Nam Sênh Ca vừa chạy lên đường cái tới khách sạn Kinh Thành thì thấy chiếc xe của Hạ Phồn Hoa đang đi ở phía bên trái xe mình, cô lập tức hạ cửa sổ xe xuống thò đầu ra, hét lên một tiếng với chiếc xe bên cạnh: “Anh Hoa!”

Hạ Phồn Hoa ngồi trong xe nghe thấy tiếng gọi chỉ quay đầu liếc Nam Sênh Ca một cái, rồi làm như không thấy gì tiếp tục nhìn chằm chằm con đường phía trước.

Nam Sênh Ca nhíu mày không chịu bỏ qua lại gọi một tiếng: “Anh Hoa!” Sau đó cô còn nhìn thấy có một phụ nữ ngồi trong xe của Hạ Phồn Hoa.

Thoáng cái vẻ mặt Nam Sênh Ca trở nên rầu rĩ, cô vô cùng mất hứng quẹt miệng chăm chú nhìn vào xe Hạ Phồn Hoa.

Hạ Phồn Hoa lại rất bình tĩnh làm như không thấy Nam Sênh Ca, chỉ nghiêng đầu nói chuyện với cô gái ngồi trong xe, thậm chí trên khuôn mặt thi thoảng còn nở nụ cười.

Nam Sênh Ca cảm thấy nụ cười của Hạ Phồn Hoa vô cùng chói mắt, cô ta liền lấy di động ra gọi cho Hạ Phồn Hoa, nhưng Hạ Phồn Hoa ngồi trong xe chỉ nhìn lướt qua màn hình di động, sau đó liền làm như không thấy gì tiếp tục vừa nói vừa cười cùng với cô gái ngồi trong xe.

Ánh mắt Nam Sênh Ca lóe lên cắn môi dưới thả chậm tốc độ xe, đợi đến khi rớt phía sau xe Hạ Phồn Hoa cô ta bĩu môi nhìn chiếc Maserati phía trước hất lỗ mũi, rồi hung hăng giẫm chân ga va vào xe Hạ Phồn Hoa.

Phía trước Hạ Phồn Hoa đang trò chuyện với bạn học nữ của mình, đột nhiên cảm giác có một lực va vào xe mình, đẩy xe mình bay lên đằng trước một đoạn, anh ta liền gấp gáp đạp thắng xe trong miệng mắng một tiếng, sau đó đẩy cửa xe bước xuống.

Nam Sênh Ca lùi xe mình ra phía sau, tiếp đó thò đầu ra hung hăng trừng mắt liếc nhìn vẻ mặt tức giận của Hạ Phồn Hoa, hừ một tiếng như trẻ con, thuần thục ôm tay lái và giẫm chân ga lướt nhanh như gió về phía trước.

…….

Buổi gặp mặt là do Hạ Phồn Hoa chuẩn bị, trên cơ bản đều là bạn học cũ có quan hệ không tệ, sắp đủ tròn năm bàn.

Hàn Thành Trì cũng ở đây nhưng không ngồi cùng bàn với Cố Lan San và Thịnh Thế.

Sau khi ăn cơm xong mọi người lại tới Kim Bích Huy Hoàng mở hai bàn chơi mạt chược.lerquydon.

Hàn Thành Trì vẫn nói rất ít hờ hững ngồi đó hút thuốc không ngừng, vận may cũng không tệ lắm, thẻ đánh bài (Để đổi thành tiền) sắp trước mặt rất nhiều.

Mọi người vừa chơi mạt chược vừa trò chuyện, cũng không biết là ai khơi đề tài về Cố Ân Ân, có người chen vào nói một câu: “Cố Ân Ân hả, lúc trước tôi tới Mỹ có gặp cô ấy, có bạn trai rất tuấn tú người Mỹ đi bên cạnh cô ấy, thoạt nhìn quả thật cũng không tệ lắm.”

Lời kia rơi vào tai Hàn Thành Trì rõ ràng, dường như thắng nhiều tiền tâm tình cũng không tệ, khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt, sau khi nghe thấy câu đó nụ cười cũng không thay đổi gì mấy, ngược lại rất bình tĩnh ăn bài đánh ra.

“Sau khi ly hôn Cố Ân Ân lại muốn gả cho một người nước ngoài hả?”

Có người nhiều chuyện hỏi một câu như vậy, sau đó lại có người ho khan một tiếng tất cả mọi người đều ngậm miệng, không hẹn mà cùng nhìn về phía Hàn Thành Trì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện