Kiếm quang màu bạc. Vạch phá Trường Không!

Không!!!

Đặc Ba Đặc trừng to mắt, chỉ có thể dốc sức liều mạng dùng trường kiếm trong tay đi ngăn cản.

Bồng!!!

Trường kiếm trong tay Đặc Ba Đặc lập tức bạo nổ tung.

Phốc!!

Máu tươi vẩy ra, một kiếm của Ba Đốn đâm vào trái tim Đặc Ba Đặc, sau đó kiếm rút ra, máu tươi phun trào.

Đặc Ba Đặc ngạc nhiên trừng mắt nhìn Ba Đốn, trong ánh mắt mang theo sự không cam lòng.

- Ta, ta chết đi, đơn giản là muốn cướp Cuồng Bạo Linh Quả. . .

Tánh mạng nhanh chóng mất đi, ánh mắt Đặc Ba Đặc dần dần ảm đạm xuống, ý thức trở nên mơ hồ.

Ngay tại thời điểm Ba Đốn đánh chết đám người Đặc Ba Đặc, bởi vì đám người Áo Tạp Lạc Nhĩ trở về, U Văn Tuyết Báo không ngừng đồ sát phần đông Mạo Hiểm Giả cũng có một tia e sợ.

- Nghiệt súc, nhận lấy cái chết đi.

Áo Tạp Lạc Nhĩ chứng kiến thi thể Mạo Hiểm Giả đầy đất, đáy mắt hiện lên một tia ngoan lệ, mạnh mẽ rút Cự Kiếm ở sau lưng ra bổ mạnh về phíaU Văn Tuyết Báo nhanh như thiểm điện.

Hai cái đồng tử màu vàng lợt của U Văn Tuyết Báo lóe lên hàn mang, hai móng hung hăng chụp về phía Cự Kiếm trong tay Áo Tạp Lạc Nhĩ, một đạo năng lượng Phong Hệ màu nâu xanh nhanh chóng ngưng tụ chỗ hai móng của U Văn Tuyết Báo.

Oanh!!!

Trong tiếng nổ vang, U Văn Tuyết Báo cùng Áo Tạp Lạc Nhĩ đồng thời lui ra.

- Đại ca!

Hai huynh đệ của Áo Tạp Lạc Nhĩ sợ Áo Tạp Lạc Nhĩ có chuyện, đồng thời quát to một tiếng rút cự kiếm vọt lên.

Vèo!!

U Văn Tuyết Báo thoáng chốc hóa thành một đạo hắc sắc tàn ảnh, hướng về ngoài sơn cốc lao đi.

- Đại ca, ngươi không sao chứ?

Hai tráng hán cầm trong tay Cự Kiếm đi tới bên cạnh người Áo Tạp Lạc Nhĩ.

- Ta không sao!

Áo Tạp Lạc Nhĩ lắc đầu nói:

- U Văn Tuyết Báo quả nhiên không hổ là Linh Thú ngũ giai, chịu một kích của Ba Đốn đại nhân bị trọng thương, lại cùng nhiều Mạo Hiểm Giả nhiều chém giết một hồi mà còn khó chơi như vậy.

Áo Tạp Lạc Nhĩ chống Cự Kiếm, trong ánh mắt tinh quang nhấp nháy, hắn là Thiên Linh Sư tứ giai cao cấp, vốn cho là U Văn Tuyết Báo trong ngũ giai cũng không tính mạnh, hơn nữa U Văn Tuyết Báo bị trọng thương mình đạt tới Thiên Linh Sư cao cấp đỉnh phong có thể chiến thắng, không ngờ một kích vừa rồi của nó lại ngang bằng với mình.

- Chết đi.

U Văn Tuyết Báo hướng ra phía ngoài trốn nhanh như thiểm điện, trong đám người Mạo Hiểm Giả chạy trốn tứ tán đột nhiên truyền ra một tiếng rống lớn. Lập tức một kẻ Mạo Hiểm Giả mạnh mẽ từ đám người vọt ra, trường kiếm trong tay tản ra có chút quang mang, đâm về U Văn Tuyết Báo giữa không trung, đúng là đại hán đầu lĩnh.

U Văn Tuyết Báo lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Mạo Hiểm Giả bị chính mình giết bại lui còn có người sẽ ngu ngốc xông lên, đáy mắt nó lóe lên một tia hung lệ. Một trảo vung ra, đạo đạo phong nguyên tố chi lực ngưng tụ tại đầu móng vuốt sắc bén của nó, phát ra từng thanh âm xuy xuy.

Trong ấn tượng của U Văn Tuyết Báo, Mạo Hiểm Giả dưới một kích này dưới một kích này của tại chính mình đều huy kiếm ngạnh kháng, nhưng hành động của Mạo Hiểm Giả này lại nằm ngoài dự liệu của nó.

Đại hán đầu lĩnh quát to một tiếng, thân thể lăng không tiếp tục tiến tới không để ý tới công kích bằng móng vuốt sắc bén của U Văn Tuyết Báo, trường kiếm tiếp tục hướng trước mãnh liệt đâm tới.

Oanh!!!

Nửa người dưới của đại hán đầu lĩnh trực tiếp bị U Văn Tuyết Báo oanh kích hóa thành vô số mảnh vỡ, thịt nát cùng máu tươi tung tóe bay đầy trời trên không trung.

- Ta muốn ngươi chết.

Đại hán đầu lĩnh đại hán dù sao cũng là Linh Sư tam giai đê cấp, không giống những Linh sĩ yếu ớt như vậy, trên mặt hắn hiện lên vẻ điên cuồng vô cùng dữ tợn, hai tay nắm trường kiếm mạnh mẽ đâm một phát về phía trước.

Phốc phốc!

Một kiếm của đại hán đầu lĩnh trực tiếp đâm vào phần bụng của U Văn Tuyết Báo, U Văn Tuyết Báo phát ra một tiếng gầm rú thống khổ, máu tươi rơi vãi.

- Nhị đệ, Tam đệ, đại ca đã lấy hết toàn lực, đại ca sẽ xuống gặp hai đệ giờ đây.

Nửa người trên rơi trên mặt đất, miệng đại hán phun bọt máu, ánh mắt ảm đạm nhắm lại.

...

Mà ở bên kia, Ba Đốn đánh chết Đặc Ba Đặc trở lại đến vùng đất giữa hàn đàm.

- Ba Đốn đại nhân...

Nhìn Ba Đốn bay vọt trở về, Bảo Nhĩ Mặc thoáng cái ngây ngẩn cả người.

Ba Đốn đi tới bên cạnh Kiệt Sâm, ân cần nhìn hắn hỏi:

- Đại sư Kiệt Sâm ngươi không sao chứ?

- Ta không sao!

Kiệt Sâm lắc lắc đầu, giờ phút này trong đầu của hắn ẩn ẩn mang theo một tia đau đớn, đó là lúc trước di chứng do Linh hồn chấn nhiếp Đặc Ba Đặc mà sinh ra.

- Ba Đốn đại nhân, thống lĩnh Đặc Ba Đặc là thủ hạ của Bá tước Y Phu Tư Thành Lam Ngõa, còn là cao thủ đệ nhất của Thành Lam Ngõa, ba người kia cũng là thân vệ của phủ thành chủ Thành Lam Ngõa...

Bảo Nhĩ Mặc mang trên mặt một tia khó có thể tin.

Lúc trước toàn bộ chiến đấu nói giống như dài, thực tế lại là cực kỳ ngắn ngủi, mặc dù là Đặc Ba Đặc động thủ trước, nhưng mà Bảo Nhĩ Mặc như thế nào cũng thật không ngờ, Ba Đốn lại có thể thoáng cái đem bốn người Đặc Ba Đặc ở đây tất cả đánh chết.

- Thủ hạ của Bá tước Y Phu Tư? Cái đó thì sao?

Ba Đốn mang trên mặt một tia cười lạnh:

- Chẳng lẽ cho phép bọn họ động thủ, chúng ta không được đánh trả? Chẳng lẽ thành chủ Y Phu Tư còn có thể bắt ta trở lại?

Ngữ khí Ba Đốn cực kì lạnh nhạt, căn bản là không có đem chuyện vừa rồi đặt trong lòng.

Đặc Ba Đặc mặc dù là thống lĩnh phủ thành chủ Thành Lam Ngõa, nhưng mà tại trong mắt cao thủ Ba Đốn ở Gia tộc Áo Lợi Phất, giết hắn đi tựa như làm một chuyện bình thường còn hơn cả giết một con kiến.

Kiếp trước Kiệt Sâm thân là Linh Dược Thánh Sư cửu giai, luật pháp đại lục căn bản không trói buộc được hắn, bởi vậy trong lòng cũng không có cảm thấy cái gì, nhưng mà Bảo Nhĩ Mặc thân phận là một người hội đấu giá của gia tộc Áo Lợi Phất ở Thành Lam Ngõa, trong lòng khó tránh khỏi sợ hãi không dứt.

- Đại sư Kiệt Sâm, đây là Cuồng Bạo Linh Quả mà ngài muốn.

Ba Đốn từ trên người đem Cuồng Bạo Linh Quả màu xanh da trời đặt vào tay Kiệt Sâm, rất hiển nhiên đối với vật có thể làm cho Tôn Linh Sư đê cấp như hắn động tâm, nhưng lại không có một chút lòng tham.

- Được.

Kiệt Sâm tiếp nhận Cuồng Bạo Linh Quả, mang trên mặt vẻ vui mừng, đây chính là Cuồng Bạo Linh Quả ah, là thiên tài dị quả kiếp trước mình cũng không có được.

- Ba Đốn đại ca, ngươi đã đem Cuồng Bạo Linh Quả này cho ta, ta đây cũng không nói thêm cái gì, sau này nếu có bao nhiêu khó khăn thì tới tìm ta, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ dốc hết toàn lực.

Kiệt Sâm đem Cuồng Bạo Linh Quả bỏ vào trong túi, có chút trầm tư rồi cất cao giọng nói.

Tuy rằng trong lòng Kiệt Sâm biết rõ, Ba Đốn giúp mình thu hoạch Cuồng Bạo Linh Quả, chỉ trợ giúp quan hệ giữa Gia tộc Áo Lợi Phất và chính mình. Nhưng mà dù sao Cuồng Bạo Linh Quả không phải đồ vật tầm thương, Kiệt Sâm hắn rốt cuộc là thiếu Ba Đốn một cái thiên đại nhân tình.

Hơn nữa vì Cuồng Bạo Linh Quả, Ba Đốn còn đắc tội với Bá tước Y Phu Tư thành chủ Thành Lam Ngõa, mặc dù đối với Gia tộc Áo Lợi Phất mà nói, chỉ cần gia tộc ra mặt điều giải một chút sẽ không có việc gì, nhưng mà dù sao cũng cấp cho đối phương một chuyện phiền toái.

Kiệt Sâm là người ân oán phân minh, Ba Đốn lần này giúp hắn, hắn liền ghi ở trong lòng.

- Ha ha, vậy thì tốt, sau này có cái gì khó khăn ta sẽ tìm Đại sư Kiệt Sâm ngươi giúp đỡ.

Ba Đốn nở nụ cười, Kiệt Sâm là Linh Dược Sư có thể phối chế Dược Tề Hồi Linh, có thể dùng Cuồng Bạo Linh Quả đổi lấy một lời hứa hẹn của hắn, Ba Đốn cảm giác mình buôn bán rất lời.

Hiện tại Ba Đốn tuyệt đối thật không ngờ, Kiệt Sâm sau này có thành tựu lớn như thế nào, mà lời hứa hẹn của Kiệt Sâm càng khiến cho vô số quyền quý chi nhân trên đại lục Tư Đặc Ân đều tha thiết ước mơ đấy.

- Đi thôi, Đại sư Kiệt Sâm.

Ba Đốn khẽ nói một tiếng rồi dẫn đầu đi ra khỏi hàn đàm.

Toàn bộ hàn đàm đối diện đã là một tràng bừa bộn, hơn mười thi thể Mạo Hiểm Giả nằm cả trong lẫn ngoài sơn cốc, còn lại tuyệt đại đa số Mạo Hiểm Giả tất cả đều trốn ra khỏi sơn cốc, Mạo Hiểm Giả trong cả cái sơn cốc còn có vài người.

- Chúng ta đi thôi, trở về.

Mắt Ba Đốn lạnh lùng nhìn sơn cốc, đây chính là phương thức sinh tồn của đám người mạo hiểm, săn giết Linh Thú, hoặc bị Linh Thú săn giết, hoặc là vì đoạt bảo mà chết tại nơi hoang dã.

Thế giới cường giả vi tôn này, khôn sống mống chết là phương thức sinh tồn, sáng tạo ra một nhóm người đó.

Đám người Kiệt Sâm toàn lực bay nhanh, sau một lúc luyện võ trường Cự Tháp Trấn xuất hiện trước mắt mọi người.

- Kiệt Sâm.

- Đại sư Kiệt Sâm, Ba Đốn thúc thúc!

Rất xa, Kiệt Sâm cùng Ba Đốn liền chứng kiến một đám người vây quanh luyện võ trường Trấn Cự Tháp, thấy bọn người Kiệt Sâm trở về thì họ vội vàng nghênh đón, đúng là Yên Cơ cùng đám người Lôi Nặc.

- Kiệt Sâm, con không sao chớ?

Lão Lôi Nặc ân cần nhìn sang Kiệt Sâm, hai mắt quét khắp người Kiệt Sâm một lượt, sợ trên người Kiệt Sâm bị thương chỗ nào.

- Con không sao, phụ thân.

Kiệt Sâm cười nói.

- Đúng rồi, các ngươi như thế nào đều ở đây mà không đợi ở bên trong?

Kiệt Sâm nhìn mọi người bên trên luyện võ trường, kể cả đám người Ốc Ân toàn bộ đều ở đây.

- Đại sư Kiệt Sâm ngươi không phải đã nói Cuồng Bạo Linh Quả tại buổi trưa hôm nay thành thục sao, bởi vậy giữa trưa qua đi chúng ta liền đi ra ngoài, nghĩ thầm chỉ cần Linh quả thành thục, đoán chừng các ngươi rất nhanh cũng sẽ trở lại.

Yên Cơ nhìn sang Kiệt Sâm, mỉm cười nói:

- Đúng rồi. Cuồng Bạo Linh Quả Quả ở chỗ nào? Lấy ra nhìn xem.

- Trước trở về rồi hãy nói a.

Giờ phút này không ít Mạo Hiểm Giả cũng về tới luyện võ trường, Kiệt Sâm mắt nhìn những người Mạo Hiểm Giả nói.

- Đúng, về trước đi.

Lập tức một đoàn người Kiệt Sâm hướng về lữ điếm Cự Tháp.

Trong phòng lữ điếm Cự Tháp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Cuồng Bạo Linh Quả tản ra màu u lam mang đang đặt ở trên bàn, mà bên cạnh là đám người Kiệt Sâm nhao nhao quan sát.

- Đây chính là Cuồng Bạo Linh Quả có thể làm võ giả tăng thêm nhất giai?

Yên Cơ hiếu kỳ nhìn Cuồng Bạo Linh Quả trên bàn, Linh quả có thể làm cho đám võ giả điên cuồng trước mặt nàng chỉ là một món đồ chơi hiếm lạ mà thôi.

- Ha ha, tiểu thư Yên Cơ, ngươi chớ xem thường Cuồng Bạo Linh Quả, giá trị một quả Cuồng Bạo Linh Quả trong mắt võ giả là không thể đánh giá đấy.

Kiệt Sâm cười nói.

- Đại sư Kiệt Sâm cần Cuồng Bạo Linh Quả như vậy thì hảo hảo cất kỹ a.

Yên Cơ nhìn vài lần liền không có hứng thú nữa, trong nội tâm nàng biết rõ giá trị của Cuồng Bạo Linh Quả bất quá đối với Kiệt Sâm, Yên Cơ cực kỳ muốn lung lạc, huống chi, Kiệt Sâm đã từng đã cứu tánh mạng của mình.

- Ta đây cũng không khách sáo.

Kiệt Sâm không chút khách khí trực tiếp đem Linh quả để vào ngực mình:

- Tiểu thư Yên Cơ hào khí như vậy, Kiệt Sâm ta tự nhiên cũng không thể khiến tiểu thư ngươi chịu thiệt, cái khác không dám nói, Yên Cơ tiểu thư ngươi sau này nếu như cần Dược Tề Hồi Linh , có thể tới tìm ta. . .

- Có những lời này của đại sư ngươi là được rồi.

Trên mặt Yên Cơ lộ ra tươi cười, Cuồng Bạo Linh Quả dù thế nào cũng chỉ có thể cho gia tộc mang tới một người cao thủ cấp bậc Tôn Linh Sư , nhưng mà Dược Tề Hồi Linh mang đến lợi ích vô cùng...

- Dược Tề Hồi Linh?

Lôi Nặc một bên một mực nghe mấy người nói chuyện thì trở nên mơ hồ. Trước kia là thiên tài Linh Sư gia tộc Thác Đức hắn tự nhiên biết rõ Dược Tề Hồi Linh đến tột cùng là dược tề gì, nhưng mà nghe Kiệt Sâm cùng Yên Cơ nói chuyện phiếm, Kiệt Sâm hắn tựa hồ có thể phối chế được Dược Tề Hồi Linh.

- Chuyện này...Cuối cùng là sao?

Trong lúc đó, Lôi Nặc phát hiện hiểu biết của hắn đối với con trai của mình thật sự là quá ít.

- Tiểu thư, vậy chuyện tình của Đặc Ba Đặc...

Một bên Mạc Nhĩ Đức nhịn không được lên tiếng nói.

- Yên tâm đi, Mạc Nhĩ Đức, chuyện tình Đặc Ba Đặc này không có vấn đề gì lớn, ta sẽ đích thân để cho gia tộc phái người cùng Bá tước Y Phu Tư đàm luận.

Mạc Nhĩ Đức lúc này mới có chút yên tâm, Mạc Nhĩ Đức hắn mặc dù là người của gia tộc Áo Lợi Phất, nhưng mà ở gia tộc địa vị cũng không phải là rất cao, nếu như Bá tước Y Phu Tư thành chủ Thành Lam Ngõa đem chuyện này ghi tạc trên đầu của hắn, hắn làm việc tại Thành Lam Ngõa sẽ gặp rất nhiều sự bất lợi rồi.

- Được rồi, tất cả mọi người trở về đi.

Yên Cơ dẫn đầu đứng lên:

- Buổi sáng ngày mai chúng ta rời đi.

Tất cả mọi người cáo lui đi ra khỏi gian phòng của Kiệt Sâm.

Ăn xong bữa tối, bầu trời trở nên u ám, Kiệt Sâm một người trở lại gian phòng, khoanh chân vận chuyển Linh lực trong cơ thể.

Trải qua thời gian dài tu luyện, Linh lực Linh đồ cao cấp trong cơ thể Kiệt Sâm đã nồng đậm hơn không ít, Kiệt Sâm không ngừng khống chế Linh lực trong cơ thể vận chuyển tới mỗi một đạo kinh mạch không ngừng đả thông chúng.

Thời gian ban đêm dần trôi qua, không ít người trong lữ điếm đã tiến nhập mộng đẹp, Kiệt Sâm đem tinh thần trạng thái nâng lên cao nhất, hắn đẩy cửa phòng đi ra khỏi lữ điếm, hướng về phía sau núi Cự Tháp Trấn chạy như điên.

Một lát công phu sau, Kiệt Sâm liền một mình một người tới bên trong sơn cốc nơi ban ngày tranh đoạt Cuồng Bạo Linh Quả.

Giờ phút này, cả cái sơn cốc đã trở nên âm u, mùi máu tanh tản ra nồng đậm, buổi chiều U Văn Tuyết Báo tàn sát giết chết đại lượng Mạo Hiểm Giả, những thi thể Mạo Hiểm Giả ngổn ngang lộn xộn nằm ở chung quanh hàn đàm, lộ ra vẻ cực kì khủng bố.

Kiệt Sâm hít vào một hơi, dọc theo Nham Thạch bên cạnh hàn đàm tới vùng đất trống giữa đầm nước. Sau đó từ trên người lấy ra Linh căn của Cuồng Bạo Linh Quả..

Thời điểm ở lữ điếm, Kiệt Sâm liền đem Linh căn Cuồng Bạo Linh Quả cùng với trái cây phân ra. Hôm nay Kiệt Sâm mang đến đấy, chỉ có Linh căn còn Linh quả thì còn ở lữ điếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện