Hôm trước đêm Giáng Sinh là ngày mà Tống Yếm tham gia lễ trao giải cuộc thi diễn thuyết Tiếng Anh.

Nguyễn Điềm chủ nhiệm lớp một, tốt bụng, tích cách hòa đồng rạng rỡ, biết quan hệ của Chu Tử Thu với Hạ Chi Dã và Tống Yếm không tồi nên sau khi kết thúc tiết tự học buổi tối bèn dẫn bọn họ cùng nhau đi ăn tiệc chúc mừng.

Trong bữa tiệc không biết cái tên Hạ Chi Dã thúi tha không biết xấu hổ lại làm gì với Tống Yếm, còn không cẩn thận bị Trần Duệ trường bên cạnh bắt gặp, tóm lại là lúc hai người trở về đã mơ màng hồ đồ biên soạn một đống lời dối trá về chuyện yêu quan mạng.

Vì thế mà Nguyễn Điềm bỗng bắt đầu ân cần dạy bảo: "Không phải là cô phủ định toàn bộ chuyện yêu qua mạng, chỉ là nói về một vài tình huống đặc thù thôi."

"Em xem bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, rất nhiều hình ảnh ghi âm và ghi hình cũng không nhất định là thật. Sau lưng tài khoản trên mạng có khi hoàn toàn không phải người mà em nghĩ, có lẽ là có mục đích riêng, cũng có thể là chơi đùa mà thôi. Các em còn nhỏ, rất nhiều lúc sẽ xử trí tương đối theo cảm tính, cho nên sẽ dễ dàng chịu thương tổn, khi gặp tình huống như vậy thì các em phải biết cách bảo vệ bản thân. Ý của cô, em hiểu mà?"

Kiểu người cực kỳ không biết xấu hổ lại không hề cảm thấy thẹn thùng đương nhiên sẽ mặt không đổi sắc đáp lời: "Vâng, em biết, cô cứ yên tâm, em nhất định sẽ bảo vệ tốt bản thân, cũng sẽ tuyệt đối không để việc yêu qua mạng ảnh hưởng việc học tập."

Nguyễn Điềm lại nhìn về phía những người khác: "Mấy lời vừa nãy của cô, các em cũng phải nhớ kỹ, nghe chưa?"

"Nhớ ạ!" Tiểu Béo và Triệu Duệ Văn vô cùng nể tình, sau khi đáp xong còn liếc mắt nhìn Chu Tử Thu đang ngồi bên cạnh thong thả ung dung ăn lẩu một cái, "Nghe chưa? Thiếu niên nghiện internet ngày nào cũng chơi game?"

Chu Tử Thu, thiếu niên nghiện internet ngày nào cũng chơi game không chút để ý gắp một miếng thịt bò béo bở lên: "Nghe rồi, tôi cũng đâu có ngu, đối diện là nam hay nữ, là tốt hay xấu mà tôi cũng không nhận ra được à?"

20

Đúng vậy, hắn chỉ phủ nhận việc bản thân có khả năng bị lừa, nhưng không hề phủ nhận chuyện mình có khả năng sẽ yêu qua mạng.

Bởi vì hắn quả thật đang yêu qua mạng.

Mặc dù hắn không nói cho bất kỳ ai, nhưng hắn đang yêu qua mạng.

Bạn gái nhỏ trên mạng của hắn vừa ngọt ngào vừa ngoan ngoãn lại biết làm nũng, tính tình rất tốt, còn biết đau lòng cho người khác.

Sẽ nói "Anh ơi ~ Chào buổi sáng ~ Moa moa ~" mỗi buổi sáng, đến tối thì là "Anh ơi ~ Ngủ ngon ~ Moa moa ~".

Sẽ mua trà sữa mua hoa mua skin tình nhân cho hắn.

5

Sẽ vì hắn mà chặn hết mấy tên chơi đồng hành khác phái, chỉ kêu một mình hắn là anh.

Sẽ thở phì phì giúp hắn mắng người ở trong game, mỗi lần lừa được hắn, cô nàng lại mặc bộ trang phục hầu gái tiệm cà phê màu hồng nhạt ấy rồi hoá trang thành Đát Kỷ, vây quanh nhảy nhót, dỗ cho hắn vui.

Mỗi lần hắn muốn mua quà đáp lễ, cô nàng đều chỉ biết nói, "Anh có thể phí thời gian dẫn em chơi game là em đã vui lắm rồi, em không cần anh tốn tiền đâu ạ."

Giọng điệu ngọt ngào như vậy, người cũng ngoan ngoãn như thế, còn không cầu tài cầu sắc, có thể là con trai được à? Có thể là lừa đảo được sao? 38

Không thể nào.

2

Vậy nên Chu Tử Thu cảm thấy cái chuyện yêu qua mạng xong bị lừa tình kiểu này vốn dĩ không có khả năng xảy ra trên người của hắn.

Với cả, hắn cũng không phải Hạ Chi Dã, vừa gặp được Tống Yếm đã cong thành cái ghim kẹp giấy.

7

Một tên thẳng nam sắt thép như hắn đây có thể không phân rõ đối diện là nam hay nữ được ư?

Nực cười.

82

Nghĩ thế, điện thoại trong túi bỗng dưng rung lên, lấy ra nhìn thử.

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Anh ơi ~ Anh ơi ~ Anh về nhà chưa ~

Chu Tử Thu nhanh chóng trả lời.

Chu Tiểu Thu đẹp trai nhất thế gian: Anh chưa, sao vậy?

4

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Giao hàng trong thành phố mà em đặt đã xuất phát rồi! Anh nhớ về nhà ký nhận nhé ~

Chu Tiểu Thu đẹp trai nhất thế gian: Lại mua cái gì đấy.

1

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Không có gì! Không đắt đâu! Chỉ là quà Giáng Sinh thôi à! Một chút tâm ý nho nhỏ ~

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Ồ, đúng rồi, anh ơi, anh có thể về nhà trước 12 giờ đêm được không?

Chu Tiểu Thu đẹp trai nhất thế gian: Sao vậy?

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Không sao cả, chỉ là 12h đêm nay "Cửu Kiếm" có hoạt động ý, anh chơi không ~

Cửu Kiếm là trò chơi mà gần đây bé dâu sữa kéo Chu Tử Thu đi chơi chung, nhưng cơ bản chính là bé dâu sữa chịu trách nhiệm trang điểm cho nhân vật của mình thật lung linh xinh đẹp, còn Chu Tử Thu phụ trách luyện thần binh, đánh đấu trường, đánh phó bản.

Thuận đường còn đi kết tình duyên, mua nhà ở, gần đây bé dâu sữa thậm chí còn đang lên kế hoạch muốn có thêm một bé cưng Cao Linh Căn.

Thật ra Chu Tử Thu không mấy hứng thú với trò này, nhưng trông thấy bé dâu sữa mỗi này đều ở trong game chơi đùa như một gia đình, cảm thấy có chút thú vị, mới chơi cùng với cô nàng.

Còn việc có hoạt động gì ấy à, hắn không rõ lắm, đoán chừng là đánh boss mới rồi có phần thưởng mới gì đó, dù sao thì với kỹ thuật của bé dâu sữa, nếu hắn không có ở đấy cũng chỉ có thể bị người ta bắt nạt.

Nghĩ như vậy, Chu Tử Thu trực tiếp cất điện thoại vào, đứng lên: "Trong nhà có chút chuyện, tôi đi về trước."

Nói xong cũng không đợi mọi người đặt ra nghi vấn, đã lập tức nhanh chân rời đi mà không hề quay đầu lại.

Lúc về đến nhà, mới chuẩn xác trước 12 giờ, bé dâu sữa mặc trang phục hồ ly màu đỏ vừa mới online lập tức nhảy nhót xuất hiện trước mặt hắn: "Anh ơi ~ Anh ơi ~ Nhấn đi theo em nhanh lên đi ạ ~"

Chu Tử Thu nhìn cái đuôi cáo quét tới quét lui kia, nhịn không được cong cong khóe môi: "Ừm."

Sau đó nhấn đi theo.

Rất nhanh, nhân vật nam khoác áo choàng bạch hổ lập tức đi theo bé hồ yêu chạy tới điểm truyền tống.

Tuy rằng mới vừa khởi động không lâu, nhưng trong đôi tình nhân bọn họ, một người thì giàu có, người kia lại chơi hay, đều là người có tiếng ở trong server, vì thế mà cả dọc đường cáo mượn oai hùng chạy tới đã hấp dẫn không ít ánh mắt.

Thế nhưng bé dâu sữa tựa hồ không thèm để ý, dẫn Chu Tử Thu đi một mạch tới đỉnh núi tình nhân, chọn vị trí xong xuôi, dừng lại, giải trừ nút đi theo: "Anh ơi! Nhắm mắt lại đi! Chừng nào em bảo thì anh lại mở ra!"

"Được."

Chu Tử Thu tuy rằng đáp như vậy, nhưng lại không thật sự nhắm mắt, cứ như vậy nhìn tiểu hồ yêu trên màn hình cong eo, lắc đuôi, móc pháo hoa ra, bật lửa, rồi hô to một tiếng: "Anh ơi! Được rồi!"

Sau đó vút một tiếng, bầu trời đêm trong game nở rộ một đóa pháo hoa xán lạn, bung ra mấy chữ "Bình an hỉ nhạc" trên màn trời, lại tiếp tục vút tiếng thứ hai, tiếp tục một lần nữa.

Cái thứ ba, cái thứ tư, cái thứ năm......

Tựa như không dứt, bất tận không ngừng.

Mãi cho đến khi hệ thống phát ra thông báo người chơi "Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian" đã đốt 999 phát pháo hoa giới hạn vào đêm Giáng Sinh cho người chơi "Chu Tiểu Thu đẹp trai nhất thế gian" ở góc dưới bên phải màn hình thì thế giới mới yên tĩnh trở lại.

Mà ở đầu dây bên kia, bé dâu sữa chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Hy vọng sau này bạn học Chu Tử Thu đều phải bình bình an an, vui vẻ hạnh phúc đấy nhá."

Trong nháy mắt ấy, Chu Tử Thu cảm thấy thứ gì đó được chôn sâu trong lòng mình bỗng trở nên xúc động.

Những ngón tay nắm lấy con chuột hơi dùng sức, muốn nói gì đó, thế nhưng tính cách lại khiến hắn nói không nên lời.

Vừa lúc cửa phòng bị gõ vang, đứng dậy mở cửa, nhân viên giao hàng ở bên ngoài đưa cho hắn một cái hộp to và một cái hộp nhỏ: "Xin hỏi có phải là ngài Chu Tử Thu không ạ, quà Giáng Sinh của ngài đây."

"Vâng, cảm ơn."

Ký nhận, lấy về phòng, mở hộp ra.

Cái hộp nhỏ là một quả táo, trong hộp lớn là một đôi bao tay cashmere có thêu một hình trái tim màu hồng nhạt.

Còn có một tấm thiệp chúc mừng, viết: Đêm Giáng Sinh vui vẻ nhé anh!

Người gửi: Bé dâu sữa *^o^*

Chu Tử Thu ngồi trên chỗ ngồi, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt v e ba chữ bé dâu sữa, rũ mi không nói gì.

Thẩm Gia Ngôn ở bên kia lại không nhịn được: "Anh ơi sao anh không nói gì thế ạ? Anh không thích hả?

"Không, anh thích."

Rất thích.

Thích đến mức trong khoảnh khắc ấy Chu Tử Thu đột nhiên có một ý tưởng xúc động, "Bé dâu tây, em muốn gặp anh không."

26

"???"

Khi giọng nói vừa dứt, Thẩm Gia Ngôn sợ tới mức bật ra ba dấu chấm hỏi.

Gặp mặt gì cơ?

Tại sao Chu Tử Thu lại muốn gặp mặt?

Chẳng lẽ Chu Tử Thu phát hiện cậu chàng là con trai rồi à?

Không lẽ nào.

Cậu chàng giả vờ tốt lắm mà.

Nghĩ đến cảnh tượng bản thân mình tim đập bình bịch không biết bao nhiêu lần chỉ vì sự bảo vệ mạnh mẽ cùng với năng lực bạn trai phi thường và cả một tiếng cười nhẹ ngẫu nhiên vừa dung túng lại bất đắc dĩ của Chu Tử Thu, Thẩm Gia Ngôn chợt cảm thấy Chu Tử Thu không thể nào phát hiện ra cậu chàng là con trai được!

Bởi vì muốn giả vờ cho giống thêm một chút, cậu chàng còn sắp cho rằng bản thân thật sự thích con trai, một tên thẳng nam sắt thép như Chu Tử Thu dựa vào cái gì mà phát hiện được chứ?

Nghĩ đến đây, Thẩm Gia Ngôn đã hơi nắm chắc, hỏi: "Sao anh lại đột ngột nhớ tới chuyện muốn gặp mặt vậy ạ?"

Bởi vì muốn tận mắt nhìn thấy em, sau đó đứng trước con người chân thật của em, tự mình mình trịnh trọng hỏi một câu liệu em có bằng lòng muốn thật sự ở bên cạnh tôi hay không.

12

Tuy rằng Chu Tử Thu cảm thấy quan hệ giữa bọn họ đã là kiểu trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, nhưng dù sao cả hai cũng chưa từng chính thức nói anh thích em với đối phương, thậm chí ngay cả họ tên thật của bé dâu tây hắn cũng không biết, rất nhiều chuyện đều còn thiếu một lời nói rõ ràng.

Tất cả trên mạng chung quy vẫn luôn không đủ chính thức, có vài lời nhất định phải giáp mặt nói ra mới tính là đã rõ ràng, có vài mối quan hệ nhất định phải trực tiếp xác nhận mới tính là thực sự chắc chắn.

Vậy nên hắn vẫn luôn muốn tìm một ngày thích hợp để yêu cầu gặp mặt nhau, kết quả tìm tới tìm lui, mãi đến hôm nay mới hạ quyết tâm, cảm thấy chọn ngày chi bằng nhằm ngày.

Hắn lấy cái hộp nhung thiên nga dài ra từ trong ngăn kéo, mở ra, bên trong đặt một sợi dây chuyền pha lê màu đỏ được chạm khắc thành hình dâu tây.

Kiểu vòng cổ này thật ra đối với hắn có hơi quá mức đắt đỏ, nhưng hắn cảm thấy sợi dây chuyền này nhất định sẽ rất hợp với bé dâu sữa, vì thế mà hắn đã một bên thức đêm thăng cấp còn một bên ăn mặc cần kiệm, cuối cùng cũng tích góp đủ tiền để mua.

10

Hắn nhìn cái vòng cổ, thấp giọng nói: "Không có gì, chỉ là muốn tặng cho em một món quà."

"Ồ, thế hả anh." Thẩm Gia Ngôn nháy mắt thả lỏng, "Vậy anh gửi cho em đi ~ Em gửi địa chỉ qua cho ~"

"Món quà này không thể gửi được. Chỉ có thể gặp mặt trực tiếp rồi mới đưa."

"A......" Thẩm Gia Ngôn nháy mắt lại từ thả lỏng biến thành mất mát, "Vậy phải làm sao đây?"

"Tết Nguyên Đán anh có thể tới Bắc Kinh tìm em."

"???" Thẩm Gia Ngôn lại tiếp tục bị dọa sợ đến độ bật ra ba dấu chấm hỏi, vội vàng nói, "Đừng đừng đừng, đừng tới Bắc Kinh tìm em!"

Chu Tử Thu: "?"

Số lượng tế bào não không được nhiều lắm của Thẩm Gia Ngôn nhanh chóng xoay tròn: "Mùa đông ở Bắc Kinh quá lạnh! Một người phương nam như anh đến đây bị đông lạnh em sẽ đau lòng á!"

"Thật ra anh không sợ lạnh......"

"Ấy chết! Mẹ em tới rồi! Anh ơi, em cúp trước nhé! Lát nữa lại nói sau!"

Thẩm Gia Ngôn nói xong bèn nhanh chóng cúp điện thoại, tiện tay bình luận một câu "Anh thích là được rồi *^o^*" dưới tấm ảnh chụp món quà Giáng Sinh mà Chu Tử Thu vừa mới đăng lên vòng bạn bè, rồi ném điện thoại qua một bên, nằm thành hình chữ X trên giường, thở ra một hơi thật dài.

Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là bị Chu Tử Thu phát hiện ra mình là một tên con trai.

Cũng không thể để hắn phát hiện ra mình là con trai được.

Nếu không thì sau này nhất định sẽ không dẫn cậu chàng đi leo rank nữa mất.

Đang suy nghĩ miên man, điện thoại đột nhiên chấn động.

Vốn dĩ tưởng là Chu Tử Thu, kết quả vừa mở ra lại phát hiện là Tống Yếm, gửi qua đây tấm hình chụp vòng bạn bè của Chu Tử Thu, hỏi: Sao lại thế này.

Thẩm Gia Ngôn bình tĩnh: Không có gì cả, chỉ là thấy cậu ta kéo tôi leo rank vất vả, nên gửi quà Giáng Sinh cho thôi mà.

Nhưng mà câu nói tiếp theo của Tống Yếm lại làm cậu chàng kinh ngạc đến rớt cằm: Không phải yêu qua mạng?

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian:???

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Tống Yếm! Mày nói cái gì vậy! Mày không được vấy bẩn sự trong sạch của tao! Tao vẫn còn là một bé xử nam ngây thơ đó được không?!

Tống Yếm trực tiếp gửi một tấm ảnh chụp màn hình qua đây: Tự mày nhìn đi.

Khoảnh khắc nhìn thấy Chu Tử Thu thừa nhận đống quà tặng đó là do bạn gái hắn tặng trên tấm hình, Thẩm Gia Ngôn đầu tiên là ngây ngẩn cả người, sau đó là sốc không tả nổi: Đù má, tao thành bạn gái của cậu ta hồi nào?! Sao tao lại không biết?!

1

Tống Yếm lý trí vô tình: Tự mày ngẫm lại xem ngoại trừ gọi anh ơi và tặng quà ra, mày có còn làm chuyện gì khác để cậu ấy hiểu lầm nữa không.

Thẩm Gia Ngôn cẩn thận suy tư: Để tao nghĩ.

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Hôm nay không phải Giáng Sinh à, có một trò chơi tổ chức sự kiện, tao rảnh quá không có chuyện gì làm nên mua 999 quả pháo hoa phiên bản giới hạn của ngày lễ đốt cho cậu ta ngắm. Cái này có tính không?

1

YAN:?

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Nhưng mà đó là do tao muốn cảm ơn cậu ta vì đã kéo tao lên TOP 10 đấu trường!

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Ồ, còn nữa, mỗi lần ra mắt skin tình nhân thì tao đều tặng cho cậu ta, có khi nào cậu ta suy nghĩ nhiều không mày? Cơ mà tao chỉ muốn nghe chất giọng đặc biệt thôi......

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Đôi khi tao quá ăn hại, cũng sẽ gọi trà sữa ca hát dỗ dành cậu ta vui vẻ gì đó, nhưng đó là do tao sợ cậu ta tức giận không kéo tao leo rank nữa, cái khác thì hình như hết rồi.

1

Tống Yếm ở bên kia trầm mặc.

Không bao lâu, gửi qua một tin nhắn: Tao hỏi mày, nếu có một cô gái làm nũng bán manh bày mấy trò lãng mạn với mày như vậy mỗi ngày, đêm Giáng Sinh còn tặng mày bao tay trái tim màu hồng nhạt, mày sẽ nghĩ như thế nào?

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Cô ấy yêu tao muốn chết.

YAN: Cho nên.

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Nhưng mà tao là nam! Chu Tử Thu cũng là nam! Cái này không giống!

YAN: Cậu ấy biết mày là nam à?

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian:...... Đù má! Sơ ý!

2

Đúng vậy! Chu Tử Thu không biết cậu chàng là con trai!

Vậy nên dù hắn có là một thẳng nam sắt thép thì cũng có thể yêu mình!

Vậy thì phải làm sao bây giờ!!!

Thẩm Gia Ngôn vội vàng xin bạn học Tống Yếm thông minh cơ trí nhất của mình giúp đỡ.

Bạn học Tống Yếm chỉ để cho cậu chàng một câu. --- Kéo dài càng lâu chết càng thảm, thẳng thắn từ khoan, nói không chừng mày có thể sống đến năm 18 tuổi.

Nhưng mà cậu chàng vì hồi tiểu học đổ bệnh nặng một lần, ở lại lớp một năm, vậy nên không quá mấy ngày nữa là sẽ tròn 18 tuổi, tính thử cũng không sống được bao lâu.

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian:...... Tủi thân.

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Vậy để tao tìm cơ hội thích hợp rồi sẽ tâm sự với cậu ta. (Mèo con tủi thân.JPG).

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian: Cơ mà nếu cậu ta thật sự giận tao thì phải làm sao đây, tao nên dỗ cậu ta như thế nào mới được?

YAN:?

Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian:??

YAN: Tại sao mày lại muốn đi dỗ một người chơi game chung?

Lúc Tống Yếm gửi tin nhắn qua đây, Thẩm Gia Ngôn ngơ ngác một hồi, đúng ta, tại sao mình phải đi dỗ một người chơi game chung?

Quan hệ tiền trao cháo múc, không cao hứng thì một chia hai lìa không phải là xong chuyện rồi à?

Nhưng mà vì sao mà cậu chàng lại sợ bị Chu Tử Thu phát hiện, lại sợ Chu Tử Thu tức giận, sợ Chu Tử Thu không để ý tới mình như vậy chứ?

15

Chẳng lẽ là vì giọng nói của Chu Tử Thu vô cùng dễ nghe? Chẳng lẽ là vì Chu Tử Thu luôn luôn bảo vệ, bênh vực cậu chàng? Chẳng lẽ là vì Chu Tử Thu tuy rằng bên ngoài ít nói nhưng thực tế lại luôn đối xử với cậu chàng theo kiểu dịu dàng kiên nhẫn muốn gì được nấy?

Sau một hồi tự hỏi ngắn ngủi, cậu chàng rút ra một đáp án vô cùng hoàn hảo: Bởi vì kỹ thuật của cậu ta rất tốt đó!!!

7

Không sai, chính là nguyên nhân này.

Thế giới của phân nô đều đơn giản như vậy đó.

Thẩm Gia Ngôn cảm thấy bản thân đã hoàn toàn thuyết phục chính mình, chỉ là một tên chơi đồng hành có kỹ thuật tốt mà thôi, vô cùng bình thường, nếu Chu Tử Thu thật sự tức giận, cùng lắm thì mình đổi người khác là được mà.

Thế nhưng......

Nghĩ đến bài đăng và cả câu nói "Bé dâu tây, em muốn gặp anh không, anh có một món quà muốn tặng cho em" trầm thấp vừa rồi của Chu Tử Thu, chẳng biết tại sao đáy lòng của Thẩm Gia Ngôn lại đột nhiên cực kỳ chua xót.

Có chút khó chịu.

Cũng không biết tại sao.

Có lẽ cảm thấy lừa gạt người ta là không tốt, Thẩm Gia Ngôn mím môi, sau khi tự hỏi một hồi, vẫn quyết định lấy điện thoại ra, nhấn mở ảnh đại diện của "Chu Tiểu Thu đẹp trai nhất thế gian": Anh ơi, anh đừng tới Bắc Kinh, có thời gian thì để em đến Nam Vụ tìm anh, em có chuyện muốn nói trực tiếp với anh.

Trong nháy mắt nhìn thấy tin nhắn này, khóe môi của Chu Tử Thu không tự giác mà con lên một độ cung, mặt mày hơi cong, che giấu không được ý cười: Ừm, được.

Buổi tối hôm đó trôi qua, bé dâu sữa hình như nghênh đón kỳ thi nào đấy, cả người bắt đầu trở nên vội vã.

Vương Giả Vinh Quang L0L ăn gà và cả Cửu Kiếm đều không online, lúc Chu Tử Thu chủ động đi hỏi thăm, cô nàng cũng chỉ ngọt ngào nói gần đây ôn tập quá bận, cuối cùng còn theo thói quen gửi một cái nhãn dán vô cùng đáng yêu.

Vì vậy mà Chu Tử Thu cũng không quá để ý, chỉ xem như là cuối kỳ, bé học tra dâu sữa mới bắt đầu lâm thời ôm chân Phật.

Hai người bọn họ đều là năm hai, cùng học xã hội, thành tích của Chu Tử Thu cũng không tệ lắm, vì thế mà hắn bèn sửa sang lại tài liệu ôn tập và bút ký của chính mình, in ra rồi đóng thành sách, sau khi dùng bút nhiều màu đánh dấu phân chia xong xuôi, chuẩn bị chuyển phát nhanh cho bé dâu sữa trước kỳ thi cuối kỳ.

2

Thậm chí ngay cả hôm cắm trại vào Tết Nguyên Đán, Chu Tử Thu vẫn còn rọi đèn pin loay hoay bận việc trong lều.

Tiểu Béo cùng lều nhìn hắn vùi đầu múa bút thành văn, nhịn không được tiến lên hỏi một câu: "Không phải chứ anh Thu, dù cậu có yêu học tập cũng không yêu tới nỗi này luôn chứ?

Hắn không vội, nhưng mà bé dâu sữa có vội.

Với cơ sở địa lý "Lồi cao là thấp, lồi thấp là cao" là gì cũng không thể hiểu của cô nàng, nếu hắn không nhanh chóng gửi tài liệu thì hơn phân nửa bài thi cuối kỳ sẽ chạm ngưỡng đèn đỏ mất.

Mà Triệu Duệ Văn ở bên kia nghe thấy cũng châu đầu vào, cầm tài liệu lên, lật vài tờ, kiềm lòng không được buột miệng thốt ra: "Không phải chứ anh Thu, nội dung cơ bản như vậy cậu cũng muốn ôn tập? Không giống với phong cách của cậu."

Chu Tử Thu ngay cả đầu cũng chẳng thèm ngẩng, mặt không đổi sắc, vân đạm phong khinh: "Không phải là cho tôi, mà là cho bạn gái tôi xem."

"???"

"!!!"

"Chu Tử Thu cậu có bạn gái thật hả? Tôi còn tưởng là cậu nói chơi cơ đấy!"

"Cái tên phản đồ này!"

"Bạn gái lớp mấy?"

"Đẹp không?"

"Làm sao mà quen nhau?"

"Còn có cô bạn nào độc thân không?"

Hai tên chó độc thân vạn năm liên tiếp đặt câu hỏi, cũng không thể dao động tốc độ ghi chú của Chu Tử Thu, hắn chỉ một bên nhanh tay di chuyển ngòi bút, một bên không mấy để ý trả lời: "Không phải trường của chúng ta, Bắc Kinh, đẹp, quen nhau qua game, không có cô bạn nào còn độc thân hết."

"Bắc Kinh? Còn là yêu qua mạng?!"

"Chu Tử Thu, đầu cậu bị úng nước hả, không nghe lần trước Điềm muội nói yêu qua mạng không đáng tin ư?"

"Đúng đó, Vương Nhị Cẩu lớp bên cạnh cậu biết đúng chứ? Tháng trước yêu qua mạng bị lừa mấy ngàn tệ, muốn mua điện thoại cho bạn gái bé nhỏ, kết quả đối diện là một thằng cha đáng khinh hơn 40 tuổi."

"Ồ, còn nữa, Lưu Tam Nha lớp cách vách ấy, cho rằng bản thân đã tìm được chân ái, kết quả cái thằng kia còn đồng thời nói chuyện với năm cô gái trên mạng, còn dẫn đầu chạy tới trường học cãi nhau ỏm tỏi với nhỏ nữa cơ."

"Vậy nên yêu qua mạng không đáng tin đâu người anh em."

"Thật sự không đáng tin đâu, cậu đừng có để bị lừa tài lừa sắc."

Nghe giọng điệu vô cùng đau đớn lo nước lo dân của hai người, Chu Tử Thu rốt cuộc cũng chịu dừng bút, hơi ngước mắt lên, hỏi bọn họ: "Các cậu xem tôi là đồ ngốc à?"

36

Tiểu Béo, Triệu Duệ Văn: "......"

"Không thể nói như vậy được đâu người anh em." Tiểu Béo gấp như bà mẹ già, "Tục ngữ có câu, đàn ông khi yêu đương thì chỉ số thông minh chỉ bằng không, có đôi khi không phải chúng ta ngốc, mà là kẻ địch quá mức xảo trá, tóm lại là không thể không đề phòng được đâu."

"Yên tâm, em ấy không phải người như vậy." Chu Tử Thu tiếp tục rũ mi, "Ngày nào tôi cũng nói chuyện với em ấy, cũng xem ảnh của em ấy luôn rồi, là nam hay nữ tôi có thể không nhận ra được à? Hơn nữa em ấy cũng chưa từng đòi hỏi tôi bất cứ thứ gì, đều là em ấy chủ động tặng cho tôi, hễ tôi muốn tặng quà đáp lễ đều bị em ấy từ chối. Sau khi hèn hò với tôi thì em ấy cũng không đi tìm những người chơi đồng hành khác nữa, mấy tên khác phái đều bị em ấy hủy kết bạn, vì vậy nên em ấy tuyệt đối không có khả năng chân đạp nhiều thuyền được. Các cậu yên tâm rồi chứ?"

1

Triệu Duệ Văn: "Cậu chắc chắn?"

Chu Tử Thu phi thường chắc chắn: "Chắc chắn của chắc chắn của chắc chắn. Tôi cũng đâu phải Thương Hoài, chỉ số thông minh là âm."

1

"......"

Cũng phải.

Chu Tử Thu ngày thường trông rất đáng tin cậy.

"Vậy được, xin chúc phúc hai người!" Triệu Duệ Văn cảm thấy việc đã đến nước này, chúc phúc chính là sự cổ vũ tốt nhất đối với bạn bè, "Được rồi, trước hết không bận việc, chúng ta đi tìm bọn Hạ gia mua đồ uống đi, cũng không biết từng người các cậu làm sao nữa, sao mà chuộng việc yêu qua mạng thế không biết?"

Giờ này khắc này Triệu Duệ Văn vẫn chẳng hay biết gì, cũng không biết Hạ Chi Dã và Tống Yếm đang ám độ trần thương, còn tưởng rằng hai người bọn họ đang ganh nhau vì một cô bạn gái trên mạng, sầu não không thôi.

"Hai câu nói xem, quan hệ lúc trước của Hạ gia và anh Yếm thân thiết như vậy đó, mà sao bây giờ ngày nào cũng muốn đánh muốn giết thế này? Cậu nói thử đi, quan hệ hữu nghị của bọn họ gắn bó như vậy, nếu như đổ vỡ thì... Đù má! Hai cậu đang làm cái gì đó!"

Khi ba người chậm rãi quẹo qua một túp lều thật lớn, vừa liếc mắt một cái đã trông thấy Hạ Chi Dã đang ngồi ở trên ghế, Tống Yếm thì ngồi khóa trên đùi của hắn, hai thân thể dán sát vào nhau, mặt đối mặt, không khí ám muội.

Là một người trưởng thành thì đều có thể nhìn ra là đang xảy ra chuyện gì hoặc sắp xảy ra chuyện gì.

Tiểu Béo và Chu Tử Thu bất chợt hào hứng trong lòng.

Hai cái người Hạ Chi Dã và Tống Yếm ngày nào cũng rải cơm chó vị ghim kẹp giấy này hôm nay cuối cùng cũng bị lật xe.

Dù sao thì Triệu Duệ Văn cũng không phải người ngoài, hắn bèn vây xem náo nhiệt cho tận hứng.

Vì thế mà Chu Tử Thu hai tay cắm túi, lười biếng dựa vào lều, khóe môi hơi cong nhẹ lên một độ cung, định đứng đấy xem trò hay để điều hòa tâm tình.

Mà Triệu Duệ Văn còn kích động hơn so với tưởng tượng của hắn, nắm quyền, đỏ mặt, phẫn nộ hô to: "Hai người thật là quá đáng! Sao các cậu có thể làm vậy được chứ! Các cậu có còn là người không!"

"?"

Triệu Duệ Văn phản ứng mạnh như vậy à? Chẳng lẽ là không thể chấp nhận đồng tính luyến ái? Tuy rằng bản thân hắn cũng có hơi khó chấp nhận, nhưng dù sao thì Hạ Chi Dã và Tống Yếm đều là bạn bè của hắn, cũng đâu có đến mức này.

Nghĩ thế, Chu Tử Thu định duỗi tay ngăn lại, nhưng mà vừa mới đứng dậy, đã nghe thấy một tiếng vô cùng bi phẫn của Triệu Duệ Văn: "Hai cậu yêu đương vụng trộm không quan trọng! Nhưng mà hai người làm vậy không sợ sẽ khiến bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế giới thất vọng à!"

Chu Tử Thu vốn dĩ chỉ muốn một lòng hóng chuyện xem kịch nghe vậy nên dừng tay lại, đứng khựng một hồi, giống như chưa phản ứng kịp mà nhìn về phía Triệu Duệ Văn: "Cậu nói ai?"

6

"Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian." Triệu Duệ Văn lòng đầy căm phẫn giải thích, "Bạn gái của anh Yếm, là một cô gái cực kỳ đáng yêu, lại bị anh Yếm lừa gạt như vậy! Thật quá đáng! Tôi thật sự không ngờ rằng anh Yếm là loại trai đểu như thế này đấy! Cậu muốn làm gay lừa hôn ư?!"

Trạng thái hiện giờ của Triệu Duệ Văn là sự phẫn nộ tột đỉnh mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Chu Tử Thu cũng đã hết cách đồng cảm với sự phẫn nộ như chính bản thân mình bị của y.

Trong đầu của hắn chỉ còn lại một câu: Bé dâu sữa ngọt ngào nhất thế gian? Bạn gái Tống Yếm?

Bạn gái nhỏ đáng yêu vừa ngọt ngào vừa ngoan ngoãn vừa chuyên tâm của hắn tại sao lại biến thành bạn gái Tống Yếm?

Hắn không phải là anh trai duy nhất của bé dâu sữa sao?

Không phải Tống Yếm thích con trai à?

Tại sao lại trùng bạn gái với hắn?

2

Chu Tử Thu khó tin nhìn về phía Tống Yếm.

Khoảnh khắc Tống Yếm tiếp xúc với ánh mắt kia của hắn, cậu cúi đầu, phủ lên trên vai Hạ Chi Dã, bất đắc dĩ thở dài, giống như cam chịu và đã sớm biết chuyện này rồi.

Giây phút ấy, sự phẫn nộ xưa nay chưa từng có khi bị lừa gạt, thương tâm vì bị phản bội, còn cả nỗi chua xót và sự khổ sở tan nát cõi lòng sau lần đầu tiên thích một người nhưng lại phát hiện ra mọi thứ đều là giả dối, tất cả cùng nhau nảy lên trong lòng.

Thế nên Chu Tử Thu không thể không gắt gao nắm chặt nắm tay, bóp lòng bàn tay, khống chế cảm xúc của chính mình.

Nếu không hắn cũng không biết bản thân sẽ làm ra loại chuyện xúc động như thế nào nữa.

Nhưng mà Thẩm Gia Ngôn lại không hề hay biết tất cả những điều này, cậu chàng chỉ đứng trong màn đêm nơi thành phố Nam Vụ, hít sâu một hơi, sau đó nghĩ tới việc sắp được nhìn thấy Chu Tử Thu, bất giác lộ ra một nụ cười vui vẻ.

Cậu chàng tin rằng, mình nhất định có thể dỗ được Chu Tử Thu, bởi vì lần nào Chu Tử Thu cũng nhường nhịn cậu chàng, chưa bao giờ thật sự tức giận, hơn nữa trong va li còn đem theo một pháp bảo bí mật mà Chu Tử Thu thích nhất.

1

Vì thế mà cậu chàng vui vui vẻ vẻ ấn mở ảnh đại diện của Chu Tử Thu, gửi một tin nhắn Wechat qua đó: Anh ơi ~ Em đến Nam Vụ rồi này ~ Anh muốn tới khách sạn tìm em không ~

Hết chương 93.

Tác giả có lời muốn nói:

Tôi tin là các bạn nhỏ thông minh đều đã đoán được pháp bảo là cái gì! Vậy nên tiểu Thẩm là đang thiếu mặt trời.

4

*Thiếu mặt trời: Thiếu ch1ch.

Bởi vì để liên kết với văn bản, chương này có khoảng ba bốn trăm từ từ nội dung đã được viết trong chính văn, nhưng nếu không viết thì không thể thực sự liên kết nó lại với nhau, vậy nên là để bày tỏ lời sự áy náy, chương này sẽ  sau này sẽ bù số từ ở chỗ cũ bằng cách mở rộng bài viết về trang phục hầu gái, khom lưng ~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện