Nhưng, bây giờ không phải là lúc tìm hiểu xem anh có thể đến trong vòng 30 phút hay không, nên cô xoay người đi ra cửa phòng ngủ, vừa mở cửa thì đụng ngay tiểu Nguyệt hiện đang dọn dẹp phòng khách.
“Tiểu thư, chị bảo em sang mai 7h mời phu nhân đến phòng chị, tại sao vậy ạ?” tiểu Nguyệt kinh ngạc dừng tay đang dọn dẹp.
-Em không cần hỏi lí do, chỉ cần biết chị có việc cực kì quan trọng, dù sao sáng mai em mời mẹ chị đến thì sẽ biết tại sao.
Cô không thể nói với tiểu Nguyệt ngay bây giờ được, bởi lát nữa cô phải mê hoặc Canh Dần, nên cô muốn sáng mai tiểu Nguyệt dẫn mẹ cô đến bắt gian tại giường!
Hihihi! Cô không tin là như vậy rồi mà cô và anh vẫn không thể được ở bên nhau, còn người hâm mộ kia tốt nhất đứng qua một bên hóng mát đi, muốn trở thành vị hôn phu của cô__
Hừ, anh ta nằm mơ!
“Vâng, tiểu thư.” Tiểu Nguyệt dù còn nghi hoặc không thôi, nhưng cũng đành phải cung kính nghe lời.
“Đúng rồi, tiểu Nguyệt, lát nữa nếu em nghe thấy phòng ngủ của chị có tiếng gì, cũng không được đến gần, nhớ chưa?” Hắc Doãn Tâm chưa an tâm lắm, dặn dò.
Dù không biết lần đầu tiên sẽ đau như thế nào, dù thiết bị cách âm của phòng cô rất tốt, nhưng cẩn tắc vô áy náy, ai biết cô sẽ không đau quá mà hét toáng lên, cho nên vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn!
“Vâng, tiểu thư.” Tiểu Nguyệt càng nghe càng càng cảm thấy mụ hết cả đầu, nhưng lời của tiểu thư phải tuyệt đối răm rắp nghe theo, dù cô thật sự thấy tiểu thư hôm nay rất lạ.
“Được rồi, em tiếp tục dọn dẹp đi, việc chị dặn em nhất định không được quên đâu đấy, bây giờ chị đi tắm nước nóng rồi đi ngủ, em không cần phải đến hầu hạ chị, dọn dẹp xong thì đi nghỉ đi.” Hắc Doãn Tâm tiếp tục dặn dò.
Kế hoạch của cô không thể có chút sơ hở nào, nên bây giờ cô phải nhanh chóng đi chuẩn bị việc mê hoặc Canh Dần, ví dụ như trước hết tắm táp thật thơm tho, bởi vì đàn ông đều là động vật theo cảm tính, cô đương nhiên phải trang điểm thành một món ngon có đủ sắc, hương, vị, dâng đến trước mặt để anh thưởng thức__
Nghĩ tới cảnh đó, hai má đỏ lựng vì thẹn, cô vội vàng về phòng ngủ rồi khóa cửa lại, dù sao tiểu Nguyệt cũng có chìa khóa dự phòng, không lo sáng mai cô ấy không vào được phòng cô.
Cô vui vẻ chạy vào phòng tắm, sau khi xả đầy nước ấm vào trong bồn tắm mát xa, đổ loại sữa tắm hương mê điệt mà cô thích nhất, cô lõa thể bước vào bồn, đầu còn đang nghĩ xem lát nữa làm thế nào mê hoặc Canh Dần.
Một cái áo ngủ gợi cảm bằng ren mỏng là không thể thiếu, tiếp nữa là những động tác mê hoặc gợi cảm__
Nhưng những động tác đó cô chưa làm bao giờ, hơn nữa ngoại hình của cô thuộc loại ngọt ngào dễ thương, hoàn toàn không hợp với cái gọi là gợi cảm, lát nữa cô phải làm thế nào mới có thể thể hiện tư thế gợi cảm, quyến rũ của một cô gái thành thục đây? Chết tiệt, cô không thể tắm nước nóng nữa, phải nhân lúc Canh Dần chưa đến, nhanh tập luyện trước một chút mới được.
Vậy là cô đứng lên khỏi bồn tắm, nhưng chân ướt do vội vàng nên dẫm phải viên nam châm phủ sáp, vậy là ‘rầm’__
“Ai da!” Cô hét một tiếng, người đổ về sau ngã phịch trên sàn nhà tắm, đau đến phát khóc.
Cô còn chưa kịp bừng tỉnh sau sự cố ngoài ý muốn này thì bỗng “rầm”, cửa phòng tắm bị người ta mở ra từ bên ngoài.
Khi cô mắt mũi tèm nhem nhìn thấy khuôn mặt người vừa xông vào, cả người đột nhiên cứng ngắc.
“Em không sao chứ?” Canh Dần vội vã xông tới bên cạnh cô, sau khi kiểm tra thấy cô không bị thương, mới dần bình tĩnh lại.
Trời mới biết khi anh đang dùng chìa khóa mẹ cô đưa để mở cửa phòng ngủ, bỗng nghe tiếng va đập của vật nặng cùng với tiếng hét của cô, làm anh sợ hết cả hồn, tim như ngừng đập, chỉ sợ cô xảy ra chuyện gì, thì không phải là chuyện đùa!
“Anh anh anh anh…” Hắc Doãn Tâm vẫn chưa hết kinh ngạc vì sự xuất hiện của anh.
Anh thật sự có thể trong vòng chưa tới 30 phút đã tới được Tâm Uyển của cô, chuyện này thật sự là không tưởng!
“Em vẫn ổn chứ? Sao lại không cẩn thận__” Canh Dần cau mày, khi phát hiện người cô không một mảnh vải nằm trên sàn, anh đờ người.
-A__ đồ háo sắc!
Cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của anh đang dán lấy thân thể cô lúc này, Hắc Doãn Tâm xấu hổ kêu lên, hoàn toàn quên mất kế hoạch mê hoặc anh mà mình chuẩn bị từ trước.
Cô xấu hổ, vội vàng lấy tay muốn che các bộ phận quan trọng, nhưng che được phía trên thì mất phía dưới, che được dưới lại mất trên, cô xấu hổ chỉ muốn đào một cái lỗ chui xuống.
-Em là người phụ nữ của anh, anh có cảm giác với em là chuyện hết sức bình thường, hơn nữa em nằm trên sàn lâu như vậy cũng không đứng dậy, anh còn tưởng là em muốn anh thưởng thức đấy!
Nhìn bộ dạng chân tay luống cuống của cô, động tác buồn cười ấy làm anh không nhịn cười được, cô gái bé nhỏ của anh thật là đáng yêu.
Hắc Doãn Tâm nghe xong bỗng chột dạ, cô đúng là đồ ngốc, đột nhiên lại phản lại kế hoạch của mình, vừa này không phải cô đang chuẩn bị để mê hoặc anh sao, kết quả anh chỉ mới dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn thân thể cô, thì cô đã xấu hổ hoang mang đến thế này.
Ôi trời! cô lo lắng cái gì chứ?
Điều cô nên làm bây giờ là bày ra một tư thế thật gợi cảm, thật quyến rũ, khiến bản năng của anh bộc phát, ăn cô sạch sẽ, sau đó lại thể hiện bản lĩnh của mình, rút hết tinh lực của anh, như vậy anh mới có thể kiệt sức mà ở lại qua đêm, sáng mai mẹ cô mới có thể bắt gian tại giường, kết quả__
Không được, cô phải nhanh chóng sửa chữa sai lầm này mới được, nếu không vở kịch sáng mai sẽ không diễn ra như dự kiến!
-Sao em không nói chuyện? chết tiệt, không phải em bị thương ở đầu đấy chứ?
Thấy cô đột nhiên bần thần không nói chuyện, Canh Dần lo lắng đỡ cô dậy, khi anh đang chuẩn bị kiểm tra xem đầu cô có bị thương hay không, đột nhiên, cô vươn tay giữ lấy hai má anh, khiến anh không thể không cúi xuống, rồi cô bỗng nhiên hôn anh__
Anh ngẩn người, hoàn toàn không ngờ là cô sẽ hôn mình, cả người cứng ngắc khi đôi môi hai người chạm vào nhau, mãi đến khi anh phát hiện môi cô chỉ là dùng sức chà xát lấy môi anh, anh mới từ từ bừng tỉnh.
Bởi vì cô__ căn bản không biết hôn!-Em đang giúp anh lau miệng đấy chứ.
Anh khẽ thở dài, thật sự không biết nên làm gì trước phản ứng vừa nhiệt tình lại vừa vụng về này của cô, khi thân thể của anh bị sự hoảng hốt của cô kích thích mà sinh ra phản ứng, hành động của cô lúc này đây chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.
Lau miệng!
Hắc Doãn Tâm đờ người, “ Chẳng lẽ anh không nhận thấy là em đang hôn anh sao?”
Đáng ghét, thế mà lúc nãy cô còn cảm động bởi anh đến Tâm Uyển trong vòng chưa đầy 30 phút, và cả giọng nói chứa đầy sự quan tâm của anh nữa, kết quả__
Anh đang nói cái gì chứ?!
“Hôn môi không phải như thế này.” Môi anh sắp bị cô chà bong cả da, nếu để cô tiếp tục, chắc chắn môi anh sẽ chảy máu.
“Nếu không thì phải hôn thế nào?” Hắc Doãn Tâm thẹn quá hóa giận trừng mắt với anh, cô làm gì có kinh nghiệm hôn người khác, nhưng không có kinh nghiệm không có nghĩa là không biết về nó, hôn môi chẳng phải là môi tiếp xúc với môi sao, nếu không thì hôn như thế nào?
Huống hồ lại có người đàn ông nào như anh, khi con gái đã chủ động hôn mình lại còn nói những lời làm mất hứng như vậy?!
Anh đâu phải là đầu gỗ không hiểu chuyện chứ, nếu không phải cô thích anh, nhắm trúng anh, ỷ lại anh, thì cô cần gì phải mê hoặc anh, ý đồ đưa chuyện vào thế đã rồi chứ?
Đợi…đợi một chút, cô vừa nói cái gì? Nếu không thích anh__
Ôi trời đất ơi! Cô thích anh lúc nào chứ?
Không thể nào, bọn họ quen nhau chưa được một tuần, chưa nói đến việc mỗi lần nói chuyện đều kết thúc trong tình trạng chẳng vui vẻ gì cho cam.
Dù anh cũng có mặt cẩn thận, dịu dàng, ví như hôm đó cô bị mưa ướt, anh đã nấu trà gừng để cô uống cho ấm người. Rồi sau khi cô tỉnh lại, anh cũng sợ cô đói nên nấu cháo cho cô ăn, lại còn sushi Hanamaki và sandwich bữa trưa hôm nọ nữa, đến phần của các chị cô anh cũng chuẩn bị chu đáo, khiến cô không thể không cảm động vì sự tỉ mỉ chu đáo của anh__
Trời ơi, chẳng lẽ cô thật sự thích anh rồi?
-Hôn có rất nhiều cách, nhưng tuyệt đối không bao gồm cách chà xát mà em vừa làm, nhưng bây giờ không phải lúc chúng ta nghiên cứu vấn đề này, nếu em vẫn tiếp tục ngồi trên sàn nhà lạnh thế này, thì sẽ bị cảm mất.
Anh đưa tay định gỡ bàn tay cô xuống khỏi má mình, ai ngờ cô thà chết cũng không chịu buông, anh đành từ bỏ ý định.
Nhưng hành động của cô khiến cho thân thể trần truồng dính chặt lên người anh, anh bất đắc dĩ cau mày, hơi lạ trước hành động của cô.
Không phải cô không thích anh sao? Vừa nãy còn mắng anh là đồ háo sắc, vậy mà giờ lại chủ động hôn anh, thậm chí còn ôm chặt lấy anh không chịu buông, khiến anh không thể hiểu nổi.
-Không ốm đâu.
Đồ đáng ghét, khi cô đang cảm động bởi sự tỉ mỉ chu đáo của anh, thì anh lại đi chê cách hôn của cô có vấn đề, rút cuộc anh có phải là đàn ông hay không?
Sau khi cô chủ động hôn anh, theo lí mà nói, anh nên nhiệt tình đáp lại cô mới phải, đằng này anh không những không đáp trả, lại còn muốn giữ khoảng cách với cô, khiến cho lòng kiêu hãnh và sức hút của cô chịu đả kích nghiêm trọng.
Có phải cô chẳng hấp dẫn chút nào, nên anh mới không muốn cùng cô tiến hành bước tiếp theo?
Không, sao có thể có chuyện đó được?
Dù khuôn mặt cô nhìn còn khá non nớt, nhưng dáng người cô đã thành thục, nên chỉ cần là đàn ông bình thường, sau khi nhìn thấy thân thể đầy quyến rũ của cô, tuyệt đối không thể không có phản ứng.
“Ai bảo không ốm?” Canh Dần khẽ thở dài.
“Em bảo không ốm là không ốm.” Hắc Doãn Tâm khăng khăng nói.
“Được thôi, em nói không ốm thì không ốm, vậy em có thể đứng dậy mặc quần áo được rồi chứ, nếu không em sẽ ốm thật đấy!” Canh Dần ngẩn ra, rồi lắc đầu cười trừ, cô đúng là trẻ con, nhưng anh thích!
“Ốm thì ốm! vậy thì đã sao chứ?” Hắc Doãn Tâm càng nghe càng khó chịu, người đẹp ở trong lòng, vậy mà anh vẫn không động lòng, chuyện này đúng là một sự đả kích lớn với cô__
Tim đau đớn như bị ai châm, cô biết anh không thích cô, nhưng hai người dù gì cũng đã hứa hẹn với nhau rồi. Cô vốn tưởng anh cũng giống như cô, sẽ thử tiếp nhận và thích đối phương, nhưng đáng buồn là, cô đã thích anh, còn anh thì hình như…
“Bị ốm là phải đi khám bác sĩ đó, em biết không hả?” Anh ngẩn người, nghi hoặc nhìn chăm chú vào nỗi buồn và sự đau đớn hiện lên trong mắt cô, dường như cô phải chịu một nỗi đau rất lớn, mà anh chính là thủ phạm gây ra nó!_
Nhưng anh có làm gì sai đâu!
Huống hồ anh thương cô còn không hết, nói gì đến việc làm tổn thương cô, chỉ mỗi ánh mắt này của cô đã khiến anh không thể ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí còn rất để tâm.
Đến lúc này, anh không thể không thừa nhận, anh chẳng hiểu chút gì về suy nghĩ của cô.
“Đúng, nhưng tất cả đều là lỗi tại anh.” Hắc Doãn Tâm bi thương nhìn anh.
Mái tóc bạch kim như ánh trăng, phủ lên bộ âu phục hàng hiệu màu đen phẳng phiu lại càng thêm nổi bật, còn khuôn mặt cực kì tuấn tú của anh lại càng làm cô có cảm giác như đây là một giấc mơ không có thật__
Mà muốn có sự chân thực trong một giấc mơ thật sự là quá khó…
“Sao lại là lỗi tại anh?” Canh Dần khẽ cau mày, hoàn toàn không hiểu gì cả, nhưng, trong ấn tượng, anh vẫn chưa làm chuyện gì gây tổn thương cô, ngược lại, anh làm tất cả vì cô, đến nỗi tất cả bạn tốt của anh đều tấm tắc xuýt xoa, kết quả…
Chết tiệt thật, nếu không phải muốn đem lại cho cô một sự ngạc nhiên thì anh đã nói hết sự thật cho cô từ lâu rồi, nhưng bây giờ vẫn chỉ có thể giấu cô mà thôi
-Không tại anh thì tại ai? Người ta là người phụ nữ của anh, vậy mà anh chẳng để ý em chút nào cả, em biết anh không thích em, em biết anh ghét em, nhưng em thật sự nghiêm túc muốn trở thành người phụ nữ của anh, em muốn thích anh, muốn yêu anh, muốn bên anh cho đến hết quãng đời còn lại, nhưng anh lại chẳng ngó ngàng gì tới em__
Hắc Doãn Tâm đau khổ cúi gằm mặt, từ sau khi hạ quyết tâm trở thành người phụ nữ của anh, cô đã rất cố gắng rút ngắn khoảng cách giữa họ, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của anh, cộng thêm việc anh nhìn thấy cô cả người không một mảnh vải mà vẫn không hề có phản ứng gì, trái tim cô bị tổn thương.
Càng bị thương hơn là, cô phát hiện mình không những thích anh, mà cô thậm chí còn hi vọng anh cũng yêu cô__
“Nếu anh không ngó ngàng gì tới em thì việc gì phải nói chuyện điện thoại với em xong rồi vội vội vàng vàng chạy đến đây bảo vệ em?” Canh Dần mừng rỡ, không thể không cảm động trước những lời này của cô.
Trên thực tế, nói thật lòng, từ lúc nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của cô ở khách sạn, bong hình cô đã in sâu trong trái tim anh. Nhưng khi anh biết cô có hứng thú không phải với cong người anh mà là với món ăn anh nấu, tự tôn và kiêu ngạo của một người đàn ông trong anh bị đả kích nghiêm trọng, nhưng đả kích thì đả kích, anh vẫn không thể không bị cô hấp dẫn.
“Anh đến chỉ là vì muốn bảo vệ thứ thuộc về mình, bởi trên danh nghĩa em là người phụ nữ của anh, nếu lỡ may em bị người ta cưỡng bức thì anh sẽ chẳng còn mặt mũi nào nữa. Dù anh không thích em, nhưng anh phải thực hiện lời hứa của mình nên không thể không đến.” Hắc Doãn Tâm cực kì không muốn nói những lời này, bởi nó có nghĩa trong lòng anh cô không là gì cả, nhưng cô không cách nào tự lừa mình dối người.
“Em sai rồi.” Canh Dần bất đắc dĩ thở dài.
Cô gái của anh chẳng hiểu anh chút nào cả.
“Em sai?” Hắc Doãn Tâm ngẩn ra nhìn anh.
“Đúng thế, hơn nữa còn là sai lầm rất nghiêm trọng.” Canh Dần gật đầu
Cô phạm sai lầm nghiêm trọng gì chứ! Những gì cô nói hoàn toàn là sự thật, trái lại, chỉ là anh không thể chấp nhận việc bị người khác nói trúng huyệt mà thôi
-Em là đồ ngốc.
Sao anh có thể bị một cô gái ngốc ngếch thế này hấp dẫn chứ, xem ra anh cũng không thông minh như anh nghĩ.
-Em không phải là đồ ngốc.
Anh lại còn mắng cô là đồ ngốc?! Sauk hi cô bày tỏ với anh, anh…anh__lại mắng cô là đồ ngốc, đáng ghét!
“Nói em ngốc còn không chịu nhận, anh nói cho em biết, nếu anh không để ý đến em, thì còn lâu anh mới đến. Dù anh đã từng hứa với em, nhưng lúc đó cỉ có hai người chúng ta, anh không giữ lời thì em làm gì được anh?” Canh Dần cười khổ giải thích.
“Chuyện này…” Hắc Doãn Tâm đột nhiên không biết nói gì.
Đúng vậy, lúc đó chỉ có hai người bọn họ, không có ai làm chứng, nói cách khác, nếu anh thật sự không để ý đến cô, thì hôm nay dù cô có bị người ta cưỡng bức cũng chẳng liên quan gì tới anh, thậm chí anh có thể nhân chuyện đó mà bỏ cô. Nhưng anh không làm vậy, hơn nữa còn vội vội vàng vàng chạy đến, nói như vậy anh đối với cô…
Cô vội ngước mắt nhìn anh, sau khi thấy vẻ bất đắc dĩ trong mắt anh, cả người cô đứng như trời trồng như thể bị sét đánh, anh anh anh anh__
Đang nói với cô là anh cũng thích cô sao?
“Giờ thì em thấy sai lầm của mình chưa?” anh bất đắc dĩ khóa chặt ánh mắt của cô. Cô bé ngốc ngếch này, anh đã nói cực kì rõ rang, nếu cô còn không hiểu, anh sẽ bóp chết cô.
“Em…em vẫn chưa hiểu lắm.” Anh không phải rất ghét cô sao? Sự thay đổi này khiến cô tạm thời chưa thể tiếp nhận.
Nhưng quan trọng nhất là anh thích cô từ khi nào, cô thật sự rất tò mò.
Anh im lặng nhìn cô, rồi thở dài một hơi, “ Xem ra em thật sự rất ngốc. Nói đi, em không hiểu chỗ nào? Đêm nay anh giải thích hết một lượt cho em, dù sao anh cũng bị em lừa đến đây rồi, em cứ hỏi thoái mái đi.”
“Cái gì mà bị em lừa đến đây?! Người ta rất lo lắng, hơn nữa em cũng không tính là nói dối, bởi vì lát nữa người em phải lấy sẽ đến ở trong Tâm Uyển.
Anh không biết là anh ta có bố mẹ em ủng hộ, nếu em không tìm anh đến, đêm nay em khó thoát nạn, nên đương nhiên em phải tiên hạ thủ vi cường rồi.” Hắc Doãn Tâm chu miệng cãi, những gì cô nói đều là thật.
Canh Dần hiểu ra, bật cười thành tiếng, “Cái gì gọi là tiên hạ thủ vi cường?”
Anh thật sự thua cô rồi, cô gái bé nhỏ của anh lại có thể có suy nghĩ này, lẽ ra nó là suy nghĩ mà đàn ông mới nên có, kết quả__
“Em tính toán hết rồi, chỉ cần tối nay chúng ta có quan hệ, sáng sớm ngày mai, người hầu tiểu Nguyệt của em sẽ mời mẹ đến đây bắt gian tại giường. Như vậy, dù họ có hài lòng với người hâm mộ kia đến thế nào đi chăng nữa thì cũng vô dụng.” Hắc Doãn Tâm đắc ý nói ra toàn bộ kế hoạch của mình.
Canh Dần nghe xong chỉ biết lắc đầu, “Bắt gian tại giường?! thế mà em nghĩ ra được, nhưng anh nghe nói phụ nữ Hắc gia rất coi trọng danh tiết, em làm như vậy, truyền ra ngoài không phải sẽ làm Hắc gia mất mặt sao?”
“Hết cách rồi, ai bảo em thích anh, hơn nữa em chỉ muốn làm người phụ nữ của anh thôi.” Hắc Doãn Tâm bất đắc dĩ giải thích.
Nếu có thể vẹn cả đôi đường thì cô cần gì phải dùng đến hạ sách này, cô cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi!
Canh Dần kích động, “Em thực sự thích anh? Mà không phải món ăn của anh?”
Chết tiệt thật, anh vẫn để ý chuyện này, nhưng anh đã có thể từ từ chấp nhận sự thật đó, tục ngữ nói rất hay, muốn nắm được trái tim của một người đàn ông, thì trước hết phải nắm được cái dạ dày của anh ta, câu này vừa hay có thể dùng với cô, chỉ là giới tính phải đổi lại mà thôi.
“Em thích cả hai, nhưng em phải thú nhận là người ta thích món ăn của anh trước rồi mới dần dần thích anh.” Hắc Doãn Tâm ngượng ngùng giải thích.
“Chỉ cần em thích anh, vậy là đủ rồi. Giờ không còn sớm nữa, anh cũng phải về thôi, em cũng nhanh lên giường nghỉ ngơi đi.” Canh Dần dịu dàng bế cô ra khỏi nhà tắm, đến bên giường cô.
Anh cũng không phải Liễu Hạ Huệ, bế người con gái mình thích, hơn nữa cả người cô còn không một mảnh vải, anh lại không thể yêu cô, rõ ràng đây chính là thử thách ý chí của anh!
“Anh muốn về?” Hắc Doãn Tâm kinh ngạc kêu lên
Vừa rồi không phải cô đã nói toàn bộ kế hoạch cho anh sao? Kết quả anh lại nói xong rồi phủi đít bỏ đi, sao có thể chứ?!
“Mọi chuyện nói xong rồi, không về chẳng nhẽ ở lại đây sao?” anh vừa nói vừa nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường êm ái của cô, thật ra anh chuẩn bị sang phòng khách kế bên, nhưng chuyện này cô không cần biết.
“Đương nhiên anh phải ở lại rồi,nếu không sáng mai mẹ làm sao có thể bắt gian tại giường?” anh đúng là rất ngốc mà! Uổng công cô vừa nói toàn bộ kế hoạch cho anh, đúng là lãng phí nước bọt.
“Kế hoạch của em nên bỏ đi, em còn quá trẻ, anh không định có được em sớm như vậy, muốn quan hệ cũng phải đợi em tốt nghiệp học viện Tân Nương đã.
Về phần người hâm mộ mà em lo lắng, em yên tâm, anh sẽ xử lí.” Anh đương nhiên sẽ xử lí, bởi người đàn ông hâm mộ cô kia chính là anh, nên cô lo lắng căn bản là thừa.
“Anh sẽ xử lí ra sao? Bố mẹ em rất phản cảm với các anh, hơn nữa lát nữa người kia sẽ đến ở trong Tâm Uyển!” Hắc Doãn Tâm hoàn toàn không tin vào tai mình, anh __muốn đợi đến khi cô tốt nghiệp học viện Tân Nương mới yêu cô!
Ôi trời ơi! Không lầm chứ?
Đặc biệt là câu “không định có được em sớm như vậy” của anh, nói cách khác, cô không có chút hấp dẫn nào với anh!
Ầm một tiếng, đầu cô bỗng như bị đạn nguyên tử bắn nát, người đàn ông cô thích không bị hấp dẫn bởi thân thể cô một chút nào, cô còn mặt mũi sống tiếp sao?
“Anh nghe rất rõ ràng rồi, nên mới bảo em cứ yên tâm, không phải lo lắng gì.” Vì muốn cho cô một sự ngạc nhiên nên anh mới giấu không cho cô biết, nhưng anh không ngờ cô lại kích động như vậy.
“Sao em có thể không lo lắng chứ?! Em là người phụ nữ của anh, nhưng anh nhìn em không một mảnh vải mà vẫn không có cảm giác gì! Anh nói anh để ý em, nhưng em thấy anh không hứng thú với em dù chỉ là một chút, anh thực sự để ý em sao? Anh thật sự thích em sao? Nếu để ý em, thích em, thì sao anh lại phải đợi đến sau này mới chịu yêu em? Thực ra anh vốn không thích em đúng không? Bởi em mới chỉ là cô nữ sinh 18 tuổi, trong mắt anh em không có một chút hấp dẫn nào đúng không? Nên anh phải tốn thời gian điều chỉnh tâm tư để chấp nhận em__ Hắc Doãn Tâm nghe xong như bị kích thích hét lên.
Cô là người phụ nữ của anh, nhưng anh lại không muốn ôm cô, bảo cô làm sao chịu nổi?
“Không phải.” Canh Dần cau mày ngắt lời cô, không hiểu nổi cơn giận của cô, rõ ràng anh nghĩ cô còn trẻ, nên mới kìm nén dục vọng, ai ngờ cô lại không hiểu, còn quay ra chỉ trích anh.
“Nếu không phải, vậy sao còn phải đợi em tốt nghiệp xong mới chịu yêu em? Không phải anh nói em là người phụ nữ của anh sao? Nếu đã vậy sao anh không yêu em ngay bây giờ đi? Anh biết không, em rất sợ, em không có cảm giác an toàn về mối quan hệ giữa anh và em, anh có biết không?” Hắc Doãn Tâm tuôn một tràng, cô muốn biết rốt cục mình có vị trí thế nào trong trái tim anh?
Anh nói anh thích cô, nhưng hành động của anh lại khiến cô hoàn toàn không có cảm giác__
Canh Dần ngạc nhiên nhìn vào đôi mắt đang hoang mang sợ hai của cô, đột nhiên hiểu ra, “Anh biết rồi, thì ra anh khiến em có cảm giác thiếu an toàn như vậy, đây là lỗi của anh, mong em chấp nhận lời xin lỗi của anh.”
“Em không phải muốn nghe anh xin lỗi, em chỉ muốn anh cho em cảm giác an toàn, làm cho em không cần pahri sợ nữa.” Hắc Doãn Tâm quay đầu lại.
Anh nghĩ nói câu xin lỗi thì có thể xóa đi nỗi bất an trong lòng cô sao? Đáp án là:không thể.
“Được, anh phải làm thế nào mới khiến em có cảm giác an toàn?” Canh Dân đau đầu nhìn cô
Không phải cô muốn anh yêu cô thì mới có cảm giác an toàn chứ?
“Rất đơn giản, em muốn anh ôm em, yêu em, để em chân chính trở thành người phụ nữ của anh.” Mắt Hắc Doãn Tâm chợt lóe sáng, chỉ cần hai người phát sinh quan hệ, sáng mai mẹ nhất định có thể bắt gian tại giường. Bởi nếu không như vậy giữa họ sẽ khó có kết quả, cô tính kế như vậy chính là hi vọng có thể được ở bên anh.
“Tiểu thư, chị bảo em sang mai 7h mời phu nhân đến phòng chị, tại sao vậy ạ?” tiểu Nguyệt kinh ngạc dừng tay đang dọn dẹp.
-Em không cần hỏi lí do, chỉ cần biết chị có việc cực kì quan trọng, dù sao sáng mai em mời mẹ chị đến thì sẽ biết tại sao.
Cô không thể nói với tiểu Nguyệt ngay bây giờ được, bởi lát nữa cô phải mê hoặc Canh Dần, nên cô muốn sáng mai tiểu Nguyệt dẫn mẹ cô đến bắt gian tại giường!
Hihihi! Cô không tin là như vậy rồi mà cô và anh vẫn không thể được ở bên nhau, còn người hâm mộ kia tốt nhất đứng qua một bên hóng mát đi, muốn trở thành vị hôn phu của cô__
Hừ, anh ta nằm mơ!
“Vâng, tiểu thư.” Tiểu Nguyệt dù còn nghi hoặc không thôi, nhưng cũng đành phải cung kính nghe lời.
“Đúng rồi, tiểu Nguyệt, lát nữa nếu em nghe thấy phòng ngủ của chị có tiếng gì, cũng không được đến gần, nhớ chưa?” Hắc Doãn Tâm chưa an tâm lắm, dặn dò.
Dù không biết lần đầu tiên sẽ đau như thế nào, dù thiết bị cách âm của phòng cô rất tốt, nhưng cẩn tắc vô áy náy, ai biết cô sẽ không đau quá mà hét toáng lên, cho nên vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn!
“Vâng, tiểu thư.” Tiểu Nguyệt càng nghe càng càng cảm thấy mụ hết cả đầu, nhưng lời của tiểu thư phải tuyệt đối răm rắp nghe theo, dù cô thật sự thấy tiểu thư hôm nay rất lạ.
“Được rồi, em tiếp tục dọn dẹp đi, việc chị dặn em nhất định không được quên đâu đấy, bây giờ chị đi tắm nước nóng rồi đi ngủ, em không cần phải đến hầu hạ chị, dọn dẹp xong thì đi nghỉ đi.” Hắc Doãn Tâm tiếp tục dặn dò.
Kế hoạch của cô không thể có chút sơ hở nào, nên bây giờ cô phải nhanh chóng đi chuẩn bị việc mê hoặc Canh Dần, ví dụ như trước hết tắm táp thật thơm tho, bởi vì đàn ông đều là động vật theo cảm tính, cô đương nhiên phải trang điểm thành một món ngon có đủ sắc, hương, vị, dâng đến trước mặt để anh thưởng thức__
Nghĩ tới cảnh đó, hai má đỏ lựng vì thẹn, cô vội vàng về phòng ngủ rồi khóa cửa lại, dù sao tiểu Nguyệt cũng có chìa khóa dự phòng, không lo sáng mai cô ấy không vào được phòng cô.
Cô vui vẻ chạy vào phòng tắm, sau khi xả đầy nước ấm vào trong bồn tắm mát xa, đổ loại sữa tắm hương mê điệt mà cô thích nhất, cô lõa thể bước vào bồn, đầu còn đang nghĩ xem lát nữa làm thế nào mê hoặc Canh Dần.
Một cái áo ngủ gợi cảm bằng ren mỏng là không thể thiếu, tiếp nữa là những động tác mê hoặc gợi cảm__
Nhưng những động tác đó cô chưa làm bao giờ, hơn nữa ngoại hình của cô thuộc loại ngọt ngào dễ thương, hoàn toàn không hợp với cái gọi là gợi cảm, lát nữa cô phải làm thế nào mới có thể thể hiện tư thế gợi cảm, quyến rũ của một cô gái thành thục đây? Chết tiệt, cô không thể tắm nước nóng nữa, phải nhân lúc Canh Dần chưa đến, nhanh tập luyện trước một chút mới được.
Vậy là cô đứng lên khỏi bồn tắm, nhưng chân ướt do vội vàng nên dẫm phải viên nam châm phủ sáp, vậy là ‘rầm’__
“Ai da!” Cô hét một tiếng, người đổ về sau ngã phịch trên sàn nhà tắm, đau đến phát khóc.
Cô còn chưa kịp bừng tỉnh sau sự cố ngoài ý muốn này thì bỗng “rầm”, cửa phòng tắm bị người ta mở ra từ bên ngoài.
Khi cô mắt mũi tèm nhem nhìn thấy khuôn mặt người vừa xông vào, cả người đột nhiên cứng ngắc.
“Em không sao chứ?” Canh Dần vội vã xông tới bên cạnh cô, sau khi kiểm tra thấy cô không bị thương, mới dần bình tĩnh lại.
Trời mới biết khi anh đang dùng chìa khóa mẹ cô đưa để mở cửa phòng ngủ, bỗng nghe tiếng va đập của vật nặng cùng với tiếng hét của cô, làm anh sợ hết cả hồn, tim như ngừng đập, chỉ sợ cô xảy ra chuyện gì, thì không phải là chuyện đùa!
“Anh anh anh anh…” Hắc Doãn Tâm vẫn chưa hết kinh ngạc vì sự xuất hiện của anh.
Anh thật sự có thể trong vòng chưa tới 30 phút đã tới được Tâm Uyển của cô, chuyện này thật sự là không tưởng!
“Em vẫn ổn chứ? Sao lại không cẩn thận__” Canh Dần cau mày, khi phát hiện người cô không một mảnh vải nằm trên sàn, anh đờ người.
-A__ đồ háo sắc!
Cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của anh đang dán lấy thân thể cô lúc này, Hắc Doãn Tâm xấu hổ kêu lên, hoàn toàn quên mất kế hoạch mê hoặc anh mà mình chuẩn bị từ trước.
Cô xấu hổ, vội vàng lấy tay muốn che các bộ phận quan trọng, nhưng che được phía trên thì mất phía dưới, che được dưới lại mất trên, cô xấu hổ chỉ muốn đào một cái lỗ chui xuống.
-Em là người phụ nữ của anh, anh có cảm giác với em là chuyện hết sức bình thường, hơn nữa em nằm trên sàn lâu như vậy cũng không đứng dậy, anh còn tưởng là em muốn anh thưởng thức đấy!
Nhìn bộ dạng chân tay luống cuống của cô, động tác buồn cười ấy làm anh không nhịn cười được, cô gái bé nhỏ của anh thật là đáng yêu.
Hắc Doãn Tâm nghe xong bỗng chột dạ, cô đúng là đồ ngốc, đột nhiên lại phản lại kế hoạch của mình, vừa này không phải cô đang chuẩn bị để mê hoặc anh sao, kết quả anh chỉ mới dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn thân thể cô, thì cô đã xấu hổ hoang mang đến thế này.
Ôi trời! cô lo lắng cái gì chứ?
Điều cô nên làm bây giờ là bày ra một tư thế thật gợi cảm, thật quyến rũ, khiến bản năng của anh bộc phát, ăn cô sạch sẽ, sau đó lại thể hiện bản lĩnh của mình, rút hết tinh lực của anh, như vậy anh mới có thể kiệt sức mà ở lại qua đêm, sáng mai mẹ cô mới có thể bắt gian tại giường, kết quả__
Không được, cô phải nhanh chóng sửa chữa sai lầm này mới được, nếu không vở kịch sáng mai sẽ không diễn ra như dự kiến!
-Sao em không nói chuyện? chết tiệt, không phải em bị thương ở đầu đấy chứ?
Thấy cô đột nhiên bần thần không nói chuyện, Canh Dần lo lắng đỡ cô dậy, khi anh đang chuẩn bị kiểm tra xem đầu cô có bị thương hay không, đột nhiên, cô vươn tay giữ lấy hai má anh, khiến anh không thể không cúi xuống, rồi cô bỗng nhiên hôn anh__
Anh ngẩn người, hoàn toàn không ngờ là cô sẽ hôn mình, cả người cứng ngắc khi đôi môi hai người chạm vào nhau, mãi đến khi anh phát hiện môi cô chỉ là dùng sức chà xát lấy môi anh, anh mới từ từ bừng tỉnh.
Bởi vì cô__ căn bản không biết hôn!-Em đang giúp anh lau miệng đấy chứ.
Anh khẽ thở dài, thật sự không biết nên làm gì trước phản ứng vừa nhiệt tình lại vừa vụng về này của cô, khi thân thể của anh bị sự hoảng hốt của cô kích thích mà sinh ra phản ứng, hành động của cô lúc này đây chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.
Lau miệng!
Hắc Doãn Tâm đờ người, “ Chẳng lẽ anh không nhận thấy là em đang hôn anh sao?”
Đáng ghét, thế mà lúc nãy cô còn cảm động bởi anh đến Tâm Uyển trong vòng chưa đầy 30 phút, và cả giọng nói chứa đầy sự quan tâm của anh nữa, kết quả__
Anh đang nói cái gì chứ?!
“Hôn môi không phải như thế này.” Môi anh sắp bị cô chà bong cả da, nếu để cô tiếp tục, chắc chắn môi anh sẽ chảy máu.
“Nếu không thì phải hôn thế nào?” Hắc Doãn Tâm thẹn quá hóa giận trừng mắt với anh, cô làm gì có kinh nghiệm hôn người khác, nhưng không có kinh nghiệm không có nghĩa là không biết về nó, hôn môi chẳng phải là môi tiếp xúc với môi sao, nếu không thì hôn như thế nào?
Huống hồ lại có người đàn ông nào như anh, khi con gái đã chủ động hôn mình lại còn nói những lời làm mất hứng như vậy?!
Anh đâu phải là đầu gỗ không hiểu chuyện chứ, nếu không phải cô thích anh, nhắm trúng anh, ỷ lại anh, thì cô cần gì phải mê hoặc anh, ý đồ đưa chuyện vào thế đã rồi chứ?
Đợi…đợi một chút, cô vừa nói cái gì? Nếu không thích anh__
Ôi trời đất ơi! Cô thích anh lúc nào chứ?
Không thể nào, bọn họ quen nhau chưa được một tuần, chưa nói đến việc mỗi lần nói chuyện đều kết thúc trong tình trạng chẳng vui vẻ gì cho cam.
Dù anh cũng có mặt cẩn thận, dịu dàng, ví như hôm đó cô bị mưa ướt, anh đã nấu trà gừng để cô uống cho ấm người. Rồi sau khi cô tỉnh lại, anh cũng sợ cô đói nên nấu cháo cho cô ăn, lại còn sushi Hanamaki và sandwich bữa trưa hôm nọ nữa, đến phần của các chị cô anh cũng chuẩn bị chu đáo, khiến cô không thể không cảm động vì sự tỉ mỉ chu đáo của anh__
Trời ơi, chẳng lẽ cô thật sự thích anh rồi?
-Hôn có rất nhiều cách, nhưng tuyệt đối không bao gồm cách chà xát mà em vừa làm, nhưng bây giờ không phải lúc chúng ta nghiên cứu vấn đề này, nếu em vẫn tiếp tục ngồi trên sàn nhà lạnh thế này, thì sẽ bị cảm mất.
Anh đưa tay định gỡ bàn tay cô xuống khỏi má mình, ai ngờ cô thà chết cũng không chịu buông, anh đành từ bỏ ý định.
Nhưng hành động của cô khiến cho thân thể trần truồng dính chặt lên người anh, anh bất đắc dĩ cau mày, hơi lạ trước hành động của cô.
Không phải cô không thích anh sao? Vừa nãy còn mắng anh là đồ háo sắc, vậy mà giờ lại chủ động hôn anh, thậm chí còn ôm chặt lấy anh không chịu buông, khiến anh không thể hiểu nổi.
-Không ốm đâu.
Đồ đáng ghét, khi cô đang cảm động bởi sự tỉ mỉ chu đáo của anh, thì anh lại đi chê cách hôn của cô có vấn đề, rút cuộc anh có phải là đàn ông hay không?
Sau khi cô chủ động hôn anh, theo lí mà nói, anh nên nhiệt tình đáp lại cô mới phải, đằng này anh không những không đáp trả, lại còn muốn giữ khoảng cách với cô, khiến cho lòng kiêu hãnh và sức hút của cô chịu đả kích nghiêm trọng.
Có phải cô chẳng hấp dẫn chút nào, nên anh mới không muốn cùng cô tiến hành bước tiếp theo?
Không, sao có thể có chuyện đó được?
Dù khuôn mặt cô nhìn còn khá non nớt, nhưng dáng người cô đã thành thục, nên chỉ cần là đàn ông bình thường, sau khi nhìn thấy thân thể đầy quyến rũ của cô, tuyệt đối không thể không có phản ứng.
“Ai bảo không ốm?” Canh Dần khẽ thở dài.
“Em bảo không ốm là không ốm.” Hắc Doãn Tâm khăng khăng nói.
“Được thôi, em nói không ốm thì không ốm, vậy em có thể đứng dậy mặc quần áo được rồi chứ, nếu không em sẽ ốm thật đấy!” Canh Dần ngẩn ra, rồi lắc đầu cười trừ, cô đúng là trẻ con, nhưng anh thích!
“Ốm thì ốm! vậy thì đã sao chứ?” Hắc Doãn Tâm càng nghe càng khó chịu, người đẹp ở trong lòng, vậy mà anh vẫn không động lòng, chuyện này đúng là một sự đả kích lớn với cô__
Tim đau đớn như bị ai châm, cô biết anh không thích cô, nhưng hai người dù gì cũng đã hứa hẹn với nhau rồi. Cô vốn tưởng anh cũng giống như cô, sẽ thử tiếp nhận và thích đối phương, nhưng đáng buồn là, cô đã thích anh, còn anh thì hình như…
“Bị ốm là phải đi khám bác sĩ đó, em biết không hả?” Anh ngẩn người, nghi hoặc nhìn chăm chú vào nỗi buồn và sự đau đớn hiện lên trong mắt cô, dường như cô phải chịu một nỗi đau rất lớn, mà anh chính là thủ phạm gây ra nó!_
Nhưng anh có làm gì sai đâu!
Huống hồ anh thương cô còn không hết, nói gì đến việc làm tổn thương cô, chỉ mỗi ánh mắt này của cô đã khiến anh không thể ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí còn rất để tâm.
Đến lúc này, anh không thể không thừa nhận, anh chẳng hiểu chút gì về suy nghĩ của cô.
“Đúng, nhưng tất cả đều là lỗi tại anh.” Hắc Doãn Tâm bi thương nhìn anh.
Mái tóc bạch kim như ánh trăng, phủ lên bộ âu phục hàng hiệu màu đen phẳng phiu lại càng thêm nổi bật, còn khuôn mặt cực kì tuấn tú của anh lại càng làm cô có cảm giác như đây là một giấc mơ không có thật__
Mà muốn có sự chân thực trong một giấc mơ thật sự là quá khó…
“Sao lại là lỗi tại anh?” Canh Dần khẽ cau mày, hoàn toàn không hiểu gì cả, nhưng, trong ấn tượng, anh vẫn chưa làm chuyện gì gây tổn thương cô, ngược lại, anh làm tất cả vì cô, đến nỗi tất cả bạn tốt của anh đều tấm tắc xuýt xoa, kết quả…
Chết tiệt thật, nếu không phải muốn đem lại cho cô một sự ngạc nhiên thì anh đã nói hết sự thật cho cô từ lâu rồi, nhưng bây giờ vẫn chỉ có thể giấu cô mà thôi
-Không tại anh thì tại ai? Người ta là người phụ nữ của anh, vậy mà anh chẳng để ý em chút nào cả, em biết anh không thích em, em biết anh ghét em, nhưng em thật sự nghiêm túc muốn trở thành người phụ nữ của anh, em muốn thích anh, muốn yêu anh, muốn bên anh cho đến hết quãng đời còn lại, nhưng anh lại chẳng ngó ngàng gì tới em__
Hắc Doãn Tâm đau khổ cúi gằm mặt, từ sau khi hạ quyết tâm trở thành người phụ nữ của anh, cô đã rất cố gắng rút ngắn khoảng cách giữa họ, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của anh, cộng thêm việc anh nhìn thấy cô cả người không một mảnh vải mà vẫn không hề có phản ứng gì, trái tim cô bị tổn thương.
Càng bị thương hơn là, cô phát hiện mình không những thích anh, mà cô thậm chí còn hi vọng anh cũng yêu cô__
“Nếu anh không ngó ngàng gì tới em thì việc gì phải nói chuyện điện thoại với em xong rồi vội vội vàng vàng chạy đến đây bảo vệ em?” Canh Dần mừng rỡ, không thể không cảm động trước những lời này của cô.
Trên thực tế, nói thật lòng, từ lúc nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của cô ở khách sạn, bong hình cô đã in sâu trong trái tim anh. Nhưng khi anh biết cô có hứng thú không phải với cong người anh mà là với món ăn anh nấu, tự tôn và kiêu ngạo của một người đàn ông trong anh bị đả kích nghiêm trọng, nhưng đả kích thì đả kích, anh vẫn không thể không bị cô hấp dẫn.
“Anh đến chỉ là vì muốn bảo vệ thứ thuộc về mình, bởi trên danh nghĩa em là người phụ nữ của anh, nếu lỡ may em bị người ta cưỡng bức thì anh sẽ chẳng còn mặt mũi nào nữa. Dù anh không thích em, nhưng anh phải thực hiện lời hứa của mình nên không thể không đến.” Hắc Doãn Tâm cực kì không muốn nói những lời này, bởi nó có nghĩa trong lòng anh cô không là gì cả, nhưng cô không cách nào tự lừa mình dối người.
“Em sai rồi.” Canh Dần bất đắc dĩ thở dài.
Cô gái của anh chẳng hiểu anh chút nào cả.
“Em sai?” Hắc Doãn Tâm ngẩn ra nhìn anh.
“Đúng thế, hơn nữa còn là sai lầm rất nghiêm trọng.” Canh Dần gật đầu
Cô phạm sai lầm nghiêm trọng gì chứ! Những gì cô nói hoàn toàn là sự thật, trái lại, chỉ là anh không thể chấp nhận việc bị người khác nói trúng huyệt mà thôi
-Em là đồ ngốc.
Sao anh có thể bị một cô gái ngốc ngếch thế này hấp dẫn chứ, xem ra anh cũng không thông minh như anh nghĩ.
-Em không phải là đồ ngốc.
Anh lại còn mắng cô là đồ ngốc?! Sauk hi cô bày tỏ với anh, anh…anh__lại mắng cô là đồ ngốc, đáng ghét!
“Nói em ngốc còn không chịu nhận, anh nói cho em biết, nếu anh không để ý đến em, thì còn lâu anh mới đến. Dù anh đã từng hứa với em, nhưng lúc đó cỉ có hai người chúng ta, anh không giữ lời thì em làm gì được anh?” Canh Dần cười khổ giải thích.
“Chuyện này…” Hắc Doãn Tâm đột nhiên không biết nói gì.
Đúng vậy, lúc đó chỉ có hai người bọn họ, không có ai làm chứng, nói cách khác, nếu anh thật sự không để ý đến cô, thì hôm nay dù cô có bị người ta cưỡng bức cũng chẳng liên quan gì tới anh, thậm chí anh có thể nhân chuyện đó mà bỏ cô. Nhưng anh không làm vậy, hơn nữa còn vội vội vàng vàng chạy đến, nói như vậy anh đối với cô…
Cô vội ngước mắt nhìn anh, sau khi thấy vẻ bất đắc dĩ trong mắt anh, cả người cô đứng như trời trồng như thể bị sét đánh, anh anh anh anh__
Đang nói với cô là anh cũng thích cô sao?
“Giờ thì em thấy sai lầm của mình chưa?” anh bất đắc dĩ khóa chặt ánh mắt của cô. Cô bé ngốc ngếch này, anh đã nói cực kì rõ rang, nếu cô còn không hiểu, anh sẽ bóp chết cô.
“Em…em vẫn chưa hiểu lắm.” Anh không phải rất ghét cô sao? Sự thay đổi này khiến cô tạm thời chưa thể tiếp nhận.
Nhưng quan trọng nhất là anh thích cô từ khi nào, cô thật sự rất tò mò.
Anh im lặng nhìn cô, rồi thở dài một hơi, “ Xem ra em thật sự rất ngốc. Nói đi, em không hiểu chỗ nào? Đêm nay anh giải thích hết một lượt cho em, dù sao anh cũng bị em lừa đến đây rồi, em cứ hỏi thoái mái đi.”
“Cái gì mà bị em lừa đến đây?! Người ta rất lo lắng, hơn nữa em cũng không tính là nói dối, bởi vì lát nữa người em phải lấy sẽ đến ở trong Tâm Uyển.
Anh không biết là anh ta có bố mẹ em ủng hộ, nếu em không tìm anh đến, đêm nay em khó thoát nạn, nên đương nhiên em phải tiên hạ thủ vi cường rồi.” Hắc Doãn Tâm chu miệng cãi, những gì cô nói đều là thật.
Canh Dần hiểu ra, bật cười thành tiếng, “Cái gì gọi là tiên hạ thủ vi cường?”
Anh thật sự thua cô rồi, cô gái bé nhỏ của anh lại có thể có suy nghĩ này, lẽ ra nó là suy nghĩ mà đàn ông mới nên có, kết quả__
“Em tính toán hết rồi, chỉ cần tối nay chúng ta có quan hệ, sáng sớm ngày mai, người hầu tiểu Nguyệt của em sẽ mời mẹ đến đây bắt gian tại giường. Như vậy, dù họ có hài lòng với người hâm mộ kia đến thế nào đi chăng nữa thì cũng vô dụng.” Hắc Doãn Tâm đắc ý nói ra toàn bộ kế hoạch của mình.
Canh Dần nghe xong chỉ biết lắc đầu, “Bắt gian tại giường?! thế mà em nghĩ ra được, nhưng anh nghe nói phụ nữ Hắc gia rất coi trọng danh tiết, em làm như vậy, truyền ra ngoài không phải sẽ làm Hắc gia mất mặt sao?”
“Hết cách rồi, ai bảo em thích anh, hơn nữa em chỉ muốn làm người phụ nữ của anh thôi.” Hắc Doãn Tâm bất đắc dĩ giải thích.
Nếu có thể vẹn cả đôi đường thì cô cần gì phải dùng đến hạ sách này, cô cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi!
Canh Dần kích động, “Em thực sự thích anh? Mà không phải món ăn của anh?”
Chết tiệt thật, anh vẫn để ý chuyện này, nhưng anh đã có thể từ từ chấp nhận sự thật đó, tục ngữ nói rất hay, muốn nắm được trái tim của một người đàn ông, thì trước hết phải nắm được cái dạ dày của anh ta, câu này vừa hay có thể dùng với cô, chỉ là giới tính phải đổi lại mà thôi.
“Em thích cả hai, nhưng em phải thú nhận là người ta thích món ăn của anh trước rồi mới dần dần thích anh.” Hắc Doãn Tâm ngượng ngùng giải thích.
“Chỉ cần em thích anh, vậy là đủ rồi. Giờ không còn sớm nữa, anh cũng phải về thôi, em cũng nhanh lên giường nghỉ ngơi đi.” Canh Dần dịu dàng bế cô ra khỏi nhà tắm, đến bên giường cô.
Anh cũng không phải Liễu Hạ Huệ, bế người con gái mình thích, hơn nữa cả người cô còn không một mảnh vải, anh lại không thể yêu cô, rõ ràng đây chính là thử thách ý chí của anh!
“Anh muốn về?” Hắc Doãn Tâm kinh ngạc kêu lên
Vừa rồi không phải cô đã nói toàn bộ kế hoạch cho anh sao? Kết quả anh lại nói xong rồi phủi đít bỏ đi, sao có thể chứ?!
“Mọi chuyện nói xong rồi, không về chẳng nhẽ ở lại đây sao?” anh vừa nói vừa nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường êm ái của cô, thật ra anh chuẩn bị sang phòng khách kế bên, nhưng chuyện này cô không cần biết.
“Đương nhiên anh phải ở lại rồi,nếu không sáng mai mẹ làm sao có thể bắt gian tại giường?” anh đúng là rất ngốc mà! Uổng công cô vừa nói toàn bộ kế hoạch cho anh, đúng là lãng phí nước bọt.
“Kế hoạch của em nên bỏ đi, em còn quá trẻ, anh không định có được em sớm như vậy, muốn quan hệ cũng phải đợi em tốt nghiệp học viện Tân Nương đã.
Về phần người hâm mộ mà em lo lắng, em yên tâm, anh sẽ xử lí.” Anh đương nhiên sẽ xử lí, bởi người đàn ông hâm mộ cô kia chính là anh, nên cô lo lắng căn bản là thừa.
“Anh sẽ xử lí ra sao? Bố mẹ em rất phản cảm với các anh, hơn nữa lát nữa người kia sẽ đến ở trong Tâm Uyển!” Hắc Doãn Tâm hoàn toàn không tin vào tai mình, anh __muốn đợi đến khi cô tốt nghiệp học viện Tân Nương mới yêu cô!
Ôi trời ơi! Không lầm chứ?
Đặc biệt là câu “không định có được em sớm như vậy” của anh, nói cách khác, cô không có chút hấp dẫn nào với anh!
Ầm một tiếng, đầu cô bỗng như bị đạn nguyên tử bắn nát, người đàn ông cô thích không bị hấp dẫn bởi thân thể cô một chút nào, cô còn mặt mũi sống tiếp sao?
“Anh nghe rất rõ ràng rồi, nên mới bảo em cứ yên tâm, không phải lo lắng gì.” Vì muốn cho cô một sự ngạc nhiên nên anh mới giấu không cho cô biết, nhưng anh không ngờ cô lại kích động như vậy.
“Sao em có thể không lo lắng chứ?! Em là người phụ nữ của anh, nhưng anh nhìn em không một mảnh vải mà vẫn không có cảm giác gì! Anh nói anh để ý em, nhưng em thấy anh không hứng thú với em dù chỉ là một chút, anh thực sự để ý em sao? Anh thật sự thích em sao? Nếu để ý em, thích em, thì sao anh lại phải đợi đến sau này mới chịu yêu em? Thực ra anh vốn không thích em đúng không? Bởi em mới chỉ là cô nữ sinh 18 tuổi, trong mắt anh em không có một chút hấp dẫn nào đúng không? Nên anh phải tốn thời gian điều chỉnh tâm tư để chấp nhận em__ Hắc Doãn Tâm nghe xong như bị kích thích hét lên.
Cô là người phụ nữ của anh, nhưng anh lại không muốn ôm cô, bảo cô làm sao chịu nổi?
“Không phải.” Canh Dần cau mày ngắt lời cô, không hiểu nổi cơn giận của cô, rõ ràng anh nghĩ cô còn trẻ, nên mới kìm nén dục vọng, ai ngờ cô lại không hiểu, còn quay ra chỉ trích anh.
“Nếu không phải, vậy sao còn phải đợi em tốt nghiệp xong mới chịu yêu em? Không phải anh nói em là người phụ nữ của anh sao? Nếu đã vậy sao anh không yêu em ngay bây giờ đi? Anh biết không, em rất sợ, em không có cảm giác an toàn về mối quan hệ giữa anh và em, anh có biết không?” Hắc Doãn Tâm tuôn một tràng, cô muốn biết rốt cục mình có vị trí thế nào trong trái tim anh?
Anh nói anh thích cô, nhưng hành động của anh lại khiến cô hoàn toàn không có cảm giác__
Canh Dần ngạc nhiên nhìn vào đôi mắt đang hoang mang sợ hai của cô, đột nhiên hiểu ra, “Anh biết rồi, thì ra anh khiến em có cảm giác thiếu an toàn như vậy, đây là lỗi của anh, mong em chấp nhận lời xin lỗi của anh.”
“Em không phải muốn nghe anh xin lỗi, em chỉ muốn anh cho em cảm giác an toàn, làm cho em không cần pahri sợ nữa.” Hắc Doãn Tâm quay đầu lại.
Anh nghĩ nói câu xin lỗi thì có thể xóa đi nỗi bất an trong lòng cô sao? Đáp án là:không thể.
“Được, anh phải làm thế nào mới khiến em có cảm giác an toàn?” Canh Dân đau đầu nhìn cô
Không phải cô muốn anh yêu cô thì mới có cảm giác an toàn chứ?
“Rất đơn giản, em muốn anh ôm em, yêu em, để em chân chính trở thành người phụ nữ của anh.” Mắt Hắc Doãn Tâm chợt lóe sáng, chỉ cần hai người phát sinh quan hệ, sáng mai mẹ nhất định có thể bắt gian tại giường. Bởi nếu không như vậy giữa họ sẽ khó có kết quả, cô tính kế như vậy chính là hi vọng có thể được ở bên anh.
Danh sách chương