Từ cái cuộc gọi hôm đó mỗi ngày anh vẫn ngóng vẫn trông đợi tin báo từ cô .
Mẹ anh tình hình đã ổn hơn rồi , Minh Khôi cũng thường xuyên gọi về thăm nên bà cũng đỡ phần nào buồn tủi , mấy hôm anh cũng túc trực ở đây .
Nhưng giờ phút này anh cứ cảm thấy lòng dạ bất an, một cảm giác cưa cồn cào ruột gan.
Mấy dòng suy nghĩ vu vơ về cô cứ hiện lên có khi nào cô giận anh vì câu nói hôm bữa không ? Đeo xong khuyên tai, đợi bà mối nói thêm vài câu chúc tụng, mấy bác hàng xóm cũng đại diện họ hàng nhà cô mà gửi gắm cô cho phía nhà bà Hải .
- Vợ chồng anh chị thương dùm cháu tôi nó còn nhỏ có gì sai xót thì chỉ dại chứ đừng la mắng nó .
Bà Hải cũng gượng gạo gật đầu .
- Dạ anh đi đừng lo, con dâu ấy mà tôi thương như con ruột cũng mong chỉ cầu mong nó thương chồng yêu con là được rôi .
Người ngoài họ còn lo sợ khi về làm dâu nhà đó, nổi tiếng khó khăn gay góc dâu con bà Hải vang danh một vùng rồi vậy mà mẹ cô từ đầu tới cuối một cái năm tay cũng khó với bà .
Họ hàng nhà trai kéo nhau ra về cô còn chậm rãi khoát tay người đàn ông đi phía sau .
Cô ngoảnh đầu nhìn lại phía sau mà buồn tủi vô cùng hóá ra cái cảnh đi theo chồng nó là như vậy sao hay là vì cưới người không phải trong lòng nên mới cảm thấy như vậy .
Hết ngoảnh ra sau lại nhìn lên trước dù biết là không thể nhưng cô cứ tưởng tượng hình ảnh người đó sẽ đến đây .
Nhưng làm sao có thể chứ, anh không biết được cô lấy chồng , càng là ghét cô như vậy thì đến để làm gì .
Mặt đất còn ẩm ướt bởi màn sương đêm qua , hôm nay ông trời cũng thương cho cô hay sao mà lại không có
nang.
Cha mẹ cùng hai đứa nhỏ đứng ở hiên nhà nhìn ra, mọi người một bụng suy nghĩ khác nhau .
Minh Thắng với Nhã Trân nước mắt đã lưng tròng .
Nhã Trân mím môi không nói, số tiền nó tiếc kiệm lâu lắm rồi khi nãy nó cô dúi vào tay chị nó chỉ mong thứ này trong người chị có muốn mua gì thì mua, cũng xem như là quà cưới nó dành cho chị mình thế nhưng chị nó phản kháng, dặn nó phải giữ cho thật kĩ mà quần áo mới hoặc mua bánh kẹo cho em .
Nó cầm cuộn tiền trong tay mà siết chặt lại cơ thể run run .
Hai đứa bây thôi đi , khóc lóc cái gì làm như nó không về nữa vậy .Gã nó xong rồi , đợi mầy học xong tao gã cho rồi .Ba cô thấy hai chị em đứng khóc thì buông lời cay đắng chưa bao giờ ông nói một lời dịu êm nào cho con mình .
- Trời ơi nhiu đây cũng có đủ trả nợ đâu, rầu quá chiều nay tụi nó tới không đủ có mà chết tươi .
Mẹ cô chưa kịp nhìn bóng dáng con mình khuất bóng đã vội chạy vào đếm bạc đếm vàng .
.•••.
Bên này họ hàng vừa nhà trai vừa lên xe hết, đợi người đàn ông đó lên xong xuôi cô cũng định bước lên thì một lực tay đã kéo cô ngược về sau .
Chới với cô mất thăng bằng sắp ngã thì đã được người đó bắt trọn và ôm đầu cô vào lòng ngực mình .
Cô không thấy gì cả chỉ nghe tiếng xì xào, nhưng cái mùi hương này cô không thể quên được càng nhận rõ đó là anh .
Cô ngước chầm chập mắt lên đồng thời cũng nghe giọng trầm trầm của anh vang lên vừa trách móc vừa tức giận
- Sao lại đi lấy chồng hả ? Não chứa ph** à .
cô chưa kịp lên tiếng thì mấy người trong xe đã lên xuống la lối ôm xòm .
- Nè cậu là ai, buông nó ra nó có chồng rồi ?
Bà Hải trừng mắt nhìn anh, nếu người bình thường nhìn thôi đã sợ rồi nhưng bây giờ anh rất là tức giận nên khẩu khí cũng không hề nhún nhường .
- Quan trọng không ? Nếu không quan trọng thì đi về đi .
Bà Hải nhìn anh thì ngớ cả người đâu lại lòi ra một thằng nhãi ranh thế này .
- Nó là con dâu mà tôi bỏ tiền của ra để cưới về bây giờ cậu muốn làm hả?
Anh nhìn bà ta, rồi lại nhìn xuống cô , cô cũng ngước lên nhìn anh .
Vòng tay anh vẫn vững chắc mà ôm trọn cô trong lòng .
Anh khẽ cong môi, một đường cong tuyệt mĩ vừa ngạo nghễ vừa thách thức .
- Muốn cướp
Cô nghe anh nói mà hoảng cả hồn anh đang nói thật hay nói bông đùa
Bà Hải tức điên, nhìn mấy người họ hàng cứ xì xầm làm ngọn lửa trong lòng bà bùng phát dữ dội .
Bà Hải hét lên
- Bớ người ta cái giống lừa đảo nhận tiền rồi còn muốn bỏ theo trai .
Lúc này cô cũng đẩy anh ra, quay người lại với bà Hải, ánh mắt khó xử .
- Bác ơi ...anh ấy chỉ là bạn làm cùng con thôi anh ấy xuống để chúc phúc cho con .
Nhìn cái điệu bộ này trong mắt bà Hải thì cô chã ra cái thể thống gì .
- Bạn? Bạn gì mà ôm ấp cái kiều đó hay là trai trên gái dưới rồi , ba mẹ cô cũng khéo ăn khéo nói bảo cô ngoan ngoãn, ngoan ngoãn chắc cũng bỏ mấy con rồi.
Tiếng bà Hải vang vang cả xóm mấy người trong nhà cũng đồ xô ra coi, đương nhiên âm thanh này cũng làm cha mẹ cô cùng hai đứa nhỏ hớt hãi chạy ra .
- Vợ chồng ông Tâm ra mà coi đứa con của ông bà đi, theo chồng về rồi mà tình nhân còn chặng đầu ôm ấp
đúng là nhà dột từ nóc mà .
Mẹ cô chưa biết căn do như thế nào nghe bà Hải quát mắng liền tiến lại phía cô thủ thế giáng một bạt tay xuống
má cô nhưng chưa kịp chạm vào đã bị anh nắm chặt lại .
Anh mắt đằng đằng sát khí ánh quét qua từng người có mặt ở đây .
Làm khí thế bà Hải giảm xuống rõ rệt cùng mấy người im bặt chẳng dám nói nữa lời .
Mẹ anh tình hình đã ổn hơn rồi , Minh Khôi cũng thường xuyên gọi về thăm nên bà cũng đỡ phần nào buồn tủi , mấy hôm anh cũng túc trực ở đây .
Nhưng giờ phút này anh cứ cảm thấy lòng dạ bất an, một cảm giác cưa cồn cào ruột gan.
Mấy dòng suy nghĩ vu vơ về cô cứ hiện lên có khi nào cô giận anh vì câu nói hôm bữa không ? Đeo xong khuyên tai, đợi bà mối nói thêm vài câu chúc tụng, mấy bác hàng xóm cũng đại diện họ hàng nhà cô mà gửi gắm cô cho phía nhà bà Hải .
- Vợ chồng anh chị thương dùm cháu tôi nó còn nhỏ có gì sai xót thì chỉ dại chứ đừng la mắng nó .
Bà Hải cũng gượng gạo gật đầu .
- Dạ anh đi đừng lo, con dâu ấy mà tôi thương như con ruột cũng mong chỉ cầu mong nó thương chồng yêu con là được rôi .
Người ngoài họ còn lo sợ khi về làm dâu nhà đó, nổi tiếng khó khăn gay góc dâu con bà Hải vang danh một vùng rồi vậy mà mẹ cô từ đầu tới cuối một cái năm tay cũng khó với bà .
Họ hàng nhà trai kéo nhau ra về cô còn chậm rãi khoát tay người đàn ông đi phía sau .
Cô ngoảnh đầu nhìn lại phía sau mà buồn tủi vô cùng hóá ra cái cảnh đi theo chồng nó là như vậy sao hay là vì cưới người không phải trong lòng nên mới cảm thấy như vậy .
Hết ngoảnh ra sau lại nhìn lên trước dù biết là không thể nhưng cô cứ tưởng tượng hình ảnh người đó sẽ đến đây .
Nhưng làm sao có thể chứ, anh không biết được cô lấy chồng , càng là ghét cô như vậy thì đến để làm gì .
Mặt đất còn ẩm ướt bởi màn sương đêm qua , hôm nay ông trời cũng thương cho cô hay sao mà lại không có
nang.
Cha mẹ cùng hai đứa nhỏ đứng ở hiên nhà nhìn ra, mọi người một bụng suy nghĩ khác nhau .
Minh Thắng với Nhã Trân nước mắt đã lưng tròng .
Nhã Trân mím môi không nói, số tiền nó tiếc kiệm lâu lắm rồi khi nãy nó cô dúi vào tay chị nó chỉ mong thứ này trong người chị có muốn mua gì thì mua, cũng xem như là quà cưới nó dành cho chị mình thế nhưng chị nó phản kháng, dặn nó phải giữ cho thật kĩ mà quần áo mới hoặc mua bánh kẹo cho em .
Nó cầm cuộn tiền trong tay mà siết chặt lại cơ thể run run .
Hai đứa bây thôi đi , khóc lóc cái gì làm như nó không về nữa vậy .Gã nó xong rồi , đợi mầy học xong tao gã cho rồi .Ba cô thấy hai chị em đứng khóc thì buông lời cay đắng chưa bao giờ ông nói một lời dịu êm nào cho con mình .
- Trời ơi nhiu đây cũng có đủ trả nợ đâu, rầu quá chiều nay tụi nó tới không đủ có mà chết tươi .
Mẹ cô chưa kịp nhìn bóng dáng con mình khuất bóng đã vội chạy vào đếm bạc đếm vàng .
.•••.
Bên này họ hàng vừa nhà trai vừa lên xe hết, đợi người đàn ông đó lên xong xuôi cô cũng định bước lên thì một lực tay đã kéo cô ngược về sau .
Chới với cô mất thăng bằng sắp ngã thì đã được người đó bắt trọn và ôm đầu cô vào lòng ngực mình .
Cô không thấy gì cả chỉ nghe tiếng xì xào, nhưng cái mùi hương này cô không thể quên được càng nhận rõ đó là anh .
Cô ngước chầm chập mắt lên đồng thời cũng nghe giọng trầm trầm của anh vang lên vừa trách móc vừa tức giận
- Sao lại đi lấy chồng hả ? Não chứa ph** à .
cô chưa kịp lên tiếng thì mấy người trong xe đã lên xuống la lối ôm xòm .
- Nè cậu là ai, buông nó ra nó có chồng rồi ?
Bà Hải trừng mắt nhìn anh, nếu người bình thường nhìn thôi đã sợ rồi nhưng bây giờ anh rất là tức giận nên khẩu khí cũng không hề nhún nhường .
- Quan trọng không ? Nếu không quan trọng thì đi về đi .
Bà Hải nhìn anh thì ngớ cả người đâu lại lòi ra một thằng nhãi ranh thế này .
- Nó là con dâu mà tôi bỏ tiền của ra để cưới về bây giờ cậu muốn làm hả?
Anh nhìn bà ta, rồi lại nhìn xuống cô , cô cũng ngước lên nhìn anh .
Vòng tay anh vẫn vững chắc mà ôm trọn cô trong lòng .
Anh khẽ cong môi, một đường cong tuyệt mĩ vừa ngạo nghễ vừa thách thức .
- Muốn cướp
Cô nghe anh nói mà hoảng cả hồn anh đang nói thật hay nói bông đùa
Bà Hải tức điên, nhìn mấy người họ hàng cứ xì xầm làm ngọn lửa trong lòng bà bùng phát dữ dội .
Bà Hải hét lên
- Bớ người ta cái giống lừa đảo nhận tiền rồi còn muốn bỏ theo trai .
Lúc này cô cũng đẩy anh ra, quay người lại với bà Hải, ánh mắt khó xử .
- Bác ơi ...anh ấy chỉ là bạn làm cùng con thôi anh ấy xuống để chúc phúc cho con .
Nhìn cái điệu bộ này trong mắt bà Hải thì cô chã ra cái thể thống gì .
- Bạn? Bạn gì mà ôm ấp cái kiều đó hay là trai trên gái dưới rồi , ba mẹ cô cũng khéo ăn khéo nói bảo cô ngoan ngoãn, ngoan ngoãn chắc cũng bỏ mấy con rồi.
Tiếng bà Hải vang vang cả xóm mấy người trong nhà cũng đồ xô ra coi, đương nhiên âm thanh này cũng làm cha mẹ cô cùng hai đứa nhỏ hớt hãi chạy ra .
- Vợ chồng ông Tâm ra mà coi đứa con của ông bà đi, theo chồng về rồi mà tình nhân còn chặng đầu ôm ấp
đúng là nhà dột từ nóc mà .
Mẹ cô chưa biết căn do như thế nào nghe bà Hải quát mắng liền tiến lại phía cô thủ thế giáng một bạt tay xuống
má cô nhưng chưa kịp chạm vào đã bị anh nắm chặt lại .
Anh mắt đằng đằng sát khí ánh quét qua từng người có mặt ở đây .
Làm khí thế bà Hải giảm xuống rõ rệt cùng mấy người im bặt chẳng dám nói nữa lời .
Danh sách chương