Nhiều năm trước, Đổng Linh một mình mạo hiểm thành lập HuaTian với nguồn vốn ít ỏi. Thời gian đầu gặp không ít khó khăn dẫn đến công ty không trụ được chưa đến một năm, lúc này với sự nổi tiếng đầu tư từ lỗ hỏng của Giản Tuấn nên cô liền tìm đến với bảng kế hoạch mong nhận được sự giúp đỡ từ anh. Và sau bao ngày, ba Giản đã đồng ý và trở thành cổ đông lớn của công ty với sự điều hành của Đổng Linh.

“Trợ lý Doãn, cậu gọi cô ấy là gì?”

“Cô ấy là con gái duy nhất của Giản tổng, người thừa kế tương lai của tập đoàn. Chị không biết sao?”

Những tiếng nói bàn tán xôn xao ngày càng nhiều khiến Đổng Linh khó xử..

“Tôi đến đây với tư cách là người đại diện của Kim Yến Yến, chứ không phải phô trương thân thế. Luật sư cũng đã đến, chúng ta nên vào việc thôi.”

Các nghệ sĩ đều cùng ra ngoài phòng họp, chỉ còn lại Giản Tuyết Ngưng và Đổng Linh.

“Thần, anh biết thân phận của Tuyết Ngưng trước đó chưa?”

“Anh biết.”

Lộ Nghiên nhìn Vương Diệc Thần với khuôn mặt không biểu cảm, mặt khác bên trong phòng họp dường như vẫn còn căng thẳng..

“Giản tiểu thư, hợp đồng của Yến Yến cứ để chúng tôi bàn bạc lại..”

“Không cần đâu. Cậu ấy không thích hợp ở HuaTian..”

Nhận thấy tình hình không khả quan nên Vương Diệc Thần liên lạc ngay với Kim Yến Yến đang còn ngủ sâu ở nhà Giản Tuyết Ngưng vì say rượu đêm qua. Tiếng chuông điện thoại reo liên tục khiến Kim Yến Yến phải tỉnh giấc..

“Yến Yến, em đang ở đâu?”

“Có chuyện gì sao? Anh Diệc Thần?”

Nghe được giọng ngái ngủ từ Kim Yến Yến thì Vương Diệc Thần đã đoán được cả hai cùng uống rượu với nhau nên anh nhanh chóng vào chủ đề..

“Tuyết Ngưng đang ở công ty thay em hủy hợp đồng với chị Linh này.”

“Hả?”

Kim Yến Yến liền bật dậy xác nhận nội dung với Vương Diệc Thần một lần nữa..

“Em sẽ tới công ty ngay, anh ngăn cậu ấy lại giúp em nha.!”

Vì có thông báo cuộc họp nên lịch trình hôm nay của Vương Diệc Thần dường như đã dời sang ngày khác, trợ lý riêng của Đổng Linh tiến tới nói vài câu với anh..

“Thần, chị Linh nhờ tôi nhắn với anh hãy nghĩ cách. Chị ấy không thể để ngài Giản – cổ đông lớn của công ty biết chuyện này được.”

“Tôi biết rồi.!”

Giản Tuyết Ngưng vẫn lạnh lùng ngồi đợi cùng trợ lý Doãn và luật sư nên Vương Diệc Thần nhắn tin để cô ra ngoài..

“Thần, sao thế?”

“Chuyện này em muốn làm tới cùng à? Có cần hỏi lại ý kiến của Yến Yến lần nữa không?”

Giản Tuyết Ngưng chợt thay đổi biểu cảm với vẻ mặt thất vọng..

“Anh cũng cho rằng là em sai?”

“Không, ý anh không phải vậy. Chỉ là..”

“Tiểu Ngưng.”

Tiếng gọi vang từ Kim Yến Yến khiến cả hai chuyển hướng..

“Yến Yến?”

“Tiểu Ngưng, mình biết là cậu nghĩ cho mình nhưng mà mình không muốn sẽ mắc nợ cậu thêm đâu. Chuyện hủy hợp đồng để mình giải quyết nhé.!”

Sau một hồi thuyết phục, Kim Yến Yến và Giản Tuyết Ngưng trở lại phòng họp gặp Đổng Linh.

“Chị Linh, việc hủy hợp đồng em vẫn giữ quyết định nên chị cứ báo số tiền hủy đi. Em sẽ cố gắng thanh toán.”

“Yến Yến, nếu em lo lắng về việc tài nguyên thì chị sẽ cân nhắc.. à không, chị sẽ sắp xếp lại cho em nên em hãy suy nghĩ lại nhé. //”

Giản Tuyết Ngưng trầm lặng nhìn sang biểu cảm của Kim Yến Yến mà đoán được câu trả lời nên lên tiếng thay..

“Nếu như không hủy hợp đồng, thì chị có sẵn sàng công bằng với toàn bộ nghệ sĩ ở đây không?”

“Ý của tiểu thư là?”

Kim Yến Yến ngơ ngác nhìn Giản Tuyết Ngưng, bên ngoài cũng đang có Vương Diệc Thần và Lộ Nghiên chờ nắm bắt được tình hình..

“Các nghệ sĩ ở công ty giải trí khi ký hợp đồng đều mong muốn sẽ có chỗ đứng, điển hình là hiện tại chị đang tập trung quá nhiều vào Thần và Lộ Nghiên nhằm tạo tên tuổi nhưng mà các chỉ số truyền thông đối với những người còn lại không quá thấp, nên nếu chị đã muốn bàn lại thì đề nghị này của tôi chị có thể đáp ứng được chứ?”

Giản Tuấn – ba của Giản Tuyết Ngưng hiện đang là cổ đông lớn nhất của HuaTian nên nếu đắc tội thì sẽ ảnh hưởng đến vị trí của Đổng Linh..

“Được. Tôi đồng ý.//”

“Trước đó, đại diện của Dior – Simon tìm đến vốn là do tôi nhờ vả nên mong chị nhanh chóng phản hồi và hỗ trợ cho Yến Yến.”

Đổng Linh đồng ý điều kiện và rời phòng họp để xử lý, chỉ còn Kim Yến Yến đang ngơ ngác..

“Minh biết là cậu không nỡ, cũng không để mình trả phí hủy hợp đồng nên mình mới đưa ra lời đề nghị này. Cậu hãy ở lại và hoàn thành ước mơ của bản thân, nếu có chuyện thì đừng quên mình là được.”

Kim Yến Yến cảm thấy biết ơn và choàng tới ôm cô bạn thân, sau đó theo quản lý rời đi theo lịch trình.

“Tiểu thư, vậy có cần báo lại với Giản tổng không?”

“Tôi đã nhắn cho ba rồi, hai người cứ về trước đi. Cảm ơn nhé.!”

Những nghệ sĩ khác đều di chuyển theo lịch trình cá nhân, chỉ còn lại Vương Diệc Thần chờ bên ngoài..

“Là anh gọi Yến Yến đến phải không?”

“Anh xin lỗi.”

Vương Diệc Thần không muốn Giản Tuyết Ngưng buồn lòng nên ngỏ lời..

“Đến nhà anh không? Dù gì hôm nay anh cũng trống lịch một ngày..”

Giản Tuyết Ngưng gật đầu đồng ý, và Vương Diệc Thần cũng báo cho quản lý Hùng để cả hai có không gian riêng đến sáng ngày mai. Nhà của anh thuộc khu vực có bảo mật an ninh cao nên độ an toàn sẽ có phần an tâm, vừa bước vào nhà đã mang lại cho cô một cảm giác thoải mái..

“Em nhớ là anh chỉ ở khách sạn, không phải sao?”

“Anh mới mua đấy, nơi đây sẽ là nhà của hai chúng ta.”

Giản Tuyết Ngưng chợt khựng lại với đôi mắt cần được giải thích nhìn Vương Diệc Thần, anh mới lấy ra thêm một thẻ chìa khóa đưa cho cô..

“Công việc của anh khá bận nên về sau em có thể ra vào đây bất cứ lúc nào.”

“Đây chẳng phải là muốn em dọn nhà khi anh đi vắng sao?”

Cả hai cùng bật cười trước lời nói đùa của Giản Tuyết Ngưng, và cùng nhau qua đêm tại nhà của Vương Diệc Thần. Một bước tiến mới cho tình cảm, song song đó Lộ Nghiên vẫn còn suy nghĩ nhiều về chuyện tiểu thư Giản thị của Giản Tuyết Ngưng mà khép mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện