Mấy hôm nay bài báo viết về Chu Minh Lãng và Mộc Miên vẫn không có dấu hiệu hạ nhiệt, nó đã trở thành chủ đề bán tán giữa hai bên công ty vào những giờ giải lao nghỉ ngơi.
Còn về hai người bị phóng viên chụp được thì lại không có bất cứ hành động nào.
Lúc ban đầu khi Mộc Miên đọc được cũng có một chút bất ngờ, thư ký Hàn còn tưởng cô sẽ ra lệnh cho anh gỡ bài xuống. Nhưng trái lại cô có vẻ không quan tâm đến mấy, đọc xong rồi cũng để qua một bên một lòng hướng đến
công việc.
Còn Chu Minh Lãng thì ngược lại, anh cũng thử đợi xem phản ứng của Mộc Miên. Nhưng đợi mãi cô cũng chả đề cập tới.
Sau bài báo đó thì hai người hàng ngày vẫn gặp mặt do Chu Minh Lãng dạo này đã trở thành tài xế của Mộc Miên. Đến giờ tan làm thì anh sẽ xuất hiện ở dưới công ty cô, ban đầu khi mấy nhân viên của Mộc thị nhìn thấy liền chấn động một phen, không ngờ bài báo nói đều là sự thật.
“ Anh sao vậy? ” cô vừa mới bước lên xe đã thấy được gương mặt bí xị của
anh.
" Nếu anh không muốn đến thì thôi vậy, không sao ” Mộc Miên nghĩ chắc là anh không muốn cùng cô về nhà gặp ba cô.
Dù sao thì chuyện bài báo đó cũng đã hot đến cỡ mà một người đang có chuyển nghĩ dưỡng như ba cô cũng biết đến. Vì thế ba đã quyết định bay về trong đêm chỉ để gặp hai người và ăn một bữa cơm.
‘Không phải như vậy”
Cô là đang nghĩ cái gì đấy, chuyện này thì anh vui còn không kịp nữa là.
“ Sao em không nhắc về bài báo đó gì hết vậy? ”
“ Nếu em không thích thì anh sẽ cho người gỡ nó xuống ” cái anh không hiểu đó chính là thái độ của cô.
“ Tại sao phải nhắc đến, dù sao đó cũng là sự thật mà ” Mộc Miên cô suy nghĩ rất đơn giản.
Dù sao báo chí viết đều đúng thì mắc gì phải phản ứng thái quá lên.
“ Vậy sao, vậy thì tốt rồi ” Chu Minh Lãng thở phào nhẹ nhõm.
Dẫu sao cô cũng không ghét bỏ, còn có cô nói đó “ cũng là sự thật mà ” thì chứng tỏ cô cũng đang từ từ chấp nhận lại anh rồi.
“ Hai đứa về rồi à"
“ Nào vô rửa tay đi rồi ăn cơm, hôm nay dì Triệu nấu toàn món ngon không đấy ” ba Mộc thấy hai người về sớm thì liền vui vẻ hẳn.
“ Đây ăn nhiều thịt vào ” ông gắp vào chén của anh rất nhiều đồ ăn.
Sau đó cũng không quên gắp cho con gái rượu của mình, biết cô thích ăn gà nên hôm nay đặc biệt nấu gà nhiều một chút.
Thấy hai đứa ngồi ăn cơm vui vẻ, ba Mộc cũng thấy tâm trạng tốt hơn rất nhiều. Giá mà lúc nào cũng được như vậy.
“ Phải chi ngày nào cũng được như vầy thì hay biết mấy”
Ngày nào con cũng ăn cơm với ba mà, chỉ là lâu lâu bận việc thì không thôi”
Mộc Miên biết ba đang gài bẫy mình.
“ Không sao, sau này ngày nào con cũng sẽ đến ăn cơm ạ” còn Chu Minh Lãng cũng thừa biết nhưng vẫn cố tình thuận nước đẩy thuyền.
Mộc Miên cũng chịu thua hai người này, một người tung một người hứng. Không lẽ giờ cô bỏ bát cơm xuống vỗ tay tuyên dương họ chứ.
Chuyện bài báo đó, con định thế nào? Sau khi ăn cơm xong thì ba Mộc và Chu Minh Lãng ngồi uống trà cùng nhau chơi cờ, còn Mộc Miên thì lên phòng thay đồ.
“ Báo chí nói đều đúng ạ” anh thừa biết ba Mộc kêu hai người về ăn cơm là về việc bài báo đó.
“ Chú đã nhìn ra từ lâu tình cảm của Mộc Miên dành cho con rồi. Chỉ là duyên phận thì vẫn phải tùy duyên.”
Huống hồ thằng nhóc như con khi không lại chạy qua nhà chú ăn cơm còn tự tay nấu nướng là chú đã nghi rồi. Thử hỏi từ lúc con đi du học về rồi thành lập công ty thì qua thăm chú được mấy lần chứ. Mà mấy lần đó cũng đều không có Mộc Miên ở nhà.”
‘Không ngờ, lại lộ liễu như vậy ”
Câu này vừa nói ra, bàn cờ cũng đã tìm ra được người thắng cuộc.
‘Hừ, sớm như vậy đã biết nịnh ” ba Mộc là người thắng ván này.
Nhưng ông biết là thắng tiểu tử này nhường ông, chứ đó giờ có khi nào ông chơi thắng đâu.
“ Là chú chơi giỏi thôi ạ” Chu Minh Lãng cười cười.
“ Về cẩn thận ”
Chơi cờ xong ba Mộc đã lên phòng nghỉ ngơi nên nhiệm vụ tiễn anh về thuộc về Mộc Miên.
“ Không có lòng thành ” Chu Minh Lãng thấy đời này chính mình đã gục ngã dưới tay cô nhóc này rồi.
“ Chứ anh muốn sao? ” Mộc Miên phụng phịu, làm thế nào cũng không vừa ý của anh.
“ Hôn anh một cái ” anh chỉ vào môi mình, đúng là đồ gian xảo mà.
“ Hứ ai hôn anh chứ, em còn chưa phải người...”
Mấy chứ tiếp theo liền bị trôi ngược lại vào bụng của Mộc Miên. Việc bị Chu Minh Lãng tập kích là chuyện cô không thể biết trước được.
“ Vậy thì anh hôn em ” một cái hôn thỏa mãn Chu Minh Lãng liền tha cho Mộc Miên.
“ Đồ biến thái ” Mộc Miên mắng nhỏ trong miệng.
Chu Minh Lãng nghe được liền ôm cô gọn vào lòng mình, cúi đầu nói nhỏ vào tại cô.
Anh còn có thể biến thái hơn, em có muốn thử hay không sẽ biết ” còn mang theo nụ cười mê hoặc người khác.
“ A...Ai ai thèm chứ ” Mộc Miên bị anh làm cho đỏ mặt liền đẩy anh ra xoay mặt qua hướng khác.
Chu Minh Lãng nhìn điệu bộ của cô thẹn thùng liền không khỏi cười thầm trong lòng, cô nhóc của anh đúng là dễ ngại mà.
Còn về hai người bị phóng viên chụp được thì lại không có bất cứ hành động nào.
Lúc ban đầu khi Mộc Miên đọc được cũng có một chút bất ngờ, thư ký Hàn còn tưởng cô sẽ ra lệnh cho anh gỡ bài xuống. Nhưng trái lại cô có vẻ không quan tâm đến mấy, đọc xong rồi cũng để qua một bên một lòng hướng đến
công việc.
Còn Chu Minh Lãng thì ngược lại, anh cũng thử đợi xem phản ứng của Mộc Miên. Nhưng đợi mãi cô cũng chả đề cập tới.
Sau bài báo đó thì hai người hàng ngày vẫn gặp mặt do Chu Minh Lãng dạo này đã trở thành tài xế của Mộc Miên. Đến giờ tan làm thì anh sẽ xuất hiện ở dưới công ty cô, ban đầu khi mấy nhân viên của Mộc thị nhìn thấy liền chấn động một phen, không ngờ bài báo nói đều là sự thật.
“ Anh sao vậy? ” cô vừa mới bước lên xe đã thấy được gương mặt bí xị của
anh.
" Nếu anh không muốn đến thì thôi vậy, không sao ” Mộc Miên nghĩ chắc là anh không muốn cùng cô về nhà gặp ba cô.
Dù sao thì chuyện bài báo đó cũng đã hot đến cỡ mà một người đang có chuyển nghĩ dưỡng như ba cô cũng biết đến. Vì thế ba đã quyết định bay về trong đêm chỉ để gặp hai người và ăn một bữa cơm.
‘Không phải như vậy”
Cô là đang nghĩ cái gì đấy, chuyện này thì anh vui còn không kịp nữa là.
“ Sao em không nhắc về bài báo đó gì hết vậy? ”
“ Nếu em không thích thì anh sẽ cho người gỡ nó xuống ” cái anh không hiểu đó chính là thái độ của cô.
“ Tại sao phải nhắc đến, dù sao đó cũng là sự thật mà ” Mộc Miên cô suy nghĩ rất đơn giản.
Dù sao báo chí viết đều đúng thì mắc gì phải phản ứng thái quá lên.
“ Vậy sao, vậy thì tốt rồi ” Chu Minh Lãng thở phào nhẹ nhõm.
Dẫu sao cô cũng không ghét bỏ, còn có cô nói đó “ cũng là sự thật mà ” thì chứng tỏ cô cũng đang từ từ chấp nhận lại anh rồi.
“ Hai đứa về rồi à"
“ Nào vô rửa tay đi rồi ăn cơm, hôm nay dì Triệu nấu toàn món ngon không đấy ” ba Mộc thấy hai người về sớm thì liền vui vẻ hẳn.
“ Đây ăn nhiều thịt vào ” ông gắp vào chén của anh rất nhiều đồ ăn.
Sau đó cũng không quên gắp cho con gái rượu của mình, biết cô thích ăn gà nên hôm nay đặc biệt nấu gà nhiều một chút.
Thấy hai đứa ngồi ăn cơm vui vẻ, ba Mộc cũng thấy tâm trạng tốt hơn rất nhiều. Giá mà lúc nào cũng được như vậy.
“ Phải chi ngày nào cũng được như vầy thì hay biết mấy”
Ngày nào con cũng ăn cơm với ba mà, chỉ là lâu lâu bận việc thì không thôi”
Mộc Miên biết ba đang gài bẫy mình.
“ Không sao, sau này ngày nào con cũng sẽ đến ăn cơm ạ” còn Chu Minh Lãng cũng thừa biết nhưng vẫn cố tình thuận nước đẩy thuyền.
Mộc Miên cũng chịu thua hai người này, một người tung một người hứng. Không lẽ giờ cô bỏ bát cơm xuống vỗ tay tuyên dương họ chứ.
Chuyện bài báo đó, con định thế nào? Sau khi ăn cơm xong thì ba Mộc và Chu Minh Lãng ngồi uống trà cùng nhau chơi cờ, còn Mộc Miên thì lên phòng thay đồ.
“ Báo chí nói đều đúng ạ” anh thừa biết ba Mộc kêu hai người về ăn cơm là về việc bài báo đó.
“ Chú đã nhìn ra từ lâu tình cảm của Mộc Miên dành cho con rồi. Chỉ là duyên phận thì vẫn phải tùy duyên.”
Huống hồ thằng nhóc như con khi không lại chạy qua nhà chú ăn cơm còn tự tay nấu nướng là chú đã nghi rồi. Thử hỏi từ lúc con đi du học về rồi thành lập công ty thì qua thăm chú được mấy lần chứ. Mà mấy lần đó cũng đều không có Mộc Miên ở nhà.”
‘Không ngờ, lại lộ liễu như vậy ”
Câu này vừa nói ra, bàn cờ cũng đã tìm ra được người thắng cuộc.
‘Hừ, sớm như vậy đã biết nịnh ” ba Mộc là người thắng ván này.
Nhưng ông biết là thắng tiểu tử này nhường ông, chứ đó giờ có khi nào ông chơi thắng đâu.
“ Là chú chơi giỏi thôi ạ” Chu Minh Lãng cười cười.
“ Về cẩn thận ”
Chơi cờ xong ba Mộc đã lên phòng nghỉ ngơi nên nhiệm vụ tiễn anh về thuộc về Mộc Miên.
“ Không có lòng thành ” Chu Minh Lãng thấy đời này chính mình đã gục ngã dưới tay cô nhóc này rồi.
“ Chứ anh muốn sao? ” Mộc Miên phụng phịu, làm thế nào cũng không vừa ý của anh.
“ Hôn anh một cái ” anh chỉ vào môi mình, đúng là đồ gian xảo mà.
“ Hứ ai hôn anh chứ, em còn chưa phải người...”
Mấy chứ tiếp theo liền bị trôi ngược lại vào bụng của Mộc Miên. Việc bị Chu Minh Lãng tập kích là chuyện cô không thể biết trước được.
“ Vậy thì anh hôn em ” một cái hôn thỏa mãn Chu Minh Lãng liền tha cho Mộc Miên.
“ Đồ biến thái ” Mộc Miên mắng nhỏ trong miệng.
Chu Minh Lãng nghe được liền ôm cô gọn vào lòng mình, cúi đầu nói nhỏ vào tại cô.
Anh còn có thể biến thái hơn, em có muốn thử hay không sẽ biết ” còn mang theo nụ cười mê hoặc người khác.
“ A...Ai ai thèm chứ ” Mộc Miên bị anh làm cho đỏ mặt liền đẩy anh ra xoay mặt qua hướng khác.
Chu Minh Lãng nhìn điệu bộ của cô thẹn thùng liền không khỏi cười thầm trong lòng, cô nhóc của anh đúng là dễ ngại mà.
Danh sách chương