Ở trên xe, Lãnh Dạ luôn luôn đoán Viêm Phi kế tiếp sẽ làm cái gì, Viêm Phi tâm tình tựa hồ không tồi, khiến Lãnh Dạ cảm thấy có chút mạc danh kỳ diệu, cho nên hoàn toàn không có chút rõ ràng.

Xe cuối cùng dừng ở cửa công ty của Viêm Phi.

“Xuống xe đi.” Viêm Phi nói.

Lãnh Dạ nhíu mày, mở cửa xe.

Hai người lập tức tiến vào công ty, lúc này đã là thời gian tan tầm, công ty không còn có mấy người, Lãnh Dạ hỏi Viêm Phi:“Mang tôi tới đây làm gì?”

“Có nhiệm vụ mới”

“Nga.” Lãnh Dạ sửng sốt, không nghĩ tới Viêm Phi nói muốn làm là việc này, nhưng nhiệm vụ đầu tiên của hắn cũng cách đây rất nhiều ngày rồi, cũng nên có nhiệm vụ tiếp theo chứ.

Nhiệm vụ lần này cùng nhiệm vụ lần trước cùng loại, khó khăn vẫn như cũ không lớn, Bùi Hướng Hoa đối Lãnh Dạ giới thiệu đại khái về tin tức của mục tiêu, sau đó đem tư liệu truyền đến điện thoại của hắn.

Sau đó, Viêm Phi mang theo Lãnh Dạ đi đến chỗ mục tiêu.

Lãnh Dạ kỳ thật không muốn Viêm Phi đi cùng, tuy rằng là xuất phát từ hảo tâm, nhưng Viêm Phi như vậy sẽ làm Lãnh Dạ cảm thấy như có người bảo hộ mình, tuy rằng hắn bây giờ còn xem như “Tân nhân”, nhưng còn không có yếu ớt đến loại tình trạng này, bất quá Viêm Phi không có cho Lãnh Dạ cự tuyệt, hắn tuy rằng đại bộ phận thời điểm đối Lãnh Dạ đều thực dung túng, nhưng một khi đề cập đến an nguy của Lãnh Dạ lại trở nên đặc biệt cố chấp.

Mục tiêu lần này là một người ngoại quốc, bởi vì làm ăn bẩn nên bị đuổi giết, tuy rằng bối cảnh không quá lớn nhưng người này bên người luôn dẫn theo mười mấy bảo tiêu, một bước cũng không rời canh giữ ở bên người.

Dưới loại tình huống này, Lãnh Dạ căn bản là không thể tiếp cận mục tiêu, mười mấy bảo tiêu đều là lính đánh thuê xuất ngũ, cảnh giác cùng thân thủ không phải bảo tiêu bình thường có thể so sánh, thành công lẻn vào nhưng cũng khó để đi ra.

Lãnh Dạ tính toán sẽ bắn từ xa.

Một phen dịch dung xong, Lãnh Dạ trang bị súng ngắm rồi xuống xe, quan sát địa hình, sau đó vào khách sạn đối diện với khách sạn mục tiêu ở.

Hai khách sạn cách có điểm xa, nhưng cũng may phương hướng đối diện, trung gian cũng không có bất cứ vật kiến trúc nào ngăn trở, thị giác tuyệt hảo.

Tuyển hảo tốt nhất là độ cao tầng trệt, Lãnh Dạ đi đến hành lang tìm một góc chết.

Một lát sau, có một phục vụ sinh đi qua.

Lãnh Dạ làm bộ lạc đường, đang hỏi liền đánh hôn mê kia phục vụ sinh, sau đó cởi trang phục, nhanh chóng thay, phục vụ sinh đáng thương bị Lãnh Dạ cho vào xe đẩy đẩy đi.

Lãnh Dạ đẩy xe tới một căn phòng có tầm nhìn tốt nhất, đè chuông cửa.

Mở cửa là nam nhân.

“Qúy khách có gì cần phục vụ không.” Lãnh Dạ mỉm cười nói.

Nam nhân nhíu nhíu mày:“Kỳ quái, tôi không kêu phục vụ mà.”

“Nhưng tôi nhớ là phòng này mà.” Lãnh Dạ nhìn thoáng qua số phòng trên cửa, làm bộ nghi hoặc:“Nơi này là xxxx người truyền đạt đúng vậy a.”

Nam nhân tính toán đuổi Lãnh Dạ đi ra ngoài, Lãnh Dạ thấy thế rõ ràng trực tiếp đem xe đẩy vào.

Nam nhân nhất thời có chút bị chọc giận, vừa định chửi ầm lên, đúng lúc cánh tay của phục vụ sinh vừa rồi bị rơi ra ngoài, nam nhân chấn động, sau đó hoảng sợ nhìn về phía Lãnh Dạ.

Sự việc ngoài ý muốn khiến Lãnh Dạ nhăn lại mi, nếu nam nhân kêu một tiếng, khẳng định sẽ kinh động bảo vệ, nhiệm vụ này của hắn liền tính ngâm nước nóng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện