- Thủy, lao nhanh, nhu hòa, nó dựng dục thế gian vạn vật, là cội nguồn tánh mạng, không có nước, bất cứ sinh vật nào cũng sẽ diệt vong, nhưng thủy, đồng dạng mang đến hủy diệt, hồng thủy, biển gầm, không một cái không mang đến tử vong cho tánh mạng!
- Mộc, nó làm vạn vật sống lại, cung cấp chất dinh dưỡng cho tánh mạng, nhân loại phải ăn rau dưa, thực vật mới có thể sinh tồn, nhưng nó cuối cùng đi đến cỗ lão, tàn diệt, càng là biểu tượng tánh mạng, đại biểu sinh tử!
- Thổ, dưỡng dục thế nhân, hóa thân đại địa, vĩnh tồn thế gian, cho nhân loại hoàn cảnh sinh tồn, nhưng mà đồng dạng mang đến hủy diệt, địa chấn, núi lửa phun trào, đất đá, mang đến tử vong vô tận cho tánh mạng!
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, đại biểu thiên địa Ngũ Hành, năm loại thuộc tính nguyên tố hoàn toàn bất đồng, nhưng lại tương sinh tương khắc lẫn nhau, chúng nó có được liên lạc huyền ảo, mang đến tánh mạng cùng hủy diệt, có được nhận đồng, giờ phút này Kiệt Sâm liền bắt được một tia liên lạc. . .
Giờ khắc này, Kiệt Sâm cảm giác trong đầu mình, như là có một hạt giống đâm chồi, phá tan bùn đất, một đạo ánh sáng trí tuệ lộ ra, từ thế giới Hắc Ám nguyên bản, một lần đi đến thế giới văn minh.
- Ầm ầm!
Thoáng chốc, linh lực thất giai cao cấp trong cơ thể Kiệt Sâm triệt để sôi trào lên.
Một đạo uy áp đáng sợ trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, hàng lâm phiến thiên địa này.
Lực lượng Ngũ Hành vô cùng cường đại từ trong thân thể Kiệt Sâm mạnh mẽ bộc phát ra, năm đạo thần mang trên thân thể Kiệt Sâm tách ra, Tam đại linh châu trong đầu Kiệt Sâm điên cuồng xoay tròn.
Một cổ linh lực ba động kinh thiên diệt địa, lấy thân thể Kiệt Sâm làm trung tâm khuếch tán về bốn phía, trong nháy mắt phá tan công kích của hai người Tư Thông cùng Mark.
Giờ khắc này, cả thiên không trong nháy mắt biến thành một mảnh hải dương ngũ sắc linh lực.
- Có chuyện gì?
- Xảy ra chuyện gì?
Trên bầu trời, trên mặt hai người Tư Thông cùng Mark lập tức lộ ra kinh hoảng, đem ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm đang huyền phù trên bầu trời.
Ở trong cảm giác của bọn hắn, nguyên tố Ngũ Hành linh lực của cả thiên địa đều triệt để cuồng bạo, hoàn toàn không bị khống chế, dùng thực lực Đế Linh Sư bát giai điên phong của bọn họ, lại không thể khống chế Hỏa hệ cùng Mộc hệ linh lực trong không khí, cái này làm cho bọn họ cảm nhận được hoảng sợ vạn phần.
Oanh!
Trong ánh mắt kinh hãi của hai người, một đạo ngũ sắc thần mang cự đại từ mặt ngoài thân thể Kiệt Sâm bắn ra, đạo ngũ sắc thần mang này giống như khói báo động phóng lên trời, cao ngất nhập thiên, đồng thời, tất cả linh nguyên tố trong thiên địa đều trong nháy mắt cuồng bạo, hình thành một mảnh Ngũ Hành nguyên tố dài hẹp, vô số đạo ngũ sắc hào quang biến ảo ở trong thiên địa, giống như cực quang tàn sát, dao động nhân tâm.
Tất cả Ngũ Hành linh nguyên tố trong thiên địa đều cuồng bạo, ở trên bầu trời tạo thành một đạo ngũ sắc toàn qua, điên cuồng hướng về Kiệt Sâm ở trong trung tâm, sau đó bị Kiệt Sâm hấp thu đến trong thân thể.
Uy áp không hiểu lan ra, một cổ linh lực ba động kinh thiên diệt địa, dùng thân thể Kiệt Sâm làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía.
Mà ở thời khắc này, linh lực thất giai cao cấp nguyên bản sôi trào trong cơ thể Kiệt Sâm cũng trong nháy mắt cuồng bạo, phá tan bình chướng thất giai cao cấp, ở dưới linh lực Ngũ Hành vô tận quán thâu, chuyển hóa thành linh lực bát giai Đế cấp, đồng thời, thương thế trên người Kiệt Sâm cũng hoàn toàn khôi phục.
Một màn đột ngột này, lập tức làm cho bọn người Tư Thông sợ ngây người, mà ngay cả Cát Nhĩ La Y cũng ngừng giao chiến cùng Vi Ân, đem ánh mắt nhìn về bên này.
Khúc khích!
Tinh thần thức hải của Kiệt Sâm ở thời khắc này không ngừng chuyển hóa, tạo thành trạng thái dịch.
Trong đó vụ khí kim sắc, thanh sắc, hoàng sắc đại biểu kim, mộc, thổ đều bao vây chung quanh ba khỏa linh châu, mà tinh thần lực đại biểu thủy hệ cùng hỏa hệ, thì ngưng tụ ra hai giọt nước lục sắc cùng hồng sắc, cùng ba khỏa linh châu đều tự chiếm cứ một góc, tạo thành kết cấu ngũ giác. Cả quá trình nói rất thong thả, kỳ thật lại hoàn thành trong chốc lát.
Dưới ánh mắt sững sờ của tất cả mọi người, trong hư không, Kiệt Sâm thoáng cái mở hai mắt ra.
Hai đạo ngũ sắc thần mang từ trong mắt hắn tách ra, một cổ Đế uy kinh khủng từ trong cơ thể hắn lan ra, áp bách trên thân tất cả mọi người.
Sau khi Kiệt Sâm đột phá, trên mặt lại không có vui mừng chút nào, ánh mắt của hắn nhìn xuống phía dưới, Lôi Nặc cùng Lạc Khố Ân rơi xuống đều bị bọn người Lí Căn tiếp được, sau đó cùng A Cơ Mễ Đức hội cùng một chỗ, đưa tới đất trống trong nội viện.
Bọn họ toàn thân máu tươi, tuy chưa chết đi, nhưng mà khí tức trên thân lại cực kỳ yếu ớt, hiển nhiên nhận lấy tổn thương cực lớn.
- Phụ thân!
- Lạc Khố Ân!
- A Cơ Mễ Đức!
Trong miệng Kiệt Sâm mớm mớm, trong nội tâm cảm nhận được đau đớn xé rách tâm can, lửa giận vô tận hừng hực thiêu đốt ở trong lồng ngực của hắn. . .
- Kiệt Tư này, lại tấn cấp Đế Linh Sư bát giai?
Trên bầu trời, hai người Tư Thông cùng Mark nhìn qua Kiệt Sâm, không dám tin lên tiếng, lập tức, trên mặt của bọn hắn lại lộ ra một tia dữ tợn.
- Tấn cấp Đế Linh Sư bát giai thì thế nào? Ở trong tay hai Đế Linh Sư bát giai điên phong chúng ta, chẳng lẽ tiểu tử thúi này còn muốn xoay người?
Tư Thông hung dữ lên tiếng, ánh mắt của hắn cùng Mark liếc nhau.
Phun!
Trong nháy mắt Tư Thông hóa thành một đạo ảo ảnh, trường thương trong tay nhắm ngay Kiệt Sâm đâm tới.
Hưu!
Trường thương lóng lánh thanh sắc mộc hệ thoáng cái đâm rách hư không, không gian như là giấy trắng bị đánh phá, trực tiếp lộ ra một vết nứt, trong nháy mắt đi tới trước mặt Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm ngây ngốc đứng ở giữa không trung, cứ như vậy ngẩng đầu nhìn qua, hai mắt của hắn tràn đầy sát khí lạnh như băng, lạnh lùng nhìn qua Tư Thông như thiểm điện vọt tới.
Chính là hắn, lúc trước đánh rơi phụ thân thay mình ngăn trở một thương.
- A!
Kiệt Sâm phảng phất như điên gào rú, trọng kiếm màu đen trong tay như thiểm điện vung lên, nhắm ngay đầu thương thanh sắc nhanh chóng thành lớn trước mắt, chính là hung hăng một kiếm đánh xuống.
- Ầm ầm!
Trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm, thoáng chốc hóa thành một Nộ Long màu đen gầm thét, cùng trường thương thanh sắc trong tay Tư Thông giao kích lại với nhau.
Phanh!
Cả người Kiệt Sâm chấn động, nhưng Tư Thông lại trực tiếp bị phách bay ra ngoài.
Hống!
Tư Thông bay ngược ra sau, trong miệng phun ra máu tươi thê diễm, vung vải đầy trời, vội vàng thối lui, hắn miễn cưỡng ổn định thân hình, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn qua Kiệt Sâm, sắc mặt một mảnh tái nhợt, khóe miệng còn lưu lại một tia máu tươi.
Vẻn vẹn là một chiêu, hắn là Đế Linh Sư bát giai điên phong, lại bị thương không nhẹ trong tay Kiệt Sâm.
- Cái gì!
Ở một bên, trên mặt Mark cũng lộ ra mục quang kinh hãi.
- Đáng giận!
Tư Thông lau đi máu tươi trên khóe miệng:
- Mark, chúng ta cùng nhau ra tay, ta muốn giết tiểu tử thúi này.
Tư Thông phẫn nộ lên tiếng, thần sắc dữ tợn, cặp mắt của hắn một mảnh đỏ bừng, không tiếp nhận được sự thật mình bị Kiệt Sâm đánh lui.