Vậy là chúng tôi phải về nhà với ba mẹ, từ giờ tới ngày cưới phải xa nhau. Nên công ty tôi lúc nào cũng tranh thủ giờ không tập sẽ chạy qua phòng tổng giám đốc.

Em đang ngồi trên ghế, xem tài liều của công ty. Tôi bước tới gần em kéo ghế em ngồi lại.

"Sao anh ở đây,anh không phải tập nữa à" Tôi mặc kệ câu hỏi của em, đưa tay lên ôm em để tiếp thêm sinh lực..

"Anh nhớ em." Con Nai nhỏ gục đầu vào bờ vai của con Dê

"Mới một tuần mà anh đã không chịu được rồu à. Lỡ sau này em đi công tác cả tháng, anh làm sao" Dương vừa nói vừa cười..

"Hình như bé không nhớ anh phải không?" Nam ôm cái khuôn mặt đáng yêu đó nhìn thẳng vào mắt bé và hỏi.

"Nhớ, nhưng anh không nghe mẹ nói à. Gần gũi nhau nhiều trước ngày cưới sẽ không may mắn đó." Dương dù nói vậy nhưng lòng cũng nhơ anh biết bao.

"Nhưng ở đây, đâu có ba mẹ đâu" Nam chu mỏ đòi hôn.. Dương ôm miệng cười

"Ra ngoài đi, em đang làm việc" Giọng lanh tanh giống như sêp ra lệnh cho nhân viên ý.

"Hôn đi, hôn anh cái đi mà." Nam nắm áo Dương kéo kéo. Dương chỉ tay ra cửa, Nam thất vọng lủi thủi đi ra. Dương thấy khuôn mặt đó của anh chồng đáng yêu mà lại đáng thương quá. Anh bảo nhớ vợ thôi mà. Dương chạy tới ôm anh từ phía sau. Cái ôm eo nhẹ nhàng đó,đủ khiến hai trái tim ấm áp trở lại. Cảm giác hai trái tim cùng một nhịp đập, ấm áp và hạnh phúc lạ thường.

"Em cũng nhơ anh, yêu anh... Yêu rất yêu.."


Các bạn biết hạnh phúc là gì không? Hạnh phúc là chỉ cần cả ngày được ở bên người họ yêu thương vậy là đủ, không cần phải quá cao sang.

"Anh chỉ chờ câu này của em thôi đó, đừng có vô tâm với anh như thế. Anh khóc thật đấy " Nam xoay người lại, đặt hai bàn tay lên má Dương nâng cầm lên và đặt vào đó 1 nụ hôn nồng cháy và mãnh liệt...

... "Ê hèm.. Á.. Á." Chủ tịch vừa bước vào dính ngay cẩu lương

"Ủa ba, ba tới hồi nào vậy" Cả hai đồng thanh. Cả hai rất lúng túng

"Xem ra hai con không thể đợi được tới ngày cưới nhỉ. Cái gì cũng phải từ từ thôi,ở công ty đừng làm bậy bạ." Ba vì quan tâm họ mới nói vậy thôi...

Cuối cùng thì cũng tới ngày cưới của chúng tôi

Tất cả lễ đường đều chính tay tôi chỉ đạo trang trí, từng chút từng chút một. Vì em thích màu hồng và xanh dương nên lễ đường màu chủ đạo là hồng. Mặc dù em thích đám cưới ở ngoài trời, nhưng tôi sợ nặng rọi làm em đổ mồ hôi. Khiến em không thoải mái. Nên tôi đã chọn tổ chức tiệc trong nhà, luôn bật máy lạnh, máy quát. Không khí phải mát mẻ và thoáng thì bé của tôi mới thoải mái được .

Em hôm nay mặc một chiếc áo thun trắng, bên ngoài là bộ vest màu hồng. Trên tay là chiếc nhẫn đôi của chúng tôi, năm xưa em tặng tôi. Chúng tôi vẫn giữ nó, còn cả vòng tay đôi nữa. Khuôn mặt trang điểm nhẹ đôi môi thêm chút màu cam đào nhẹ nhàng. Chỉ vậy thôi cũng đã khiến tôi ngất ngây rồi. Còn tôi mái tóc đã nhuộm trắng chẻ 2 mái. Với chiếc áo thun trắng giống em. Bên ngoài là bộ vest trắng. Tôi không quên đeo nhẫn đôi và vòng tay đôi của chúng tôi. ".

Khán phòng đã đầy đủ khách mới và bàn bè và người thân.

Tôi bắt đầu bước vào từ bên trái sân khấu chính. thì nhạc nổi lên, trên tay tôi là micro. Là một ca sĩ nên ngày cưới của mình cũng nên thể hiện một chút.

..." Hỡi em yêu !...

...Anh chỉ muốn nói 1 điều...

...Lấy anh đi, để thôi đường về cô liêu...

...Bên nhau sớm chiều...

...Thương nhau thật nhiều...

...Và yêu như chưa từng yêu...

Em bước vào từ bên phải sân khấu chính, câu hát tiếp theo em cất lên

...Hỡi anh yêu !...

...Em cũng muốn nói 1 lời...

...Mình cưới nha anh...

...Vì em chỉ cần anh thôi...

...Yêu anh mất rồi...

...Chưa bao giờ nguôi...


...Vì sinh ra để thành đôi...

...Đừng ngại ngần gọi tên em đi...

...Đừng ngại ngần gọi tên anh đi(Nam hát) ...

...Đừng ngại ngần gọi tên nhau đi...

...Mình cưới nhau đi(cả hai cùng nắm tay nhau và hát) ...

.... Chần chờ gì chồng ơi em đây(bé) ...

...Chần chờ gì vợ ơi anh đây(Nam) ...

...Lời tuyệt vời nào hơn hôm nay...

...Mình cưới nhau ngay...

...Yes i do(Cả hai) ...

...Anh sẽ mãi là chồng của em...

...Yes i do(Nam) ...

...Em sẽ mãi là vợ của anh(bé) ...

...Hôn nhau đi em còn chờ gì(Nam) ...

...Hôn em đi anh còn chờ gì(bé) ...

...Từ nay về sau mình chung bước đi...

...Yes i do...

...Anh yêu em hơn ngày đắm say...

...Yes i do...

...Em yêu anh trong từng phút giây...

...Yêu nhau đến mai về sau...

...Yêu nhau đến khi bạc đầu...

...Mình sẽ hạnh phúc suốt nơi đâu...


...Chỉ cần có nhau....

Kết thúc bài hát là một nụ hôn của chúng tôi.

Nam bước tới chỗ MC xin phép cho anh nói vài điều trước khi tới buổi lễ.

"Đỗ Hoàng Dương, em biết không điều may mắn nhất trong cuộc đời này của anh là được gặp em,được em yêu thương, được em chăm sóc. Nếu không có sự xuất hiện của em trong cuộc đời của anh, anh không biết anh sẽ ra sao, chắc anh sẽ chỉ mãi là 1 người lành lùng vô tâm. Không biết quan tâm tới người khác, lại càng không biết yêu. Có em giúp anh hiểu được yêu là gì, cô đơn là gì, nhớ nhung là gì, ghen là gì, giận hờn là gì. Cảm ơn em đã giúp anh chữa lành vết thương trong quá khứ. Cảm ơn ơn bé đã yêu anh, ở bên anh lúc anh tồi tệ nhất. Cảm ơn em dù đi đâu, đi bao xa trái tim vẫn hướng về anh. " Nam bước tới gần quỳ xuống đeo chiếc nhẫn cưới vào tay Dương. " Hay để anh chăm sóc em cả đời. Cảm ơn vì đã đồng ý làm vợ anh. Anh yêu bé"

Dương cảm động phát khóc, cậu không ngòe rằng sẽ có ngày người mình yêu thầm có thể yêu mình nhiều như thế.

" Anh à, có lẽ em là người hạnh phúc nhất. Hồi đó em chỉ là một học sinh bình thường, còn anh lại thái tử được nữ sinh cả trường theo đuổi. Nhưng em lại là người may mắn có được tình yêu của anh, dù chi có nhiều lần tổn thương nhưng em chưa bao giờ hối hận. Nếu đựoc lựa chịn lại một lần nữa, em vẫn sẽ bước về phía anh. Một người hơi vô tâm 1 chút, hơi lạnh lùng một chút,nhưng người đó là cả thế giới của em, là người mà khi em mệt mỏi chỉ cần nghỉ tới sẽ được ở bên người đó tất cả đều tan biến. Cảm ơn vì thanh xuân của em có anh Võ Đình Nam chồng em, em yêu anh... " Cả hai ôm nhau khóc trên sân khấu. Ở dưới khách mới bạn bè cha mẹ, ai cũng rưng rưng nước mặt. Hôm nay cũng có phóng viên nhà báo khi hình.

Hôm nay ngày cưới của chúng tôi. Tôi xin chân thành cảm ơn ba mẹ đã sinh ra và nuôi lớn tôi và vợ tôi. Lời cảm ơn đaẹc biệt này dành tới cho Otis. Cảm ơn em, vì đã hiến tủy cho Dương, cảm ơn em vì đã yêu thương vợ choìng bọn anh. Cảm ơn em đã cứu cái mạng này của anh.. Nếu có kiếp sau mong em sẽ là em trai của anh,để anh bì đắp lại cho em.

Cảm ơn vì sự bao dung, yêu thương của mọi người dành cho chúng tôi. Tôi không nghĩ là tình yêu của hai người đàn ông lại được Mọi người ủng hộ, không bị kỳ thị như tôi nghĩ." Cả hai cúi đầu cảm ơn... Sự lich sự của cặp đôi khiến cho công đồng mạng càng yêu mến.

Mc xúc động quá nói không nên lời.

"Tôi chưa bao giờ làm. Mc cái đám nào mà nhiều cảm xúc như thế này. Cảm động wúa, tôi muốn chúc hai bạc trăm năm hạnh phúc. Hai bạn rất rất đẹp đôi.". MC nói

"Vâng chúng ta vừa được nghe những lời tâm sự từ sâu trong trái tim của đôi bạn trẻ Võ Đình Nam và Đỗ Hoàng Dương. Bây giờ thì xin mời ba mẹ của chàng rể Võ Đình Nam đứng lên tiên về sân khấu.. Xin mời ba mẹ của chàng rể Đỗ Hoàng Dương tiến lên sân khấu" MC goi tên ba mẹ hai bên nhưng lại có tận 5 người bước lên

"Ây da ba mẹ 2 bên mà có tận 5 người. Ủa cô cô là ai."

"Tôi là mẹ ruột Võ Đình Nam và là mẹ nuôi Đỗ Hoàng Dương" nghe xong MC bắt đầu vò đầu bứt tai.

"Tôi chưa bao giờ làm MC nào cái đám cưới rắc rồi như này cả. Thôi bay giờ xin mời người thân của hai bên gia đình bước lên sân khấu"

Trên sân khấu ba mẹ hai bên tặng vàng, tặng tiền, tặng nhà...cho 2 đứa con của họ.

Những lời tâm tình những lời chúc tốt đẹo tùe các phụ huynh. Khiến 2 chàng trai nghẹn ngào.

"Nhân tiên đây ba cũng muốn nkis một chuyện. Ba muốn về hưu, vè dưỡng già cùng mẹ con đi du lịch. Công ty ba giao hết lại cho hai con. Hoàng Dương con hãy thay ba làm chủ tịch tập đoàn. Cody con hãy thay Hoàng Dương làm tổng giám đốc. Vì con rành về âm nhạc và nghệ sĩ hơn thằng bé... Tuần sau ta sẽ tổ chức họp báo nhường ghế chủ tịch cho con. Giờ nói trước cho 2 đứa chuẩn bị tinh thần"




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện