- Phạm Thiên đại sư, đan hội do Đan Tháp tổ chức ba mươi năm một lần còn khoảng hơn hai năm nữa mới bắt đầu nên chúng ta không cần quá mức vội vàng.

Vừa đặt chân tới Trung Châu thì Hân Lam liền nói với Phạm Thiên, hắn gật đầu một cái với nàng tỏ vẻ hiểu rõ.

Đan hội do Đan Tháp tổ chức chính là cơ hội để Phạm Thiên quang minh chính đại thu lấy Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa. Bởi vì đóa dị hỏa này đứng hàng thứ 9 đã sớm sinh ra linh trí cực cao nên người của Đan Tháp dù là đạt được Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa từ lâu nhưng lại không thể thu phục được nó.

Phong ấn Đan Tháp đặt lên Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa cũng không thể kéo dài thêm được quá lâu nữa nên bọn họ quyết định để mười người đứng đầu Đan Hội do họ tổ chức có cơ hội thử sức thu phục dị hỏa.

Chỉ cần có thể thu phục là người đó sẽ có thể đem dị hỏa mang đi. Nhưng nếu dễ dàng như vậy thì Đan Tháp đã không phải bó tay suốt những năm qua.

Phạm Thiên chỉ cần tham dự đan hội thì liền chắc chắn có được một danh ngạch tham dự thu phục dị hỏa hoàn toàn không cần bốc lên phong hiểm cướp đoạt dị hỏa của Đan Tháp.

Đoàn người Phạm Thiên trước hết liền đi về phía Thiên Bắc Thành nằm ở bắc vực của Trung Châu. Bọn hắn thông qua không gian trùng động tới thì cũng xuất hiện tại ranh giới của tây vực và bắc vực của Trung Châu nên từ đây đi tới Thiên Bắc Thành cũng không phải quá xa.

Một đường này có Hàn Nguyệt là dân bản địa dẫn đường thì rất nhanh bọn hắn đã đặt chân tới Thiên Bắc Thành.

Gia chủ Hàn gia Hàn Trì đã biết năm nay Hàn Nguyệt sẽ trở về từ Già Nam học viện nên nhận được tin liền ra đón nàng.

- Nguyệt nhi, mấy năm nay ngươi ra ngoài học hỏi khổ cực rồi. Mấy vị này là…

Hàn Nguyệt thấy phụ thân bận bịu vô cùng vẫn ra đón mình thì nàng vui vẻ đáp:

- Phụ thân, người này là Phạm Thiên đại sư, là một cái bát phẩm Luyện Dược Sư, bên cạnh chính là Tiêu Mị, Tiểu Y Tiên và Diệp Hân Lam mấy vị học muội.

Hàn Trì cùng mấy tên gia nhân ở đằng sau nghe thấy vậy thì trợn mắt há hốc mồm. Hắn còn tưởng người thanh niên nhân trẻ tuổi này cùng mấy cái nữ tử phía sau hắn giống nhau đều là học viên của Già Nam học viện không nghĩ rằng thân phận của hắn lại lớn như vậy.

Hàn Nguyệt nhìn phụ thân thất thố thì cười duyên nói:

- Nữ nhi cùng đệ tử của Phạm Thiên đại sư là Tiêu Mị cùng Tiểu Y Tiên hai vị học muội có quan hệ rất tốt nên lần này liền mời sư đồ các nàng tới Thiên Bắc Thành một chuyến thăm thú dị vực phong tình.

Hàn Trì lập tức phản ứng nói:

- Đúng, đúng, Hàn gia ta tại Thiên Bắc Thành cũng coi như là có chút sản nghiệp, Phạm Thiên đại sư nếu không chê có thể tới Hàn gia nghỉ chân.

Dưới sự tiếp đón nhiệt tình của Hàn Trì đám Phạm Thiên liền cùng nhau đi tới Hàn gia. Bên trong đại sảnh Phạm Thiên được an bài ngồi ghế chủ vị ngang hàng với Hàn Trì, người sau thì không ngừng cười lấy lòng hắn.

Mấy lời nịnh bợ Phạm Thiên đã nghe quen rồi nên chỉ ngồi một chỗ thỉnh thoảng đáp lại vài câu còn đâu đều là Hàn Trì nói. Đang lúc hắn giảng giải một chút chuyện của Hàn gia cho Phạm Thiên thì từ bên ngoài một cái thiếu nữ tuổi chỉ khoảng hai mươi chạy vào đại sảnh nói lớn:

- Phụ thân, tỷ tỷ đã trở về rồi sao!? Thiếu nữ này vẻ ngoài có bảy tám phần tương tự với Hàn Nguyệt, ngay cả khí chất lạnh lẽo cũng vô cùng tương tự nhưng lúc này khi nhìn thấy Hàn Nguyệt thì nàng lại nhiều hơn mấy phần thân thiết.

- Tỷ tỷ!

Nhìn thấy Hàn Nguyệt thì Hàn Tuyết liền vô cùng vui vẻ nhưng lúc này Hàn Trì lại lên tiếng:

- Khụ… Tuyết nhi, sao ngươi có thể không biết quy củ như vậy, không thấy chúng ta đang có khách quý sao?

Hàn Tuyết lúc này mới nhìn thấy Phạm Thiên đang ngồi ở ghế chủ vị ngang hàng với cha mình thì kinh ngạc. Phụ thân nàng là một cái nửa bước Đấu Tông cường giả lại thêm Hàn gia cũng là một gia tộc khá mạnh mẽ nên nếu Phạm Thiên có thể ngồi ngang hàng với hắn thì chắc hẳn phải là Đấu Tông cường giả.

Hàn Trì nhìn Phạm Thiên nói:

- Phạm Thiên đại sư, nha đầu này là Hàn Tuyết, là nhị nữ nhi của ta. Nàng còn trẻ không hiểu chuyện mong đại sư không trách.

Phạm Thiên cười đáp:

- Không có chuyện gì, ta cũng không phải người hẹp hòi như vậy.

Hàn Tuyết sau đó liền bị Hàn Nguyệt kéo sang một bên sau đó liền nói cho nàng biết thân phận của Phạm Thiên. Sau khi nghe xong hai mắt Hàn Tuyết liền phát sáng:

- Tỷ tỷ, nếu Phạm Thiên đại sư lợi hại như vậy thì hẳn là chúng ta không cần lo lắng về Hồng gia nữa phải không?

Hàn Nguyệt mỉm cười gật đầu, nàng dùng cái giá lớn để mời Phạm Thiên tới chính là để giải quyết chuyện của Hồng gia, một cái bát phẩm Luyện Dược Sư ra mặt thì cho dù là Phong Lôi Các các chủ cũng không muốn trở mặt thành thù chứ đừng nói là Hồng Thần của Hồng gia chỉ là một cái nội các đệ tử.

Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền tới, khi mà Hàn gia đang trong bầu không khí vui vẻ đón tiếp Phạm Thiên thì người của Hồng gia liền xuất hiện.

Hồng Thần tuổi tác mới chỉ khoảng 25 mà đã đột phá Đấu Hoàng nên liền trở thành đệ tử nổi bật trong nội các của Phong Lôi Các - Bắc, được rất nhiều cường giả trong các coi trọng nên hắn mới dám phách lối như vậy ngang nhiên tới Hàn gia đòi cưới hai tỷ muội Hàn Nguyệt, Hàn Tuyết.

Bây giờ hắn so với lúc gặp mặt Tiêu Viêm thì còn kém một chút chưa đạt tới thất tinh Đấu Hoàng mà mới chỉ là ngũ tinh nhưng cũng vẫn là đệ nhất cường giả trong cùng thế hệ.

Hàn Nguyệt vài năm sau cũng chỉ mới vừa vặn đột phá tới Đấu Hoàng so với thất tinh Đấu Hoàng Hồng Thần thì kém xa. Mà bây giờ vì sự xuất hiện của mấy người Tiêu Mị, Tiểu Y Tiên và Thanh Lân thì nguyên bản Hàn Nguyệt thực lực nằm trong thập cường liền bị đẩy ra khỏi bảng khiến cho nàng mất đi cơ hội tiến vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp, tu vi đương nhiên so với nguyên tác sẽ kém hơn một chút.

Hồng Thần dẫn theo một đám cường giả của Hồng gia tới thì liền có người chạy vào báo với Hàn Trì khiến hắn vẻ mặt âm trầm. Lai giả bất thiện, Hàn Nguyệt vừa vặn mới trở về người của Hồng gia đã kéo tới vừa nhìn đã biết không có ý tốt.

Hàn Trì nói với Phạm Thiên:

- Phạm Thiên đại sư thứ lỗi, ta phải đi giải quyết một chút việc.

Phạm Thiên đáp:

- Nếu Hàn gia chủ không ngại thì ta có thể đi cùng ngươi.

Hàn Trì đương nhiên là mong còn không được nên lập tức nhận lời. Phạm Thiên cùng chúng nữ liền đi theo Hàn Trì đi ra tới nghị sự điện thì thấy một tên thanh y nam tử không thể nói là anh tuấn nhưng toàn thân dương cương khí tức cộng thêm khí chất ngang ngược thì cũng coi như là không tệ.

Nhìn thấy tên nam tử này thì Hàn Trì liền sầm mặt nói:

- Hồng Thần, ngươi hôm nay dẫn người xông vào Hàn gia chúng ta không phải là quá đáng lắm sao? Đừng tưởng rằng ngươi là đệ tử Phong Lôi Các liền có thể không hề kiêng sợ, Hàn gia chúng ta có thể đứng sừng sững tại Thiên Bắc Thành này nhiều năm như vậy, cũng không phải là dễ bị người khác dẫm đạp đâu.

Nguyên bản Hàn Trì còn dùng đủ mọi thủ đoạn để hoãn binh chỉ chờ tới khi Tiêu Viêm xuất hiện thì mới là lúc hắn chịu không nổi mà bộc phát nhưng bây giờ có Phạm Thiên chống lưng thì hắn liền vô cùng tự tin mà mắng Hồng Thần khiến tên này hơi ngơ ngác một chút.

Hồng Thần lập tức đáp trả:

- Hàn bá phụ không cần phải nóng giận như vậy, hôm nay vừa vặn Nguyệt nhi trở về nên tiểu chất mới tới hỏi bá phụ không biết ngươi đã có thể đưa ra câu trả lời cho việc mà Hồng gia chúng ta đề nghị hay chưa?

Hàn Trì tự tin bành trướng liền đáp:

- Muốn ta đồng ý điều kiện của Hồng gia ngươi ư? Đừng có nằm mơ!

Hồng Thần âm trầm cười nói:

- Hắc hắc, nếu vậy thì ngươi cũng đừng trách Hồng gia ta vô tình.

Hàn Trì còn muốn nói gì nhưng lúc này Phạm Thiên liền bước tới mà nói:

- Ngươi là kẻ nào, lại dám tới Hàn gia gây sự?

Hồng Thần thấy Phạm Thiên mặt mũi lạ lẫm thì ngạc nhiên nhưng nhìn hắn tuổi tác không chênh lệch lắm thậm chí có khí còn trẻ hơn mình nên Hồng Thần liền hỏi:

- Ngươi là kẻ nào? Ta nói chuyện đến lượt ngươi xen vào sao?

Phạm Thiên cười nhạt đáp:

- Ta? Ta chính là hôn phu của Hàn Nguyệt cùng Hàn Tuyết.

Lời này của Phạm Thiên liền chọc giận Hồng Thần:

- Hừ, hảo một cái Hàn Trì. Lúc trước nói Hàn gia không có thông lệ để hai tỷ muội chung phu nhưng bây giờ xem ra lời nói của Hàn gia gia chủ cũng chỉ là chó má. Hắn ngoại trừ một cái bộ mặt thì chẳng hơn ta cái gì, Hàn Trì ngươi quả thực là có mắt như mù.

Phạm Thiên cười hắc hắc nói:

- Ngươi nói ta không hơn ngươi được điểm nào sao?

Hồng Thần định nói gì thì bỗng nhiên một đạo linh hồn áp chế bất ngờ xuất hiện ép thẳng lên người hắn. Hồng Thần trong nháy mắt đã không chịu nổi uy áp mà hai chân trùng xuống mà quỳ sấp xuống đất.

- ------☆☆☆☆-------
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện