Chú Minh lái xe ô tô từ cửa hàng đi đến nhà của cái Hà để dùng cơm.Nhà nó cũng không xa nên chú đi mất có 15 phút là đã đến nơi.Có một điều trùng hợp hơn nữa là tôi cũng được mẹ cái Hà mời đến bữa ăn đó.
Cái Hà thấy tiếng xe liền nhanh chóng ra mở cửa.
—Chú đến sớm thế.
—Ô cái con này,chú mày đến sớm hay muộn mày còn ý kiến à,con cháu mất dậy.
—Mà chú Minh này.
—Lại gì nữa..? —Chú đi một mình à,cái Miền bạn cháu đâu.
—Con này hay nhở,bạn mày tao có quản lí đâu mà biết.
—Ờ,cháu quên.
—Vớ vẩn.Đầu óc mày dạo này hơi bị điên điên rồi đấy Hà.
Hà nó không trả lời mà bĩu môi rồi chạy nhanh vào trong nhà,mặc kệ chú Minh đứng ngoài cửa với gương mặt không thể hoang mang hơn.Vào nhà,chú Minh ngồi xuống ghế.Lúc này mẹ Hà là cô Hảo chạy từ trong bếp ra vội nói.
—Chú Minh sang rồi đấy à.
—Em vừa mới sang.Anh đi đâu rồi chị.
—À,anh mày hôm nay phải trực ở bệnh viện rồi nên không về được.
—Hôm nay có vụ gì hot hay sao mà lại làm cơm mời em sang ăn cơm thế này.
—À,mừng chú hôm nọ mua xe ô tô đó.
—Ối trời,chị lại còn thế nữa.Ô tô em cũng mua trả góp đó.
—Chị bảo cho vay mà mày không chịu.
—Thôi,anh chị còn để tiền lo việc khác.
Ngoài cổng,lại một lần nữa tiếng chuông cửa vang lên.Hà nó đang rán nem trong bếp nên nói vọng ra.
—Chú Minh ra mở cửa hộ cháu với.Cháu đang bận.
—Ừm,biết rồi.Mà ai đến nữa à.
Chưa để cô Hảo trả lời,cái Hà vội vàng nói tiếp
—Chú cứ ra đó thì biết.
Chú đi ra,trời đang lạnh,lại mặc có cái áo len mỏng lên tâm trạng không thoải mái.Đập vào ngay trước mắt chú là cái mặt to thù lù của tôi đang ngó vào.Tôi trố to hết mắt,không tin vào những gì mình thấy.Miệng không tự chủ được mà hét lên.
—A,chú Minh.
—Sao cô lại ở đây?
—Đây là nhà chú à,chẳng lẽ tôi lại đi nhầm địa chỉ.
—Đây không phải nhà tôi,nhưng mà cô đến đây làm gì?
—Cô Hảo gọi tôi đến.
—Thật à.
—Vâng,thật mà.
—Không phải cô theo tôi đến tận đây chứ.
—Tôi làm gì có gan lớn như vậy.
—Tôi cũng nghĩ là cô không có cái gan đó đâu.
Tôi vừa nói vừa mím môi mím lại vì sợ bật cười.Nhìn bộ mặt của chú tỏ vẻ nghi ngờ mà trông đáng yêu khinh khủng.
—Đến môi còn chạm rồi,chẳng lẽ chú còn ngại tôi à.À mà cháu nghe nói thịt lợn đang tăng giá,chú có muốn về quê cùng tôi,mình nuôi lợn,trồng rau,nuôi cá heng?
—Ai hôn ai chứ,môi ai hôn ai.Cô ăn nói cho cẩn thận.Là cô cưỡng hôn tôi trước,may mà tôi sống hiền lành tử tế không là tôi đã khởi kiện cô vì tội CƯỠNG BỨC người khác rồi đấy.
—Thôi,chú không nói nữa,là cháu sai,chú đúng được chưa?Giờ cháu có thể đi vào nhà chứ.
—khoan đã...
—Lại gì nữa ạ..?
—Có điều này tôi nhất định phải nói
—Điều đó có quan trọng không ạ?
—Tôi nghĩ nó sẽ cần thiết.
—Vậy chú nói đi.
—Tôi chưa từng nói điều này với bất kì người phụ nữ nào muốn tiếp cận tôi,nhưng tôi nhất định phải nói cho cô nghe để tránh gây ra những hiểu lầm không đáng có.Thực ra tôi chưa có người yêu,nhưng mà tôi có vị hôn thê rồi.
Nghe chú nói đến ba chữ “vị hôn thê” là tôi cũng khá bất ngờ,cứ tưởng chú chưa có ai cơ?
—tại sao chú lại nói với tôi điều này.
—Tôi....
—Vị hôn thê chính là người yêu chú đó...Ông chú ạ.Thế hai người từng hôn nhau chưa?
—Chưa....?
—Nếu cô ta mà biết tôi từng hôn chú thì chắc cô ta xé xác tôi ra mất.
—Cô không nói,tôi không nói sao cô ấy biết được.Mới cả cô ấy vẫn đang đi du học bên nhật,tạm thời không có ở đây nên cô vẫn có thể bảo toàn tính mạng.
—Chú nên chắc chắn về điều đó đi,tôi mà bị sao là chú cũng chết chắc đó
—Cô đang doạ tôi đấy hả?
—Ai doạ chú chứ.Trông không đến nỗi nào mà bắt cá hai tay,đúng là đã già lại còn đểu.
—Này,cô nói ai thế?
—Tôi nói bóng gió thôi,trúng ai thì trúng.
Chú đi quay ngoắt đi vào trong nhà mà không thèm trả lời tôi luôn.Người đàn ông này rõ ràng lớn tuổi như vậy,nhưng tính cách lại có chút gì đó trẻ con khiến bản thân tôi vô cùng hứng thú.Nhưng phải công nhận một điều rằng chú ấy đẹp trai thật,gần 30 tuổi rồi mà không khác gì thanh niên mới lớn.
Rất tiếc chú có vị hôn thê rồi,chắc họ cũng sớm kết hôn sau khi cô ấy đi du học bên nhật về thôi.Haizzz,trong tim đang có cảm tình với chú nay lại phải hụt hẫng mà buông bỏ chút vụn nhặt tình cảm trong lòng mất rồi.Dù sao thì chú ấy cũng là một người tốt,có chuyện gì xảy ra đi nữa,cuối cùng mong chú ấy được hạnh phúc.
Cái Hà thấy tiếng xe liền nhanh chóng ra mở cửa.
—Chú đến sớm thế.
—Ô cái con này,chú mày đến sớm hay muộn mày còn ý kiến à,con cháu mất dậy.
—Mà chú Minh này.
—Lại gì nữa..? —Chú đi một mình à,cái Miền bạn cháu đâu.
—Con này hay nhở,bạn mày tao có quản lí đâu mà biết.
—Ờ,cháu quên.
—Vớ vẩn.Đầu óc mày dạo này hơi bị điên điên rồi đấy Hà.
Hà nó không trả lời mà bĩu môi rồi chạy nhanh vào trong nhà,mặc kệ chú Minh đứng ngoài cửa với gương mặt không thể hoang mang hơn.Vào nhà,chú Minh ngồi xuống ghế.Lúc này mẹ Hà là cô Hảo chạy từ trong bếp ra vội nói.
—Chú Minh sang rồi đấy à.
—Em vừa mới sang.Anh đi đâu rồi chị.
—À,anh mày hôm nay phải trực ở bệnh viện rồi nên không về được.
—Hôm nay có vụ gì hot hay sao mà lại làm cơm mời em sang ăn cơm thế này.
—À,mừng chú hôm nọ mua xe ô tô đó.
—Ối trời,chị lại còn thế nữa.Ô tô em cũng mua trả góp đó.
—Chị bảo cho vay mà mày không chịu.
—Thôi,anh chị còn để tiền lo việc khác.
Ngoài cổng,lại một lần nữa tiếng chuông cửa vang lên.Hà nó đang rán nem trong bếp nên nói vọng ra.
—Chú Minh ra mở cửa hộ cháu với.Cháu đang bận.
—Ừm,biết rồi.Mà ai đến nữa à.
Chưa để cô Hảo trả lời,cái Hà vội vàng nói tiếp
—Chú cứ ra đó thì biết.
Chú đi ra,trời đang lạnh,lại mặc có cái áo len mỏng lên tâm trạng không thoải mái.Đập vào ngay trước mắt chú là cái mặt to thù lù của tôi đang ngó vào.Tôi trố to hết mắt,không tin vào những gì mình thấy.Miệng không tự chủ được mà hét lên.
—A,chú Minh.
—Sao cô lại ở đây?
—Đây là nhà chú à,chẳng lẽ tôi lại đi nhầm địa chỉ.
—Đây không phải nhà tôi,nhưng mà cô đến đây làm gì?
—Cô Hảo gọi tôi đến.
—Thật à.
—Vâng,thật mà.
—Không phải cô theo tôi đến tận đây chứ.
—Tôi làm gì có gan lớn như vậy.
—Tôi cũng nghĩ là cô không có cái gan đó đâu.
Tôi vừa nói vừa mím môi mím lại vì sợ bật cười.Nhìn bộ mặt của chú tỏ vẻ nghi ngờ mà trông đáng yêu khinh khủng.
—Đến môi còn chạm rồi,chẳng lẽ chú còn ngại tôi à.À mà cháu nghe nói thịt lợn đang tăng giá,chú có muốn về quê cùng tôi,mình nuôi lợn,trồng rau,nuôi cá heng?
—Ai hôn ai chứ,môi ai hôn ai.Cô ăn nói cho cẩn thận.Là cô cưỡng hôn tôi trước,may mà tôi sống hiền lành tử tế không là tôi đã khởi kiện cô vì tội CƯỠNG BỨC người khác rồi đấy.
—Thôi,chú không nói nữa,là cháu sai,chú đúng được chưa?Giờ cháu có thể đi vào nhà chứ.
—khoan đã...
—Lại gì nữa ạ..?
—Có điều này tôi nhất định phải nói
—Điều đó có quan trọng không ạ?
—Tôi nghĩ nó sẽ cần thiết.
—Vậy chú nói đi.
—Tôi chưa từng nói điều này với bất kì người phụ nữ nào muốn tiếp cận tôi,nhưng tôi nhất định phải nói cho cô nghe để tránh gây ra những hiểu lầm không đáng có.Thực ra tôi chưa có người yêu,nhưng mà tôi có vị hôn thê rồi.
Nghe chú nói đến ba chữ “vị hôn thê” là tôi cũng khá bất ngờ,cứ tưởng chú chưa có ai cơ?
—tại sao chú lại nói với tôi điều này.
—Tôi....
—Vị hôn thê chính là người yêu chú đó...Ông chú ạ.Thế hai người từng hôn nhau chưa?
—Chưa....?
—Nếu cô ta mà biết tôi từng hôn chú thì chắc cô ta xé xác tôi ra mất.
—Cô không nói,tôi không nói sao cô ấy biết được.Mới cả cô ấy vẫn đang đi du học bên nhật,tạm thời không có ở đây nên cô vẫn có thể bảo toàn tính mạng.
—Chú nên chắc chắn về điều đó đi,tôi mà bị sao là chú cũng chết chắc đó
—Cô đang doạ tôi đấy hả?
—Ai doạ chú chứ.Trông không đến nỗi nào mà bắt cá hai tay,đúng là đã già lại còn đểu.
—Này,cô nói ai thế?
—Tôi nói bóng gió thôi,trúng ai thì trúng.
Chú đi quay ngoắt đi vào trong nhà mà không thèm trả lời tôi luôn.Người đàn ông này rõ ràng lớn tuổi như vậy,nhưng tính cách lại có chút gì đó trẻ con khiến bản thân tôi vô cùng hứng thú.Nhưng phải công nhận một điều rằng chú ấy đẹp trai thật,gần 30 tuổi rồi mà không khác gì thanh niên mới lớn.
Rất tiếc chú có vị hôn thê rồi,chắc họ cũng sớm kết hôn sau khi cô ấy đi du học bên nhật về thôi.Haizzz,trong tim đang có cảm tình với chú nay lại phải hụt hẫng mà buông bỏ chút vụn nhặt tình cảm trong lòng mất rồi.Dù sao thì chú ấy cũng là một người tốt,có chuyện gì xảy ra đi nữa,cuối cùng mong chú ấy được hạnh phúc.
Danh sách chương