Cố Ân Ân cau mày, càng cảm thấy tất cả những chuyện này đều khó có thể tưởng tượng nổi.

Cô phải đi thử áo cưới với Lộ Nhất Phàm? Không phải cô và Lộ Nhất Phàm đã sớm ly hôn sao? Thấy bộ dạng Cố Ân Ân ngẩn ngơ, bà Cố giơ tay lên đẩy đẩy người cô, nói: “Ân Ân, con làm gì cái đó, mau mặc quần áo đi!”

Lúc này Cố Ân Ân mới cẩn thận quan sát mẹ mình, phát hiện trên người mẹ mình mặc quần áo sang trọng, trên cổ tay trên cổ đeo vàng bạc đá quý, vẻ mặt rạng rỡ, chẳng giống bộ dạng đi tù chút nào?

Trong đầu Cố Ân Ân nhất thời hoàn toàn bị loạn.

Lầu dưới truyền tới tiếng động cơ xe ô tô, bà Cố đứng lên đi về phía cửa sổ, sau đó quay đầu nhìn Cố Ân Ân vô cùng vui vẻ nói: “Nhất Phàm tới, mẹ xuống lầu đón cậu ấy trước, con nhanh chóng mặc quần áo đi nhé!”

Nói xong bà Cố liền đi ra ngoài.

Cố Ân Ân không nghe lời bà Cố rời giường mặc quần áo, ngược lại mệt mỏi lùi vào trong chăn, sau đó vươn tay lặng lẽ nhéo mình một cái, phát hiện cảm giác đau đớn chân thật truyền tới.

Cô càng lúc càng không dám tưởng tượng, cô cau mày nghiêng đầu nhìn điện thoại di động để ngay bên gối mình rồi cầm lên.

Đợi đến lúc cô nhìn thấy thời gian trên màn hình điện thoại, trong tích tắc đấy cả người cô hoàn toàn ngẩn ngơ!

Trời ạ, thời gian trên điện thoại di động của cô thế mà sớm hơn gần một năm so với thời gian cô chết đi.

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Điện thoại di động của cô bị hỏng sao?

Cố Ân Ân vén chăn mất hồn đi xuống giường mở TV và máy tính ra, phát hiện thời gian trên đó đều cùng thời gian trên điện thoại của mình.

Cố Ân Ân nhất thời cảm thấy đánh mất hết tất cả sức lực, ngã ngồi trên mặt đất.

Cô không chết…. Cố thế mà trở lại quá khứ… Trở lại một năm trước, vào lúc Hàn Thành Trì xảy ra tai nạn xe, cô và Lộ Nhất Phàm đính hôn.

Cố Ân Ân không cách nào hình dung tâm tình mình vào giờ phút này, cô cảm thấy tất cả những chuyện này quá mức dọa người, cũng quá ngạc nhiên vui sướng.

Cô nhớ rất rõ ngày này năm trước cô và Lộ Nhất Phàm đi thử áo cưới, ba ngày sau thì kết hôn.

Khi đó cô không do dự vứt bỏ Hàn Thành Trì hai bàn tay trắng!

Dứt khoát và tàn nhẫn vứt bỏ!

Còn bây giờ cô sống lại!

Trước khi cô sống lại còn đang nghĩ về ca khúc nếu tình yêu có thể sống lại…. Trong đầu cô giả dụ nếu như cô có thể trở lại quá khứ cô chắc chắn sẽ không rời bỏ Hàn Thành Trì, bất kể nghèo khó hay là cực khổ, cô sẽ không rời không bỏ theo bên cạnh Hàn Thành Trì.

Ngay lúc đó cô còn khóc thành như vậy, biết những thứ kia đều là giả thiết, giả thiết mà cả đời này không cách nào trở thành sự thật.

Nhưng hiện giờ tất cả những chuyện này thế mà lại xảy ra!

Cô trở lại quá khứ, cô lại đứng trước sự lựa chọn, cuối cùng trời cao vẫn còn chiếu cố cô, cho cô có cơ hội chọn lựa lần thứ hai.

Lần này cô tuyệt đối sẽ không phụ lòng khi dùng tính mạng ba đứa con của mình, và tính mạng của mình đổi lấy cơ hội lựa chọn!

[Nếu tình yêu có thể sống lại chẳng qua chỉ là một giả thiết Cố Ân Ân trùng sinh, cho mọi người chút an ủi! Đừng cảm thấy đây thật sự là chính văn!]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện