Hắn cũng cười: "Tuyết Mạch, giữa ta và nàng không cần khách khí." Hai người sóng vai đi theo Nhạc Hiên Đế.
Hoàng đế đã rời đi, chúng thần tất nhiên cũng từng người một tan đi.
Không ai để ý tới Quý Vân Hạo, người vừa mới chịu xong hình phạt -......
Quý Vân Hạo không thể đi lại, được thị vệ đỡ tới trên một cái sập gỗ. Hắn ngơ ngẩn nhìn ca ca mình và Ninh Tuyết Mạch cầm tay nhau đi xa, ngón tay của hắn nắm chặt thành nắm đấm!
Nàng vốn nên là thê tử của hắn, thậm chí là thiếp của hắn, hiện tại càng lúc càng rời xa hắn, rốt cuộc không thể nào trở lại bên người của hắn --
Hắn không cam lòng, phẫn nộ, oán giận...... đủ loại cảm xúc phức tạp quay quanh ở trong ngực hắn.
Hắn đùng thật là đã mù mắt! Vứt bỏ viên dạ minh châu giống như rác rưởi, còn nhặt về một đôi mắt cá và xem nó giống như bảo bối......
Hắn hối hận đến nỗi ruột đều biến xanh!
Nếu như hắn có thể khởi động lại tất cả, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn bức nàng từ hôn, mà sẽ trực tiếp giam cầm nàng ở bên người hắn, khiến phong thái của nàng nở rộ vì hắn --
Chẳng lẽ bây giờ hắn cứ buông tay như vậy?
Không, hắn không cam lòng!
Trên mặt Quý Vân Hạo hiện lên một sự tàn nhẫn.
Hắn biết phụ hoàng hắn biếm hắn thành thứ dân chẳng qua là vì muốn lấy lại công bằng cho Hồ tướng quân và Ninh Tuyết Mạch. Cho dù hổ độc cũng không giết con. Không bao lâu nữa phụ hoàng hắn khẳng định sẽ tìm lý do nào đó khôi phục lại thân phận Vương gia cho hắn --
Vương phủ của hắn chẳng phải không bị thu hồi đó sao? Thân tín của hắn vẫn còn ở đó. Hắn còn sẽ ngóc đầu trở lại!
........
Bên trong đại điện rất trang nghiêm, trắng đen là những màu chủ đạo.
Trong đại điện hầu như không trang trí gì, chỉ có một tòa thủy tinh đài, và trên thủy tinh đài có năm cột thủy tinh màu sắc khác nhau. Mỗi một cột thủy tinh đều có năm vị mặc áo choàng trang nghiêm đứng cạnh.
Nhìn thấy Nhạc Hiên Đế tiến vào, năm người cùng nhau chắp tay thi lễ: "Bệ hạ!"
Bọn họ là người bảo vệ các cột thủy tinh niệm lực, không ràng buộc bởi thế tục, chỉ kính trọng những cường giả chân chính. Vì vậy bọn họ đối với Quý Vân Hoàng đi theo phía sau còn khách khí hơn một chút so với Nhạc Hiên Đế. Bọn họ khom nửa người thi lễ: "Thái tử điện hạ!"
Ninh Tuyết Mạch cuối cùng biết được, Nhạc Hiên Đế mang nàng tới đây là muốn làm gì!
Xem ra hoàng đế này đang nghi ngờ tư chất của nàng, muốn kiểm tra lại một lần nữa......
Nàng ngước mắt nhìn nhìn năm cây cột thủy tinh, sau đó lại dùng ánh mắt sắc bén như dao găm nhìn nhìn và không ngừng đánh giá năm vị sứ giả. Nàng có chút suy đoán bất lợi, nếu như mình vẫn bị trắc nghiệm ra tư chất phế vật, năm vị sứ giả này sẽ có biểu tình gì? Hoàng đế sẽ có biểu tình gì?
Nàng âm thầm thở dài một hơi, thật ra nàng thực sự không muốn bị xem là phế vật, nhưng thân thể nhỏ này chưa chắc có thể mang tới những gì nàng muốn......
"Mời năm vị trưởng lão trắc nghiệm tư chất cho tiểu cô nương này một chút." Nhạc Hiên Đế phân phó.
Năm vị trưởng lão nghi ngờ liếc mắt nhìn Ninh Tuyết Mạch một cái.
Ở Trường Không quốc, tất cả những đứa trẻ khi chúng lên ba đều đã được trắc nghiệm tư chất. Tiểu cô nương trước mắt rõ ràng là đã quá tuổi.
Hơn nữa, mấy người bọn họ chuyên môn Trắc nghiệm tư chất cho những đứa trẻ trong hoàng thất, và hoàng đế chỉ có một vị công chúa, chưa từng nghe nói có vị thứ hai? Chẳng lẽ đây là long chủng khi hoàng đế còn trẻ lưu lại ở bên ngoài?
"Vị này -- cũng là công chúa của bệ hạ?" Một vị trong đó mặc áo choàng màu đỏ dứt khoát hỏi.
Nhạc Hiên Đế xuất hiện những đường hắc tuyến, nói như vậy giống như ông là một loại phong lưu! Về khía cạnh này, ông lại là một người khá kén chọn!
Long chủng không phải dễ dàng lưu lạc bên ngoài như vậy, Quý Vân Dao là trường hợp ngoại lệ......
"Năm vị, nàng là nữ nhi của Tĩnh Viễn Hầu Ninh tướng quân - Ninh Tuyết Mạch. Không phải là công chúa." Quý Vân Hoàng kịp thời mở miệng giải thích.
"Nữ nhi của Tĩnh Viễn Hầu? Đại phế vật kia ư?" Trưởng lão áo xanh rõ ràng bắt đầu lên tiếng khinh thường.
Chết tiệt! Xem ra đại danh phế vật của nàng thật đúng là không nhỏ. Xem ra phế vật cũng đạt tới cảnh giới nhất định......
Hoàng đế đã rời đi, chúng thần tất nhiên cũng từng người một tan đi.
Không ai để ý tới Quý Vân Hạo, người vừa mới chịu xong hình phạt -......
Quý Vân Hạo không thể đi lại, được thị vệ đỡ tới trên một cái sập gỗ. Hắn ngơ ngẩn nhìn ca ca mình và Ninh Tuyết Mạch cầm tay nhau đi xa, ngón tay của hắn nắm chặt thành nắm đấm!
Nàng vốn nên là thê tử của hắn, thậm chí là thiếp của hắn, hiện tại càng lúc càng rời xa hắn, rốt cuộc không thể nào trở lại bên người của hắn --
Hắn không cam lòng, phẫn nộ, oán giận...... đủ loại cảm xúc phức tạp quay quanh ở trong ngực hắn.
Hắn đùng thật là đã mù mắt! Vứt bỏ viên dạ minh châu giống như rác rưởi, còn nhặt về một đôi mắt cá và xem nó giống như bảo bối......
Hắn hối hận đến nỗi ruột đều biến xanh!
Nếu như hắn có thể khởi động lại tất cả, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn bức nàng từ hôn, mà sẽ trực tiếp giam cầm nàng ở bên người hắn, khiến phong thái của nàng nở rộ vì hắn --
Chẳng lẽ bây giờ hắn cứ buông tay như vậy?
Không, hắn không cam lòng!
Trên mặt Quý Vân Hạo hiện lên một sự tàn nhẫn.
Hắn biết phụ hoàng hắn biếm hắn thành thứ dân chẳng qua là vì muốn lấy lại công bằng cho Hồ tướng quân và Ninh Tuyết Mạch. Cho dù hổ độc cũng không giết con. Không bao lâu nữa phụ hoàng hắn khẳng định sẽ tìm lý do nào đó khôi phục lại thân phận Vương gia cho hắn --
Vương phủ của hắn chẳng phải không bị thu hồi đó sao? Thân tín của hắn vẫn còn ở đó. Hắn còn sẽ ngóc đầu trở lại!
........
Bên trong đại điện rất trang nghiêm, trắng đen là những màu chủ đạo.
Trong đại điện hầu như không trang trí gì, chỉ có một tòa thủy tinh đài, và trên thủy tinh đài có năm cột thủy tinh màu sắc khác nhau. Mỗi một cột thủy tinh đều có năm vị mặc áo choàng trang nghiêm đứng cạnh.
Nhìn thấy Nhạc Hiên Đế tiến vào, năm người cùng nhau chắp tay thi lễ: "Bệ hạ!"
Bọn họ là người bảo vệ các cột thủy tinh niệm lực, không ràng buộc bởi thế tục, chỉ kính trọng những cường giả chân chính. Vì vậy bọn họ đối với Quý Vân Hoàng đi theo phía sau còn khách khí hơn một chút so với Nhạc Hiên Đế. Bọn họ khom nửa người thi lễ: "Thái tử điện hạ!"
Ninh Tuyết Mạch cuối cùng biết được, Nhạc Hiên Đế mang nàng tới đây là muốn làm gì!
Xem ra hoàng đế này đang nghi ngờ tư chất của nàng, muốn kiểm tra lại một lần nữa......
Nàng ngước mắt nhìn nhìn năm cây cột thủy tinh, sau đó lại dùng ánh mắt sắc bén như dao găm nhìn nhìn và không ngừng đánh giá năm vị sứ giả. Nàng có chút suy đoán bất lợi, nếu như mình vẫn bị trắc nghiệm ra tư chất phế vật, năm vị sứ giả này sẽ có biểu tình gì? Hoàng đế sẽ có biểu tình gì?
Nàng âm thầm thở dài một hơi, thật ra nàng thực sự không muốn bị xem là phế vật, nhưng thân thể nhỏ này chưa chắc có thể mang tới những gì nàng muốn......
"Mời năm vị trưởng lão trắc nghiệm tư chất cho tiểu cô nương này một chút." Nhạc Hiên Đế phân phó.
Năm vị trưởng lão nghi ngờ liếc mắt nhìn Ninh Tuyết Mạch một cái.
Ở Trường Không quốc, tất cả những đứa trẻ khi chúng lên ba đều đã được trắc nghiệm tư chất. Tiểu cô nương trước mắt rõ ràng là đã quá tuổi.
Hơn nữa, mấy người bọn họ chuyên môn Trắc nghiệm tư chất cho những đứa trẻ trong hoàng thất, và hoàng đế chỉ có một vị công chúa, chưa từng nghe nói có vị thứ hai? Chẳng lẽ đây là long chủng khi hoàng đế còn trẻ lưu lại ở bên ngoài?
"Vị này -- cũng là công chúa của bệ hạ?" Một vị trong đó mặc áo choàng màu đỏ dứt khoát hỏi.
Nhạc Hiên Đế xuất hiện những đường hắc tuyến, nói như vậy giống như ông là một loại phong lưu! Về khía cạnh này, ông lại là một người khá kén chọn!
Long chủng không phải dễ dàng lưu lạc bên ngoài như vậy, Quý Vân Dao là trường hợp ngoại lệ......
"Năm vị, nàng là nữ nhi của Tĩnh Viễn Hầu Ninh tướng quân - Ninh Tuyết Mạch. Không phải là công chúa." Quý Vân Hoàng kịp thời mở miệng giải thích.
"Nữ nhi của Tĩnh Viễn Hầu? Đại phế vật kia ư?" Trưởng lão áo xanh rõ ràng bắt đầu lên tiếng khinh thường.
Chết tiệt! Xem ra đại danh phế vật của nàng thật đúng là không nhỏ. Xem ra phế vật cũng đạt tới cảnh giới nhất định......
Danh sách chương