người đều có số phận riêng sao?

Cố Lan San chính là có số kiếp này.

Thật ra Cố Lan San cũng từng oán trách sao ông trời không công bằng với cô, nhưng oán trách thì oán trách vẫn không thay đổi được số phận, chỉ có thể bị ép buộc đón nhận vận mệnh như vậy.

Cố Lan San tắt vòi hoa sen rút một đống khăn giấy thấm hết nước trên người, làn da đang ẩm ướt mặc váy vào tùy tiện vén tóc dài ướt lên trên rồi dùng kẹp kẹp chặt lại, xong mới từ trong phòng rửa tay đi ra.

Cố Lan San nghĩ tới lúc bản thân mình và Thịnh Thế làm tình, Hàn Thành Trì đi toilet ngay bên cạnh, biết rõ Hàn Thàn Trì hoàn toàn không biết gì nhưng cô vẫn cảm thấy rất mất mặt, vẻ mặt không kiềm chế nổi đỏ lựng lên, đáy lòng trống rỗng.

Cô nghĩ ngợi một lát rồi gửi tin nhắn cho Cố Ân Ân nói cơ thể mình không thoải mái về nhà trước.

Cố Lan San từ trong Kim Bích Huy Hoàng đi ra, bên ngoài là đường phố Trường An rộng lớn đèn đuốc lộng lẫy, lúc này đã hơn mười giờ đêm dòng xe vẫn không ngừng di chuyển, cảnh tượng phồn thị xa hoa.

Cố Lan San đứng trước cửa Kim Bách Huy Hoàng, nhìn phương hướng nhưng lại không biết cuối cùng mình nên đi chỗ nào, dứt khoát xoay người bắt đầu đi về phía đông.

Cố Lan San không chủ định đi một lúc lâu, mãi đến lúc cô cảm thấy chân đau xót mới tùy tiện tìm băng ghế xe bus ven đường ngồi xuống.

Cố Lan San ngẩng đầu nhìn bầu trời, cô muốn tìm một ngôi sao nhưng tìm nửa ngày không tìm thấy ngôi sao nào cả, sau đó cô hoảng hốt nhìn thấy gương mặt dịu dàng yêu thương Hàn Thành Trì….

Lần đầu tiên Cố Lan San gặp Hàn Thành Trì, Hàn Thành Trì mặc chiếc áo sơ mi màu trắng cô yêu thích nhất, đứng bên cạnh là Cố Ân Ân xinh đẹp hoạt bát.

Cô cho rằng bản thân thấy được vai nam chính và nữ chính trong phim thần tượng dài tập.

Thời điểm đó cô mới chín tuổi vốn không biết nam nữ vốn khác biệt, chứ đừng nói chuyện đến sự động lòng và yêu thích.

Sự nghiệp nhà họ Cố vô cùng to lớn, người hầu hạ một đống, ông Cố thường xuyên đi công tác rất ít khi về nhà, cho nên nhà họ Cố đều do một mình bà Cố quản lý.

Mặc dù lúc đó Cố Lan San còn nhỏ tuổi nhưng cũng mơ hồ biết được nhà họ Cố không phải là nhà của mình, tuy mình kêu bà Cố là mẹ nhưng bà ta lại không phải là mẹ mình, cho nên Cố Lan San thật sự rất nhút nhát.

Cố Ân Ân là con gái một nhà họ Cố, bỗng nhiên trong nhà có thêm Cố Lan San nhỏ hơn mình hai tuổi. Mặc dù cô đặc biệt cao hứng đối xử với Cố Lan San rất nhiệt tình, ăn cái gì ngon mua đồ chơi nào đẹp đều cho Cố Lan San một phần. Sau một vài lần như vậy Cố Ân Ân Cố và Lan San thật sự thành tình cảm chị em.

Lúc ấy Cố Ân Ân học lớp sáu còn Cố Lan San học lớp bốn, mỗi ngày Hàn Thành Trì đều đến nhà họ Cố đón Cố Ân Ân đến trường, đồng thời đón cả Cố Lan San.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện