Đợi sau khi Mộng Ảnh Kiều Diễm đã thôn phệ xong Thạch Viêm Tinh thì Vô Danh liền thu nó trở về. Vô Danh nhìn xung quanh một chút sau đó liền bắt đầu bố trí mấy cái trận pháp ở phía trước thông đạo nhỏ, làm xong xuôi thì hắn liền tiến nhập vào bên trong thế giới hỗn độn.

Vô Danh vừa mới đi vào bên trong thế giới hỗn độn thì đã nhìn thấy Kim Luân Vương đang bơi ở trong hồ Trúc Cơ Linh Trì, nhìn rất là vui vẻ thoải mái. Kim Luân Vương đồng dạng cũng nhìn thấy Vô Danh, hai cánh của nó lập tức vỗ vỗ mấy cái liền bay tới chỗ Vô Danh đang đứng, Kim Luân Vương nói:

- Lão đại, ngươi ra ngoài cũng quá lâu một chút, để ta ở nơi này cũng quá là cô đơn đi.

Vô Danh ánh mắt liếc nhìn Kim Luân Vương một cái, sau đó hắn cười nói:

- Ngươi mà cũng biết cô đơn sao? Vô Danh nói xong thì liền lấy toàn bộ đồ trong nhẫn trữ vật đổ hết ra mặt đất, chẳng mấy chốc từng núi linh thạch liền xuất hiện, sau đó là tài liệu luyện khí, linh mạch rồi cuối cùng là tàng thư các của Liên Đao Tông.

Kim Luân Vương vừa nhìn thấy mấy đầu linh mạch thì hai mắt lóe sáng, nó nói:

- Lão đại, đây toàn bộ là tài sản của ngươi sao, có thể hay không chia cho ta một ít a.

Vô Danh nghe vậy thì gật đầu nói:

- Có thể chia cho ngươi, nhưng bây giờ đưa cho ngươi ngươi cũng không dùng được, tu vi của ngươi lúc này tối đa cũng chỉ có thể tu luyện tới yêu thú cấp năm đỉnh phong mà thôi.

Kim Luân Vương nghe vậy thì khuân mặt lập tức ủ rũ, quả thật là nó bây giờ không thể tu luyện vượt quá cấp năm yêu thú đỉnh phong, mấy thứ đồ này cho hắn cũng có chút vô dụng. Kim Luân Vương lại nhìn Vô Danh nói:

- Lão đại, ngươi thấy đó, ta ở một mình trong này, chẳng thể tu luyện, cũng không thể làm việc gì khác, ngoài hồ Trúc Cơ Linh Trì kia còn có thể cho ta tắm ra thì cũng chỉ có bé Lôi Tâm kia là cùng ta đùa nghịch một chút. Lão đại, ta ở trong này cũng quá buồn tẻ a, ngươi có thể hay không cho ta ra ngoài dạo chơi một chút.

Vô Danh nghe vậy thì cũng liếc nhìn Kim Luân Vương một cái. Quả thực là Kim Luân Vương này ở trong thế giới hỗn độn của hắn ngoài hưởng thụ ra thì cũng không thể làm việc gì khác, nó tu luyện tới cấp năm yêu thú đỉnh phong thì phải dừng lại bởi vì trong chiến trường cổ không thể tu luyện vượt quá Hư Thần cảnh. Mặc dù ở trong thế giới hỗn độn của hắn tu luyện thì không sợ quy tắc bên ngoài đè ép, nhưng mà tu luyện trong thế giới hỗn độn không thể dẫn tới lôi kiếp, như vậy sẽ không thể độ kiếp, nếu không có lôi kiếp rèn qua thì cũng sẽ thiệt thòi rất lớn.

Vô Danh nghĩ Kim Luân Vương này dù sao cũng là một cái yêu thú biến dị, nếu như hắn cho Kim Luân Vương ra ngoài chắc chắn cũng sẽ không có mấy người nhận ra được lai lịch của nó. Thực lực của Kim Luân Vương cũng lại cường hãn như vậy, ra ngoài sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều.

Còn về chuyện Kim Luân Vương muốn làm phản thì hắn cũng không cần phải nghĩ tới, Kim Luân Vương lúc này nếu như muốn thoát khỏi chiến trường cổ vậy thì cách duy nhất cũng chỉ có thể đi theo hắn mà thôi, và chỉ có thể đi theo hắn thì nó mới có tài nguyên tu luyện. Cho nên hắn không sợ Kim Luân Vương làm phản. Dù sao nhìn mặt của Kim Luân Vương cũng rất là hám tài, chỉ cần đem một chút linh mạch ra dụ dỗ thì chắc chắn sẽ nghe lời.

Vô Danh suy nghĩ một chút thì liền gật đầu đáp:

- Cũng được, khi nào ta ra ngoài thì ngươi cũng có thể đi theo, nhưng tốt nhất đừng có gây họa lung tung.

Kim Luân Vương nghe vậy thì hai mắt sáng lên, nó cười nói:

- Khặc khặc, lão đại quả nhiên là tốt với ta nhất. Có câu nói này của ngươi, ta từ này liền sẽ không còn buồn chán ở trong cái thế giới này nữa.

Vô Danh nghe vậy thì cũng chẳng nói gì, hắn lại tiếp tục cầm ra sáu chiếc nhẫn trữ vật, đây là sáu chiếc nhẫn trữ vật của sáu tên Nguyên Anh tầng một lúc trước cùng Liễu Sinh Đạo Mạo vây công hắn.

Vô Danh lập tức đổ toàn bộ đồ đạc ở bên trong sáu chiếc nhẫn trữ vật này ra. Vô Danh hít sâu một hơi nhìn toàn bộ tài sản trước mắt. Linh thạch thì hắn có một núi lớn, hơn hai trăm triệu linh thạch thượng phẩm và một số linh thạch trung phẩm, ngoài ra…

Vô Danh lúc này đột nhiên mở to mắt, hắn nhìn thấy mấy viên linh thạch hình lục lăng phát ra ánh sáng cực kỳ thuần khiết, Vô Danh hít sâu một hơi nói:

- Cực phẩm linh thạch.

Vô Danh cầm lên một viên cực phẩm linh thạch, hắn lập tức cảm nhận được một loại cảm giác cực kỳ thuần khiết, khác xa so với linh thạch thượng phẩm. Vô Danh lại nhìn xuống đống linh thạch, hắn lập tức bới ra thêm được mấy viên cực phẩm linh thạch nữa. Sau một lát trước mắt Vô Danh liền xuất hiện mười tám viên cực phẩm linh thạch.

Nếu như quy đổi từ cực phẩm linh thạch sang thượng phẩm linh thạch thì một viên cực phẩm linh thạch bằng một ngàn viên thượng phẩm linh thạch, thế nhưng ai ai cũng biết đó vẻn vẻn chỉ là quy đổi mà thôi, nếu như sử dụng cực phẩm linh thạch để tu luyện thì công dụng của nó còn vượt xa một ngàn viên thượng phẩm linh thạch nhiều, bởi vì linh khí của nó rất là thuần khiết.

Vô Danh lúc này bắt đầu thống kê tỉ mỉ tài sản hắn có. Hắn thấy lúc này linh thạch của hắn có hai trăm ba mươi hai triệu linh thạch thượng phẩm, mười tám viên cực phẩm linh thạch, năm viên cực phẩm tiên tinh. Còn một số linh thạch lẻ tẻ như trung phẩm linh thạch và linh thạch thượng phẩm dưới một triệu hắn không có đếm vào.

Lúc này Vô Danh lại nhìn sang đống tài liệu trước mặt, trong này toàn bộ đều là tài liệu luyện khí. Vô Danh thần thức vừa mới đảo qua thì hai mắt liền mở to tới cực hạn, hắn lập tức từ trong đống tài liệu này lấy ra một viên đá màu đỏ trong suốt tỏa ra nhiệt độ cực kỳ mạnh mẽ. Vô Danh thì thào nói:

- Cực Hỏa Kim Tinh, tài liệu cấp chín dùng cho thăng cấp hỏa diễm.

Vô Danh vừa mới nói xong thì lập tức cười một cách điên dại, hắn không ngờ là hắn lại có một viên Cực Hỏa Kim Tinh ở trong người. Vô Danh suy nghĩ một lát liền nhận ra được chắc chắn đây là trong nhẫn trữ vật của tên Nguyên Anh tầng một nào đó lúc trước vây công hắn. Vô Danh hai tay run run cầm Cực Hỏa Kim Tinh, quả thực là bảo vật bực này cầm ở trên tay làm cho hắn sướng tới mức run người.

Mà lúc này Mộng Ảnh Kiều Diễm ở trong người của Vô Danh cũng dao động mãnh liệt, nó có thể cảm nhận trong tay Vô Danh đang cầm là một thứ có thể giúp cho nó tăng mạnh mấy cái cấp độ. Mộng Ảnh Kiều Diễm cũng không nhịn được lập tức lao ra khỏi người Vô Danh, giống như muốn cuốn lấy Cực Hỏa Kim Tinh ở trong tay của hắn.

Thế nhưng mà còn chưa đợi Mộng Ảnh Kiều Diễm chạm được vào Cực Hỏa Kim Tinh thì đã bị Vô Danh khống chế lại, Vô Danh hừ hừ nói:

- Ngươi biến, viên này là ta dùng để gậy bếp, ngươi nghĩ mình có thể ăn sao. Ngươi bây giờ mà dùng Cực Hỏa Kim Tinh thì đúng là lãng phí, chẳng khác gì trâu ăn mẫu đơn. Đợi ta tìm được tài liệu phù hợp cho ngươi tấn cấp thì lúc đó ngươi mới có thể sử dụng.

Mộng Ảnh Kiều Diễm nghe vậy thì lập tức ủ rũ, nó bay ở trước mặt Vô Danh giống như muốn năn nỉ hắn, mà lúc này trong Mộng Ảnh Kiều Diễm có thể thấy thân hình tuyệt đẹp của Nguyệt Nhi đang nhảy múa, Mộng Ảnh Kiều Diễm lúc này quả thực là muốn dụ dỗ Vô Danh đây mà.

Vô Danh hừ lạnh một tiếng, lập tức ném Mộng Ảnh Kiều Diễm sang một bên, muốn dụ dỗ hắn, vậy phải để Nguyệt Nhi thật sự tới đây rồi hẵng nói.

Vô Danh lúc này kìm nén lại cảm xúc, sau đó vứt toẹt viên Cực Hỏa Kim Tinh này vào trong đống tài liều, hắn lại tiếp tục kiểm tra những loại tài liệu khác. Vô Danh thần niệm đảo qua đống tài liệu, miệng lẩm bẩm:

- Tài liệu cấp năm Sa Cương Tinh, tài liệu cấp sáu Phong Đề Vũ dùng cho chế tạo phi hành khí, tài liệu cấp sáu Hắc Mộc Thạch luyện chế áo giáp,….

Vô Danh thần niệm liên tục đảo qua đống tài liệu sau đó sắp xếp lại chúng thành từng nhóm rồi ghi nhớ công dụng của những loại tài liệu này. Chẳng mấy chốc chỗ tài liệu này đều bị hắn ghi nhớ kĩ. Sau đó Vô Danh lại tiếp tục kiểm tra tới linh thảo, theo hắn kiểm kê thì tổng cộng toàn bộ linh thảo từ cấp một cho tới cấp bảy có tới hơn vạn gốc, có thể nói là thoải mái cho hắn sử dụng luyện đan.

Vô Danh lúc này nhìn qua đống linh mạch, hắn lập tức hít vào một hơi thật sâu, khuân mặt nhìn có vẻ đang rất là bay bổng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện