Đã ba ngày trôi qua, đúng vậy chính xác là ba ngày. Và Mộc Miên vẫn chưa nghĩ ra cách để có thể tiếp cận với Chu Minh Lãng.

“ Con tốt nghiệp cũng được một thời gian rồi, khi nào mới đến công ty phụ giúp ba đây ’’người này là ba cô Mộc Thanh Thời.

Cả hai ba con đang cùng nhau ngồi ăn tối.

Ông thật là đau đầu với đứa con gái này của mình. Suốt ngày cứ long ba long bong ngoài đường.

“ Con có thể không đến công ty của ba không? ’’

“ Nếu đến đó thì con không quen cho lắm, mấy nhân viên của ba ai cũng biết con là tiểu thư luôn giở thói xu nịnh. Con không thích ’’ Mộc Miên chu chu mỏ tỏ vẻ chán ghét.

“ Vậy con nói xem phải làm sao? Ba chỉ có một mình con là con thôi đó con gái à ’’

Sự thật là vậy, từ nhỏ mẹ Mộc Miên đã mất. Ba cô cứ sống vậy một mình mà gà trống nuôi con, một bên thì gầy dựng sự nghiệp.

Nay ông cũng ngày một lớn tuổi, cũng chỉ có thể dựa vào cô con gái độc nhất vô nhị này.

Nói ra thì khá hay, Mộc gia có truyền thống lâu đời là điều chế dược liệu nhưng đến đời của Mộc Thanh Thời thì ông lại một lòng muốn kinh doanh.

Thế là khi vừa tốt nghiệp đại học ông liền tay trắng khởi nghiệp mà không cần dựa vào gia thế của mình, sau đó lại gặp được mẹ cô liền nhất kiến chung tình.

Tuy hiện tại so với một vài thượng lưu khác thì không bằng nhưng Mộc gia lại có vị trí rất vững vàng trong và ngoài giới.

“ Con muốn ra ngoài trải nghiệm một thời gian nữa ’’ Mộc Miên nhai nhai miếng bánh sandwich trong miệng.

“ Haizz tùy con vậy ’’ ông cũng bó tay chấm cơm rồi.

“ Mộc Miên, mình tìm ra cách giúp cậu rồi nè ’’ tin nhắn từ Na Na gửi tới.

“ Cách gì? ’’

“ Mình nghe nói bên công ty của Chu Minh Lãng đang tuyển nhân viên, vị trí thư ký ấy ’’

“ Hay cậu thử xem ’’

Mộc Miên nghe xong vô cùng phấn khích.

Vừa may chuyên ngành cô học là quản trị kinh doanh việc thư ký cũng khá dễ với cô.

Tắt điện thoại một cái cụp Mộc Miên liền mở laptop ra soạn thảo đơn xin việc.

Chưa đầy nửa tiếng sau cô đã gửi đơn đi. Bây giờ chỉ chờ kết quả thôi.

Công ty lớn nên làm việc rất năng suất, cô chỉ mới nộp hồ sơ có hai tiếng đồng hồ thì đã có phản hồi lại.

“ Xin chào, cho hỏi có phải cô Mộc Miên không ạ? ’’ người bên bộ phận nhân sự gọi điện cho cô.

“ Phải ’’

“ Chúng tôi gọi đến từ công ty Gia Hành, thông báo cho cô là cô đã được thông qua vòng nộp hồ sơ đầu tiên ’’

“ Phiền cô 8h sáng ngày mai hãy đến công ty để tiến hành phỏng vấn ’’

“ Xin cám ơn ’’

Thông báo xong thì đầu dây bên kia cũng cúp máy.

Mộc Miên vui mừng tới độ nhảy nhót ở trên giường còn la hét không thôi.

“ Phải đi ngủ sớm thôi ’’ cô nhìn đầu hồ cũng đã 9h tối.

Phải ngủ sớm để ngày mai còn có tinh thần đi phỏng vấn. Nhất định buổi phỏng vấn ngày mai cô phải thành công không được thất bại.

Nghĩ đến thôi cô đã thấy phấn khích rồi.

Công ty Gia Hành.

Mộc Miên vừa bước vào cửa đã nhanh chóng được người của bộ phận nhân sự đón vào trong khu vực phỏng vấn.

Phải nói là công ty này rất là to nha, chắc cũng gấp 2 3 lần công ty nhà cô.

Hôm nay người đến ứng tuyển cũng không ít đa số toàn là nữ.

“ Chắc là đến vì Chu Minh Lãng rồi ’’ Mộc Miên nghĩ thầm trong bụng.

Dù sao cô cũng thừa biết Chu Minh Lãng rất nổi tiếng là đẹp trai, giàu có thì có cô gái nào mà không mê cho được chứ.

Mộc Miên lặng lẽ ngồi xuống ghế đợi đến lượt mình, mấy cô nàng khác thấy cô bước vào thì cũng choáng ngợp không ít vì khí chất của cô.

Ngoài việc Mộc Miên có chơi nóng tính và hơi manh động thì còn lại đều là điểm tốt cả.

Hồi học trong trường người theo đuổi cô phải nói là xếp hàng dài cho đến ngoài cổng trường ấy.

Nhưng ngặt nỗi cô lại dính vào tên Chu Hành đáng ghét kia.

Nghĩ lại thật phí thời gian.

“ Cô Mộc Miên ’’ ngồi đợi khoảng 5 10 phút thì cũng đến lượt cô.

“ Tôi đây ’’ sau đó cô theo người quản lí vào phòng.

Buổi phỏng vấn hôm nay có 5 người, nhìn vẻ mặt họ ai cũng căng như dây đàn hết.

Còn họ khi nhìn thấy cô bước vào thì ánh mắt liên tục nhìn nhau ngầm trao đổi.

“ Vị thiên kim này có đi lộn chỗ không vậy? ’’

Bọn họ nhìn sơ qua thì thấy một thân Mộc Miên từ trên xuống dưới không có chỗ nào là không thoáng qua mùi tiền.

Đồ trên người là đồ công sở nhưng lại là hiệu Channel.

Còn giày dép túi xách thì là Dior.

Mộc Miên đi phỏng vấn nhưng người hồi hộp chắc chắn không phải là cô rồi.

“ Mời cô ngồi ’’

“ Cô Mộc Miên đúng không! ’’

“ Vì sao cô lại ứng tuyển vị trí thư ký Tổng giám đốc? ’’

Câu hỏi mà ban phỏng vấn đưa ra chỉ là câu hỏi đơn giản, hầu nhưu thí sinh nào bước vào họ cũng đều hỏi câu này.

“ Tôi muốn kiếm tiền ’’ Mộc Miên trả lời một cách tùy ý.

Dù sao cô cũng không thể nói là đi trả thù được.

Mấy người họ nghe xong cũng đơ người, cô gái này đúng là thẳng thắng.

“ Vậy cô có thể chịu được cực khổ hay không? Cô đang ứng tuyển một vị trí đòi hỏi rất nhiều thứ đấy ’’

“ Không gì là không thể cả, đã đi làm thì phải biết cố gắng không phải sao ’’

“ Tốt, cô được nhận ’’ người lên tiếng là Tây An Lăng.

Anh ta là tổng thư ký của công ty, cũng là cánh tay đắc lực của Chu Minh Lãng.

Mộc Miên đứng hình vài giây “ ơ thế là mình được nhận rồi à! ’’ phỏng vấn sao mà dễ quá đi mất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện