Em quyến rũ hơn trăng sáng!
Đêm khuya, khi trăng tròn và sáng nhất.
Cuộc đấu giá của Thiên Tinh Các cũng đã đến bước gay gắt chưa từng có, toàn bộ Thiên Tinh Các đã chật cứng người.
Bao gồm cả những phòng riêng đắt đến khó tin cũng đều đã được người ta đặt từ trước. Có thể nói rằng toàn bộ Thương Huyền Ma vực đã bao năm rồi không náo nhiệt như vậy.
Ở Thương Huyền Phủ rất hiếm Thánh khí, cho dù ai đó may mắn có được thì cũng không bao giờ đem ra đấu giá.
Thánh khí này cũng tình cờ được đưa đến Thiên Tinh Các. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, có thể phải đợi hàng trăm năm.
Trong số những người đến đấu giá, ngoài những tà tu và thế lực lớn của Ma vực ra, thậm chí còn có một số trưởng lão của các tông môn đang âm thầm cạnh tranh giá, khao khát giành được Thánh khí.
Lúc này, Thánh binh đã được bán đấu giá với giá ngất ngưởng hai mươi nghìn Tinh Thần Đan, nhưng vẫn có xu hướng tăng cao chưa chịu dừng lại.
Vẫn có người trả giá cuồn cuộn không ngớt như cũ. Đáng ghét!
Mỗi lần mức giá cao kỷ lục xuất hiện thì một sát ý và ánh sáng lạnh lẽo cực kỳ đáng sợ sẽ toát ra từ một gian phòng riêng tinh xảo ở tầng trên.
Thậm chí sát ý đó còn xuyên thấu linh trận trong phòng riêng và lan xuống đại sảnh bên dưới.
Trong lòng nhiều người đều rõ, có lẽ người này Sở Thiên Hạo, chủ nhân của Vương Câu, đệ tử thân truyền của Huyền Vương điện.
Sở Thiên Hạo được coi là nhân vật truyền kỳ trong giới trẻ ở Thương Huyền cảnh. Mấy năm nay, hắn ta đều bế quan và lĩnh ngộ cảnh giới cao nhất của Huyền Vương Quyết.
€ó tin đồn, Huyền Vương Quyết của hắn ta đã đến thời khắc mấu chốt, có thể đạt tới cảnh giới cao nhất bất cứ lúc nào. Nhưng hôm nay lại phá quan mà ra, nghĩ cũng biết hắn ta tức giận đến mức nào.
Nhưng không ai quan tâm cả, cuộc đấu giá vẫn tiếp tục. Đây là Thiên Tinh Các, không ai dám gây rối.
Dù là Sở Thiên Hạo cũng không thể!
Cùng lúc đó, có mấy vị đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm tông ở trong một căn phòng riêng khác.
Cầm đầu là một người có vóc dáng mảnh khảnh, dung mạo tuyệt trần, vẻ ngoài lạnh lùng tựa băng sương. Sườn xám dài xẻ tà, để lộ cặp đùi thon và trắng nõn. Ai nấy vừa nhìn đôi chân này là khó quên.
Nhưng không ai dám nhìn lần thứ hai, bởi vì nó thuộc về đệ tử thân truyền mạnh nhất của Phù Vân Kiếm tông, Diệp Tử Lăng!
Nàng ta vừa vội trở về từ Huyền Thương thành sau khi nghe tin Lãnh Ngạo Nhiên bị thương, còn chẳng thèm trở lại tông môn mà dẫn mọi người đến Huyền Thương Ma vực ngay.
"Sư tỷ, chúng ta đã nghe ngóng được tin tức, Bôn Lôi Ma Kiếm quả thật ở Thiên Tinh Các, bây giờ thậm chí còn đang ở trong phòng riêng xem bán giá!" Một vị đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm tông lên tiếng.
"Hắn ta to gan thật, phòng của hắn ta tầng mấy?”
Trong mắt Diệp Tử Lăng lóe lên một tia sáng lạnh, không khống chế được toát ra sát ý.
"Hắn ta ở tầng cao nhất... Nhưng đây là Thiên Tinh Các, sư tỷ đừng manh động. Ta nghe được tin rằng Thiên Tinh Các sẽ bảo vệ hắn ta, thậm chí còn buông lời răng kẻ nào dám tấn công Lãnh Ngạo Nhiên ở Thiên Tinh Các, dù là ai đều giết không tha!”
Tên đệ tử kia tỏ vẻ khó xử, dè dặt nói.
Các đệ tử thân truyền khác cũng thi nhau khuyên nhủ.
Diệp Tử Lăng là con gái của chưởng môn Phù Vân Kiếm tông, ngay cả ở Thương Huyền Ma vực cũng không cóa mấy người dám động tới nàng ta.
Nhưng đây là Thiên Tỉnh Các, không ai có thể sống sót sau khi ra tay.
Không một ai cả!
Bối cảnh của họ rất mạnh mẽ và thần bí, không hề sợ bất kỳ sự trả thù nào. Ngay cả khi đám yêu nghiệt Ma đạo dám đến đây hống hách, cũng đều bị giết
không tha.
Có một câu nói lưu truyền trong Ma vực, không có việc gì mà Thiên Tinh Các không dám làm, cũng không có kẻ nào mà Thiên Tinh Các không dám giết!
Thiên Tinh Các chính là cấm ky!
Trong mắt Diệp Tử Lăng tràn ngập ánh sáng lạnh lẽo, lửa giặn khó tan, Bôn Lôi Ma Kiếm là cơn ác mộng của nàng ta trong sáu tháng qua.
Cảnh tượng bốn đệ tử thân truyền mất mạng ngay trước mặt nàng ta, hễ nhắm mắt là sẽ nhớ đến. Đó là sai lầm do sự kiêu ngạo và tùy hứng của nàng ta gây nên.
Nàng ta lớn bằng từng này rồi, đó cũng là lần duy nhất phải rơi nước mắt.
Diệp Tử Lăng thề trước mộ họ rằng sẽ tự tay giết chết Bôn Lôi Ma kiếm để trả thù cho bốn người họ.
Bây giờ mới có cơ hội, Bôn Lôi Ma kiếm hiếm khi bị thương nặng như vậy, nhưng hắn ta lại ẩn náu trong Thiên Tinh Các, nàng ta lại chẳng làm gì được hắn.
Đáng ghét!
Diệp Tử Lăng cắn môi, thậm chí nàng ta còn tức giận hơn cả Sở Thiên Hạo, một giọt máu tươi tràn ra trên cánh môi.
Nàng ta cắn rách đôi môi đỏ mọng, nhưng dường như không biết đau đớn, sát khí trong mắt gần như muốn tẩu hỏa nhập ma.
Thật sự không thể giết được ư? "Ha ha ha, ba mươi nghìn! Có ai ra giá cao hơn không? Đây là Thánh khí, hẳn là lần đầu tiên có Thánh binh được bán đấu giá ở Thương Huyền Ma vực trong trăm năm qua, có lẽ trăm năm sau không có nữa đâu. Cơ hội hiếm có đấy!"
Gã trung niên mập mạp cười nói, sức hấp dẫn của Thánh binh này thực sự rất khủng khiếp, lại bị đẩy lên mức giá cao ngất trời là ba mươi nghìn Tinh Thần
Đan.
Đây là Tinh Thần Đan, mỗi viên đều vô cùng quý hiếm, không thể sánh với Tĩnh Nguyên Đan thông thường.
"Năm mươi nghìn!"
Một mức giá cao đến kinh ngạc khác đã gây ra huyên náo trong đại sảnh đèn đuốc sáng trưng.
Năm mươi nghìn Tinh Thần Đan, giá này thực sự hơi dọa người, dù sao. Vương Câu cũng chỉ là Thánh khí Trăm văn mà thôi.
Họ đoán có lẽ người trả giá là cao thủ am hiểu dùng thương. Khả năng lớn hơn là thế lực tông môn đứng sau chống lưng cho hắn, chứ cá nhân không thể nào trả được giá này.
Đêm khuya, khi trăng tròn và sáng nhất.
Cuộc đấu giá của Thiên Tinh Các cũng đã đến bước gay gắt chưa từng có, toàn bộ Thiên Tinh Các đã chật cứng người.
Bao gồm cả những phòng riêng đắt đến khó tin cũng đều đã được người ta đặt từ trước. Có thể nói rằng toàn bộ Thương Huyền Ma vực đã bao năm rồi không náo nhiệt như vậy.
Ở Thương Huyền Phủ rất hiếm Thánh khí, cho dù ai đó may mắn có được thì cũng không bao giờ đem ra đấu giá.
Thánh khí này cũng tình cờ được đưa đến Thiên Tinh Các. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, có thể phải đợi hàng trăm năm.
Trong số những người đến đấu giá, ngoài những tà tu và thế lực lớn của Ma vực ra, thậm chí còn có một số trưởng lão của các tông môn đang âm thầm cạnh tranh giá, khao khát giành được Thánh khí.
Lúc này, Thánh binh đã được bán đấu giá với giá ngất ngưởng hai mươi nghìn Tinh Thần Đan, nhưng vẫn có xu hướng tăng cao chưa chịu dừng lại.
Vẫn có người trả giá cuồn cuộn không ngớt như cũ. Đáng ghét!
Mỗi lần mức giá cao kỷ lục xuất hiện thì một sát ý và ánh sáng lạnh lẽo cực kỳ đáng sợ sẽ toát ra từ một gian phòng riêng tinh xảo ở tầng trên.
Thậm chí sát ý đó còn xuyên thấu linh trận trong phòng riêng và lan xuống đại sảnh bên dưới.
Trong lòng nhiều người đều rõ, có lẽ người này Sở Thiên Hạo, chủ nhân của Vương Câu, đệ tử thân truyền của Huyền Vương điện.
Sở Thiên Hạo được coi là nhân vật truyền kỳ trong giới trẻ ở Thương Huyền cảnh. Mấy năm nay, hắn ta đều bế quan và lĩnh ngộ cảnh giới cao nhất của Huyền Vương Quyết.
€ó tin đồn, Huyền Vương Quyết của hắn ta đã đến thời khắc mấu chốt, có thể đạt tới cảnh giới cao nhất bất cứ lúc nào. Nhưng hôm nay lại phá quan mà ra, nghĩ cũng biết hắn ta tức giận đến mức nào.
Nhưng không ai quan tâm cả, cuộc đấu giá vẫn tiếp tục. Đây là Thiên Tinh Các, không ai dám gây rối.
Dù là Sở Thiên Hạo cũng không thể!
Cùng lúc đó, có mấy vị đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm tông ở trong một căn phòng riêng khác.
Cầm đầu là một người có vóc dáng mảnh khảnh, dung mạo tuyệt trần, vẻ ngoài lạnh lùng tựa băng sương. Sườn xám dài xẻ tà, để lộ cặp đùi thon và trắng nõn. Ai nấy vừa nhìn đôi chân này là khó quên.
Nhưng không ai dám nhìn lần thứ hai, bởi vì nó thuộc về đệ tử thân truyền mạnh nhất của Phù Vân Kiếm tông, Diệp Tử Lăng!
Nàng ta vừa vội trở về từ Huyền Thương thành sau khi nghe tin Lãnh Ngạo Nhiên bị thương, còn chẳng thèm trở lại tông môn mà dẫn mọi người đến Huyền Thương Ma vực ngay.
"Sư tỷ, chúng ta đã nghe ngóng được tin tức, Bôn Lôi Ma Kiếm quả thật ở Thiên Tinh Các, bây giờ thậm chí còn đang ở trong phòng riêng xem bán giá!" Một vị đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm tông lên tiếng.
"Hắn ta to gan thật, phòng của hắn ta tầng mấy?”
Trong mắt Diệp Tử Lăng lóe lên một tia sáng lạnh, không khống chế được toát ra sát ý.
"Hắn ta ở tầng cao nhất... Nhưng đây là Thiên Tinh Các, sư tỷ đừng manh động. Ta nghe được tin rằng Thiên Tinh Các sẽ bảo vệ hắn ta, thậm chí còn buông lời răng kẻ nào dám tấn công Lãnh Ngạo Nhiên ở Thiên Tinh Các, dù là ai đều giết không tha!”
Tên đệ tử kia tỏ vẻ khó xử, dè dặt nói.
Các đệ tử thân truyền khác cũng thi nhau khuyên nhủ.
Diệp Tử Lăng là con gái của chưởng môn Phù Vân Kiếm tông, ngay cả ở Thương Huyền Ma vực cũng không cóa mấy người dám động tới nàng ta.
Nhưng đây là Thiên Tỉnh Các, không ai có thể sống sót sau khi ra tay.
Không một ai cả!
Bối cảnh của họ rất mạnh mẽ và thần bí, không hề sợ bất kỳ sự trả thù nào. Ngay cả khi đám yêu nghiệt Ma đạo dám đến đây hống hách, cũng đều bị giết
không tha.
Có một câu nói lưu truyền trong Ma vực, không có việc gì mà Thiên Tinh Các không dám làm, cũng không có kẻ nào mà Thiên Tinh Các không dám giết!
Thiên Tinh Các chính là cấm ky!
Trong mắt Diệp Tử Lăng tràn ngập ánh sáng lạnh lẽo, lửa giặn khó tan, Bôn Lôi Ma Kiếm là cơn ác mộng của nàng ta trong sáu tháng qua.
Cảnh tượng bốn đệ tử thân truyền mất mạng ngay trước mặt nàng ta, hễ nhắm mắt là sẽ nhớ đến. Đó là sai lầm do sự kiêu ngạo và tùy hứng của nàng ta gây nên.
Nàng ta lớn bằng từng này rồi, đó cũng là lần duy nhất phải rơi nước mắt.
Diệp Tử Lăng thề trước mộ họ rằng sẽ tự tay giết chết Bôn Lôi Ma kiếm để trả thù cho bốn người họ.
Bây giờ mới có cơ hội, Bôn Lôi Ma kiếm hiếm khi bị thương nặng như vậy, nhưng hắn ta lại ẩn náu trong Thiên Tinh Các, nàng ta lại chẳng làm gì được hắn.
Đáng ghét!
Diệp Tử Lăng cắn môi, thậm chí nàng ta còn tức giận hơn cả Sở Thiên Hạo, một giọt máu tươi tràn ra trên cánh môi.
Nàng ta cắn rách đôi môi đỏ mọng, nhưng dường như không biết đau đớn, sát khí trong mắt gần như muốn tẩu hỏa nhập ma.
Thật sự không thể giết được ư? "Ha ha ha, ba mươi nghìn! Có ai ra giá cao hơn không? Đây là Thánh khí, hẳn là lần đầu tiên có Thánh binh được bán đấu giá ở Thương Huyền Ma vực trong trăm năm qua, có lẽ trăm năm sau không có nữa đâu. Cơ hội hiếm có đấy!"
Gã trung niên mập mạp cười nói, sức hấp dẫn của Thánh binh này thực sự rất khủng khiếp, lại bị đẩy lên mức giá cao ngất trời là ba mươi nghìn Tinh Thần
Đan.
Đây là Tinh Thần Đan, mỗi viên đều vô cùng quý hiếm, không thể sánh với Tĩnh Nguyên Đan thông thường.
"Năm mươi nghìn!"
Một mức giá cao đến kinh ngạc khác đã gây ra huyên náo trong đại sảnh đèn đuốc sáng trưng.
Năm mươi nghìn Tinh Thần Đan, giá này thực sự hơi dọa người, dù sao. Vương Câu cũng chỉ là Thánh khí Trăm văn mà thôi.
Họ đoán có lẽ người trả giá là cao thủ am hiểu dùng thương. Khả năng lớn hơn là thế lực tông môn đứng sau chống lưng cho hắn, chứ cá nhân không thể nào trả được giá này.
Danh sách chương