Lý Đổng sau khi đuổi theo vệt sáng màu xám kia thì cũng liên tục gia tăng tốc độ, thế nhưng vệt sáng kia bay đi quá nhanh, hắn dần dần cũng không thể theo kịp được. Mà lúc này tấm phù lục mà hắn sử dụng để tăng tốc độ cũng dần dần mất đi hiệu lực, tốc độ của hắn cũng đã chậm đi rất nhiều rồi.

Lý Đổng trong mắt lóe lên một tia không cam lòng, hắn đã sử dụng một tấm phù lục cấp chín rồi vậy mà vẫn không thể đuổi theo được vệt sáng màu xám kia, hắn chẳng lẽ phải buông bỏ nó hay sao.

Mà đúng lúc Lý Đổng đang cảm thấy tuyệt vọng nhất thì hắn đột nhiên thấy vệt sáng kia hình như muốn rơi xuống. Lý Đổng trong mắt lóe lên sự kích động, chỉ cần vệt sáng màu xám đó rơi xuống đất thì hắn nhất định có cơ hội lấy được.

- Đại sư tỷ, tiểu sư muội, các nàng phải đợi ta.

Lý Đổng gầm lên một tiếng đầy kích động, tốc độ lại một lần nữa tăng lên đuổi theo vị trí vệt xám màu sáng hạ lạc.

Sau khi thấy vệt sáng màu xám kia rốt cục rơi xuống thì Lý Đổng lại càng trở nên kích động hơn, hắn cũng mau chóng rút ngắn khoảng cách với vệt sáng màu xám này. Khi thấy bản thân sắp tới gần vị trí vệt sáng màu xám hạ lạc thì Lý Đổng liền nhíu màu lại, hắn thấy ở phía trước là vùng bị bụi đất che phủ, giống như có thứ gì đó từ trên trời rơi xuống tạo ra động tĩnh như vậy. Lý Đổng lại cười khẩy một tiếng, đây chắc chắn là vệt sáng màu xám kia rơi xuống tạo ra động tĩnh rồi.

Mặc dù bụi mù ở phía trước khiến cho hắn không nhìn thấy rõ ràng cái gì, nhưng thấy bảo vật chớp mắt liền muốn bị hắn thu vào tay thì Lý Đổng lập tức nhảy một bước dài, lập tức nhảy vào trong khu vực bị đánh ra một cái hố rộng có bụi mù che phủ kia.

Hồng Mông đang trong lúc chữa thương cùng củng cố tu vi thì đột nhiên phát hiện có một bóng người chạy nhanh tới chỗ hắn. Hồng Mông sau khi nhìn thấy tu vi của người này thì cũng không để vào mắt, chỉ là một cái Kim Đan tầng chín mà thôi.

Nhưng rất nhanh Hồng Mông liền nhíu mày, tên kia chẳng lẽ gan to như vậy, muốn chạy thẳng tới chỗ của hắn sao, cái này quả thực là muốn chết. Nhưng mà Hồng Mông liền suy nghĩ lại, hắn rất nhanh liền hiểu ra lý do, tên này nhất định là đuổi theo dải hồng mông đạo vận của hắn tới đây.

Hồng Mông thấy vậy thì cười lạnh, muốn đoạt hồng mông đạo vận của hắn, vậy cũng đừng mơ. Hồng Mông lúc này nhờ hồng mông đạo vận mà đã kịp thời chữa thương cùng củng cố vững chắc tu vi của mình rồi, hắn lập tức ở bên dưới chỗ động phủ này ẩn thân, hắn không tin một cái Kim Đan tầng chín có thể dùng thần niệm nhìn thấy hắn.

Hồng Mông lúc này ẩn thân ở dưới động phủ thấy bóng người ở phía trên đang liên tục chạy gần tới chỗ này, hắn vẫn là yên lặng chờ đợi. Chẳng mấy chốc Hồng Mông liền nở một nụ cười lạnh, cả người hắn nhảy lên sau đó đưa một tay ra chộp về phía trước.

Lý Đổng sau khi tới gần chỗ vệt sáng màu xám hạ lạc thì hắn liền nhảy xuống. Nhưng khi hắn vừa mới nhảy xuống thì lập tức cảm thấy một luồng gió rít ập tới. Lý Đổng kinh hoàng muốn lùi lại, nhưng mà còn không đợi hắn lùi lại thì một bàn tay đã ở trên đầu của hắn chộp xuống.

Hồng Mông sau khi chộp được đầu của Lý Đổng thì cũng không có nhiều lời, một khi đã dám nhảy xuống đây thì cũng tương đương với việc mất đi mạng nhỏ. Hồng Mông lập tức sưu hồn, hắn muốn nhìn xem rốt cuộc hồng mông đạo vận từ chỗ đại ca dật tẩu gây ra cỡ nào động tĩnh.

Lý Đổng ở trong tay của Hồng Mông lúc này làm gì mà có cơ hội giãy giụa, một tiếng xin tha chết lúc này cũng không kịp nói ra, trong mắt chỉ có kinh hoàng và hối hận, đại sư tỷ và tiểu sư muội lúc này cũng bỗng chốc biến thành mây khói.

Hồng Mông sau khi sưu hồn của Lý Đổng thì lập tức nhíu mày, hắn phát hiện tên này ngoài việc đạt được rất nhiều cơ duyên ra thì còn biết tên này chính là một tên dâm tặc, trong suy nghĩ của tên này không có lúc nào là không nghĩ tới việc mau chóng tăng lên sức mạnh để có thể khiến cho nữ nhân chú ý, thỏa mãn dục vọng của mình.

Hồng Mông sau khi sưu hồn xong thì liền nhổ ra một bãi nước bọt khinh bỉ, sau đó lại ném ra một hỏa cầu thiêu rụi Lý Đổng. Ngược lại trong nhẫn trữ vật của Lý Đổng này có khá nhiều đồ tốt, coi như là bồi thường vữa này hắn phải nhìn thấy mấy cảnh tượng bẩn thỉu.

Hồng Mông thấy mấy tên như Lý Đổng không chết ở dưới tay hắn thì cũng sớm chết trên bụng nữ nhân, hắn chưa thấy tên nào trong người tràn ngập sắc dục mà sống lâu cả, trong tay hắn vừa mới chết một tên như vậy.

Hồng Mông sau khi giết chết Lý Đổng thì lập tức xóa đi dấu vết nơi này, tránh cho có người tới đây xem xét. Nhưng mà hắn đang định xóa đi dấu vết thì lại thấy có khi cũng không cần thiết, thần niệm của hắn vừa mới quét qua liền thấy xung quanh chỗ này có hơn một trăm tên đang chạy tới. Hồng Mông thở dài:

- Ở chỗ đại ca tốt như vậy ngươi không ở, dĩ nhiên chạy tới chỗ này, lại kéo thêm cho ta nhiều cừu hận tới như vậy.

Trường thương trong tay Hồng Mông lóe lên, sau đó thân hình của hắn lại biến mất, mỗi lần hắn xuất hiện thì lại có mấy cái đầu người bị cắt rơi xuống. Chẳng mấy chốc những kẻ chạy tới gần nơi này liền bị hắn xử lý toàn bộ.

- Hây da, Hồng Mông ta dĩ nhiên bị một cái nữ nhân tính toán, vốn còn muốn tiêu diêu tự tại, không ngờ lại phải theo sau một cái nữ nhân làm bảo vệ. Nếu như việc này mà để đại ca biết được, có phải hay không ta liền muốn bị đại ca đánh chết.

Hồng Mông vừa đi vừa lẩm bẩm, nhưng hắn lại mạnh mẽ lắc đầu một cái:

- Không đúng, không đúng. Nhất định là nàng bị đại ca của ta đánh chết, đại ca thế nhưng là yêu thương ta nhất.

Sau lưng Hồng Mông đột nhiên mở ra một đôi cánh lớn, sau đó hắn liền cấp tốc bay đi. Hồng Mông sau khi bay một đoạn đường dài thì liền nhìn về phía một mảnh rừng xanh ở phía trước, ở nơi đó hắn thấy có lôi kiếp giáng xuống, Hồng Mông hai mắt lóe lên rồi nói:

- Nàng ta đang độ kiếp sao, hắc hắc, dám tính toán Hồng Mông ta, lần này ta liền nhìn trộm ngươi độ kiếp. Tiểu công chúa long tộc bị lão tử nhìn trộm, có phải hay không rất là thú vị, để xem ngươi sau này còn có thể gả cho ai.

Hồng Mông cười rất là gian xảo, trong tay hắn lập tức xuất hiện một thủy tinh cầu, sau đó cả người hắn liền giống như dung nhập vào trong không gian, hoàn toàn biến mất.

Hồng Mông lúc này đã tới rất gần, ngay phía trước có một mảnh đất trống bị lôi kiếp đánh văng ra rất nhiều đất đá, cây cối cũng bị đánh cháy không ít. Hồng Mông lúc này núp sau một gốc cây đại thụ, thủy tinh cầu trong tay lập tức phóng to vị trí cần ghi hình lại, hình ảnh Lạc Hàn Tịnh đang độ kiếp liền hiện ra rõ ràng. Hồng Mông cười hắc hắc:

- Nuốt của ta một viên Long Nguyên Đan, lại dùng của ta Khí Vận Linh Mạch để tu luyện. Ta ghi hình lại ngươi độ kiếp bị lộ ra da thịt, đợi sau này ngươi lấy tên tiểu tử nào thì ta liền đem thủy tinh cầu này ra, nếu ngươi không trả đủ số tài nguyên ta muốn, vậy ta liền đưa cho hắn xem, hắc hắc. Long tộc mà ngươi nói cường hãn như vậy, chắc chắn có không ít đồ tốt, lúc đó ta thu lại một chút thì có tính là gì, ngươi tiểu công chúa bị lộ hàng mới là chuyện lớn a. Ta nghĩ ra cách này quả thực là thông minh.

Hồng Mông lúc này ở gốc cây cổ thụ kia vừa ghi lại thủy tinh cầu vừa ngó đầu ra xem, nhưng sau khi hắn xem xong thì mặt mày liền xám xịt, lôi kiếp đánh cũng thật không đúng chỗ, mấy chỗ quan trọng đều không có ghi được, vậy về sau làm sao giao dịch đây.

Hồng Mông thấy lôi kiếp đã tán đi, Lạc Hàn Tịnh kia cũng đã thành công tấn cấp Nguyên Anh tầng một sơ kỳ. Hắn lúc này cũng chỉ có thể thở dài, kế hoạch này không ngờ lại không thể thành công. Nhưng mà đúng lúc Hồng Mông cảm thấy thất vọng thì hắn liền chảy máu mũi, hắn thấy Lạc Hàn Tịnh nhìn xung quanh một vòng sau đó liền ngay tại chỗ thay đồ.

Hồng Mông lúc này một mảnh choáng váng, thật không thể tin được cảnh tượng mà hắn vừa mới nhìn thấy. Sau khi Lạc Hàn Tịnh thay đồ xong thì Hồng Mông cũng mới lại tỉnh táo lại, hắn vội vàng cầm lấy thủy tinh cầu xem thành quả thu được.

- Làm sao lại như vậy, tốc độ thay đồ cũng quá nhanh đi, ở trước thần niệm của ta thật giống như quay chậm, vậy mà trong thủy tinh cầu liền chỉ nhìn thấy cái bóng. Thủy tinh cầu này đẳng cấp cũng quá kém một chút, lão tử lần sau phải mua một cái có thể quay chậm mới được.

Hồng Mông sau khi thu lại thủy tinh cầu thì liền nhìn về phía Lạc Hàn Tịnh rồi nói:

- Lần này dĩ nhiên tiện nghi cho ngươi, chỉ để ta dùng mắt nhìn thấy, còn không có thu được vào thủy tinh cầu.

Hồng Mông nói xong thì liền rời đi, hắn vừa mới nhìn thấy cái gì cũng liền không nhớ rõ, hắn thế nhưng trí nhớ có vấn đề a, nhìn thấy mấy cảnh tượng như vậy liền lập tức quên đi, một chút đọng lại cũng không có. Coi như vừa rồi hắn cũng không có nhìn thấy cái gì hết, cho nên mới nói Hồng Mông hắn chính là vô cùng thuần khiết, chưa có nữ nhân nào được hắn để vào trong mắt.

(Hôm nay đổi mới liền đến đây, các vị bằng hữu ngủ ngon.)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện