CHƯƠNG 56:

"Coi như là thử vai trước đi, lại cho tôi thêm một cơ hội nữa nhé!"

Nghe thanh âm như mang theo một chút lấy lòng của Mạnh Hoài An, Lâm Táo ma xui quỷ khiến nhớ lại lần đầu thử vai của mình.

Lúc đó là thử vai nữ chính của phim

Bởi vì vô cùng khẩn trương, lần đầu thử vai của cô rất tệ, Lâm Táo đặc biệt sốt ruột, gấp đến độ sắp khóc, không có biện pháp, đành phải xin Lhuyệŧ thêm một cơ hội.

Lúc ấy, trong lòng Lâm Táovô cùng hỗn loạn, hoàn toàn không thể tưởng tượng nếu chờ được đáp án cự tuyệt, cô về sau phải làm gì bây giờ.

May mắn, Đặng đạo thông cảm cho cô, cười nói cho cô cơ hội cuối cùng, sau đó, nhờ mà cô lấy được thù lao cao, ngay sau đó được công ty điện ảnh Hoành Anh coi trọng, chính thức ký hợp đồng trở thành nghệ sĩ của công ty, càng có nhiều cơ hội phát triển hơn nữa.

Yêu đương cùng đóng phim khẳng định không giống nhau, chỉ là, đối lập với thái độ ghét bỏ cô trước đây của Mạnh Hoài An, tối nay hắn cư nhiên vì cô mà tôm hùm đất cũng ăn, đến mùi vị trong miệng cô cũng không thèm để ý, Lâm Táo nhịn không được có chút mềm lòng.

Cô vẫn là không thích Mạnh Hoài An, nhưng đã từng lĩnh giáo qua tư thái cao ngạo trước đây của hắn, Lâm Táo có thể cảm nhận được lúc này đây Mạnh Hoài An thật sự thay đổi rất nhiều.

Hắn rõ ràng có thể phong sát cô, nhưng hắn vẫn lựa chọn buông xuống mặt mũi mà lấy lòng cô.

Lâm Táo cúp điện thoại.

Ngoài cửa, Mạnh Hoài An ngẩng đầu, nhìn về phía bàn ăn, mấy món ăn vẫn bày trên đó, hắn châm chọc cười.

Cô đúng là lá gan càng ngày càng lớn, đoán chắc là hắn sẽ không thật sự phong sát cô.

Mạnh Hoài An quả thật sẽ không làm như vậy.

Hắn chỉ là ....

Còn chưa kịp cất điện thoại đi, nó lại rung lên.

Mạnh Hoài An cúi đầu, màn hình hiển thị tin nhắn của Lâm Táo.

Mạnh Hoài An nhíu mày mở tin nhắn ra.

Lâm Táo: Mọi điều kiện trước đó anh đều thật sự sẽ đáp ứng chứ? Bao gồm không can thiệp vào công việc của tôi? Trong nháy mắt Mạnh Hoài An hiểu rõ ý ngoài lời của Lâm Táo, nếu hắn đáp ứng toàn bộ, cô sẽ lại trở thành bạn gái của hắn.

Khóe môi mỉm cười, Mạnh Hoài trả lời lại một chữ: Đúng.

Tin nhắn được gửi đi, Mạnh Hoài An thu hồi di động, xoay người, đẩy cánh cửa sau lưng ra.

Lâm Táo ngẩng đầu, liền thấy nam nhân cao lớn đứng đối diện, biểu tình trên mặt ...

Nếu nói một phút trước Mạnh Hoài An giống như một đại ca xã hội đen đến đòi nợ, thì hiện tại, hắn lại như là một đại ca thu được cả tiền vốn lẫn tiền lời khổng lồ. Đương nhiên, Mạnh đại ca vẫn như cũ lạnh lùng nội liễm, nhưng Lâm Táo thật sự có thể cảm nhận được từ trong ra ngoài hắn đều phát ra sự vui vẻ.

Lâm Táo không quá thích ứng với một Mạnh Hoài An như vậy.

Cô nhìn về phía sau nam nhân, ánh mắt trốn tránh.

"Cho nên, em đồng ý yêu đương với tôi?" Mạnh Hoài An bình tĩnh hỏi, một lần nữa khôi phục bộ dáng bá tổng.

Lâm Táo gật đầu.

Mạnh Hoài An quan sát sắc mặt cô, không xác định hỏi: "Không phải là bởi vì sợ tôi phong sát em mà là em bị cảm động bởi thành ý của tôi?"

Lâm Táo nghĩ nghĩ, chắc chắn mà nói: "Tôi có chút là sợ bị anh phong sát, nhưng tôi đáp ứng anh, là bởi vì một câu nói kia của anh."

Hai cái này có khác nhau rất lớn, chỉ là sợ bị hắn phong sát, Lâm Táo dù đáp ứng thì trong lòng cũng khó chịu, nhưng giờ phút này, tâm tình Lâm Táo rất bình thản, ngược lại rất tò mò đối với biểu hiện sắp tới của Mạnh Hoài An. Nếu hắn vẫn là một bộ dáng cũ, vậy thì chờ quay xong lại chia tay là được, dù sao cũng chỉ có bốn tháng là xong.

Nếu Mạnh Hoài An thật sự thay đổi, hắn sẽ biến thành cái dạng gì?

Giữ thái độ tò mò này, Lâm Táo hướng Mạnh Hoài An xác nhận: "Không công khai quan hệ, không can thiệp công việc, không bắt ép không được diễn cảnh thân mặt khi quay phim, một tuần chỉ gặp một lần?"

Mạnh Hoài An gật đầu.

Lâm Táo yên tâm.

Mạnh Hoài An lại bổ sung một câu: "Tần suất gặp mặt, nếu về sau em muốn gia tăng, vậy thì chúng ta tùy cơ ứng biến."

Lâm Táo không có ý kiến, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn, cô đều không cho rằng chính mình muốn thấy Mạnh Hoài An.

"Đi thôi, không còn sớm nữa." Mạnh Hoài An dẫn đầu đi ra ngoài.

Lâm Táo theo phía sau hắn.

Bữa khuya đã ăn xong, đi ra ngoài, Mạnh Hoài An nhìn về phía Hạ Cẩm Niên cùng Trương Linh Nhi.

Hạ Cẩm Niên vẫn luôn chú ý tiến triển của người anh em, thấy bọn họ cùng nhau đi ra, hắn cùng Trương Linh Nhi cũng đứng dậy ra ngoài.

Hàn Luật cùng Tần Lộ rất nhanh cũng ra tới.

Hạ Cẩm Niên nhìn đồng hồ, đã 12 giờ.

"Tối nay đến đây thôi chứ?" Hắn một bên hỏi, một bên nhìn Lâm Táo mấy lần, thấy thần sắc cô như thường quần áo cũng không có chút nào là hỗn độn, liền đoán được anh em tốt của hắn chắc là cái gì cũng chưa làm, tự nhiên cũng không có vãn hồi bạn gái một lần nữa.

Lâm Táo gật đầu.

Mạnh Hoài An liếc cô một cái, chưa nói gì.

Hạ Cẩm Niên giống như lúc tới mang theo 3 nữ nhân trở về khách sạn.

Trên đường, Hạ Cẩm Niên vô cùng bội phục Lâm Táo: "Đây lần đầu tiên  tôi thấy bộ dáng cúi đầu của lão Mạnh đấy, xem ra hắn với cô thật sự đúng là một đôi, cô lợi hại hơn, đến lão Mạnh cũng chướng mắt, ánh mắt thật cao a."

Lâm Táo cười gượng, quay đầu nhìn ra phía cửa sổ xe. Nói vậy không qua bao lâu nữa, Hạ Cẩm Niên liền sẽ từ Mạnh Hoài An bên kia biết được 2 người cô lại quay lại đi.

Lâm Táo có thể giấu Hạ Cẩm Niên, nhưng trở lại khách sạn, chị họ hỏi tới, Lâm Táo vẫn là nói thật.

Tần Lộ có chút tán đồng với lời nói của Hạ Cẩm Niên: "Xem ra lần này Mạnh Hoài An là thật sự nghiêm túc."

Lâm Táo nghĩ thầm, vấn đề tình cảm, không thể chỉ xét đến vấn đề nghiêm túc hay không, đến cùng vẫn phải xem tính cách của 2 người có thể tiếp nhận tích cách hay thói quen của đối phương hay không.

"Mặc kệ, em hiện tại chỉ muốn đóng phim thôi."

Nhanh chóng tắm rửa, Lâm Táo lại học thuộc lời thoại một lát mới tắt đèn đi ngủ.

Hạ Cẩm Niên cũng không phải là một người an phận, không được mấy ngày phóng viên đã chụp được ảnh của hắn cùng Trương Linh Nhi ở bên nhau.

Trương Linh Nhi lấy thân phận bạn gái mới của Hạ Cẩm Niên được đẩy lên hot search.

Nhưng theo Lâm Táo quan sát, Trương Linh Nhi không phải là người để ý đến ánh mắt của người khác.

"Chị không để ý đến dư luận sao?" giờ nghỉ trưa hôm nay, Lâm Táo tò mò hỏi Trương Linh Nhi.

Trương Linh Nhi đang nằm đắp mặt nạ, đôi môi ở bên ngoài động đậy: "Có gì mà phải để ý, chúng ta vào giới giải trí, cũng đừng trông cậy vào mấy lời nói trên mạng, hiện tại chị cùng Hạ Cẩm Niên yêu đương, một không vi phạm pháp luật hai không làm trái đạo đức, chị không cần xin lỗi ai, nếu các fan bởi vì thế thất vọng mà thoát fan, đó là vấn đề của họ, kể cả những người vui sướng ngóng trông chị bị hắn đá thì tùy cho bọn họ chờ, dù sao thì chị cũng không tính toán vẫn luôn làm bạn gái của Hạ Cẩm Niên."

Lâm Táo: "Vậy chị không sợ ảnh hưởng đến công việc của mình sao?"

Trương Linh Nhi cười: "Đầu tiên minh tinh càng có nhiệt độ thì càng có giá, chỉ cần không đề cập đến mấy vấn đề mấu chốt, bọn họ càng bát quái thì chị càng phải cảm ơn họ. Tiếp theo nhà của chị có tiền, chị đi quay phim bởi vì yêu thích, nếu diễn không được nữa, chị sẽ về nhà thừa kế gia sản đi."

Lâm Táo: ...

Đây chính là chênh lệch a, bất qua sau khi lấy được thù lao của phim này, Lâm Táo cũng có thể yên tâm chuẩn bị tâm lý lui vòng.

Nhưng mà, có thể không lui là tốt nhất, Lâm Táo thật sự thích đóng phim, cũng thích thu nhập từ công việc này.

Sau khi quan hệ yêu đương được đưa ra ánh sáng, Han Cẩm Niên bắt đầu mỗi ngày đến đoàn phim thăm ban, Lâm Táo bận diễn đến tối mày tối mặt, Hạ Cẩm Niên tìm chỗ trống đem đến một cái ô cùng với ghế nằm, bắt đầu thảnh thơi ở hiện trường xem diễn.

Hắn là một phú nhị đại, chỉ cần không quấy nhiễu đến việc quay phim, đạo diễn cũng sẽ không đuổi hắn.

Hôm nay phải quay cảnh hành động của Lâm Táo, phim tiên hiệp thì diễn viên phải treo dây cáp là rất bình thường.

Nhìn Lâm Táo đang bay tới bay lui trên dây cáp, một thân váy trắng mơ hồ cảm nhận được tiên khí phiêu phiêu, Hạ Cẩm Niên thấy mùi ngon mà quay video lại gửi cho Mạnh Hoài An: "Lão Mạnh a, Tiểu Táo đúng là càng ngày càng xinh đẹp, cậu thật sự cam lòng từ bỏ à?"

Mạnh Hoài An đang ở thành phố S.

Hắn không có bát quái như Hạ Cẩm Niên, cho nên cũng không nói gì.

Nhìn đến video, Mạnh Hoài An phải cố lắm mới nhìn rõ người bên trong, đáng tiếc Hạ Cẩm Niên ở vị trí cách xa Lâm Táo, chỉ có thể thấy bộ dáng thực hiện động tác võ thuật lưu loát của cô, nhưng không nhìn rõ mặt.

Mạnh Hoài An nhắc nhở Hạ Cẩm Niên: "Quay gần lại."

Anh em tốt còn muốn theo đuổi người ta, tinh thần Hạ Cẩm Niên tỉnh táo hắn, lập tức giơ lên di động chạy đến gần máy quay.

Kết quả vừa đến nơi, Lâm Táo đã được chuyển xuống dưới, nhưng trong lúc tiếp đất không đứng vững nên trực tiếp ngã xuống, may mắn được nhân viên công tác kịp thời đỡ lấy.

Hạ Cẩm Niên vội vàng cất điện thoại, tiến lên quan tâm Lâm Táo: "Tiểu Táo cô không sao chứ?"

Lâm Táo không có việc gì, cô chính là sợ độ cao, tuy rằng độ cao của dây thép khi treo lên cũng không cao lắm, nhưng mỗi lần quay xong, cô đểu không thoải mái, có chút chóng mặt.

Tần Lộ đỡ Lâm Táo đi nghỉ ngơi.

Hạ Cẩm Niên nghĩ nghĩ, đem đoạn video vừa mới quay được gửi cho Mạnh Hoài An: Tiểu Táo rất cố gắng đấy, sợ độ cao còn dám dùng dây thép.

Mạnh Hoài An lúc này mới thấy rõ gương mặt tái nhợt của Lâm Táo.

Hắn có chút tức giận.

Chỉ cần Lâm Táo muốn, cô hoàn toàn không cần phải vất vả như vậy, thích đóng phim hắn liền an bài cho cô bộ phim không cần phải treo trên dây thép.

Cố tình cô lại ngang bướng, một hai phải dựa vào chính mình.

Muốn giúp cô, lại không có cách nào, Mạnh Hoài An bực bội ném di động xuống.

Hai ngày sau, Mạnh Hoài An về thành phố H.

Hắn hẹn Lâm Táo: Tối nay có làm gì không?

Dựa theo quy định, hai người một tuần gặp mặt một lần, Lâm Táo liền trước hỏi thăm kế hoạch của Mạnh Hoài An.

Mạnh Hoài An: ở bên này tôi có một biệt thự, xem phim, học lời thoại hay bơi lội thì tùy em, nếu em muốn ở bên ngoài, tôi sẽ sắp xếp lại.

Lâm Táo sợ quan hệ của bọn họ bị lộ ra ngoài, không muốn đi bên ngoài, nhưng ở biệt thự ...

Mạnh Hoài An: Muộn nhất là 11 giờ, tôi sẽ đưa em về khách sạn.

Lâm Táo liền không còn lý do để cự tuyệt.

6 giờ chiều, Lâm Táo cùng Tần Lộ đứng ở bên ngoài khách sạn "gọi xe", đi tới là một chiếc ô tô màu xám phổ thông – là loại luôn gặp trên đường.

Tần Lộ nhỏ giọng cảm khái: "Vì em, thật là ủy khuất Mạnh tổng."

Cô đã xem qua nhiều kịch bản tổng tài như vậy, chưa nhìn thấy người nào như Mạnh Hoài An.

Ô tô dừng trước mặt 2 người.

Vì để biểu hiện càng giống là người gọi xe, Lâm Táo cùng Tần Lộ đều ngồi ở ghế sau.

Ngồi xong, Lâm Táo nhìn về phía ghế lái, liền thấy Mạnh Hoài An đeo một cái mũ lưỡi trai màu xám phổ thông, trên mặt cũng dán râu.

Lâm Táo: ...

Đây là lấy kinh nghiệm từ Hạ Cẩm Niên sao?

Nhưng cô không dám hỏi.

Một đường trầm mặc, Mạnh Hoài An thỉnh thoảng nhìn về phía sau, xác định không có paparazzi theo đuổi, lúc này mới đi thẳng đến biệt thự.

Vừa đến nơi, Tần Lộ đã được dì Lê mang đến một phòng khác nghỉ ngơi.

Mạnh Hoài An tháo mũ với râu xuống, cùng Lâm Táo đi vào bên trong.

"Bữa tối ăn mì được chứ?" Trên đường, Mạnh Hoài An bảo trì khoảng cách với Lâm Táo, nhàn nhạt hỏi.

Lâm Táo không phải là người kén ăn, chỉ cần ăn ngon là được.

Cô rất tin tưởng trù nghệ của dì Lê.

"Được."

Vào biệt thự, Mạnh Hoài An mang cô đến chỗ TV, nói với cô: "Em trước tiên cứ xem TV đã, nửa giờ sau mới ăn cơm."

Lâm Táo gật đầu.

Sau đó, cô liền thấy Mạnh Hoài An cởϊ áσ khoác ngoài ra, sắn lên tay áo sơ mi bên trong, hướng phòng bếp đi đến.

Lâm Táo: ....

Đây là ý tứ mà cô hiểu sao?

...

Tác giả: Ông chủ Mạnh thực sự rất liều mạng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện