Vốn lần này đi Hỗn Loạn chi lĩnh, hắn chỉ là bị cái gọi là Linh Thần bảo tàng hấp dẫn, đồng thời cũng ôm tâm tình du lãm, nhưng mà Hỗn Loạn chi lĩnh cường đại lại viễn siêu dự liệu của hắn, bất quá những thứ này cũng không coi vào đâu, cho dù Vi Ân xuất hiện, cũng chỉ làm cho hắn giật mình mà thôi, mà thời điểm ba thủ hạ mạnh nhất của hắn, Kiệt Thụy Mễ, Tư Thông cùng Mark đều chết ở trên tay Kiệt Sâm, Cát Nhĩ La Y đã triệt để nổi giận.
Hắn không thể không nổi giận.
Đối với Cát Nhĩ La Y thân là Nam Thành thành chủ Tội Ác Chi Thành, Thánh Linh Sư cửu giai đê cấp mà nói, đây là một sỉ nhục, sỉ nhục không gì sánh kịp, nếu như không đánh chết Kiệt Tư, nếu để những người trong Tội Ác Chi Thành biết rõ, hắn làm Nam Thành thành chủ chỉ sợ sẽ hỗn không nổi nữa.
- Vi Ân, ngươi nghĩ rằng ta thực giết không được ngươi sao? Còn có Kiệt Tư, ngươi giết thủ hạ của ta, hôm nay phải chết.
Hai con ngươi của Cát Nhĩ La Y đỏ bừng nhìn qua Vi Ân cùng Kiệt Sâm, trong miệng rít gào lên tiếng, chợt…
Oanh!
Bên ngoài thân hắn không ngừng cuồn cuộn Thổ nguyên tố linh lực, rồi đột nhiên nổ tung, khí tức linh lực đáng sợ, từ bên ngoài thân Cát Nhĩ La Y không ngừng bốc lên.
Từng đạo khí tức quỷ dị, từ trong Thổ nguyên tố nguyên bản tinh khiết của Cát Nhĩ La Y tán bật ra, làm cho Cát Nhĩ La Y càng thêm hung ác.
- Lại là Cấm linh thuật!
Cảm thụ được uy áp cùng khí tức của Cát Nhĩ La Y này lại lần nữa tăng lên, lông mày Kiệt Sâm nhíu lại thật sâu, Tội Ác Chi Thành này không hổ là tội ác chi địa của đại lục, loại cấm thuật tà ác như thế này, địa phương khác của đại lục coi như là tìm khắp, cũng khó tìm được một loại, nhưng mà ở Tội Ác Chi Thành, ngắn ngủn trong mấy ngày nay, Kiệt Sâm đã từ trên thân hai người Sử Lai Mẫu cùng Cát Nhĩ La Y gặp được.
- Kiệt Sâm, ngươi đi mau, mang theo đám người Lôi Nặc đi trước!
Vi Ân cũng khẩn trương lên, nhìn Kiệt Sâm lo lắng lên tiếng, từ linh lực trong cơ thể Cát Nhĩ La Y này, hắn cảm nhận được một cổ khí tức vô cùng nguy hiểm.
- Trốn?
Cát Nhĩ La Y nhếch miệng, lộ ra tiếu dung vô cùng dữ tợn, hai con ngươi hắn mang theo thị huyết nhìn qua Vi Ân cùng Kiệt Sâm:
- Hôm nay, các ngươi một cái đều trốn không thoát, đều phải chết ở chỗ này.
Tiếng nói rơi xuống, thân hình của Cát Nhĩ La Y bỗng nhiên biến mất, lập tức trong không khí mạnh mẽ truyền ra một hồi thanh âm âm bạo, trong tiếng nổ đùng, một cự chùy bị vụ khí màu đen quanh quẩn đột nhiên hiện ra ở trên đầu đỉnh Vi Ân, sau đó hung mãnh đập xuống dưới
Oanh!
Thổ hệ linh nguyên tố vô tận sôi trào, trấn áp tới Vi Ân.
- Băng chi thế giới !
Cảm nhận được khí tức kinh khủng trong cự chùy kia, đồng tử Vi Ân đột nhiên co rút lại, vũ khí của hắn, đã sớm trong chiến đấu đây trước nghiền nát, trong tiếng gầm gừ, vô số Băng Nguyên tố ở hai tay của hắn nhanh chóng ngưng kết thành một thanh hàn băng cự kiếm lam sắc, đâm về Cát Nhĩ La Y.
Một băng kiếm một trọng chùy, ở trong hư không nặng nề đụng vào cùng một chỗ.
- Két. . .
Không có tiếng nổ mạnh cự đại sinh ra, hai cổ lực lượng đáng sợ ở trong hư không không ngừng phai mờ lẫn nhau, hư không không ngừng rung động lắc lư, ở dưới Hỗn Nguyên chùy của Cát Nhĩ La Y oanh diệt xuống, trên thân kiếm Băng chi thế giới trong tay Vi Ân nhanh chóng xuất hiện đạo đạo vết rạn, rồi sau đó…
Bồng!
Băng chi thế giới kiếm tản ra khí tức hàn băng kinh thiên địa, trong nháy mắt vỡ vụn ra, biến thành linh lực Băng Hệ nguyên tố bay đầy trời, một lực trùng kích xuyên thấu qua cự kiếm nghiền nát, trong nháy mắt xông vào trong cơ thể Vi Ân.
Phốc!
Trong miệng Vi Ân mạnh mẽ phun ra một ngụm tiên huyết, trường bào trên người đều bạo liệt, cả người cực tốc ngã xuống phía dưới.
Cát Nhĩ La Y ở dưới Thiên giai hạ phẩm linh khí, linh dược tề bát giai đế cấp, cùng với Cấm linh thuật ba loại gia trì, giờ phút này thực lực dĩ nhiên viễn siêu Vi Ân, tuy còn không có đạt tới cảnh giới Thánh Linh Sư cửu giai trung cấp, nhưng mà kém không xa.
Đối mặt Vi Ân bị thương bại lui, Cát Nhĩ La Y cũng không có thừa dịp thắng truy kích, mà là đem mục quang huyết hồng, hung ác trong nháy mắt rơi vào trên người Kiệt Sâm, một tia tiếu dung âm lãnh ở khóe miệng của hắn tách ra.
- Thối tiểu tử, ta trước hết giết ngươi, lại đến đối phó gia hỏa vướng bận kia!
Âm thanh lạnh như băng vang lên bên tai Kiệt Sâm, thân hình Cát Nhĩ La Y trong nháy mắt biến mất, linh lực vô tận sôi trào, cự chùy trong tay Cát Nhĩ La Y như là một đầu tàu, bắn phá hư không, nhắm ngay Kiệt Sâm vọt tới.
Đôi mắt Kiệt Sâm thoáng cái co rút lại, linh lực bát giai đế cấp trong cơ thể sôi trào, hắn muốn ngăn cản, nhưng mà lúc trước liên tiếp đánh chết Tư Thông cùng Mark, linh lực trong cơ thể tiêu hao rất nhiều, hơn nữa lúc trước giao thủ cùng Cát Nhĩ La Y, làm cho hắn lại bị thương lần nữa, toàn thân đã có loại cảm giác lực bất tòng tâm.
Kiệt Sâm chỉ có thể né tránh, chỉ là hắn hoảng sợ phát hiện không gian chung quanh tựa hồ bị phong bế, trong nháy mắt này, ngay cả thanh âm cũng biến mất không thấy.
Hắn không chỗ có thể trốn, thậm chí động đậy cũng khó khăn, hắn lại nhìn không tới cái khác, ánh mắt của hắn chỉ có thể nhìn hai mắt tà dị huyết hồng cùng với cự chùy màu đen càng lúc càng lớn của Cát Nhĩ La Y.
Nếu như Cát Nhĩ La Y giống như Vi Ân, không có dùng linh dược tề đế cấp, không có sử dụng Cấm linh thuật, chỉ là thuần túy Thánh Linh Sư cửu giai đê cấp, có lẽ Kiệt Sâm còn có thể miễn cưỡng ngăn cản, nhưng mà hôm nay Cát Nhĩ La Y được rất nhiều lượng lượng gia trì, sức chiến đấu dĩ nhiên viễn siêu Thánh Linh Sư cửu giai đê cấp bình thường, làm cho Kiệt Sâm vừa mới tấn cấp Đế Linh Sư bát giai đê cấp, lấy cái gì đi ngăn cản?
Oanh!
Cự chùy màu đen trong nháy mắt hiện ra ở trước mặt Kiệt Sâm, trong nháy mắt sắp đánh trúng Kiệt Sâm, một bóng người băng lam sắc trong nháy mắt hiện ra ở trước mặt Kiệt Sâm, một bả đẩy Kiệt Sâm ra, sau đó tiếp nhận một kích Hỗn Nguyên chùy kia của Cát Nhĩ La Y.
Đúng là nhìn thấy Kiệt Sâm nguy cơ, Vi Ân liều lĩnh xông lên.
Phanh!
Trong linh lực bạo động đáng sợ, Vi Ân thoáng cái quẳng đi ra ngoài, trong miệng lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, vươn vãi trời cao.
Hắn kiệt lực ở trên không trung ổn định thân ảnh, sắc mặt lạnh như băng, trong đôi mắt tràn ngập bất khuất vọt tới trước mặt Cát Nhĩ La Y.
- Kiệt Sâm, ngươi đi mau, ta tới ngăn hắn lại.
Thanh âm đạm mạc của Vi Ân vang lên bên tai Kiệt Sâm, trong giọng nói tràn đầy kiên nghị thấy chết không sờn.
Dùng thực lực của Vi Ân, nếu như muốn chạy trốn, Cát Nhĩ La Y căn bản ngăn không được hắn, nhưng mà ở trước mặt nguy cơ tử vong, Vi Ân không có tự mình thoát đi, mà là không chút do dự chắn trước mặt Kiệt Sâm, đem hi vọng sinh tồn để lại cho Kiệt Sâm.
- Ngươi…
Cát Nhĩ La Y âm lãnh nhìn qua Vi Ân, trong đôi mắt tràn đầy sát ý vô tận:
- Đã như vầy, vậy ngươi trước hết chết đi, sau khi ngươi chết, bọn họ cũng sẽ nguyên một đám chết theo ngươi!