Editor: Quỳnh Nguyễn

“ Nhị Thập, cậu có hay không có cái gì không chiếm được?”

Thịnh Thế là con cưng của trời.

Từ khi sinh ra mọi chuyện đều thuận lợi.

Từ nhỏ có quyết đoán, có thông minh, đầy đủ phúc hắc, sau khi lớn lên, không như người Thịnh gia, tiến vào trong quân đội, ngược lại một mình gia nhập kinh doanh, dựa vào trí thông minh và ý chí kiên cường, trong thành phố xây dựng vương quốc tài chính của mình...... thành phố tập trung khách sạn giải trí, ăn uống và một phố buôn bán.

Phố buôn bán kia dài mười dặm, mọi người ngược lại đã quên tên ban đầu của nó, chỉ đùa giỡn gọi: “Mười dặm Thịnh Thế.”

Có lẽ nguyên nhân gặp may mắn chiếm một phần rất quan trọng, nhưng mà có thể xây dựng Kim Bích Huy Hoàng, cũng đủ làm làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm.

Đối với người đàn ông oai phong một cõi như vậy, từ trước đến nay đều là bày mưu nghĩ kế, người đàn ông tràn đầy tự tin, Cố Ân Ân quả thực rất tò mò, trên thế giới này, cuối cùng còn có chuyện gì mà cậu ta không làm được? Tất cả mọi người cảm thấy Thịnh Thế nhất định không cho là đúng ôm lấy môi cười một cái, mặt mày khiêu khích, có vẻ cực kỳ chẳng thèm ngó tới nói một tiếng: “ Thiên hạ còn có gì tôi không thể chiếm được?”

Nhưng mà, thật không ngờ, Thịnh Thế lười biếng dựa vào sô pha, ánh mắt lúc nghe được vấn đề này, có một giây đồng hồ tan rã, nhưng mà một giây sau liền nhanh chóng khôi phục ánh mắt đen sâu xa sáng ngời, anh cầm chén rượu, tạm dừng vài giây, mới mở miệng, âm thanh cực kỳ nhẹ: “ Tôi chọn đại mạo hiểm.”

Toàn bộ căn phòng, tất cả mọi người hơi hơi giật mình một chút.

Anh trả lời như vậy, chẳng khác nào nói cho mọi người, anh có thứ gì đó không chiếm được, chỉ là anh không muốn không nói ra thứ không chiếm được đó là gì.

Nếu anh không nói, mọi người chắc chắn cũng không hỏi, đáy lòng chỉ có thể ngầm tò mò.

“Rất không dễ dàng bắt một một cơ hội, được chỉnh Nhị Thập, ưm....” Cố Ân Ân thích thú nghiêng đầu, cũng không biết cuối cùng nói thầm nói thầm cái gì với Hàn Thành Trì, liền quay đầu nói với Thịnh Thế: “ Nhị Thập, cậu đứng ở ngay chính giữa sân khấu, thâm tình nói một câu đầy tình cảm với Cố Lan San.”

Mọi người nghe xong lời này, trong mắt liền chờ mong.

Phải biết rằng người đàn ông Thịnh Thế này, tuy bạn gái không ngừng, nhưng mà đối với những bạn gái này, chưa bao giờ nói lời ngon tiếng ngọt, cho nên, hiện giờ Cố Ân Ân nói ra cái yêu cầu như vậy, mọi người làm sao có thể không chờ mong a?

Thậm chí Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa đều đã bưng rượu, nhìn chằm chằm Thịnh Thế, vẻ mặt xem kịch vui.

Quan hệ Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa cùng Thịnh Thế có vẻ sâu sắc, người ngoài có lẽ không hiểu Thịnh Thế, chỉ cảm thấy anh đùa giỡn, nhưng mà, hai người bọn họ biết, tính cách Thịnh Thế không được tự nhiên, lại coi trọng mặt mũi, căn bản nói không được những lời chứa đựng tình cảm, đôi khi anh rõ ràng quan tâm cô, lại cứ nói những lời sinh ra một tầng ý tứ khác, càng không nói cái gì mà để cho anh nói lời tình cảm!

Thân thể Cố Lan San hơi hơi cứng đờ, cô thật không ngờ Cố Ân Ân yêu cầu Thịnh Thế làm chuyện như vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện