Vô Danh vẫy tay một cái, chiếc bàn ở phía xa lập tức bay về chỗ của hắn, Vô Danh thong thả ngồi lên trên ghế bắt đầu chờ đợi. Chỉ là để cho hắn chờ một lúc lâu cũng không thấy có ai tiến tới. Vô Danh thế nhưng rất là nhẫn nhịn, hắn lại tiếp tục chờ một đoạn thời gian.
Lúc này ở phía trong đám đông, có hai tu sĩ nói với nhau:
- Có nên đi không?? - Đi, sợ gì. Ta ủng hộ ngươi.
Tu sĩ đang phân vân không biết mình có nên đi tới chỗ của Vô Danh hay không cắn răng suy nghĩ một hồi, hắn quyết định hắn sẽ đi tới. Tu sĩ này liền hướng về phía Vô Danh mà đi, sau mấy bước hắn liền xuất hiện ở trước mặt Vô Danh. Vô Danh nhìn tên tu sĩ này thản nhiên nói:
- Ngươi tới lấy đồ sao??
Tên tu sĩ cười cười nhìn Vô Danh rồi ôm quyền nói:
- Tiền bối, vãn bối đến không phải để lấy đồ, vãn bối là muốn đăng ký một vé đi vào thạch môn a.
Vô Danh sắc mặt vẫn rất là bình thường, hắn thản nhiên nói:
- Ngươi là muốn dùng linh thạch hay là vật khác trao đổi?
- Vãn bối dùng linh thạch.
Tu sĩ này vừa nói vừa cầm ra một chiếc nhẫn trữ vật, sau đó hắn liền đưa cho Vô Danh. Vô Danh thần niệm quét vào chiếc nhẫn của tu sĩ kia, hắn gật đầu một cái rồi đưa cho tu sĩ kia một tấm vé rồi nói:
- Ngươi sang bên kia.
Vô Danh lúc này đứng dậy, hắn nhìn mọi người xung quanh rồi nói:
- Các vị, nếu như không có ai muốn lấy lại đồ vật đã trao đổi, vậy bây giờ ta tiếp tục mở rạp bán vé, ai muốn tới đăng ký mà nói, liền bây giờ tới đăng ký đi. Do vừa nãy có kẻ tới quấy rối, khiến ta chẫm trễ một chút thời gian, thành thật xin lỗi các vị.
Vô Danh nói xong liền quay lại hướng về phía Nguyệt Nhi cùng Vũ Thủy Yên nói:
- Hai người giúp ta tiếp quản rạp bán vé này, ta có chút chuyện cần làm.
- Được, muội và Thủy Yên muội muội giúp huynh tiếp quản cái rạp bán vé này, huynh có việc quan trọng cần làm vậy cứ đi làm trước.
Nguyệt Nhi gật đầu một cái sau đó liền tới thay Vô Danh tiếp quản rạp bán vé này. Ngay khi Nguyệt Nhi vừa mới thay Vô Danh tiếp quản rạp bán vé, các tu sĩ liền kéo tới đăng ký rất đông, sớm muộn toàn bộ hơn trăm người còn lại liền đăng ký hết. Ai cũng muốn tới gần thần tiên muội muội này hơn một chút, để nhìn rõ ràng dung nhan kiều diễm của nàng.
Vô Danh biết vừa rồi hắn giết Phùng Mạc đã triệt để cắt đứt đi suy nghĩ của những kẻ có ý định đánh chủ ý lên đồ vật trên người của hắn. Phóng mắt toàn bộ chiến trường cổ này những kẻ mạnh hơn Phùng Mạc kia chắc cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hoặc nếu có nhiều hơn thì cũng sẽ không ở đây cùng hắn kiếm chuyện. Thần niệm của hắn đã đảo qua toàn bộ tất cả những tu sĩ ở đây rồi, không có một kẻ nào vượt qua được Nguyên Anh sơ kỳ, muốn tìm một cái cao thủ Nguyên Anh mà nói cũng là rất khó.
Cái thứ nhất là dưới một trăm tuổi mà đạt tới tu vi Nguyên Anh, đám người này cũng đều là thiên tài một dạng. Cái thứ hai chính là từ khi thăng cấp Nguyên Anh về sau, tu luyện lại là càng gian nan gấp nhiều lần, bởi vì từ khi Tam Sinh đại lục bị bổ ra thành bốn tinh cầu về sau pháp tắc đã không còn toàn vẹn. Chính vì thế mà tu sĩ đạt tới Nguyên Anh trung kỳ ở trong chiến trường cổ này cũng là rất ít, nếu có mà nói cùng đều là đạt được cơ duyên ở bên trong chiến trường cổ sau đó tăng cấp tới.
Mà Phùng Mạc kia hiển nhiên chính là ở bên trong chiến trường cổ tìm được một cái địa phương tốt để tu luyện, cuối cùng tăng lên tới Nguyên Anh trung kỳ. Vô Danh đánh nhau với Phùng Mạc thời điểm cũng nhìn thấy hắn chưa vững chắc tu vi tại Nguyên Anh kỳ, cho nên hắn liền đoán ra. Đồng dạng hắn sau khi bước tới tu vi Nguyên Anh tầng hai, đều là cảm thấy tu luyện phi thường khó khăn, nếu không phải lúc đó hắn mượn nhờ lôi kiếp cùng với Hồng Mông đạo vận và mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp thì hắn cũng không thể một lúc trùng kích tới hai cấp tu vi.
Vô Danh biết sẽ không còn kẻ nào đến quấy rối hắn về sau, hắn liền bắt đầu muốn bố trí một chút trận pháp. Trận pháp mà hắn muốn bố trí là một cái Ẩn Nặc trận pháp cùng với một cái Cách Thần trận pháp, hai trận pháp này chủ yếu để che đậy cùng với ngăn cản thần niệm của tu sĩ quét tới, hắn muốn dùng hai trận pháp này để che dấu thủ đoạn mở ra thạch môn của hắn.
Vô Danh từ trong nhẫn trữ vật liền lấy ra vô số trận kỳ, hắn bắt đầu bố trí trận pháp, trận pháp đầu tiên mà hắn muốn bố trí là một cái Cách Thần trận pháp, sau đó hắn sẽ bố trí một cái Ẩn nặc trận pháp ở bên trong.
Vô Danh bây giờ đã gần tiếp cận trận pháp Đại Sư cấp sáu, hắn hiện tại đang ở trận pháp Đại Sư cấp năm đỉnh phong, chỉ một bước nhỏ nữa thôi hắn liền có thể tăng cấp lên cấp sáu. Hắn tin tưởng với khả năng của mình khi bố trí đi ra trận pháp sẽ không có người nào ở đây có thể nhìn thấu trận pháp của hắn.
Vô Danh đã là một trận pháp Đại Sư cấp năm đỉnh phong, tùy tiện bố trí đi ra hai cái trận pháp cũng không mất quá nhiều thời gian, hắn liền dùng vẻn vẻn nửa canh giờ liền bố trí xong. Vô Danh vừa bố trí xong Ẩn Nặc trận pháp thì vị trí của hắn liền biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người. Ngay khi hắn vừa mới biến mất, lập tức có rất nhiều luồng thần niệm quét tới, nhưng toàn bộ đều bị ngăn cản ở phía ngoài không thể tiến thêm nửa bước.
- Hắn biến mất rồi, thần niệm của ta cũng không quét tới được, có một cái Cách Thần trận.
- Thật không thể tin được, hắn chẳng những tu vi sâu không thể lường mà trình độ trận pháp còn đáng gớm như vậy, thần niệm của ta vậy mà cũng không có quét được bên trong hắn đang làm gì.
- Liệu hắn có cầm đồ của chúng ta mà bỏ chốn hay không, hắn nếu như muốn chạy chúng ta còn không có đuổi được hắn a.
Khi Vô Danh ẩn mình bên trong trận pháp, lập tức có vô số âm thanh bàn tán nghị luận, có người thì nghĩ rằng Vô Danh đang muốn ôm của chạy trốn. Ai ai cũng không biết rốt cục là hắn đang làm gì, chỉ có thể nhìn thấy một bãi đất trống mà thôi. Nhưng mà tất cả những âm thanh nghị luận này đều bị Nguyệt Nhi đè xuống tới, nàng chỉ nói vẻn vẹn mấy câu liền chiếm được lòng tin của mọi người, Vô Danh chắc chắn sẽ không có như mọi người nói ôm của chạy mất.
Vô Danh sau khi đã bố trí xong toàn bộ các trận pháp cần thiết, hắn liền bước tới phía trước thạch môn kia, hắn muốn dùng Hỗn Độn Thiên Mục nhìn một chút cái thạch môn này hộ trận rốt cuộc cấp bậc cao siêu như thế nào. Vô Danh đứng trước thạch môn liền mở ra Hỗn Độn Thiên Mục của mình nhìn một vòng, sau nửa canh giờ kiểm tra cái thạch môn này cùng hộ trận thì hắn liền có kết quả. Thạch môn này hộ trận thế nhưng là đỉnh cấp hộ trận, nếu như muốn công kích hộ trận này mà nói cũng mất khá nhiều thời gian. Nhưng mà Vô Danh sau khi sử dụng Hỗn Độn Thiên Mục nhìn qua một vòng thì hắn liền có cách nhanh nhất mở ra thạch môn này.
Vô Danh sau khi thu hồi Hỗn Độn Thiên Mục thì hắn không lập tức đi mở ra thạch môn này, hắn muốn chỉnh lý một chút cảm ngộ được sau khi dùng Hỗn Độn Thiên Mục nhìn qua thạch môn. Vô Danh nhắm mắt chưa tới nửa canh giờ thì hắn lại một lần nữa mở mắt ra, hắn bây giờ đã tăng cấp tới trận pháp Đại Sư cấp sáu rồi. Trước đó hắn đang ở trận pháp đại sư cấp năm, chỉ thiếu một chút nữa liền tiến vào cấp sáu, dưới sự trợ giúp của Hỗn Độn Thiên Mục, hắn liền nhìn ra được một chút biến hóa ở trong trận pháp kia từ đó mà có cơ duyên tiến vào trận pháp Đại Sư cấp sáu.
Vô Danh lập tức đứng lên sau đó ném một miếng trận kỳ vào phía trên hộ trận phía trước thạch môn. Đồng thời Bạch Đế Ấn của hắn liền hiện ra, lập tức bốn ngàn sĩ binh cổ liền đi ra tới, chen chúc nhau đứng trong trận pháp.
Biện pháp mà Vô Danh muốn dùng để mở ra thạch môn chính là dùng sĩ binh cổ ngạnh kháng mở ra thạch môn hộ trận. Vô Danh trước đó nói hắn không có ngạnh kháng mở ra cái thạch môn này, hắn chỉ là dùng sĩ binh cổ ngạnh kháng mở ra thạch môn mà thôi. Dùng những sĩ binh cổ này để mở ra thạch môn, vậy cũng không còn cái gì hợp lý hơn nữa rồi.
Vô Danh liên kết quân văn với toàn bộ bốn ngàn sĩ binh cổ, chỗ này tối đa chỉ có thể đem ra bốn ngàn sĩ binh cổ mà thôi, vậy hắn liền dùng bốn ngàn sĩ binh cổ công kích thì cũng đã đủ rồi. Vô Danh không chút chần chờ, lập tức điều khiển sĩ binh cổ tới công kích thạch môn.
Lúc này ở phía trong đám đông, có hai tu sĩ nói với nhau:
- Có nên đi không?? - Đi, sợ gì. Ta ủng hộ ngươi.
Tu sĩ đang phân vân không biết mình có nên đi tới chỗ của Vô Danh hay không cắn răng suy nghĩ một hồi, hắn quyết định hắn sẽ đi tới. Tu sĩ này liền hướng về phía Vô Danh mà đi, sau mấy bước hắn liền xuất hiện ở trước mặt Vô Danh. Vô Danh nhìn tên tu sĩ này thản nhiên nói:
- Ngươi tới lấy đồ sao??
Tên tu sĩ cười cười nhìn Vô Danh rồi ôm quyền nói:
- Tiền bối, vãn bối đến không phải để lấy đồ, vãn bối là muốn đăng ký một vé đi vào thạch môn a.
Vô Danh sắc mặt vẫn rất là bình thường, hắn thản nhiên nói:
- Ngươi là muốn dùng linh thạch hay là vật khác trao đổi?
- Vãn bối dùng linh thạch.
Tu sĩ này vừa nói vừa cầm ra một chiếc nhẫn trữ vật, sau đó hắn liền đưa cho Vô Danh. Vô Danh thần niệm quét vào chiếc nhẫn của tu sĩ kia, hắn gật đầu một cái rồi đưa cho tu sĩ kia một tấm vé rồi nói:
- Ngươi sang bên kia.
Vô Danh lúc này đứng dậy, hắn nhìn mọi người xung quanh rồi nói:
- Các vị, nếu như không có ai muốn lấy lại đồ vật đã trao đổi, vậy bây giờ ta tiếp tục mở rạp bán vé, ai muốn tới đăng ký mà nói, liền bây giờ tới đăng ký đi. Do vừa nãy có kẻ tới quấy rối, khiến ta chẫm trễ một chút thời gian, thành thật xin lỗi các vị.
Vô Danh nói xong liền quay lại hướng về phía Nguyệt Nhi cùng Vũ Thủy Yên nói:
- Hai người giúp ta tiếp quản rạp bán vé này, ta có chút chuyện cần làm.
- Được, muội và Thủy Yên muội muội giúp huynh tiếp quản cái rạp bán vé này, huynh có việc quan trọng cần làm vậy cứ đi làm trước.
Nguyệt Nhi gật đầu một cái sau đó liền tới thay Vô Danh tiếp quản rạp bán vé này. Ngay khi Nguyệt Nhi vừa mới thay Vô Danh tiếp quản rạp bán vé, các tu sĩ liền kéo tới đăng ký rất đông, sớm muộn toàn bộ hơn trăm người còn lại liền đăng ký hết. Ai cũng muốn tới gần thần tiên muội muội này hơn một chút, để nhìn rõ ràng dung nhan kiều diễm của nàng.
Vô Danh biết vừa rồi hắn giết Phùng Mạc đã triệt để cắt đứt đi suy nghĩ của những kẻ có ý định đánh chủ ý lên đồ vật trên người của hắn. Phóng mắt toàn bộ chiến trường cổ này những kẻ mạnh hơn Phùng Mạc kia chắc cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hoặc nếu có nhiều hơn thì cũng sẽ không ở đây cùng hắn kiếm chuyện. Thần niệm của hắn đã đảo qua toàn bộ tất cả những tu sĩ ở đây rồi, không có một kẻ nào vượt qua được Nguyên Anh sơ kỳ, muốn tìm một cái cao thủ Nguyên Anh mà nói cũng là rất khó.
Cái thứ nhất là dưới một trăm tuổi mà đạt tới tu vi Nguyên Anh, đám người này cũng đều là thiên tài một dạng. Cái thứ hai chính là từ khi thăng cấp Nguyên Anh về sau, tu luyện lại là càng gian nan gấp nhiều lần, bởi vì từ khi Tam Sinh đại lục bị bổ ra thành bốn tinh cầu về sau pháp tắc đã không còn toàn vẹn. Chính vì thế mà tu sĩ đạt tới Nguyên Anh trung kỳ ở trong chiến trường cổ này cũng là rất ít, nếu có mà nói cùng đều là đạt được cơ duyên ở bên trong chiến trường cổ sau đó tăng cấp tới.
Mà Phùng Mạc kia hiển nhiên chính là ở bên trong chiến trường cổ tìm được một cái địa phương tốt để tu luyện, cuối cùng tăng lên tới Nguyên Anh trung kỳ. Vô Danh đánh nhau với Phùng Mạc thời điểm cũng nhìn thấy hắn chưa vững chắc tu vi tại Nguyên Anh kỳ, cho nên hắn liền đoán ra. Đồng dạng hắn sau khi bước tới tu vi Nguyên Anh tầng hai, đều là cảm thấy tu luyện phi thường khó khăn, nếu không phải lúc đó hắn mượn nhờ lôi kiếp cùng với Hồng Mông đạo vận và mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp thì hắn cũng không thể một lúc trùng kích tới hai cấp tu vi.
Vô Danh biết sẽ không còn kẻ nào đến quấy rối hắn về sau, hắn liền bắt đầu muốn bố trí một chút trận pháp. Trận pháp mà hắn muốn bố trí là một cái Ẩn Nặc trận pháp cùng với một cái Cách Thần trận pháp, hai trận pháp này chủ yếu để che đậy cùng với ngăn cản thần niệm của tu sĩ quét tới, hắn muốn dùng hai trận pháp này để che dấu thủ đoạn mở ra thạch môn của hắn.
Vô Danh từ trong nhẫn trữ vật liền lấy ra vô số trận kỳ, hắn bắt đầu bố trí trận pháp, trận pháp đầu tiên mà hắn muốn bố trí là một cái Cách Thần trận pháp, sau đó hắn sẽ bố trí một cái Ẩn nặc trận pháp ở bên trong.
Vô Danh bây giờ đã gần tiếp cận trận pháp Đại Sư cấp sáu, hắn hiện tại đang ở trận pháp Đại Sư cấp năm đỉnh phong, chỉ một bước nhỏ nữa thôi hắn liền có thể tăng cấp lên cấp sáu. Hắn tin tưởng với khả năng của mình khi bố trí đi ra trận pháp sẽ không có người nào ở đây có thể nhìn thấu trận pháp của hắn.
Vô Danh đã là một trận pháp Đại Sư cấp năm đỉnh phong, tùy tiện bố trí đi ra hai cái trận pháp cũng không mất quá nhiều thời gian, hắn liền dùng vẻn vẻn nửa canh giờ liền bố trí xong. Vô Danh vừa bố trí xong Ẩn Nặc trận pháp thì vị trí của hắn liền biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người. Ngay khi hắn vừa mới biến mất, lập tức có rất nhiều luồng thần niệm quét tới, nhưng toàn bộ đều bị ngăn cản ở phía ngoài không thể tiến thêm nửa bước.
- Hắn biến mất rồi, thần niệm của ta cũng không quét tới được, có một cái Cách Thần trận.
- Thật không thể tin được, hắn chẳng những tu vi sâu không thể lường mà trình độ trận pháp còn đáng gớm như vậy, thần niệm của ta vậy mà cũng không có quét được bên trong hắn đang làm gì.
- Liệu hắn có cầm đồ của chúng ta mà bỏ chốn hay không, hắn nếu như muốn chạy chúng ta còn không có đuổi được hắn a.
Khi Vô Danh ẩn mình bên trong trận pháp, lập tức có vô số âm thanh bàn tán nghị luận, có người thì nghĩ rằng Vô Danh đang muốn ôm của chạy trốn. Ai ai cũng không biết rốt cục là hắn đang làm gì, chỉ có thể nhìn thấy một bãi đất trống mà thôi. Nhưng mà tất cả những âm thanh nghị luận này đều bị Nguyệt Nhi đè xuống tới, nàng chỉ nói vẻn vẹn mấy câu liền chiếm được lòng tin của mọi người, Vô Danh chắc chắn sẽ không có như mọi người nói ôm của chạy mất.
Vô Danh sau khi đã bố trí xong toàn bộ các trận pháp cần thiết, hắn liền bước tới phía trước thạch môn kia, hắn muốn dùng Hỗn Độn Thiên Mục nhìn một chút cái thạch môn này hộ trận rốt cuộc cấp bậc cao siêu như thế nào. Vô Danh đứng trước thạch môn liền mở ra Hỗn Độn Thiên Mục của mình nhìn một vòng, sau nửa canh giờ kiểm tra cái thạch môn này cùng hộ trận thì hắn liền có kết quả. Thạch môn này hộ trận thế nhưng là đỉnh cấp hộ trận, nếu như muốn công kích hộ trận này mà nói cũng mất khá nhiều thời gian. Nhưng mà Vô Danh sau khi sử dụng Hỗn Độn Thiên Mục nhìn qua một vòng thì hắn liền có cách nhanh nhất mở ra thạch môn này.
Vô Danh sau khi thu hồi Hỗn Độn Thiên Mục thì hắn không lập tức đi mở ra thạch môn này, hắn muốn chỉnh lý một chút cảm ngộ được sau khi dùng Hỗn Độn Thiên Mục nhìn qua thạch môn. Vô Danh nhắm mắt chưa tới nửa canh giờ thì hắn lại một lần nữa mở mắt ra, hắn bây giờ đã tăng cấp tới trận pháp Đại Sư cấp sáu rồi. Trước đó hắn đang ở trận pháp đại sư cấp năm, chỉ thiếu một chút nữa liền tiến vào cấp sáu, dưới sự trợ giúp của Hỗn Độn Thiên Mục, hắn liền nhìn ra được một chút biến hóa ở trong trận pháp kia từ đó mà có cơ duyên tiến vào trận pháp Đại Sư cấp sáu.
Vô Danh lập tức đứng lên sau đó ném một miếng trận kỳ vào phía trên hộ trận phía trước thạch môn. Đồng thời Bạch Đế Ấn của hắn liền hiện ra, lập tức bốn ngàn sĩ binh cổ liền đi ra tới, chen chúc nhau đứng trong trận pháp.
Biện pháp mà Vô Danh muốn dùng để mở ra thạch môn chính là dùng sĩ binh cổ ngạnh kháng mở ra thạch môn hộ trận. Vô Danh trước đó nói hắn không có ngạnh kháng mở ra cái thạch môn này, hắn chỉ là dùng sĩ binh cổ ngạnh kháng mở ra thạch môn mà thôi. Dùng những sĩ binh cổ này để mở ra thạch môn, vậy cũng không còn cái gì hợp lý hơn nữa rồi.
Vô Danh liên kết quân văn với toàn bộ bốn ngàn sĩ binh cổ, chỗ này tối đa chỉ có thể đem ra bốn ngàn sĩ binh cổ mà thôi, vậy hắn liền dùng bốn ngàn sĩ binh cổ công kích thì cũng đã đủ rồi. Vô Danh không chút chần chờ, lập tức điều khiển sĩ binh cổ tới công kích thạch môn.
Danh sách chương