Đế Phất Y nhìn mặt gương cổ kính, trong gương rõ ràng hiện ra những hoa văn trong bàn tay nhỏ......
Trong lòng bàn tay nhỏ có vết chai mỏng, có vết trầy xước, cũng có vài miệng vết thương. Có thể thấy được, chủ nhân của bàn tay nhỏ hai ngày qua đã liều mạng thế nào.
Đế Phất Y nhìn chằm chằm tay nhỏ kia một lát, khẽ thở dài. Hắn giơ tay ấn nhẹ ở trên gương, đầu ngón tay phát ra ánh sáng bảy màu, truyền vào bên trong chiếc gương cổ kính......
Cố Tích Cửu hôn mê nên không thể phát hiện, trên tấm ngọc bài nàng nắm phát ra ánh sáng bảy màu, mặt trái của ngọc bài hiện ra một bàn tay, lòng bàn tay này áp vào lòng bàn tay của nàng, ánh sáng bảy màu được truyền vào trong lòng bàn tay của nàng......
"Pi ô......" Trong ống tay áo của Cố Tích Cửu vang lên một loạt tiếng kêu, Lục Ngô ló đầu ra bên ngoài. Tiểu gia hỏa dường như bị hoảng sợ bởi ánh sáng bảy màu, lập tức lông tơ toàn thân dựng đứng lên, nhe răng gầm nhẹ thị uy về phía ngọc bài trong tay Cố Tích Cửu ——
Đế Phất Y nhăn mày lại.
Có lẽ Lục Ngô cảm thấy ngọc bài này bất lợi đối với "mẫu thân", sau khi nhe răng thị uy vài lần thì vươn một móng vuốt chụp về phía ngọc bài! Ngọc bài bất chợt sáng ngời, một luồng ánh sáng đầy màu sắc được bắn thẳng tới trên người Lục Ngô. Lục Ngô kêu lên pi ô một tiếng, sau đó bịch một tiếng, ngã xuống khỏi cổ tay của Cố Tích Cửu, tạo thành hình chữ X nằm ở nơi đó không nhúc nhích, lâm vào hôn mê......
Bên ngoài thùng xe, Mộc Phong hơi lắc lắc đầu. Mặc dù Lục Ngô là thần thú, nhưng nó rốt cuộc quá nhỏ, chỉ vừa mới sinh ra, không biết lượng sức dám đấu với thánh tôn, bị ngược là chuyện bình thường.
Mộc Phong lại nhìn thoáng qua bên trong thùng xe, thân thể Cố Tích Cửu đã hoàn toàn bị ánh sáng bảy màu bao phủ.
Mộc Phong thở dài trong lòng, xem ra mặc dù thánh tôn đại nhân lui thân với Cố cô nương, nhưng vẫn rất bận tâm tới nàng, lúc này thậm chí đang dùng linh lực căn nguyên chữa thương cho nàng.
Phải biết rằng, dùng biện pháp chữa thương này rất tiêu tốn linh lực căn nguyên của thánh tôn......
Thánh tôn đối xử với Cố cô nương rất tốt! Từ trước tới nay ngài ấy chưa từng đối xử với người nào tốt như vậy!
Ngay cả đệ tử thiên bẩm ngài ấy cũng không có dụng tâm như thế, mỗi lần chỉ đảm bảo với người ta không chết là được, không bao giờ dốc hết sức......
Trong thùng xe, ánh sáng bảy màu dần dần tan đi. Khuôn mặt nhỏ của Cố Tích Cửu vốn tái nhợt chuyển sang ửng đỏ, miệng nhỏ cũng đỏ bừng giống như hoa cánh, đốm đỏ giữa trán một lần nữa nhạt hơn, gần như biến mất.
Tiểu nha đầu vẫn cực kỳ xinh đẹp!
Nhưng tiểu cô nương vì sao lại vô cảm đối với thánh tôn? Không đúng, là vô cảm đối với Đế Phất Y - một thân phận khác của thánh tôn. Khi từ hôn, nàng cực kỳ dứt khoát lưu loát!
Điều đó khiến Mộc Phong luôn luôn bình tĩnh cũng cảm thấy bất bình cho Tả thiên sư......
Mộc Phong cảm thấy tiểu nha đầu quá không biết tốt xấu, quá không biết trời cao đất dày ——
Chuyện tiểu nha đầu bị thương, Mộc Phong vốn dĩ không muốn báo cáo cho thánh tôn biết, nhưng thánh tôn hỏi tới, hắn không dám nói dối, vì thế lúc ấy đã nói ra.
Kết quả, sau khi thánh tôn trầm mặc một lát liền mệnh lệnh cho hắn hóa thân thành Tưởng Thiện sứ giả tới quán trà truyền đạt ý chỉ của thánh tôn ——
Một ngày dùng hai thân phận lắc lư một vòng ở trong quán trà, Mộc Phong cảm thấy có chút tự hào về khả năng của mình, nhưng cũng có chút đau đầu.
Tuy nhiên, hiện tại hắn càng đau đầu hơn chính là, vì sao lại nhét Cố Tích Cửu rõ ràng không đủ tư cách vào Thiên Tụ Đường?!
Những người bảo thủ trong Thiên Tụ Đường rất khó đối phó, hơn nữa lại vô cùng nghiêm túc, cũng không bao giờ nể mặt bất cứ kẻ nào. Đôi khi hắn dùng thân phận Tưởng Thiện sứ giả tới đó làm việc, nếu không hợp quy củ hoặc không hợp yêu cầu, bọn họ đều từ chối hợp tác ——
Đặc biệt là đường chủ của Thiên Tụ Đường Cổ Tàn Mặc càng là cao ngạo ngay thẳng đáng sợ, thậm chí có lúc còn la mắng nguyền rủa Tưởng Thiện sứ giả là hắn.....
Đương nhiên, lần này Cố Tích Cửu vào đó là do nhận được pháp chỉ của thánh tôn, những người bảo thủ đó có lẽ sẽ không chân chính cãi lời, nhưng chỉ sợ trong tâm bọn họ không phục, bề ngoài vâng dạ bề trong không nghe, sau lưng sẽ khắt khe với tiểu nha đầu Cố Tích Cửu......
Trong lòng bàn tay nhỏ có vết chai mỏng, có vết trầy xước, cũng có vài miệng vết thương. Có thể thấy được, chủ nhân của bàn tay nhỏ hai ngày qua đã liều mạng thế nào.
Đế Phất Y nhìn chằm chằm tay nhỏ kia một lát, khẽ thở dài. Hắn giơ tay ấn nhẹ ở trên gương, đầu ngón tay phát ra ánh sáng bảy màu, truyền vào bên trong chiếc gương cổ kính......
Cố Tích Cửu hôn mê nên không thể phát hiện, trên tấm ngọc bài nàng nắm phát ra ánh sáng bảy màu, mặt trái của ngọc bài hiện ra một bàn tay, lòng bàn tay này áp vào lòng bàn tay của nàng, ánh sáng bảy màu được truyền vào trong lòng bàn tay của nàng......
"Pi ô......" Trong ống tay áo của Cố Tích Cửu vang lên một loạt tiếng kêu, Lục Ngô ló đầu ra bên ngoài. Tiểu gia hỏa dường như bị hoảng sợ bởi ánh sáng bảy màu, lập tức lông tơ toàn thân dựng đứng lên, nhe răng gầm nhẹ thị uy về phía ngọc bài trong tay Cố Tích Cửu ——
Đế Phất Y nhăn mày lại.
Có lẽ Lục Ngô cảm thấy ngọc bài này bất lợi đối với "mẫu thân", sau khi nhe răng thị uy vài lần thì vươn một móng vuốt chụp về phía ngọc bài! Ngọc bài bất chợt sáng ngời, một luồng ánh sáng đầy màu sắc được bắn thẳng tới trên người Lục Ngô. Lục Ngô kêu lên pi ô một tiếng, sau đó bịch một tiếng, ngã xuống khỏi cổ tay của Cố Tích Cửu, tạo thành hình chữ X nằm ở nơi đó không nhúc nhích, lâm vào hôn mê......
Bên ngoài thùng xe, Mộc Phong hơi lắc lắc đầu. Mặc dù Lục Ngô là thần thú, nhưng nó rốt cuộc quá nhỏ, chỉ vừa mới sinh ra, không biết lượng sức dám đấu với thánh tôn, bị ngược là chuyện bình thường.
Mộc Phong lại nhìn thoáng qua bên trong thùng xe, thân thể Cố Tích Cửu đã hoàn toàn bị ánh sáng bảy màu bao phủ.
Mộc Phong thở dài trong lòng, xem ra mặc dù thánh tôn đại nhân lui thân với Cố cô nương, nhưng vẫn rất bận tâm tới nàng, lúc này thậm chí đang dùng linh lực căn nguyên chữa thương cho nàng.
Phải biết rằng, dùng biện pháp chữa thương này rất tiêu tốn linh lực căn nguyên của thánh tôn......
Thánh tôn đối xử với Cố cô nương rất tốt! Từ trước tới nay ngài ấy chưa từng đối xử với người nào tốt như vậy!
Ngay cả đệ tử thiên bẩm ngài ấy cũng không có dụng tâm như thế, mỗi lần chỉ đảm bảo với người ta không chết là được, không bao giờ dốc hết sức......
Trong thùng xe, ánh sáng bảy màu dần dần tan đi. Khuôn mặt nhỏ của Cố Tích Cửu vốn tái nhợt chuyển sang ửng đỏ, miệng nhỏ cũng đỏ bừng giống như hoa cánh, đốm đỏ giữa trán một lần nữa nhạt hơn, gần như biến mất.
Tiểu nha đầu vẫn cực kỳ xinh đẹp!
Nhưng tiểu cô nương vì sao lại vô cảm đối với thánh tôn? Không đúng, là vô cảm đối với Đế Phất Y - một thân phận khác của thánh tôn. Khi từ hôn, nàng cực kỳ dứt khoát lưu loát!
Điều đó khiến Mộc Phong luôn luôn bình tĩnh cũng cảm thấy bất bình cho Tả thiên sư......
Mộc Phong cảm thấy tiểu nha đầu quá không biết tốt xấu, quá không biết trời cao đất dày ——
Chuyện tiểu nha đầu bị thương, Mộc Phong vốn dĩ không muốn báo cáo cho thánh tôn biết, nhưng thánh tôn hỏi tới, hắn không dám nói dối, vì thế lúc ấy đã nói ra.
Kết quả, sau khi thánh tôn trầm mặc một lát liền mệnh lệnh cho hắn hóa thân thành Tưởng Thiện sứ giả tới quán trà truyền đạt ý chỉ của thánh tôn ——
Một ngày dùng hai thân phận lắc lư một vòng ở trong quán trà, Mộc Phong cảm thấy có chút tự hào về khả năng của mình, nhưng cũng có chút đau đầu.
Tuy nhiên, hiện tại hắn càng đau đầu hơn chính là, vì sao lại nhét Cố Tích Cửu rõ ràng không đủ tư cách vào Thiên Tụ Đường?!
Những người bảo thủ trong Thiên Tụ Đường rất khó đối phó, hơn nữa lại vô cùng nghiêm túc, cũng không bao giờ nể mặt bất cứ kẻ nào. Đôi khi hắn dùng thân phận Tưởng Thiện sứ giả tới đó làm việc, nếu không hợp quy củ hoặc không hợp yêu cầu, bọn họ đều từ chối hợp tác ——
Đặc biệt là đường chủ của Thiên Tụ Đường Cổ Tàn Mặc càng là cao ngạo ngay thẳng đáng sợ, thậm chí có lúc còn la mắng nguyền rủa Tưởng Thiện sứ giả là hắn.....
Đương nhiên, lần này Cố Tích Cửu vào đó là do nhận được pháp chỉ của thánh tôn, những người bảo thủ đó có lẽ sẽ không chân chính cãi lời, nhưng chỉ sợ trong tâm bọn họ không phục, bề ngoài vâng dạ bề trong không nghe, sau lưng sẽ khắt khe với tiểu nha đầu Cố Tích Cửu......
Danh sách chương