Gương mặt giống nhau như thế, lại tên là Minh

Triết.

Lẽ nào là anh ấy thật sao? Nhìn thấy Long Phi Phi đột ngột đứng dậy, dì Lan

cũng đi theo ngay.

Trần Minh Triết bước đến cửa phòng, anh đột

nhiên khựng lại lúc sắp sửa bước ra ngoài.

“Cô Phi Phi, với tư cách của người ngoài cuộc, tôi

khuyên cô đổi người quản lý đi!”

Sau khi nói dứt lời, anh đi thẳng ra ngoài mà

không buồn ngoảnh đầu lại.

Tất nhiên Bạch Diệp Chi cũng không thể tiếp tục

nán lại nơi này được nữa, cô vội vàng đuồi theo anh

ngay tức thì.

“Cái gì... Rốt cuộc tên nhóc đó là ai?"

“Di nói này Phi Phi, chúng ta không cần làm người

đại diện "Thanh Tuyền Mỹ Từu" chó má gì đó nữa, về

ngay thôi".

“Tức chết đi được, chưa từng gặp công ty nào

ngông cuồng như thế!"

Dì Lan vừa nói chuyện vừa lấy điện thoại ra định

đặt vé.

“DÌ Lan, thôi đi...Việc này không trách người ta

được, dù gì chúng ta cũng không báo trước cho

người ta biết trước khi đến Tân Thành, hơn nữa nói

thế nào nhỉ.."

Trước nay Long Phi Phi luôn luôn nghe lời mà bây

giờ lại nói thế, đì Lan lập tức tỏ vẻ không vui.

“Phi Phi, ý của cháu là dì Lan sai rồi, thế cháu

nghĩ thằng nhóc nói xằng nói bậy ban nãy có lý lắm

chứ gì?"

Long Phi Phi vừa nghe bà ta nói thế, cô ta khẽ

nhíu mày lại, đây là lần đầu tiên suy nghĩ này lại này

sinh trong lòng cô ta.

“Phi Phi, cháu nhìn dì như thế làm chỉ? Lẽ nào

cháu thật sự cho rằng cái thằng ăn nói vô tội vạ ấy

nói có lý à? Cháu..."

Lần này Long Phi Phi nhìn dì Lan đã bầu bạn với

mình trong ba năm may, mặc dù cô ta biết dì Lan rất

ngang ngược và quản lý mình nghiêm ngặt, hớn nữa

đã từ chối nhiều cơ hội của cô ta, thậm chí vô số

người đều bàn tán sau lưng Long Phi Phi, bảo rằng cô

ta bị bà ta khống chế.

Long Phi Phi biết hết những chuyện này, chỉ có

điều cô ta không nói ra, dù gì cô ta là một người biết

mang ơn.

“Di Lan, dì cũng phải sửa tính của mình đi, nói

chuyện bình thường không được hay sao? Thật ra

cũng chẳng có việc gì lớn hết, nếu như chúng ta đã

nhận làm người đại diện rồi thì phải đối đãi với người

ta tử tế”.

Di Lan lập tức tỏ vẻ kinh ngạc khi nghe Long Phi

Phi nói thế.

“Phi Phi... Cháu... Cháu là ngôi sao lớn đó, ngôi

sao lớn đều có địa vị, vốn dĩ dì không xem những

công ty còn con này ra gì, cháu có biết lần này tùy

tiện nhận làm người đại diện đã đảo lộn kể hoạch của

công ty hay không? Bỡời thế chúng ta bắt buộc phải

lên giá, chứ bằng không làm sao có thể bù đắp được

tổn thất lần này đây hả...”

*Dì Lan...”



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện