2 bác sẽ giúp cháu. Chuyện này cung xkhoonv có gì lớn lao cả. Dù sao chuyện cũng qua lâu rồi, bác tin là Mina cũng muốn thăn Nam thắp cho nó nén nhang. Trước đây vì hai bác cói chấp quá.
-Dương: Còn chiyện này cháu không biết cí nên nói cho hai bác nghe không?
- Cháu cứ nói, không sao
-Dương: Thực ra Linh Mai đã về nước, cậu ấy xin vào học lớp cháu.
- Con bé về làm gì, về sao nó không về nhà?
- Dương: Cậu ấy về vì trả thù anh Nam, nên cậu ấy không muốn về nhà khiến 2 bác lo lắng.
- Cái con bé này, trả thù cái gì chứ. Sao nó lại có mấy cái suy nghĩ điên rồ đod chứ.
-Dương: Cháu không muốn nhiều chuyện đâu ạ. Nhueng vì bệnh tình của anh Nam, không thể chịu thêm đả kích nào nữa. Cháu lo sợ không biết cậu ấy còn làm chuyện gì nữa không?
- Cháu nói thằng Nam nó bị bệnh sao? Bệnh gì cháu?
- Dương: Dạ là bệnh rối loạn thần kinh, chuyện này ba mẹ anh ấy cũng không biết. Cháu chỉ nói cho hai bác biết thôi.
- Lm nó làm gì Nam hả cháu
-Dương kể hết mọi chuyện cho 2 ba mẹ LM nghe. Họ bị sôc toàn tập.
- -Dương: từ ngày chị Mina đi anh ấy luôn phải sống tring bóng tối. Bệnh của anh ấy hay tái phát, mỗi lần tái phái là anh ấy dể tức giận làm tổn thương người khác và tổn thương chính mình. Sau lần bị LM hù dọa anh ấy bệnh trở nặng. Thực ra cái chết của chị Mina đối với anh ấy con đau hơn ngườu khác gấp trăm lần. Nhìn người mình yêu vì mình mà chết, nhìn người mình yêu ra đi trong vòng tay của mình. (Dương vừa nói, nước mắt vuèa rơi, vì thương anh)
- Hóa ra bấy lâu nay 2 bác travhs lầm thằnh nhóc đó. Khiến nó tổn thương nhiều đến thế.
.. Mẹ LM: Alo Linh Mai con đang ở đâu?
- LM: Con đang đi học. Nói chuyện sau nha mẹ
- Mẹ Mina: Về nhà ngay, mẹ biết hếy rồi về ngay bây giờ.
.... 20 sau Linh Mai về.
- LM: Cậu, sao cậu lại ở trong nhà tôi
-Dương: 2 bác gọi tôi tới có chút chuyện thôi.
- Linh Mai: Là cậu nói cho ba mẹ tôi, tôi về nước rồi đúng không?
-Dương: Phải(Dương chưa kịo phản ứng thị bị LN tát nột tát, in nguyên bàn tay)
- Mẹ Lm chạy lại đỡ Dương dậy, cháu có sao không?
-Dương: Dạ cháu không sao.
- Mẹ Linh Mai quay lại tát một tat lên mặt LM:Đứa con gái hư đốn.Sao tao lại đẻ ra đứa con như mày chứ.
....
- Linh Mai: Sao mẹ tin lời cậu ta, mà không tin con.
- Mẹ Mina: Tin con sao, tin con đang học ơ Mỹ. Thực tế là về đây bày trò hãm hại người ta.
- Linh Mai : Anh ta đáng bị như thế. Chính anh ta hại chết chị của con mà.
- Mẹ Mina:Vậy con có biết suốt hơn 1 năm qua cậu ta sống như thế nào không?
Dương lấy điẹn ra cho Kinh Mai xem bệnh án của Nam đã được cậu chụp lại.
- Linh Mai:Cái này là... Là sự thật sao?
-Dương: Dương không còn giưc được bình tĩnh nữa. Cậu đứng dậy nuóc mắt rưng rưng. Từ ngày đó bóng tối bao trùm cuộc sống của anh ấy. Ban ngày anh ấy đi hoc tất cả đều bình thường ư. Nhưng tối về suốt hơn 1 năm qua. Anh không có 1 đêm ngon giấc, tai nạn đó cứ ám ảnh anh. Cậu có bao giờ tự hỏi: Chị ấy chết ai là người tổn thương nhất chưa? Cậu có bao giờ hỏi: rằng anh có hối hận khi lái xe vượt ẩu chưa ? Có bao giờ câu hỏi anh ấy có yêu chị cậu chưa? Ấy vậy mà cậu không một chút cảm thông, cậu chỉ biết nỗi đau mất chị gái. Còn anh ấy mất người anh yêu, ng vì mình mà chết. Nếu là cậu, cậu có sống nổi khi người cậu yêu chết trong tay câu không? Cậu có bao giờ hỏi đâu là điều chị gái cậu mong muốn chưa? Tôi tin là:Chị gái cậu mong cậu sẽ sống hạnh phúc, vui vẻ, chăm chỉ học hành. Sau này chăm sóc ba mẹ. Chị ấy cũng sẽ mong cho anh Nam được hạnh phúc.
- Mẹ LM:Nín đi con.. Con là đứa trẻ hiểu chuyện. Từ nhỏ tới giơ đều như vậy.
- Linh Mai như chết lặng khi nghe tâm sự của Duong.... Cô cảm thấy hình như mình đã sai, sai ngay từ lúc bắt đầu.... Có tin lời Dương nói là thật. Vì ngày cô dọa Anh Nam cô chứng kiến sự sợ hãi của anh rồi
.. - Linh Mai :Mẹ quen cậu ta từ nhỏ sao.?
- Mẹ Lm: Đưa cái lắc tay ra, cậu ta chính là người năm xưa hiến phổi cứa mạng con đấy.
Linh mai quay lại ôm Dương, là cậu sao tôi đã tìm cậu rất lâu, rất lâu. Tôi đã muốn tìm cậu đề nói tiếng cảm ơn mà, họ bảo mẹ con cậu chuyền đi nới khác ở.... Năm đó chúng ta chới với nhau rất vui vẻ, tôi lúc đó đã cầu mong lơn lên sẽ lấy cậu làm chồng. Nhưng xem ra bây giờ chỉ có thể làm chị em thôi.
-Dương: Chị em cũng tốt mà.
...Linh Mai buông D ra, rồi quỳ gối xuống:Xin lỗi cậu vì tất cả những chuyện gây ra cho cậu và anh Nam. Tôi sẽ tìm cơ hội để xin lỗi anh ý......
.. -Dương: Không sao cậu không phải người xấu. Cũng chỉ vì cậu quá yêu thương chị gái thôi.
. Linh mai: à có chuyện này tôi nên nói cho cậu biết. Thực ra tôi chưa hề hẹn hò gì với anh Nam cả. Anh ấy từ chối tôi thẳng tay luôn, dù tôi có giống chị Mina.
- Dương: vậy lần ờ sân thượng cậu hôn anh ấy là....
Linh Mai: ghen sao, tôi cố tình làm cho câu xem đấy. Chứ k hôn gì hết
-Dương: Còn chiyện này cháu không biết cí nên nói cho hai bác nghe không?
- Cháu cứ nói, không sao
-Dương: Thực ra Linh Mai đã về nước, cậu ấy xin vào học lớp cháu.
- Con bé về làm gì, về sao nó không về nhà?
- Dương: Cậu ấy về vì trả thù anh Nam, nên cậu ấy không muốn về nhà khiến 2 bác lo lắng.
- Cái con bé này, trả thù cái gì chứ. Sao nó lại có mấy cái suy nghĩ điên rồ đod chứ.
-Dương: Cháu không muốn nhiều chuyện đâu ạ. Nhueng vì bệnh tình của anh Nam, không thể chịu thêm đả kích nào nữa. Cháu lo sợ không biết cậu ấy còn làm chuyện gì nữa không?
- Cháu nói thằng Nam nó bị bệnh sao? Bệnh gì cháu?
- Dương: Dạ là bệnh rối loạn thần kinh, chuyện này ba mẹ anh ấy cũng không biết. Cháu chỉ nói cho hai bác biết thôi.
- Lm nó làm gì Nam hả cháu
-Dương kể hết mọi chuyện cho 2 ba mẹ LM nghe. Họ bị sôc toàn tập.
- -Dương: từ ngày chị Mina đi anh ấy luôn phải sống tring bóng tối. Bệnh của anh ấy hay tái phát, mỗi lần tái phái là anh ấy dể tức giận làm tổn thương người khác và tổn thương chính mình. Sau lần bị LM hù dọa anh ấy bệnh trở nặng. Thực ra cái chết của chị Mina đối với anh ấy con đau hơn ngườu khác gấp trăm lần. Nhìn người mình yêu vì mình mà chết, nhìn người mình yêu ra đi trong vòng tay của mình. (Dương vừa nói, nước mắt vuèa rơi, vì thương anh)
- Hóa ra bấy lâu nay 2 bác travhs lầm thằnh nhóc đó. Khiến nó tổn thương nhiều đến thế.
.. Mẹ LM: Alo Linh Mai con đang ở đâu?
- LM: Con đang đi học. Nói chuyện sau nha mẹ
- Mẹ Mina: Về nhà ngay, mẹ biết hếy rồi về ngay bây giờ.
.... 20 sau Linh Mai về.
- LM: Cậu, sao cậu lại ở trong nhà tôi
-Dương: 2 bác gọi tôi tới có chút chuyện thôi.
- Linh Mai: Là cậu nói cho ba mẹ tôi, tôi về nước rồi đúng không?
-Dương: Phải(Dương chưa kịo phản ứng thị bị LN tát nột tát, in nguyên bàn tay)
- Mẹ Lm chạy lại đỡ Dương dậy, cháu có sao không?
-Dương: Dạ cháu không sao.
- Mẹ Linh Mai quay lại tát một tat lên mặt LM:Đứa con gái hư đốn.Sao tao lại đẻ ra đứa con như mày chứ.
....
- Linh Mai: Sao mẹ tin lời cậu ta, mà không tin con.
- Mẹ Mina: Tin con sao, tin con đang học ơ Mỹ. Thực tế là về đây bày trò hãm hại người ta.
- Linh Mai : Anh ta đáng bị như thế. Chính anh ta hại chết chị của con mà.
- Mẹ Mina:Vậy con có biết suốt hơn 1 năm qua cậu ta sống như thế nào không?
Dương lấy điẹn ra cho Kinh Mai xem bệnh án của Nam đã được cậu chụp lại.
- Linh Mai:Cái này là... Là sự thật sao?
-Dương: Dương không còn giưc được bình tĩnh nữa. Cậu đứng dậy nuóc mắt rưng rưng. Từ ngày đó bóng tối bao trùm cuộc sống của anh ấy. Ban ngày anh ấy đi hoc tất cả đều bình thường ư. Nhưng tối về suốt hơn 1 năm qua. Anh không có 1 đêm ngon giấc, tai nạn đó cứ ám ảnh anh. Cậu có bao giờ tự hỏi: Chị ấy chết ai là người tổn thương nhất chưa? Cậu có bao giờ hỏi: rằng anh có hối hận khi lái xe vượt ẩu chưa ? Có bao giờ câu hỏi anh ấy có yêu chị cậu chưa? Ấy vậy mà cậu không một chút cảm thông, cậu chỉ biết nỗi đau mất chị gái. Còn anh ấy mất người anh yêu, ng vì mình mà chết. Nếu là cậu, cậu có sống nổi khi người cậu yêu chết trong tay câu không? Cậu có bao giờ hỏi đâu là điều chị gái cậu mong muốn chưa? Tôi tin là:Chị gái cậu mong cậu sẽ sống hạnh phúc, vui vẻ, chăm chỉ học hành. Sau này chăm sóc ba mẹ. Chị ấy cũng sẽ mong cho anh Nam được hạnh phúc.
- Mẹ LM:Nín đi con.. Con là đứa trẻ hiểu chuyện. Từ nhỏ tới giơ đều như vậy.
- Linh Mai như chết lặng khi nghe tâm sự của Duong.... Cô cảm thấy hình như mình đã sai, sai ngay từ lúc bắt đầu.... Có tin lời Dương nói là thật. Vì ngày cô dọa Anh Nam cô chứng kiến sự sợ hãi của anh rồi
.. - Linh Mai :Mẹ quen cậu ta từ nhỏ sao.?
- Mẹ Lm: Đưa cái lắc tay ra, cậu ta chính là người năm xưa hiến phổi cứa mạng con đấy.
Linh mai quay lại ôm Dương, là cậu sao tôi đã tìm cậu rất lâu, rất lâu. Tôi đã muốn tìm cậu đề nói tiếng cảm ơn mà, họ bảo mẹ con cậu chuyền đi nới khác ở.... Năm đó chúng ta chới với nhau rất vui vẻ, tôi lúc đó đã cầu mong lơn lên sẽ lấy cậu làm chồng. Nhưng xem ra bây giờ chỉ có thể làm chị em thôi.
-Dương: Chị em cũng tốt mà.
...Linh Mai buông D ra, rồi quỳ gối xuống:Xin lỗi cậu vì tất cả những chuyện gây ra cho cậu và anh Nam. Tôi sẽ tìm cơ hội để xin lỗi anh ý......
.. -Dương: Không sao cậu không phải người xấu. Cũng chỉ vì cậu quá yêu thương chị gái thôi.
. Linh mai: à có chuyện này tôi nên nói cho cậu biết. Thực ra tôi chưa hề hẹn hò gì với anh Nam cả. Anh ấy từ chối tôi thẳng tay luôn, dù tôi có giống chị Mina.
- Dương: vậy lần ờ sân thượng cậu hôn anh ấy là....
Linh Mai: ghen sao, tôi cố tình làm cho câu xem đấy. Chứ k hôn gì hết
Danh sách chương