Ngày đại hôn, vốn là nên giăng đèn kết hoa, tiếng người huyên náo. Nhưng ngũ vương phủ lại không có chút hỉ khí nào, đám người trong phủ cũng không có ý vui mừng, trừ việc trên cột nhà có mấy chữ hỉ được dán qua loa ra thì người bên ngoài căn bản nhìn không ra đây là vương gia muốn thành thân, đến chúc mừng cũng chỉ có mấy người, nói xong lời chúc mừng liền vội vàng rời đi, bởi vậy có thể thấy được, Ngũ vương gia thực tế là không được người ta yêu thích!
Kiệu hoa từ Lãnh phủ xuất phát ước chừng một khắc đồng hồ sau đã đến ngũ vương phủ, vốn Ngũ vương gia nên ở cửa đón tân nương nhưng lại không thấy tăm hơi, Lãnh Ly dù không thèm để ý nhưng người bên ngoài lại là có lời châm chọc, cuối cùng vẫn để hạ nhân trong phủ đem Lãnh Ly đưa đến sương phòng.
Sau khi xác nhận trong phòng không có người Lãnh Ly mới quẳng xuống khăn phủ đầu, đôi mắt đem gian phòng bốn phía liếc nhìn một lần, trong phòng cũng không bài trí quá nhiều đồ vật quý giá, chỉ có trên vách tường treo mấy bức tranh sơn thủy, cái bàn ở giữa phòng cũng có vẻ hơi pha tạp, giống như là rất lâu rồi không được thay mới, tên vương gia này quả thật là quá mức cần kiệm? Đang trong lúc Lãnh Ly nghi hoặc, một tiếng mở cửa bỗng nhiên vang lên, Lãnh Ly nhìn về phía cửa phòng, một nam tử mặc một thân cẩm y đỏ chót đang đứng tại cửa, nam tử tướng mạo bình thường phổ thông, tùy tiện ném vào trong đám người sẽ khó có thể phát hiện, thân thể tuy cao to thẳng tắp nhưng là có một tướng mạo không khiến người ta chú ý, thần sắc hơi có vẻ bối rối e ngại, chẳng qua hai con ngươi ngược lại là thâm thúy mê hoặc, trông rất đẹp mắt!
Lãnh Ly đối với tướng mạo nam tử cũng không thèm để ý, cũng không thấy ghét bỏ, tướng mạo nàng ở kiếp trước nhưng so với tên này thì khó coi hơn nhiều! Thứ duy nhất khiến nàng hơi kinh ngạc chính là hỉ bào trên người nam tử, hôm nay là ngày thành thân của Ngũ vương gia, trừ hắn ra còn có người nào dám mặc hỉ bào!
Nam tử thấy Lãnh Ly một mực nhìn mình liền si ngốc cười một tiếng, cũng không dám tiến lên, biểu lộ cũng thật là nhát gan.
Hai người trầm mặc nửa ngày, Lãnh Ly một mực không nói gì, trong lòng thầm nghĩ: Ngũ vương gia này quả thật là không có phong thái của vương gia!
Ngũ vương gia tự nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Lãnh Ly, nghi ngờ chẹp chẹp miệng, sau đó giống như là hạ quyết tâm bước chân đi đến trước mặt Lãnh Ly.
Lãnh Ly còn không biết bản thân phải làm những gì, chỉ là đối với việc người khác đột nhiên tới gần cực kỳ mẫn cảm, vốn định lùi lại một bước, bờ môi lại đột nhiên bị một cảm giác ấm áp truyền đến, đôi môi tinh tế bị ma sát, Lãnh Ly bị bất ngờ bị nam nhân trước mặt cưỡng hôn làm cho sợ hãi, vô ý thức dùng lực đẩy y một phát, sau đó chính là một tiếng hét thảm.
Lãnh Ly chau mày, sắc mặt âm trầm, tên Ngũ vương gia này không chỉ có ngu ngốc, mà còn là đồ háo sắc!
Mà người bị Lãnh Ly một chưởng đánh ngã trên mặt đất, Ngũ vương gia bày ra một mặt vẻ sợ hãi, cố nén đau đớn run rẩy đứng lên, không còn dám đến gần Lãnh Ly, thậm chí đến nhìn một chút cũng không dám nhìn.
"Không nghĩ tới Ngũ vương gia lại là người hạ lưu như vậy!" Lãnh Ly nhất thời tức giận đem lời này thốt ra, sau khi nói xong mới phát giác bản thân quá lời, mình cùng hắn đã có danh nghĩa vợ chồng, thân mật cũng là chuyện bình thường, mình vừa rồi quá mức lỗ mãng, có lẽ là Lãnh Ly thực có chút tức giận, không chú ý tới chưởng kia nàng dùng lực cực lớn, người bình thường căn bản chịu không nổi, nhưng Ngũ vương gia này lại còn có thể đứng đứng dậy.
Ngũ vương gia nghe Lãnh Ly nói như vậy trên mặt lộ ra một chút bối rối, vội vàng giải thích: "Không phải, ta nghe hạ nhân trong phủ nói thành thân xong nam nữ liền phải có tiếp xúc da thịt, nếu không sẽ bị người khác giễu cợt. Ngươi nếu không thích, sau này ta không làm nữa là được, ngươi đừng nóng giận!"
Lãnh Ly không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, xem biểu cảm cũng không giống nói dối, vừa rồi mình chính là hiểu lầm hắn! Trong lòng hơi có vẻ áy náy, vừa rồi nhất thời xúc động nói ra những lời kia sợ là làm hắn tổn thương, ở kiếp trước mình bị ức hϊếp như vậy không ít, cảm giác tự nhiên là không dễ chịu.
"Vừa rồi là ta lỗ mãng, chỉ là ta có một tật xấu là không thể cùng người khác thân mật!" Lãnh Ly tùy tiện tìm lý do lấp liếm cho qua.
Ngũ vương gia thấy Lãnh Ly nói như vậy sắc mặt thoáng chốc tốt hơn nhiều, đối với chuyện Lãnh Ly vừa động thủ với hắn cũng không để bụng, khóe miệng nở nụ cười, có chút tự giễu nói: "Ta biết ngươi không muốn gả cho ta, ta không được phụ hoàng cưng chiều, tướng mạo bình thường, lại nhu nhược nhát gan, ngươi nếu như khó chịu trong lòng, ta sẽ không bắt buộc ngươi, chờ thêm mấy ngày nữa ta sẽ nói phụ hoàng hạ chỉ để ngươi về Lãnh phủ, sẽ không trách tội ngươi!"
Lãnh Ly trong lòng hơi ngừng lại, Ngũ vương gia này đúng là cái gì cũng hiểu, nhìn thần sắc hắn không giống như đang nói dối, nghĩ cho nàng như vậy, trong lòng nàng tự nhiên sinh ra một cảm giác áy náy, Lãnh phủ kia nàng cũng không muốn trở về!
"Ta gả cho ngươi là tự nguyện, sau này ta chính là vương phi của ngươi, ngươi tính tình ôn hoà hiền hậu thuần lương, so với hạng người ra vẻ đạo mạo không biết tốt hơn bao nhiêu lần!" Lãnh Ly có lẽ là muốn an ủi Ngũ vương gia một chút, nhưng câu tiếp theo lại là không khỏi nghĩ đến bản thân ở kiếp trước.
Ngũ vương gia bật cười, sau đó lại giống nghĩ đến cái gì, mở miệng nói: "Ngươi có đói bụng không?"
Lãnh Ly vốn đang không thấy gì, bị hắn hỏi như vậy lại cảm thấy có chút đói, thế là hơi khẽ gật đầu một cái, chỉ một cái động tác nhỏ như vậy liền có thể làm Ngũ vương gia cười đến nở hoa, kẻ vừa rồi câu nệ nhát gan đã biến mất hoàn toàn, kéo Lãnh Ly ngồi xuống, khoe khoang chỉ chỉ bánh ngọt trên bàn, lập tức nói: "đầu bếp của phủ chúng ta làm bánh đậu xanh rất ngon, ngươi nếm một chút đi!"
Lãnh Ly cầm lấy một khối bánh chậm rãi cho vào trong miệng, ngọt mà không ngán, vào miệng liền tan ra, thật là thượng phẩm mỹ thực.
Đợi hai người đem đĩa bánh trước mặt ăn gần hết Lãnh Ly mới nhớ tới nàng còn không biết Ngũ vương gia này tên gì, đối diện người kia một mặt ngây thơ vô tội nhìn mình, ngữ khí cũng không khỏi thả nhẹ mấy phần "Ngươi tên gì?"
Ngũ vương gia thấy Lãnh Ly đột nhiên hỏi vậy ngu ngơ mất mấy giây, sau đó ngồi thẳng người nghiêm túc nói: "Ta tên Hách, Liên, Hiên."
Kiệu hoa từ Lãnh phủ xuất phát ước chừng một khắc đồng hồ sau đã đến ngũ vương phủ, vốn Ngũ vương gia nên ở cửa đón tân nương nhưng lại không thấy tăm hơi, Lãnh Ly dù không thèm để ý nhưng người bên ngoài lại là có lời châm chọc, cuối cùng vẫn để hạ nhân trong phủ đem Lãnh Ly đưa đến sương phòng.
Sau khi xác nhận trong phòng không có người Lãnh Ly mới quẳng xuống khăn phủ đầu, đôi mắt đem gian phòng bốn phía liếc nhìn một lần, trong phòng cũng không bài trí quá nhiều đồ vật quý giá, chỉ có trên vách tường treo mấy bức tranh sơn thủy, cái bàn ở giữa phòng cũng có vẻ hơi pha tạp, giống như là rất lâu rồi không được thay mới, tên vương gia này quả thật là quá mức cần kiệm? Đang trong lúc Lãnh Ly nghi hoặc, một tiếng mở cửa bỗng nhiên vang lên, Lãnh Ly nhìn về phía cửa phòng, một nam tử mặc một thân cẩm y đỏ chót đang đứng tại cửa, nam tử tướng mạo bình thường phổ thông, tùy tiện ném vào trong đám người sẽ khó có thể phát hiện, thân thể tuy cao to thẳng tắp nhưng là có một tướng mạo không khiến người ta chú ý, thần sắc hơi có vẻ bối rối e ngại, chẳng qua hai con ngươi ngược lại là thâm thúy mê hoặc, trông rất đẹp mắt!
Lãnh Ly đối với tướng mạo nam tử cũng không thèm để ý, cũng không thấy ghét bỏ, tướng mạo nàng ở kiếp trước nhưng so với tên này thì khó coi hơn nhiều! Thứ duy nhất khiến nàng hơi kinh ngạc chính là hỉ bào trên người nam tử, hôm nay là ngày thành thân của Ngũ vương gia, trừ hắn ra còn có người nào dám mặc hỉ bào!
Nam tử thấy Lãnh Ly một mực nhìn mình liền si ngốc cười một tiếng, cũng không dám tiến lên, biểu lộ cũng thật là nhát gan.
Hai người trầm mặc nửa ngày, Lãnh Ly một mực không nói gì, trong lòng thầm nghĩ: Ngũ vương gia này quả thật là không có phong thái của vương gia!
Ngũ vương gia tự nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Lãnh Ly, nghi ngờ chẹp chẹp miệng, sau đó giống như là hạ quyết tâm bước chân đi đến trước mặt Lãnh Ly.
Lãnh Ly còn không biết bản thân phải làm những gì, chỉ là đối với việc người khác đột nhiên tới gần cực kỳ mẫn cảm, vốn định lùi lại một bước, bờ môi lại đột nhiên bị một cảm giác ấm áp truyền đến, đôi môi tinh tế bị ma sát, Lãnh Ly bị bất ngờ bị nam nhân trước mặt cưỡng hôn làm cho sợ hãi, vô ý thức dùng lực đẩy y một phát, sau đó chính là một tiếng hét thảm.
Lãnh Ly chau mày, sắc mặt âm trầm, tên Ngũ vương gia này không chỉ có ngu ngốc, mà còn là đồ háo sắc!
Mà người bị Lãnh Ly một chưởng đánh ngã trên mặt đất, Ngũ vương gia bày ra một mặt vẻ sợ hãi, cố nén đau đớn run rẩy đứng lên, không còn dám đến gần Lãnh Ly, thậm chí đến nhìn một chút cũng không dám nhìn.
"Không nghĩ tới Ngũ vương gia lại là người hạ lưu như vậy!" Lãnh Ly nhất thời tức giận đem lời này thốt ra, sau khi nói xong mới phát giác bản thân quá lời, mình cùng hắn đã có danh nghĩa vợ chồng, thân mật cũng là chuyện bình thường, mình vừa rồi quá mức lỗ mãng, có lẽ là Lãnh Ly thực có chút tức giận, không chú ý tới chưởng kia nàng dùng lực cực lớn, người bình thường căn bản chịu không nổi, nhưng Ngũ vương gia này lại còn có thể đứng đứng dậy.
Ngũ vương gia nghe Lãnh Ly nói như vậy trên mặt lộ ra một chút bối rối, vội vàng giải thích: "Không phải, ta nghe hạ nhân trong phủ nói thành thân xong nam nữ liền phải có tiếp xúc da thịt, nếu không sẽ bị người khác giễu cợt. Ngươi nếu không thích, sau này ta không làm nữa là được, ngươi đừng nóng giận!"
Lãnh Ly không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, xem biểu cảm cũng không giống nói dối, vừa rồi mình chính là hiểu lầm hắn! Trong lòng hơi có vẻ áy náy, vừa rồi nhất thời xúc động nói ra những lời kia sợ là làm hắn tổn thương, ở kiếp trước mình bị ức hϊếp như vậy không ít, cảm giác tự nhiên là không dễ chịu.
"Vừa rồi là ta lỗ mãng, chỉ là ta có một tật xấu là không thể cùng người khác thân mật!" Lãnh Ly tùy tiện tìm lý do lấp liếm cho qua.
Ngũ vương gia thấy Lãnh Ly nói như vậy sắc mặt thoáng chốc tốt hơn nhiều, đối với chuyện Lãnh Ly vừa động thủ với hắn cũng không để bụng, khóe miệng nở nụ cười, có chút tự giễu nói: "Ta biết ngươi không muốn gả cho ta, ta không được phụ hoàng cưng chiều, tướng mạo bình thường, lại nhu nhược nhát gan, ngươi nếu như khó chịu trong lòng, ta sẽ không bắt buộc ngươi, chờ thêm mấy ngày nữa ta sẽ nói phụ hoàng hạ chỉ để ngươi về Lãnh phủ, sẽ không trách tội ngươi!"
Lãnh Ly trong lòng hơi ngừng lại, Ngũ vương gia này đúng là cái gì cũng hiểu, nhìn thần sắc hắn không giống như đang nói dối, nghĩ cho nàng như vậy, trong lòng nàng tự nhiên sinh ra một cảm giác áy náy, Lãnh phủ kia nàng cũng không muốn trở về!
"Ta gả cho ngươi là tự nguyện, sau này ta chính là vương phi của ngươi, ngươi tính tình ôn hoà hiền hậu thuần lương, so với hạng người ra vẻ đạo mạo không biết tốt hơn bao nhiêu lần!" Lãnh Ly có lẽ là muốn an ủi Ngũ vương gia một chút, nhưng câu tiếp theo lại là không khỏi nghĩ đến bản thân ở kiếp trước.
Ngũ vương gia bật cười, sau đó lại giống nghĩ đến cái gì, mở miệng nói: "Ngươi có đói bụng không?"
Lãnh Ly vốn đang không thấy gì, bị hắn hỏi như vậy lại cảm thấy có chút đói, thế là hơi khẽ gật đầu một cái, chỉ một cái động tác nhỏ như vậy liền có thể làm Ngũ vương gia cười đến nở hoa, kẻ vừa rồi câu nệ nhát gan đã biến mất hoàn toàn, kéo Lãnh Ly ngồi xuống, khoe khoang chỉ chỉ bánh ngọt trên bàn, lập tức nói: "đầu bếp của phủ chúng ta làm bánh đậu xanh rất ngon, ngươi nếm một chút đi!"
Lãnh Ly cầm lấy một khối bánh chậm rãi cho vào trong miệng, ngọt mà không ngán, vào miệng liền tan ra, thật là thượng phẩm mỹ thực.
Đợi hai người đem đĩa bánh trước mặt ăn gần hết Lãnh Ly mới nhớ tới nàng còn không biết Ngũ vương gia này tên gì, đối diện người kia một mặt ngây thơ vô tội nhìn mình, ngữ khí cũng không khỏi thả nhẹ mấy phần "Ngươi tên gì?"
Ngũ vương gia thấy Lãnh Ly đột nhiên hỏi vậy ngu ngơ mất mấy giây, sau đó ngồi thẳng người nghiêm túc nói: "Ta tên Hách, Liên, Hiên."
Danh sách chương