Otis anh lằm tốt lắm. Nhìn anh chăm sóc cho người em yêu tốt. vậy mà tim em lại như thắt lại. Giống như bị ai bóp chặt, khiến em ngộp thở.

Dương ra xe đi cùng Linh Mai. Cả hai đi ra sân bay,đi trong đêm.

"Cả hai con đi qua đó nhớ chăm sóc lẫn nhau. Có chuyện gì gọi về cho mẹ biết" Mẹ Linh Mai dặn dò

Tới Mỹ.

"Dương cậu ổn không? Giờ cậu muốn về nhà trước hay tới bệnh viện"

"Mình thây hơi khó chịu. Cậu đưa mình tới bệnh viện trước đi."

Bệnh viện Mỹ

Dương vào bác sĩ Mike khám và đem đi xet nghiệm máu.

"Bác sĩ sao rồi ạ? Tình hình bệnh tình của cháu thế nào?"

"Bệnh có di chứng, chuyển biến xấu. Hình như cháu có một lá phổi thôi phải không?" Mike

"Dạ đúng rồi ạ, chuyện này có ảnh hướng gì tới sức khỏe cháu ạ."


"Không sao, ta chỉ hỏi vậy thôi. Cháu có người nhà không, anh chị em, ba mẹ ruột thịt càng tốit. Nếu người nhà hiến tủy thì tỷ lệ thành công cao hơn. " Mike đáp

"Dạ, cháu không có. Còn cách nào khác không ạ."

"Còn nhưng cách này cháu sẽ phải chịu đau đớn nhiều đấy.

" Cách gì ạ"

"Hóa trị là việc sử dụng các loại thuốc hóa dược, hóa trị có thể tiêu diệt trực tiếp tế bào ung thư máu ác tính. Vì sức khỏe cháu yếu, nên chỉ có thê dùng cách này thôi."

"Dạ"

"Nhưng sử dụng phương pháp này sẽ rất đau đớn mỗi khi hóa trị, cháu sẽ sẽ bị rụng tóc hết đấy"

"Cháu không sao đâu"

.. Dương bước ra khỏi phong bác sĩ. Thì Linh Mai đã ôm trầm lấy cậu.

"Dương ơi sao cậu đáng thương thế. Trên đời có bao nhiêu bất công cậu nhận hết. Sao ông ta lại ác với cậu như thế chứ"

"Mình không sao vẫn rất khòe nè, cậu xem. Ưowcs gì có mẹ ở đây, ước gì bên cạnh em có anh, vỗ về em, an ủi em những lúc em yếu đuối thế này. Thôi về nhà mới của chúng ta đi. Mình sẽ nấu cơm cho cậu" Dương gạt đi những giọt nước mắt trên mí mắt. Rồi cùng Linh Mai về nhà

Tối đó sau khi ăn tối cả hai đi ngủ. Linh Mai chờ Dương ngủ trước.., rồi cậu gọi điện thoại cho mẹ.

"Alo mẹ, mẹ ơi Dương của con phải làm sao đây. Bác sĩ bảo sức khỏe cậu ấy yếu. Phải hóa trị, nghe nói hóa trị thì tóc sẽ bị rụng. Mà uống nhiều thuốc hóa trị đó nghe nói sẽ đau đớn lắm mẹ à. Mẹ làm gì giúp cậu ta đi. Bác sĩ nói nếu có tủy của người thân thì nguy cơ thành công cao hơn đấy. Mẹ làm sao với cậu ấy đây, con thương cậu ấy chết mất" Linh Mai khóc như một đứa trẻ.

" Thôi nín đi con, cậu ấy sẽ không sao đâu. Thằng bé là chàng trai tốt, ông trời cũng k nỡ cướp đi mạng sống nó đâu " Mẹ Linh Mai

Bà ra trước bàn thờ quan âm thắp 3 cây nhang rồi quỳ lạy. Cầu xin quan âm phù hộ cho Dương khỏi bệnh....Mong rằng lời thỉnh cầu đó, ông trời có thể nghe thấy.

... Bệnh viện Mỹ . Đợt hóa trị đầu tiên.

Điều trị khởi đầu: đây là đợt điều trị chính bằng các loại thuốc hóa trị cho bệnh nhân ung thư máu và thường kéo dài trong một tháng. Nếu người có sức khỏe yếu hơn thì sẽ lâu hơn. Có thể 2 tháng, 3 tháng... Cũng có thể hơn

Ban ngày cậu mạnh mẽ cho Linh Mai xem. Nhưng tối về cậu ôm gối khóc.

Hằng ngày Linh Mai đưa cậu tới bệnh viện rồi tới truong, có chuyện gì là LM tới ngay. Vì mẹ đã chịn trường gần với bệnh biện nhất để tiện cho 2 đứa chăm sóc nhau.

Dương có những nỗi buồn khó nói. Không biết thổ lộ cùng ai, cậu đã lập riêng 1 kênh tik tok cậu lấy nick name "Codu". Vì không muốn để ai nhận ra cậu. Tóc cậu đã bắt đầu rụng rồi nên cậu không hề để bất cứ 1 tấm hình nào của cậu lên cả.

Video đầu tiên Tiêu đề: Ngày thứ nhất em rời khỏi anh

Cậu đã hát vài câu

..." Vì trái tim em yêu anh nhiều lắm...


...Hạnh phúc bên anh không thể nào quên...

...Vì em đã quá vô tâm người ơi...

...Để hạnh phúc mãi đánh rơi...

...Người hãy thứ tha cho em lần nữa...

...Cuộc sống cho anh thêm bao buồn đau...

...Thì em xin chúc anh luôn bình yên...

...Cùng người yêu tốt với anh trong cuộc đời hôm nay...

==>Video nhanh chóng được sự quan tâm của cộng đồng mạng, đa số đều đồng cảm.

Video thứ 2:Ngày đầu tiên em làm hóa trị, em kiên cường lắm. Dù có đau đớn bao nhiêu,chỉ cần nghĩ tới ngày về gặp anh và mẹ là em k sao.

"

...Chiều hôm ấy có mưa rơi nhẹ vương mi ai...

...Con đường ngỡ...

...Bước chung đôi bây giờ chia hai...

...Ai nói ra lời gian dối làm tan nát con tim ai...

...Một người nỡ, một người vỡ bao mộng mơ...

...Rời xa nhau dẫu tim vẫn còn mang tên nhau...

...Chỉ là giấu, giấu che đi ta còn yêu nhau...

...Phía cuối cuộc đời ta hứa...

...Sẽ chờ dẫu qua bao lâu...

...Tình vẫn đậm sâu...

...Từng yêu nhau, từng là của nhau thật lâu...

...Đến sau cùng chẳng thể có nhau bạc đầu...


...Chẳng cần tương lai...

...Chẳng cần biết thương đau ngày mai...

...Chỉ cần nhau...

Tiếp tiếp những ngày sau đó ngày nào cũng có một video nói lên nỗi lòng của cậu.

2 ngày, 3 ngày, 4 ngày sau những

...

Ở Việt Nam

Từ ngày em đi, Nam lại vững tin hơn để cố gắng ra viện để thực hiện ước mơ giang giở của anh. Anh đã trở nên lạnh lùng hơn trước.

Khoảng thời gian anh nắm viện

Hằng ngày Otis đều ở bên chăm sóc cho anh.

.. Ngày nào cũng thế, Otis tới viện vừa đi làm vừa chăm sóc Nam. Sáng cùng anh ăn sáng, trưa cùng anh ăn trưa. Tối hát ru anh ngủ.(đêm lúc Nam gặp ác mộng, đều có người bên cạnh hát ru vỗ về cho anh. Giống như Dương trước đây)

"Anh ăn sáng đi. Hôm nay em nấu sup cua cho anh đấy"

"Anh không thích súp cua," Nam hất chén sup đổ hết lên người Otis khiến tay cậu bị bỏng

Otis kêu đau quá, nhưng cậu vẫn ngồi xuống dọn dẹp mảnh vỡ của chén.

Nam mới giật mình kéo tay Otis lại "Bỏng rồi sao" xin lỗi em, anh không cố ý. Chỉ là anh không thích món này nên...

"Em không sao" Otis nở nụ cười rạng rỡ nhìn Nam

"Bỏng hết rồi còn không sao" Nam có chút lo lắng




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện