Mấy năm gần đây, mỗi lần ba người về nhà họ Mạnh thì nhà bác cả đối với mọi người đều là khách khí. Ngay cả bà nội không thích Lý Thiến cũng không dám khiêu khích trước mặt bà. Chứ đừng nói chi là những người này còn còn tỏ vẻ thân thích quanh bà, hy vọng có thể đạt được lợi ích từ bà.
Mà Lý Thiến mấy năm nay buôn bán, khả năng quan sát và nhận xét cũng nâng cao. Hơn nữa việc kiếm ra tiền cũng khiến bà biết cách ứng phó nhiều loại người, không để cho những người này được tiện nghi cũng như không thể gây khó dễ cho bà.
Còn Mạnh Ngọc Cương từ lúc nhận thức được sự chỉ dẫn của con gái mà có thay đổi rất lớn, không còn mù quáng hiếu thảo với mẹ như trước. Bà muốn tiền của ông nhưng cũng có giới hạn. Còn việc xem mắt linh tinh thì ông lập tức đứng dậy rời khỏi khiến cho đối phương không làm gì được. Cứ như vậy nhiều lần khiến bà nội cũng không sắp đặt chuyện như vậy nữa. Nhưng lại khiến cho bà nội Mạnh càng hận mẹ con Mạnh Yên hơn, nhưng mà bà ta lại kiêng kỵ mẹ con họ không dám dễ dàng chọc vào.
Thời gian nghỉ hè, vốn Mạnh Yên có rất nhiều kế hoạch lớn. Nhưng đến cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn ở nhà ôn tập bài vở, sắp học năm nhất trung học, tốt nhất cô nên chuẩn bị trước tránh đến lúc đó không theo kịp.
Nội dung những môn học bậc tiểu học đều rất đơn giản, nhưng đến năm nhất trung học kiến thức cũng bắt đầu phức tạp, cô cũng không thể để thành tích bị giảm xuống. Dù thay đổi thế nào đi nữa, vẫn nên tiếp tục học, hơn nữa thành tích phải cực kỳ nổi bật. Sau này cô còn phải chọn công việc tốt, không muốn giống như kiếp trước, thường xuyên chạy khắp nơi, mệt mỏi cực nhọc không tả hết.
Cô nhờ mẹ nghĩ cách lấy được một bộ sách giáo khoa năm nhất trung học, từ từ nhai. Gặp phải những vấn đề không hiểu thì nhờ Diệp Thiên Nhiên chỉ bảo, thành tích của anh rất tốt, lần này đạt thành tích thứ hai toàn trường thi lên năm hai trung học. Cô càng đọc sách càng cảm thấy mù tịt, thật sự không nhớ rõ kiếp trước đã học gì, cô thật sự gặp không ít vấn đề.
Lý Thiến rất vui mừng với hành động của con gái, thỉnh thoảng làm chút chè đậu xanh, nước ép hoa quả để cô giải khát. Trong nhà cũng có rất nhiều thức ăn vặt để cô ăn, chẳng qua Mạnh Yên rất có chừng mực, ăn xong ba bữa chính một ngày mới ăn những thứ lặt vặt, chủ yếu cô sợ không đủ dinh dưỡng.
Mỗi ngày, Mạnh Ngọc Cương trở về từ chợ rau lại mua rất nhiều món ăn, bồi bổ cơ thể cho con gái. Mặc dù cả đời ông lặng yên không có bản lĩnh gì nhưng có con gái bảo bối khiến cho ông cực kỳ tự hào, không chỉ học giỏi còn biết cách kiếm tiền.
Nhớ lại lúc ông biết con gái mua cổ phiếu, lần đầu tiên biết tin này cảm thấy dao động, Mạnh Yên cùng xem TV với ông. Lúc ấy thông qua chương trình truyền hình trực tiếp trước mắt ông tối lại tức giận, nhưng không có cách mua, không thể làm gì khác hơn là đè nén sự tức giận nhìn cô, không ngờ lần này tỷ số trúng thưởng cao gần 100%, nói cách khác con gái mua mấy trăm tờ đều trúng hết. Lúc ấy cả người ông ngây ra, choáng váng đầu óc ngồi trên ghế. Trong lòng tính toán lần này kiếm được bao nhiêu tiền.
Mạnh Yên đắc ý trong lòng, nhìn ba chằm chằm, nhìn xem ông có phản ứng gì.
Lúc ấy Lý Thiến đang bận rộn buôn bán không xem TV, sau khi rảnh tay đi vào thì thấy hai người đang ngồi, còn tưởng rằng không trúng, trong lòng đang thất vọng. Nhưng cũng mở miệng an ủi,”Quên đi, số tiền này coi như cho Tiểu Yên chơi một chút, mất cũng đã mất rồi, đừng nên tức giận.”
“Không không không, cũng….cũng trúng…” Mạnh Ngọc Cương vẫn còn chưa thể tin sự thật này.
"Thật sự?" Ánh mắt Lý Thiến sáng lên, không còn có chuyện gì tốt hơn thế. “Thật sự không bị mất tiền?” Bà chỉ cần không mất tiền là tốt rồi.
“Không chỉ không mất mà còn kiếm được tiền.” Rốt cuộc Mạnh Ngọc Cương tỉnh táo lại, cười toe toét.
"Quá tốt." Thấy ông xã vui vẻ, lòng của bà cũng nhẹ nhõm. “Nha đầu này thật may mắn, chuyện tốt như thế con bé cũng nhặt được.” Vốn bà còn sợ Mạnh Ngọc Cương biết rõ chuyện sẽ tức giận, bà còn chuẩn bị phê bình.
Vì sao lại gọi là nhặt được? Mạnh Yên bĩu môi, trong lòng phản bác lại suy nghĩ của bà.
Mạnh Ngọc Cương ngây người hồi lâu, đột nhiên nỏi:”Nếu không thì chúng ta bán ra đi, dù sao cũng đã kiếm được.”
"Không nên.” Mạnh Yên nhảy lên, ra sức lắc đầu,”Ba, sau này chúng ta còn có thể kiếm nhiều tiền hơn, chúng ta mua lại cổ phiếu đã trúng, chờ thêm một thời gian rồi bán đi.” Là mở rộng quốc tế đó? Thâm nhập thị trường còn kiếm được nhiều hơn.
"Như thế không tốt sao.” Mạnh Ngọc Cương do dự,”Còn phải bỏ thêm tiền ra, hay là quên đi.” Ông làm việc luôn bảo thủ, không muốn gánh nhiều rủi ro.
"Ba, nghe con chắc chắn không sao.” Mặt Mạnh Yên đỏ lên, đầu cấp bách mà đổ đầy mồ hôi,”Ba xem không phải lần này con cũng dự đoán đúng sao?”
Mạnh Ngọc Cương do dự hồi lâu, vẫn quyết định chờ đợi xem tình hình. Phương diện này đứa nhỏ Mạnh Yên có hiểu biết, tốt hơn ông rất nhiều. Chẳng qua may mà không bán, sau đó ông nghe thấy mỗi phần cổ phiếu tăng tới 10.000 đồng, liền kiên trì không bán. Thật buồn cười, không ngờ còn có giá này, ông không rõ cách thức thế nào nhưng chắc chắn rõ tiếp theo sẽ lời nhiều hơn, nếu không sao lại có người dù giá cao thế nào cũng thu mua chứ? Càng về sau đúng như bọn họ đoán, giá cả càng tốt. Cho đến khi đưa cổ phiếu ra thị trường, Mạnh Ngọc Cương cũng quyết không bán. Sau nhờ Mạnh Yên làm chủ bán phần lớn cổ phiếu, tiền bán được đầu tư vào bất động sản, chỉ để lại một phần nhỏ ở thị trường chứng khoán.
Đến lúc này, quyền kinh tế to nhất của nhà họ Mạnh nằm trong tay Mạnh Yên, vợ chồng Mạnh Ngọc Cương không thể không tin tưởng, có chuyện gì cũng nghe cô. Bọn họ còn thầm cho rằng con gái của bọn họ là thiên tài kinh doanh (đổ mồ hôi).
Mạnh Yên đọc sách đến lúc mặt trời lặn mới đứng dậy giãn gân cốt, việc đọc sách này cũng thật mệt mỏi. Suy nghĩ sau này thi tốt nghiệp trung học thì cũng xứng đáng bỏ công những lúc này.
"Thím ơi, Tiểu Yên có ở nhà không?" Giọng nói Lâm Phương Phương vang lên bên ngoài.
"Có chứ, Phương Phương và mọi người cũng tới rồi, con bé ở bên trong.” Lý Thiến chỉ vào trong sân,”Các con đi vào đi.” Mặc dù nhà họ Mạnh kiếm được nhiều tiền nhưng không có chuyển nhà, vẫn ở phía sau cửa tiệm. Chủ yếu thuận tiện, lại gần trường học.
Mà Lý Thiến mấy năm nay buôn bán, khả năng quan sát và nhận xét cũng nâng cao. Hơn nữa việc kiếm ra tiền cũng khiến bà biết cách ứng phó nhiều loại người, không để cho những người này được tiện nghi cũng như không thể gây khó dễ cho bà.
Còn Mạnh Ngọc Cương từ lúc nhận thức được sự chỉ dẫn của con gái mà có thay đổi rất lớn, không còn mù quáng hiếu thảo với mẹ như trước. Bà muốn tiền của ông nhưng cũng có giới hạn. Còn việc xem mắt linh tinh thì ông lập tức đứng dậy rời khỏi khiến cho đối phương không làm gì được. Cứ như vậy nhiều lần khiến bà nội cũng không sắp đặt chuyện như vậy nữa. Nhưng lại khiến cho bà nội Mạnh càng hận mẹ con Mạnh Yên hơn, nhưng mà bà ta lại kiêng kỵ mẹ con họ không dám dễ dàng chọc vào.
Thời gian nghỉ hè, vốn Mạnh Yên có rất nhiều kế hoạch lớn. Nhưng đến cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn ở nhà ôn tập bài vở, sắp học năm nhất trung học, tốt nhất cô nên chuẩn bị trước tránh đến lúc đó không theo kịp.
Nội dung những môn học bậc tiểu học đều rất đơn giản, nhưng đến năm nhất trung học kiến thức cũng bắt đầu phức tạp, cô cũng không thể để thành tích bị giảm xuống. Dù thay đổi thế nào đi nữa, vẫn nên tiếp tục học, hơn nữa thành tích phải cực kỳ nổi bật. Sau này cô còn phải chọn công việc tốt, không muốn giống như kiếp trước, thường xuyên chạy khắp nơi, mệt mỏi cực nhọc không tả hết.
Cô nhờ mẹ nghĩ cách lấy được một bộ sách giáo khoa năm nhất trung học, từ từ nhai. Gặp phải những vấn đề không hiểu thì nhờ Diệp Thiên Nhiên chỉ bảo, thành tích của anh rất tốt, lần này đạt thành tích thứ hai toàn trường thi lên năm hai trung học. Cô càng đọc sách càng cảm thấy mù tịt, thật sự không nhớ rõ kiếp trước đã học gì, cô thật sự gặp không ít vấn đề.
Lý Thiến rất vui mừng với hành động của con gái, thỉnh thoảng làm chút chè đậu xanh, nước ép hoa quả để cô giải khát. Trong nhà cũng có rất nhiều thức ăn vặt để cô ăn, chẳng qua Mạnh Yên rất có chừng mực, ăn xong ba bữa chính một ngày mới ăn những thứ lặt vặt, chủ yếu cô sợ không đủ dinh dưỡng.
Mỗi ngày, Mạnh Ngọc Cương trở về từ chợ rau lại mua rất nhiều món ăn, bồi bổ cơ thể cho con gái. Mặc dù cả đời ông lặng yên không có bản lĩnh gì nhưng có con gái bảo bối khiến cho ông cực kỳ tự hào, không chỉ học giỏi còn biết cách kiếm tiền.
Nhớ lại lúc ông biết con gái mua cổ phiếu, lần đầu tiên biết tin này cảm thấy dao động, Mạnh Yên cùng xem TV với ông. Lúc ấy thông qua chương trình truyền hình trực tiếp trước mắt ông tối lại tức giận, nhưng không có cách mua, không thể làm gì khác hơn là đè nén sự tức giận nhìn cô, không ngờ lần này tỷ số trúng thưởng cao gần 100%, nói cách khác con gái mua mấy trăm tờ đều trúng hết. Lúc ấy cả người ông ngây ra, choáng váng đầu óc ngồi trên ghế. Trong lòng tính toán lần này kiếm được bao nhiêu tiền.
Mạnh Yên đắc ý trong lòng, nhìn ba chằm chằm, nhìn xem ông có phản ứng gì.
Lúc ấy Lý Thiến đang bận rộn buôn bán không xem TV, sau khi rảnh tay đi vào thì thấy hai người đang ngồi, còn tưởng rằng không trúng, trong lòng đang thất vọng. Nhưng cũng mở miệng an ủi,”Quên đi, số tiền này coi như cho Tiểu Yên chơi một chút, mất cũng đã mất rồi, đừng nên tức giận.”
“Không không không, cũng….cũng trúng…” Mạnh Ngọc Cương vẫn còn chưa thể tin sự thật này.
"Thật sự?" Ánh mắt Lý Thiến sáng lên, không còn có chuyện gì tốt hơn thế. “Thật sự không bị mất tiền?” Bà chỉ cần không mất tiền là tốt rồi.
“Không chỉ không mất mà còn kiếm được tiền.” Rốt cuộc Mạnh Ngọc Cương tỉnh táo lại, cười toe toét.
"Quá tốt." Thấy ông xã vui vẻ, lòng của bà cũng nhẹ nhõm. “Nha đầu này thật may mắn, chuyện tốt như thế con bé cũng nhặt được.” Vốn bà còn sợ Mạnh Ngọc Cương biết rõ chuyện sẽ tức giận, bà còn chuẩn bị phê bình.
Vì sao lại gọi là nhặt được? Mạnh Yên bĩu môi, trong lòng phản bác lại suy nghĩ của bà.
Mạnh Ngọc Cương ngây người hồi lâu, đột nhiên nỏi:”Nếu không thì chúng ta bán ra đi, dù sao cũng đã kiếm được.”
"Không nên.” Mạnh Yên nhảy lên, ra sức lắc đầu,”Ba, sau này chúng ta còn có thể kiếm nhiều tiền hơn, chúng ta mua lại cổ phiếu đã trúng, chờ thêm một thời gian rồi bán đi.” Là mở rộng quốc tế đó? Thâm nhập thị trường còn kiếm được nhiều hơn.
"Như thế không tốt sao.” Mạnh Ngọc Cương do dự,”Còn phải bỏ thêm tiền ra, hay là quên đi.” Ông làm việc luôn bảo thủ, không muốn gánh nhiều rủi ro.
"Ba, nghe con chắc chắn không sao.” Mặt Mạnh Yên đỏ lên, đầu cấp bách mà đổ đầy mồ hôi,”Ba xem không phải lần này con cũng dự đoán đúng sao?”
Mạnh Ngọc Cương do dự hồi lâu, vẫn quyết định chờ đợi xem tình hình. Phương diện này đứa nhỏ Mạnh Yên có hiểu biết, tốt hơn ông rất nhiều. Chẳng qua may mà không bán, sau đó ông nghe thấy mỗi phần cổ phiếu tăng tới 10.000 đồng, liền kiên trì không bán. Thật buồn cười, không ngờ còn có giá này, ông không rõ cách thức thế nào nhưng chắc chắn rõ tiếp theo sẽ lời nhiều hơn, nếu không sao lại có người dù giá cao thế nào cũng thu mua chứ? Càng về sau đúng như bọn họ đoán, giá cả càng tốt. Cho đến khi đưa cổ phiếu ra thị trường, Mạnh Ngọc Cương cũng quyết không bán. Sau nhờ Mạnh Yên làm chủ bán phần lớn cổ phiếu, tiền bán được đầu tư vào bất động sản, chỉ để lại một phần nhỏ ở thị trường chứng khoán.
Đến lúc này, quyền kinh tế to nhất của nhà họ Mạnh nằm trong tay Mạnh Yên, vợ chồng Mạnh Ngọc Cương không thể không tin tưởng, có chuyện gì cũng nghe cô. Bọn họ còn thầm cho rằng con gái của bọn họ là thiên tài kinh doanh (đổ mồ hôi).
Mạnh Yên đọc sách đến lúc mặt trời lặn mới đứng dậy giãn gân cốt, việc đọc sách này cũng thật mệt mỏi. Suy nghĩ sau này thi tốt nghiệp trung học thì cũng xứng đáng bỏ công những lúc này.
"Thím ơi, Tiểu Yên có ở nhà không?" Giọng nói Lâm Phương Phương vang lên bên ngoài.
"Có chứ, Phương Phương và mọi người cũng tới rồi, con bé ở bên trong.” Lý Thiến chỉ vào trong sân,”Các con đi vào đi.” Mặc dù nhà họ Mạnh kiếm được nhiều tiền nhưng không có chuyển nhà, vẫn ở phía sau cửa tiệm. Chủ yếu thuận tiện, lại gần trường học.
Danh sách chương