"Này, ngươi nói chuyện đi chứ, hay vẫn chưa tỉnh ngủ?" Ban đầu Thương Khung Ngọc có thể đọc tâm tư của nàng, nhưng sau đó nàng lại tìm được một pháp môn ngăn cách nó đọc tâm. Nếu thời điểm nàng không muốn nói chuyện với nó, nó căn bản không biết nàng đang suy nghĩ gì.

"Tiểu Thương, ngươi vạn năng như vậy, có biết trước khi xuyên qua ta là người nào hay không?" Cố Tích Cửu bỗng nhiên dò hỏi.

Thương Khung Ngọc sững sờ, nhưng thật ra nó rất sảng khoái trả lời: "Ngươi là sát thủ, cũng là bản sao của Diệp Hồng Phong, con gái của người giàu nhất tập đoàn Liệt Diễm ở thời đại đó. Người đứng đầu tập đoàn Liệt Diễm chỉ có một vị ái nữ này, sợ sẽ mất cô ấy vì căn bệnh nào đó không lường trước được, vì vậy đã vi phạm các quy tắc y học để tạo ra một người nhân bản, làm ngân hàng nội tàng cho con gái của mình.

Đương nhiên, bọn họ cũng sợ người nhân bản sẽ có gien giống như con gái mình. Nếu con gái mình bị bệnh thì người nhân bản cũng sẽ bị bệnh, đến lúc đó sẽ không thể sử dụng chúng cùng một lúc. Vì vậy, bọn họ đã yêu cầu nhà khoa học họ Long kia sửa đổi gien trên người nhân bản, để người nhân bản không thể dễ dàng bị bệnh, thậm chí còn có một số khả năng đặc biệt......"

"Nhà khoa học họ Long?" Cố Tích Cửu lặp lại một câu.

"Một nhà khoa học điên, đam mê nghiên cứu người nhân bản. Hắn vẫn luôn tận sức với việc chế tạo người nhân bản, nhưng vì thế giới không cho phép, nên hắn đã gia nhập tập đoàn Liệt Diễm. Ở nơi đó hắn giống như cá gặp nước, chẳng những có được cơ hội nghiên cứu về người nhân bản, còn trở nên phát tài và thành lập công ty Long Đằng. Trên danh nghĩa, hắn là chủ tịch công ty Long Đằng, nhưng trên thực tế hắn vẫn phục vụ cho tập đoàn Liệt Diễm. Trước khi xuyên qua, ngươi chính là thành phẩm tốt nhất của hắn......"

Nói tới đây nó dừng lại một chút, cẩn thận quan sát biểu tình của Cố Tích Cửu.

Cố Tích Cửu không có biểu tình gì, chỉ nói một câu: "Nói tiếp!"

"Tập đoàn Liệt Diễm chỉ vì muốn biết người nhân bản này rốt cuộc có thể cường đại mức nào, vì vậy đã biến ngươi thành sát thủ thông qua một số cơ hội nhìn giống như ngẫu nhiên. Ngươi quả nhiên không khiến bọn họ thất vọng. Ngươi rất xuất sắc! Sau đó Diệp Hồng Phong ngã bệnh, trái tim không ổn, cần phải đổi một trái tim khỏe mạnh, vì thế bọn họ đã hy sinh ngươi. Đó là lý do khiến ngươi xuyên qua bên này......"

Có vẻ như Thương Khung Ngọc hiểu biết nhiều hơn nàng! Nàng chỉ biết được sự thật mình là người nhân bản ngay khoảnh khắc sắp bị mê choáng kia.

Nàng nắm chặt ngón tay, hàng lông mi khẽ run rẩy buông xuống.

Nàng vẫn luôn là người kiêu ngạo, luôn tiêu sái ở thế giới kia. Nàng biết khóc biết cười, biết bi thương và vui sướng. Nàng có tất cả những cảm xúc nhân loại, thậm chí còn biết yêu...... Ngay khoảnh khắc nàng biết được chân tướng, thế giới của nàng hoàn toàn sụp đổ!

"Tiểu Thương, vậy ngươi có biết người đã phẫu thuật trái tim của ta là ai hay không?"

Thương Khung Ngọc nói: "Những điều đó đều là thông tin không đáng kể, trong tư liệu của ta không có điều này."

"Long Tích......" Cố Tích Cửu chậm rãi thốt ra hai chữ, giọng nói không có chút thăng trầm: "Hắn cũng là huấn luyện viên cho ta trong trại tập trung sát thủ, luôn chăm sóc ta. Ta đã xem hắn là ấm áp duy nhất của ta trong những năm tháng đen tối đó. Thậm chí ta còn đề nghị kết hôn với hắn trước khi bị mê choáng......"

Thương Khung Ngọc: "...... Long Tích? Là con trai của nhà khoa học điên họ Long kia?"

Cố Tích Cửu nói với giọng thờ ơ: "Có lẽ vậy. Hắn chưa từng nói với ta về gia đình hắn, ta chỉ biết hắn là thiếu gia của tập đoàn Lòng Đằng."

"Vậy thì đúng rồi, nhà khoa học điên kia chỉ có một đứa con trai."

Cố Tích Cửu nhắm mắt không nói chuyện tiếp. Hiện tại tất cả mọi thứ đều đã rõ ràng.

Thì ra Long Tích và tập đoàn Liệt Diễm lại có quan hệ sâu xa như thế.

Cho tới tận bây giờ, cuối cùng nàng mới hiểu được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện