Đạo diễn chỉ giáo xong, hiệu quả quả nhiên không tồi, lần này không ai cười nữa, một lần đã qua.

Lãnh Dạ cùng vị Guitar kia chỉ hôn ngắn ngủn vài giây, nhưng làm cho cả hiện trường im lặng gần một phút đồng hồ, hoàn thành cảnh này xong cũng gần như quay xong MV, bởi vì trước đó NG quá nhiều, đạo diễn lại hô dừng, cho tất cả mọi người nghỉ ngơi, làm dịu không khí đi.

Lãnh Dạ trở lại khu nghỉ ngơi, Lăng Quang Thần cho hắn một chai nước.

Lãnh Dạ uống một ngụm nước rồi nghỉ ngơi.

Viêm Phi nghiêng đầu, tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn.

Tuy rằng cái gì cũng chưa nói, nhưng Lãnh Dạ biết Viêm Phi lúc này tâm tình nhất định thực khó chịu, Lãnh Dạ trên người y ngửi thấy được, sau đó nói:“Hương vị không tồi.”

Viêm Phi nhíu mày:“Hương vị gì? Tôi buổi sáng mới tắm xong.”

Lãnh Dạ giơ lên khóe môi:“Nhiều vị.”

Một bên Lăng Quang Thần nhịn không được bật cười, sau đó vội vàng đình chỉ, đem đầu chuyển đi, làm bộ cái gì cũng không phát sinh qua.

Viêm Phi cái gì cũng chưa nói, chỉ là mị mị nhãn tình.

Lãnh Dạ hỏi:“Anh sẽ không thật sự ghen tị đi?”

Viêm Phi chọn mi:“Em xem tôi là loại người keo kiệt như vậy sao?”

“Giống.” Lãnh Dạ không chút nghĩ ngợi đáp.

“……”

Viêm Phi vì thế hướng Lãnh Dạ ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói:“Nếu tôi nói tôi ghen tị, vậy em tính làm gì đây?”

“Không làm gì cả.”

“Ân?”

“Anh ghen đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?” Lãnh Dạ miễn cưỡng hỏi ngược lại.

“Phải không?” Viêm Phi rõ ràng không hài lòng hắn trả lời như vậy, cười xấu xa nói:“Em nói như vậy tôi thực thương tâm, nếu tôi nói tôi bởi vì ghen mà mất đi lý trí, tính toán ở trong này cường hôn em, vậy em tính toán làm gì?”

Nói xong, thân thể chậm rãi hướng Lãnh Dạ bên kia đè ép hai người mặt càng ngàycàng gần.

Lãnh Dạ lãnh đạm nhìn hắn một cái:“Không được tốt lắm, chỉ là về sau anh cũng không thể tái bò lên giường tôi mà thôi.”

Tính phúc nửa đời bị uy hiếp, Viêm Phi thực bất mãn:“Em không biết là loại uy hiếp này thực vô nhân đạo sao?”

Lãnh Dạ chỉ là nhíu mày.

Hai người lấy khoảng cách cực kỳ ái muội nhìn nhau trong chốc lát, Viêm Phi tầm mắt chung quanh quét một vòng, phát hiện chung quanh không có người chú ý tới nơi này xong trong mắt chợt lóe một đạo giảo hoạt, bay nhanh qua hôn Lãnh Dạ t, thời gian thực ngắn, ngắn đến Lãnh Dạ còn chưa có phản ứng lại đã kết thúc.

Lãnh Dạ sờ sờ môi, mặt trên còn lưu lại độ ấm của Viêm Phi:“Xem ra anh đã lựa chọn.“

“Không có a.” Viêm Phi cười xấu xa lắc lắc đầu:“Em tại trạng thái thanh tỉnh cũng không có hành động phản kháng a, cho nên vừa rồi kia không thể kêu cường hôn, chỉ có thể kêu hôn trộm.”

“Anh đây là đang chơi trò chơi với tôi sao” Lãnh Dạ theo dõi hắn.

“Cũng có thể nói như vậy.” Viêm Phi biểu tình đắc ý rất giống ăn mèo ăn vụng được.

Hai người ái muội khiến Lăng Quang Thần đều nhìn không được, không thể nhịn được nữa đánh gãy bọn họ:“Uy uy uy,hai người thu liễm một chút được không? Khanh khanh ta ta về nhà mà nói, nơi nơi đều là nhếp ảnh gia, cẩn thận mai lên trang đầu”

Viêm Phi rốt cục ngồi trở lại chỗ “Tôi tin tưởng quan hệ của cậu.”

Lăng Quang Thần bất đắc dĩ:“Quan hệ trong xã hội giỏi cũng không ngăn được đồn đãi trên mạng.”

Viêm Phi nhìn nhà báo đang phỏng vấn đạo diễn cùng ca sĩ Mạc Lâm, hỏi Lãnh Dạ:“Em có muốn hay không hướng ca sĩ phương diện này phát triển?”

“Không nghĩ.” Lãnh Dạ không chút nghĩ ngợi trả lời.

“Vì cái gì?”

“Không vì cái gì.”

“Chẳng lẽ là cảm thấy chính mình ca hát khó nghe?” Lãnh Dạ thái độ lãnh đạm, nhưng Viêm Phi cũng cảm thấy hứng thú, tiếp tục truy vấn.

Lãnh Dạ nghĩ nghĩ:“Xem như một phương diện.”

Viêm Phi lắc đầu:“Tôi không tin,thanh âm cũng không tồi.”

“Kia cũng không đại biểu tôi hát tốt.”

“Không bằng em hát cho tôi nghe, để cho tôi xem xét.”

“Ở trong này?” Lãnh Dạ chọn mi.

“Như thế nào, không dám?”

Lãnh Dạ cười nhạo:“Trước không nói tôi có dám hay không, liền tính tôi hát tốt, anh như vậy một câu liền giúp tôi ra đĩa nhạc, là cho thấy anh có quyền có địa vị sao?”

Viêm Phi nhún vai:“Liền tính tôi hiện tại không hỏi, công ty vẫn là sẽ giúp em lên kế hoạch, tôi chỉ là trước tiên hỏi một chút mà thôi.”

Lăng Quang Thần chen vào nói:“Kỳ thật Viêm phó tổng nói rất đúng, công ty xác thực có ý tưởng cho cậu phát đĩa nhạc, chẳng qua bây giờ còn không công bố mà thôi.” Hắn đứng ở phương diện này cùng Viêm Phi kỳ thật là ôm một chút tâm lý may mắn, bình thường công ty giúp tân nhân phát đĩa nhạc trừ phi hạ quyết tâm, nếu không cũng sẽ không quá đầu tư, thu không đến cái gì tốt không nói, tuyên truyền cũng đơn sơ, cho nên rất nhiều đều là phát một đĩa đơn sau liền mai danh ẩn tích, càng miễn bàn Lãnh Dạ loại này, bất quá nếu Lãnh Dạ làm đĩa nhạc được Viêm Phi qua tay lời nói kia trăm phần trăm sẽ là đại đầu tư.

Lãnh Dạ nhìn bọn hắn chằm chằm hai cái, tuy rằng không biết Viêm Phi rốt cuộc suy nghĩ cái gì, nhưng hắn vẫn là thật sự hát, hát bài hát đang quay MV.

Hắn hát lên, Lăng Quang Thần lúc này liền theo ghế trên trượt đi xuống, sau đó vội vàng đi lên, đầy mặt biểu tình hoảng sợ.

Tất cả mọi người nhìn về phía bên này, đạo diễn trên mặt kính mắt trượt đi xuống, làm ca sĩ Mạc Lâm còn áp lực, vụng trộm lau một phen mồ hôi lạnh.

Viêm Phi biểu tình không biến, im lặng nghe Lãnh Dạ hát xong trên mặt thủy chung mang theo tươi cười, chẳng qua gân xanh trên trán và cổ hắn đã bán đứng hắn.

Lãnh Dạ hát xong tựa tiếu phi tiếu nhìn Viêm Phi:“Thế nào, còn muốn giúp tôi ra đĩa nhạc sao?”

Viêm Phi quay đầu đối Lăng Quang Thần nói:“Đi mua giúp tôi một ly cà phê.”

Lăng Quang Thần yên lặng đứng dậy rời đi, hắn còn chưa phục hồi tinh thần lại sau kinh hách, hắn vẫn cảm thấy Lãnh Dạ nói chuyện thanh âm rất êm tai, trầm thấp thong thả, âm cuối nghe đứng lên luôn là mang điểm biếng nhác, nhưng không nghĩ tới hát lên lại thành thảm họa như vậy, mới ngắn ngủn vài câu không một điệu nào đúng, trên mạng một ít người dùng Tai nạn xe cộ đến hình dung một ít ca sĩ hiện nay, Lãnh Dạ này đã muốn không phải Tai nạn xe cộ, mà là tai nạn không cùng cấp bậc, tu âm sư đều chỉ có thể bó tay.

Bên kia, Lãnh Dạ còn đang kích thích làm bộ mất trí nhớ Viêm Phi:“Nhớ rõ giúp tôi ra đĩa nhạc a, Viêm phó tổng, muốn hay không tôi hát lần nữa cho anh nghe?”

Lãnh Dạ “Đòn sát thủ” Khiến Viêm Phi rốt cục có phản ứng, vỗ về cái trán nói:“Tôi sẽ cùng công ty nói chuyện, giúp em hủy bỏ kế hoạch phát đĩa nhạc.”

Lãnh Dạ mục đích đạt tới, trên mặt tiếu ý gia tăng.

Trải qua ma âm của Lãnh Dạ, Lăng Quang Thần cùng Viêm Phi đều triệt để đánh mất khiến Lãnh Dạ tiến quân giới ca hát, hơn nữa kiên quyết cấm hắn tiếp cận ghi âm.

……

Một lát sau, đạo diễn tuyên bố một lần nữa khởi công, chụp màn cuối..

Trải qua một ít nhạc đệm p, cuối cùng kết thúc hoàn thành thực thuận lợi, cơ hồ không có NG nào cả. Tắt đi máy chụp ảnh xong, đạo diễn cùng nhân viên công tác quay ra chúc mừng nhau, sau đó bảo trợ lý lấy bia cho mọi người.

Mạc Lâm tùy tiện duỗi thân hạ gân cốt, sau đó đi đến trước mặt Lãnh Dạ, cười nói:“Anh rất thú vị, hy vọng lần sau còn có thể cùng anh tái hợp tác.”

Lãnh Dạ nói đùa hỏi:“Hợp xướng?”

Mạc Lâm lúc này bị ế nhất hạ, cười gượng nói:“Có lẽ đi……”

Lãnh Dạ buồn cười.

Tuy rằng đã muốn khuya, nhưng bởi vì hợp tác thực khoái trá, mọi người hưng trí vẫn như cũ rất hưng phấn, không ai mặt lộ vẻ mệt mỏi, tuy rằng là ngôi sao đang nổi, nhưng Mạc Lâm một chút đều không có ngạo mạn, hoàn toàn là một nữ hài thích náo nhiệt, lôi kéo Lãnh Dạ cùng những người khác cùng nhau chụp ảnh chung, Lăng Quang Thần xem như cá nhân đến điên, tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua, đến sau lại ngay cả Viêm Phi cùng được Mạc Lâm mời gia nhập cùng bọn họ, đùa bất diệc nhạc hồ.

Nháo đến nửa đêm mới kết thúc công việc, đạo diễn cùng nhân viên công tác khác cùng đi ăn bữa ăn khuya, Lãnh Dạ cùng Viêm Phi còn lại là trực tiếp về nhà.

Ngồi ở trên xe, Viêm Phi hỏi Lãnh Dạ:“Mệt sao?”

Lãnh Dạ lắc lắc đầu.

Viêm Phi nói:“Xem ra làm diễn viên phiền toái, một MV ba bốn phút đều phải chụp lâu như vậy.”

“Kia đương nhiên.” Lãnh Dạ nhìn ngoài cửa sổ, trả lời có chút không yên lòng.

Viêm Phi chú ý tới, vì thế hỏi:“Suy nghĩ cái gì?”

“Tôi suy nghĩ nụ hôn kia của anh.”

“Muốn hôn nữa sao?” Viêm Phi cười nói.

Lãnh Dạ trên mặt nhưng không có mỉm cười:“Lần sau không cần như vậy, mặc kệ tôi tại màn ảnh cùng ai có hành động thân mật đều là công tác của tôi, anh như vậy ảnh hưởng đến tôi.”

Viêm Phi giơ lên khóe môi:“Đã biết.”

Tại lúc Lãnh Dạ hôn vị Guitar kia hắn xác thực có chút sinh khí cùng ghen, nhưng chỉ là ngắn ngủn một lát, hắn tuy rằng chiếm hữu dục rất mạnh, nhưng không phải cái loại chẳng phân biệt được trường hợp ăn bậy dấm chua bá đạo, sở dĩ hôn trộm Lãnh Dạ chỉ là vì ăn đậu hủ, hơn nữa cũng đạt tới mục đích: Lãnh Dạ ngay lúc đó phản ứng khiến hắn cảm thấy rất vui..

“Vậy là tốt rồi.” Lãnh Dạ gật gật đầu.

Trên đường người qua đường rất thưa thớt, Lãnh Dạ nghe xoay tròn radio phát âm nhạc, ngáp một cái, nhu nhu bả vai, ép buộc cả ngày, hắn tứ chi có điểm đau.

Viêm Phi nói:“Trở về tôi giúp em mát xa.”

“Được.”

“Triệt để mát xa.” Viêm Phi nói chậm lại, trong giọng nói mang theo vài phần tình sắc ý tứ hàm xúc.

“Kia vẫn là miễn đi.” Lãnh Dạ liếc trắng mắt.

“Ha ha ha.” Viêm Phi cười to.

……

[ tiểu kịch trường ]

Viêm Phi: Tôi ghen tị.

Lãnh Dạ: Nga.[ mặt than ]

Viêm Phi: Em đây là phản ứng gì? #‵′]凸

Lãnh Dạ: Muốn ăn đường dấm chua.[﹃]

Viêm Phi:……
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện