Đúng rồi là cái lắc tay này.
-Mẹ Mina: Năm đó con gái chung ta bệnh ung thư. Phải cắt đi lá phổi. Chúng ta đã nhờ bệnh viện tìm người hiến phổi. Nhưng không ngờ người đó trên đường tới bệnh viện lại bị tai nạn chết. Trong lúc cả nhà đang sốt ruôt, lo lắng vjf không có phổi để ghetd thì phải làm sao? Một cậu bé cỡ tuổi Linh Mai nó nói:Cháu có thể cho bạn ấy một lá phổi được không. Cháu có hai cái mà. Hồi đó Dương cũng hay bệnh vặt. Nằm viện ở đó, cậu và Linh Mai chơi thân với nhau. Mới đầu mẹ D không chịu. Nhưng vì bà có tấm lòng bồ tát, con bà cũng z. Nên họ đồng ý tặng 1 lá phổi cho Lm. Lúc mình đưa tiền thì cậu bé do lại không lấy 1 đồng nào cả. Nên chúng ta đã lấy cái lắc của LM tặng nó. Nói rằng sau này có chuyện gì cần giúp. Chúng ta sẽ giúp....
-Ba mina: thằng nhóc này có vẻ rất quan tâm thằng Nam cody đấy. Có lẽ tôi cũng nên suy nghĩ chuyện nên giúp cậu ta thế nao....
...Hôm nay cậu không ở lại chờ anh ăn xong nữa. Vì cậu rất bận....
... Bệnh viện... Tùng và Han vào thăm
--Tùng: Tao thây mày khòe rồi mà. Sao chưa xuất viện..
-Nam : tao cũng không biết, bác sĩ bảo ở lại theo dõi thêm...
... Bác sĩ đi vào.
-Nam: Bác sĩ sao cháu khỏe hẳn rồi mà, sao bác không cho cháu xuất viện.
- Bs m:Thực ra tôi cũng muốn nói với câu lâu rồi. Thằng bé Đỗ Hoàng Dương nhờ tôi giữ chân cậu ở bệnh viện.
--Nam:Để làm gì vậy bác
_- Bác sĩ:Nó nói là nó cần làm việc quan trọng đê giúp chữa bệnh cho cháu.
-Tùng: m bị bệnh sao.
.. Bác sĩ: Tôi sẽ kể hết cho cậu nghe. Là cậu bé ngốc đó. Nó tìm tôi hỏi, hỏi tôi phải làm sao đẻ chữa khỏi bệnh cho cậu. Nó nói nó nhất định dẽ chữa khỏi cho cậu. Đêm nào nó cũng tới thăm cậu. Ru cậu ngủ. Có hôm nó đến, chân nó bị bong gân.. Người xơ xác, không có sức sống.
.. - Nếu bác đã nói rồi thì cháu nói luôn
- Chị y ta: Sáng nào cậu ta cũng làm đồ ăn. Bảo tôi đem kên cho cậu.
- Sao cậu ấy không tự mang đến
Ý tá:Nó nói nó cần giải quyết mộy việc rất quan trọng. Đợi thời cơ thích hợp thì cậu sẽ biết.....
... Thôi chúng tôi đi đây mấy cô cậu từ từ nói chuyện..
^^^". NAM chết lặng đi khi nghe bác sĩ nói." Là em sao, người anh bây lâu mong chờ. Lại ở trước mặt anh, người yêu anh nhiều như thê. Mà anh không hề nhận ra. Em biết anh thích coca, nhung vì anh bênh em chỉ cho anh uốnh nước cam. Em biét anh thích sup cua, em nấu anh ăn. Em biết anh thik bún bò huế em làm cho anh. Lúc anh khokng tỉnh táo, em không sợ mà lai ôm anh vỗ về anh như thế. Lúc anh k tỉnh táo, anh đánh em, em mặc kệ... Ngày đó anh bị thương, tàn tạ thảm haị.Vay mà em vẫn tỉnh tạo, sợ mọi ngườu thấy anh như thế sẽ coi thường anh. Nên em không nói cho bất kỳ ai. Một mình em giải quyết hết.^^^
...Dù có bị thương em vẫn đên bệnh viện thăm anh. Vậy mà mấy ngày này anh trách em sao không đến thăm anh....
-Nam: Đúng rồi lá thứ, thư... Han em giup anh xem đây phải nét bút của Dương không?
- Han: Đúng rồi, nét chữ của Dương và cậu ây có thói quen vẽ hình con dê con trên lá thư...
Cả 3 bắt đầu ghép mấy lá thư... E️M Y️Ê ️U.. ️A == nghĩa là em yêu anh sao.. .. Mình đúng là kẻ ngốc. Em ây viêt rõ ràng như thế mà tới giờ mình mới nhận ra. Trong tất cả những lad thư đều có hình con dê. "bé dê, mình hay gọi như thế, z mà giờ lại k nhận ra" ( thực ra la chưa đủ 8 lá thư,nhưng bác sĩ và y tá lỡ nói sự thật cho Nam rồi)
... -Dương:Alo Linh Mai, cậu rảnh không? Lát nữa lên sân thượng của trường gặp mình.. Mình có chuyện cần nói với cậu.
... Tại sân thượng..
-Linh Mai:Cậu có chuyện gì, thì nói đi.
"Dương không trả lời, mà quay lại tát Linh Mai 1 tát đau điếng"
-Dương: Xưa giờ tôi khônv đánh con gái. Hôm nay sẽ phá lệ vì cậu.
- Linh Mai: Bị thần kinh à? Sao cậu đánh tôi.
- Dương: Tại sao à. Tại vì chính cậu là người làm hại anh Nam. Tại vì chính cậu khiến bệnh tình anh trở nặng. Tại vì cậu là kẻ đứng sau tất cả, những vụ lùm xùm ở trường. Tại vì cậu mà anh Nam hiểu lầm tôi. Tại vì cậu mà tôi không thể lại gần anh hơn một chút.
-Linh Mai: Đúng đó, tất cả là tao làm. Mày làm gì tao.
Dương dồn nét hết cảm xúc lâu nay. Tát LN thêm 1 cái trời giánh nữa..
- Dương: Uổng công anh ấy yêu cậu. Vậy mà cậu đối xử với anh ấy như vậy. Cậu không có một chút nào thương anh ấy sao? À quên cậu chỉ về đây đêd trả thù thôi mà. Thì làm sao cậu yêu anh ấy dược.
- Linh Mai : Trả thù gì, m nói gì tao không hiểu
"" Dương ném xâpz hình cuat Lm và Mina"
- Dương:Cậu chắc nhận ra ai chứ. Cậu giấu ba mẹ về đây để trả thù anh Nam đúng không? Cậu có biết kể tiwf ngày chị cậu mất anh ấy sống thế nào không? Hơn 1 năm nay anh chưa được một giấc ngủ ngon. Đêm nào anh cunvx gặp ác mộng. Câun có hiểu cảm giác nhìn người mình yêu chết trên tay mình không? Anh ấy đau khổ không ít hiwn cậu đâu. Chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Anh ấy đâu có ý. Vậy mà cậu thì sao, cậu chưa 1 lần cảm nhận nỗi đau của người khác. Chỉ biết mỗi nổi đau của bản thân mình. Vậy mà anh ấy lại yêu cậu, người xấu xa như cậu. Thủ đoạn như cậu....
-Mẹ Mina: Năm đó con gái chung ta bệnh ung thư. Phải cắt đi lá phổi. Chúng ta đã nhờ bệnh viện tìm người hiến phổi. Nhưng không ngờ người đó trên đường tới bệnh viện lại bị tai nạn chết. Trong lúc cả nhà đang sốt ruôt, lo lắng vjf không có phổi để ghetd thì phải làm sao? Một cậu bé cỡ tuổi Linh Mai nó nói:Cháu có thể cho bạn ấy một lá phổi được không. Cháu có hai cái mà. Hồi đó Dương cũng hay bệnh vặt. Nằm viện ở đó, cậu và Linh Mai chơi thân với nhau. Mới đầu mẹ D không chịu. Nhưng vì bà có tấm lòng bồ tát, con bà cũng z. Nên họ đồng ý tặng 1 lá phổi cho Lm. Lúc mình đưa tiền thì cậu bé do lại không lấy 1 đồng nào cả. Nên chúng ta đã lấy cái lắc của LM tặng nó. Nói rằng sau này có chuyện gì cần giúp. Chúng ta sẽ giúp....
-Ba mina: thằng nhóc này có vẻ rất quan tâm thằng Nam cody đấy. Có lẽ tôi cũng nên suy nghĩ chuyện nên giúp cậu ta thế nao....
...Hôm nay cậu không ở lại chờ anh ăn xong nữa. Vì cậu rất bận....
... Bệnh viện... Tùng và Han vào thăm
--Tùng: Tao thây mày khòe rồi mà. Sao chưa xuất viện..
-Nam : tao cũng không biết, bác sĩ bảo ở lại theo dõi thêm...
... Bác sĩ đi vào.
-Nam: Bác sĩ sao cháu khỏe hẳn rồi mà, sao bác không cho cháu xuất viện.
- Bs m:Thực ra tôi cũng muốn nói với câu lâu rồi. Thằng bé Đỗ Hoàng Dương nhờ tôi giữ chân cậu ở bệnh viện.
--Nam:Để làm gì vậy bác
_- Bác sĩ:Nó nói là nó cần làm việc quan trọng đê giúp chữa bệnh cho cháu.
-Tùng: m bị bệnh sao.
.. Bác sĩ: Tôi sẽ kể hết cho cậu nghe. Là cậu bé ngốc đó. Nó tìm tôi hỏi, hỏi tôi phải làm sao đẻ chữa khỏi bệnh cho cậu. Nó nói nó nhất định dẽ chữa khỏi cho cậu. Đêm nào nó cũng tới thăm cậu. Ru cậu ngủ. Có hôm nó đến, chân nó bị bong gân.. Người xơ xác, không có sức sống.
.. - Nếu bác đã nói rồi thì cháu nói luôn
- Chị y ta: Sáng nào cậu ta cũng làm đồ ăn. Bảo tôi đem kên cho cậu.
- Sao cậu ấy không tự mang đến
Ý tá:Nó nói nó cần giải quyết mộy việc rất quan trọng. Đợi thời cơ thích hợp thì cậu sẽ biết.....
... Thôi chúng tôi đi đây mấy cô cậu từ từ nói chuyện..
^^^". NAM chết lặng đi khi nghe bác sĩ nói." Là em sao, người anh bây lâu mong chờ. Lại ở trước mặt anh, người yêu anh nhiều như thê. Mà anh không hề nhận ra. Em biết anh thích coca, nhung vì anh bênh em chỉ cho anh uốnh nước cam. Em biét anh thích sup cua, em nấu anh ăn. Em biết anh thik bún bò huế em làm cho anh. Lúc anh khokng tỉnh táo, em không sợ mà lai ôm anh vỗ về anh như thế. Lúc anh k tỉnh táo, anh đánh em, em mặc kệ... Ngày đó anh bị thương, tàn tạ thảm haị.Vay mà em vẫn tỉnh tạo, sợ mọi ngườu thấy anh như thế sẽ coi thường anh. Nên em không nói cho bất kỳ ai. Một mình em giải quyết hết.^^^
...Dù có bị thương em vẫn đên bệnh viện thăm anh. Vậy mà mấy ngày này anh trách em sao không đến thăm anh....
-Nam: Đúng rồi lá thứ, thư... Han em giup anh xem đây phải nét bút của Dương không?
- Han: Đúng rồi, nét chữ của Dương và cậu ây có thói quen vẽ hình con dê con trên lá thư...
Cả 3 bắt đầu ghép mấy lá thư... E️M Y️Ê ️U.. ️A == nghĩa là em yêu anh sao.. .. Mình đúng là kẻ ngốc. Em ây viêt rõ ràng như thế mà tới giờ mình mới nhận ra. Trong tất cả những lad thư đều có hình con dê. "bé dê, mình hay gọi như thế, z mà giờ lại k nhận ra" ( thực ra la chưa đủ 8 lá thư,nhưng bác sĩ và y tá lỡ nói sự thật cho Nam rồi)
... -Dương:Alo Linh Mai, cậu rảnh không? Lát nữa lên sân thượng của trường gặp mình.. Mình có chuyện cần nói với cậu.
... Tại sân thượng..
-Linh Mai:Cậu có chuyện gì, thì nói đi.
"Dương không trả lời, mà quay lại tát Linh Mai 1 tát đau điếng"
-Dương: Xưa giờ tôi khônv đánh con gái. Hôm nay sẽ phá lệ vì cậu.
- Linh Mai: Bị thần kinh à? Sao cậu đánh tôi.
- Dương: Tại sao à. Tại vì chính cậu là người làm hại anh Nam. Tại vì chính cậu khiến bệnh tình anh trở nặng. Tại vì cậu là kẻ đứng sau tất cả, những vụ lùm xùm ở trường. Tại vì cậu mà anh Nam hiểu lầm tôi. Tại vì cậu mà tôi không thể lại gần anh hơn một chút.
-Linh Mai: Đúng đó, tất cả là tao làm. Mày làm gì tao.
Dương dồn nét hết cảm xúc lâu nay. Tát LN thêm 1 cái trời giánh nữa..
- Dương: Uổng công anh ấy yêu cậu. Vậy mà cậu đối xử với anh ấy như vậy. Cậu không có một chút nào thương anh ấy sao? À quên cậu chỉ về đây đêd trả thù thôi mà. Thì làm sao cậu yêu anh ấy dược.
- Linh Mai : Trả thù gì, m nói gì tao không hiểu
"" Dương ném xâpz hình cuat Lm và Mina"
- Dương:Cậu chắc nhận ra ai chứ. Cậu giấu ba mẹ về đây để trả thù anh Nam đúng không? Cậu có biết kể tiwf ngày chị cậu mất anh ấy sống thế nào không? Hơn 1 năm nay anh chưa được một giấc ngủ ngon. Đêm nào anh cunvx gặp ác mộng. Câun có hiểu cảm giác nhìn người mình yêu chết trên tay mình không? Anh ấy đau khổ không ít hiwn cậu đâu. Chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Anh ấy đâu có ý. Vậy mà cậu thì sao, cậu chưa 1 lần cảm nhận nỗi đau của người khác. Chỉ biết mỗi nổi đau của bản thân mình. Vậy mà anh ấy lại yêu cậu, người xấu xa như cậu. Thủ đoạn như cậu....
Danh sách chương