Nếu để đạo sư của bọn họ bắt được lưu thanh phù này, liếc mắt một cái là có thể đoán được vận mệnh tương lai của bọn họ.

"Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?" Bị người nắm điểm yếu trong tay, hai người kia chỉ có thể khuất phục.

Cố Tích Cửu thở dài: "Mọi người ở đây đều không dễ dàng gì, hà tất phải làm khó nhau? Ta ở đây tứ cố vô thân, thậm chí một tiểu đệ cũng không có, rất dễ bị người ta khi dễ......"

Hai người kia lập tức hiểu ra, sau một hồi đối đáp, cò kè mặc cả, hai người kia đồng ý, từ nay về sau chỉ cần không vi phạm nội quy của Thiên Tụ Đường, bọn họ đều sẽ nghe theo nàng, giúp đỡ nàng.

Đơn giản mà nói, chính là trở thành người của nàng, tiểu đệ của nàng.....

Cố Tích Cửu ở chỗ này tứ cố vô thân, nhất thời bản lĩnh không hề tăng tiến, nếu muốn ở lại đây lâu dài, nhất định phải kéo theo một số người về phía bên mình, vào thời điểm thích hợp có thể hỗ trợ nàng, thay vì một mình chơi ngầu một cách mù quáng——

Chơi ngầu đòi hỏi phải có tiền vốn!

Bản lĩnh không mạnh như người ta, lại không có người của mình, chơi ngầu không phải tự đi tìm chết hay sao? Hai người kia rời đi.

Cố Tích Cửu thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn thay nàng đã chuẩn bị từ trước, nếu không đêm nay nàng có thể sẽ phải ngủ trên đống đất đá dưới mưa!

Nàng lăn qua lăn lại ở trên giường, đặt đầu trên gối, cảm giác thật thoải mái khi ngủ ở trên giường!

Bên ngoài vẫn mưa to tầm tã.

Hai người kia đang bay dưới mưa, dự định dựa theo lời Cố Tích Cửu hướng dẫn, đến báo với đạo sư của mình.

Phía trước đột nhiên có bóng trắng loé lên, một người mặc quần áo màu trắng giống như bóng ma xuất hiện, ngăn cản đường đi của hai người——

Hai người kia giật mình, đứng thẳng người lại: "Các hạ là ai?"

Nam nhân kia chẳng những mặc một thân quần áo màu trắng, trên đầu còn đội một cái nón trắng có rèm, trắng từ đầu đến chân, đừng nói mặt, ngay cả tóc cũng không lộ ra, quả thực giống như sứ giả câu hồn của Minh giới - Bạch Vô Thường!

Mặc dù mưa như trút nước, nhưng không hề rơi trúng người hắn. Màn mưa tự động chia làm hai ngả ở trên đầu hắn, giống như một tấm chắn mưa.

Ở trong đêm mưa nhìn thấy người như vậy, trái tim hai người dường như muốn nhảy ra ngoài!

"Ngươi rốt cuộc là ai? "

"Muốn làm gì?!"

Đây là những câu cuối cùng của hai người kia, bởi vì ngay sau đó, người kia lập tức "bay" tới, lòng bàn tay có một tia chớp màu đỏ loé lên——

......Edit: Lâm An, Emily.....

Cố Tích Cửu giật mình bừng tỉnh bởi một loạt tiếng la hét ầm ĩ.

Nàng vừa mới ngồi dậy, lập tức nghe thấy tiếng người đang đập cửa bên ngoài, giống như mưa rền gió dữ.

Nàng hơi chau mày, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác bất an, sau đó mở cửa——

Cảm giác bất an của nàng ngay lập tức được chứng thực.

Hai đệ tử của Thiên Tụ Đường tối qua đã chết, còn chết cách căn nhà nhỏ của nàng không xa, tình trạng chết rất thảm, bị cắt thành hai đoạn......

Sáng nay có người đi ngang qua đây, nhìn thấy hai thi thể kia thì cực kỳ kinh hãi, lập tức bẩm báo lên trên, sau đó tin tức rất nhanh đã được truyền khắp Thiên Tụ Đường, mọi người đều biết.

Cổ Tàn Mặc rất tức giận, đích thân mang theo ngỗ tác của Thiên Tụ Đường tới đây, sau đó phát hiện cái chết của hai người kia rất đặc biệt, không phải do đao kiếm chém giết, ngược lại giống như đã bị hai mảnh vỏ sắc bén kẹp chết——

Điều này rất dễ suy đoán, bởi vì ở Thiên Tụ Đường, chỉ có Cố Tích Cửu đang nuôi một con ngao lớn. Con ngao này có thể kẹp người, ăn thịt người......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện