Phạm Quân Dao lặng lẽ rời khỏi đại điện và bắt đầu trở về nhà. Nhưng khi đi tới gần một khu vườn nhỏ khá vắng vẻ thì nàng bỗng nhiên dừng chân lại và nói:
- Xem ra đã lâu ta không ra tay khiến cho kẻ khác quên hết quy củ của ta rồi.
Trong tay Phạm Quân Dao bỗng nhiên xuất hiện một thanh Liễu Diệp Đao.
- Xoạt!!
Phạm Quân Dao không dùng tới chiêu thức nào mà chỉ đơn giản chém ra một luồng đao khi về phía cái cây ở bên phải.
Đao khí của Phạm Quân Dao nhanh chóng chém xuyên qua thân cây và lao về phía Phạm Thiên.
- Keng!!!
Phạm Thiên dùng Huyền Thiết Côn cản lại đao khí của Phạm Quân Dao thì hơi lùi lại nửa bước. Mặc dù không sở dụng võ kỹ mà chỉ là một đường đao cơ bản thôi nhưng hắn vẫn bị đẩy lui ra sau.
Đương nhiên đó cũng chỉ là đẩy lui mà thôi, Phạm Thiên còn không yếu đến mức không đỡ nổi một đao của Phạm Quân Dao.
Thậm chí nếu như Phạm Quân Dao không sử dụng Hồn Hóa thì Phạm Thiên hoàn toàn có thể chạy trốn được khỏi tay này. Nhưng mục đích của Phạm Thiên tới đây hôm nay không phải là để ăn một đao rồi bỏ chạy.
- Đỡ được một đao của ta mà không bị thương thì ít nhất cũng phải là Đại Võ Sư tứ tinh trở lên. Cộng thêm việc ngươi còn trẻ như vậy mà cầm trên tay binh khí cũng không tầm thường vậy mà tại sao ta chưa từng gặp ngươi ở Phạm gia trước đây? Đối mặt với lời chất vấn của Phạm Quân Dao thì Phạm Thiên từ từ hạ côn xuống mà nói:
- Ta chỉ mới tới Phạm gia chưa tới 10 ngày nên Dao chấp sự không biết cũng là bình thường.
Phạm Thiên không sợ Phạm Quân Dao sẽ tiếp tục ra tay với mình vì nếu nàng muốn thì không quá mười chiêu Phạm Thiên đã biến thành cái xác rồi.
Quả nhiên Phạm Quân Dao nghe vậy liền thu đao lại vào trong vòng tay trữ vật mà nói:
- Ngươi mới tới không hiểu chuyện nên lần này ta không truy cứu. Từ nay về sau tổ nhất là ngươi không nên đi theo ta.
Nói xong Phạm Quân Dao liền định quay đầu bỏ đi nhưng lúc này Phạm Thiên lại đi tới gần khiến nàng nhíu mày.
- Thực ra ta biết quy củ do Dao chấp sự đặt ra nhưng có điều ta thật sự có chuyện muốn nhờ nên mới đành phải liều mạng tới gặp ngươi một phen.
Phạm Quân Dao không thích giao lưu với người ngoài, chuyện này ai trong Phạm gia cũng biết. Vì thế mà từ trước tới nay hiếm có người nào tới để nhờ nàng giúp làm việc gì đó.
- Ngươi nói đi! Nhưng ta không đảm bảo là mình sẽ giúp đâu.
Phạm Thiên nói:
- Ta muốn được gặp mặt thất trưởng lão một lần, chỉ cần Dao chấp sự đưa ta tới đó thì cho dù có lập tức bị đuổi ra thì ta cũng sẽ không quấy rầy ngươi nữa.
Thân là cường giả Võ Vương thì các vị trưởng lão không phải ngươi muốn gặp là gặp được. Ngay cả Phạm Cao Lãng thân là chấp sự nhưng nếu muốn gặp một vị trưởng lão nào đó cũng phải thông báo trước và nếu như vị trưởng lão đó đang bận hay không muốn gặp hắn thì Phạm Cao Lãng cũng đành phải chịu.
Bây giờ chỉ có Phạm Quân Dao là đệ tử của thất trưởng lão thì mới có thể trực tiếp dẫn Phạm Thiên tới gặp thất trưởng lão mà thôi.
- Đi theo ta.
Phạm Quân Dao nói xong thì bỏ đi làm Phạm Thiên bất ngờ. Hắn còn nghĩ mình còn phải lấy ra tấm lệnh bài Chiến lão giao cho ai ngờ nàng lại đồng ý nhanh như vậy.
Phạm Thiên cùng Phạm Quân Dao đi tới một trang viên cực kỳ rộng lớn. Nơi này tuy rộng nhưng bên trong lại không có lấy một bóng người nên cực kỳ yên tĩnh.
Phạm Thiên thử dùng Phá Vọng Chi Nhãn đảo quanh một vòng thì liền phát hiện ra toàn bộ trang viên này đều được bao phủ trong trận pháp.
Phạm Thiên chưa hiểu quá nhiều về trận pháp nhưng cũng có thể suy đoán ra rằng đây là trận pháp bảo vệ trang viên này. Nếu như hắn không đi cùng Phạm Quân Dao thì khả năng cao là sẽ chẳng thể bước chân được vào trong này.
Phạm Thiên phát hiện ra Phạm Quân Dao dường như đang di chuyển theo một quy tắc nào đó. Nhưng khi mà hắn chuẩn bị nắm được quy tắc đó thì nó lại lập tức biến đổi. Vài lần như vậy khiến cho Phạm Thiên nhíu mày và bắt đầu quan sát xung quanh tìm manh mối.
Phạm Thiên nhận ra mỗi khi sự sắp xếp minh văn trong trận pháp của trang viên này thay đổi thì quy tắc di chuyển của Phạm Quân Dao cũng thay đổi theo.
Phạm Thiên hiểu được sự liên quan này thì sau khi Phạm Quân Dao đi được khoảng chục bước thì hắn đã nắm được quy tắc và bám sát nàng.
Phạm Quân Dao khẽ liếc nhìn Phạm Thiên với ánh mắt kinh ngạc.
Lúc đầu Phạm Quân Dao không để tâm đến Phạm Thiên cho lắm nhưng khi nàng nhận ra rằng hắn đang cố gắng tìm hiểu quy luật di chuyển của mình thì liền cười thầm.
Quả nhiên sau vài lần nàng thay đổi cách di chuyển theo sự biến hóa của trận pháp thì Phạm Thiên cũng nhiều lần suýt bước lỡ.
Nhưng chỉ sau vài lần như thế Phạm Thiên đã nhanh chóng tìm ra hướng đi đúng và bắt kịp nàng thì Phạm Quân Dao cực kỳ bất ngờ.
Phạm Quân Dao thầm nghĩ:
- Trận pháp này được sư phụ khắc bằng Vô Ngân Thủy hoàn toàn không để lại dấu vết gì mà tên tiểu tử này lại có thể nhìn ra được quy tắc của nó. Cốt cách của tiểu tử này nhìn thế nào cũng chỉ mới 16 tuổi tại sao lại có tạo nghệ trận pháp cao thế được?
Phạm Quân Dao không thể ngờ rằng Phạm Thiên hoàn toàn không dựa vào quy luật của trận pháp để tìm ra hướng đi mà là dựa vào bước chân của nàng.
Phạm Thiên sau khi quan sát kỹ thì đã nhận ra rằng những bước chân của Phạm Quân Dao có thể coi là kết quả của một phương trình. Mỗi khi nàng nhập vào hằng số mới tức là quy luật mới của trận pháp sẽ cho ra một kết quả mới.
Như vậy dựa vào kết quả riêng biệt của từng phương trình thì hắn có thể suy luận ra được biến của nó tức là quy luật chung mà Phạm Quân Dao đang sử dụng.
Và một khi tìm ra được rồi thì Phạm Thiên có thể nhanh chóng tìm ra được phương trình mới mỗi khi Phạm Quân Dao thay đổi hướng đi và giải nó trong nháy mắt.
Tu luyện Vô Tự Thiên Thư không chỉ giúp Phạm Thiên mạnh lên mà ngay cả đại não cùng linh hồn của hắn cũng được cường hóa từ đó giúp cho Phạm Thiên có được khả năng tính toán và phản xạ nhanh hơn.
Phạm Thiên bây giờ không dám nói mình tính toán nhanh hơn so với máy tính nhưng cảnh giới càng cao thì hắn sẽ càng tiếp cận và thậm chí có thể vượt qua cả tốc độ xử lý của máy tính.
Phạm Quân Dao chú ý quan sát Phạm Thiên một lát thì bỗng nhiên thay đổi cách di chuyển. Nhưng lúc này Phạm Thiên lại nhíu mày đứng lại một lát sau đó liền đi theo một hướng khác hẳn so với nàng.
Phạm Thiên đã tìm ra được phương trình cơ bản để giải nên cho dù Phạm Quân Dao cố tình thay đổi bước đi nhưng chỉ cần biết được hằng số là hắn có thể tự tìm ra một đáp án mới cho mình không cần phải đi theo bước chân của nàng.
Thấy mình không thể đánh lừa được được Phạm Thiên thì Phạm Quân Dao liền trở lại với hướng di chuyển ban đầu nhưng trong lòng thì không hề yên tĩnh chút nào.
Không bao lâu sau cả hai người họ đã đi tới trước một căn cái sân rộng cả ngàn mét vuông và ở phía trước là một căn biệt việt lớn hơn căn nhà của Phạm Thiên không biết bao nhiêu lần.
Phạm Quân Dao tiến lên và nói:
- Sư phụ, có một thiếu niên nói là có chuyện cần gặp người.
Yên lặng một lúc sau đó bên tai Phạm Thiên bỗng vang lên một giọng nói ong ong không rõ là nam hay nữ.
- Ta không rảnh. Tiểu tử ngươi mau rời khỏi đây!
Truyền âm nhập mật!!
Phạm Thiên biết đây là thủ đoạn mà chỉ có Võ Linh cường giả trở lên mới có nhưng không ngờ rằng nó có thể dùng như là âm ba công như vậy. Nếu thất trưởng lão muốn thì chắc lúc này hắn đã điếc rồi.
- Thất trưởng lão, Phạm Thiên vẫn luôn muốn học tập trận pháp nhưng chưa tìm được minh sư hôm nay mạo muội tới đây xin ngài nhận ta làm đệ tử.
Phạm Thiên nói xong không chờ thất trưởng lão đáp lại mà liền lấy từ trong người ra tấm lệnh bài của Chiến lão.
- Ta biết một kẻ tiểu bối như ta không đáng thất trưởng lão phải bỏ thời gian nhưng nếu có thể kính xin ngài hãy nể mặt sư phụ ta.
Phạm Thiên biết một tên đệ tử chi tộc như mình chẳng là gì đối với thất trưởng lão cả. Thất trưởng lão không có gì do gì để nhận hắn làm đệ tử nên Phạm Thiên chỉ có thể dùng thân phận đệ tử Chiến lão để tới mà cầu xin thôi.
Tấm lệnh bài của Chiến lão vừa ra thì ngay lập tức không khí giống như ngưng đọng lại. Một lát sau đó cửa sổ trên lầu hai bỗng mở ra và một thân hình thướt tha nhảy ra từ bên trong.
Một thiếu nữ chỉ khoảng 18 tuổi mặc trang phục màu hồng nhạt xuất hiện trước mặt hắn. Da thịt nàng trắng nõn cùng với chiếc quần bằng lụa chỉ dài tới đầu gối và đôi chân trần thẳng tắp để lộ ra ngoài.
Thiếu nữ này mang theo khí tức thanh xuân cùng dung mạo xinh đẹp không thua gì Phạm Quân Dao.
Phạm Thiên còn tưởng rằng đây là nữ tỳ hay là đệ tử của thất trưởng lão nhưng tới khi nhìn thấy thông tin của nàng thì hai mắt như muốn lọt tròng.
Phạm Thường Hi
Đẳng cấp: 53
- ------☆☆☆☆-------
- Xem ra đã lâu ta không ra tay khiến cho kẻ khác quên hết quy củ của ta rồi.
Trong tay Phạm Quân Dao bỗng nhiên xuất hiện một thanh Liễu Diệp Đao.
- Xoạt!!
Phạm Quân Dao không dùng tới chiêu thức nào mà chỉ đơn giản chém ra một luồng đao khi về phía cái cây ở bên phải.
Đao khí của Phạm Quân Dao nhanh chóng chém xuyên qua thân cây và lao về phía Phạm Thiên.
- Keng!!!
Phạm Thiên dùng Huyền Thiết Côn cản lại đao khí của Phạm Quân Dao thì hơi lùi lại nửa bước. Mặc dù không sở dụng võ kỹ mà chỉ là một đường đao cơ bản thôi nhưng hắn vẫn bị đẩy lui ra sau.
Đương nhiên đó cũng chỉ là đẩy lui mà thôi, Phạm Thiên còn không yếu đến mức không đỡ nổi một đao của Phạm Quân Dao.
Thậm chí nếu như Phạm Quân Dao không sử dụng Hồn Hóa thì Phạm Thiên hoàn toàn có thể chạy trốn được khỏi tay này. Nhưng mục đích của Phạm Thiên tới đây hôm nay không phải là để ăn một đao rồi bỏ chạy.
- Đỡ được một đao của ta mà không bị thương thì ít nhất cũng phải là Đại Võ Sư tứ tinh trở lên. Cộng thêm việc ngươi còn trẻ như vậy mà cầm trên tay binh khí cũng không tầm thường vậy mà tại sao ta chưa từng gặp ngươi ở Phạm gia trước đây? Đối mặt với lời chất vấn của Phạm Quân Dao thì Phạm Thiên từ từ hạ côn xuống mà nói:
- Ta chỉ mới tới Phạm gia chưa tới 10 ngày nên Dao chấp sự không biết cũng là bình thường.
Phạm Thiên không sợ Phạm Quân Dao sẽ tiếp tục ra tay với mình vì nếu nàng muốn thì không quá mười chiêu Phạm Thiên đã biến thành cái xác rồi.
Quả nhiên Phạm Quân Dao nghe vậy liền thu đao lại vào trong vòng tay trữ vật mà nói:
- Ngươi mới tới không hiểu chuyện nên lần này ta không truy cứu. Từ nay về sau tổ nhất là ngươi không nên đi theo ta.
Nói xong Phạm Quân Dao liền định quay đầu bỏ đi nhưng lúc này Phạm Thiên lại đi tới gần khiến nàng nhíu mày.
- Thực ra ta biết quy củ do Dao chấp sự đặt ra nhưng có điều ta thật sự có chuyện muốn nhờ nên mới đành phải liều mạng tới gặp ngươi một phen.
Phạm Quân Dao không thích giao lưu với người ngoài, chuyện này ai trong Phạm gia cũng biết. Vì thế mà từ trước tới nay hiếm có người nào tới để nhờ nàng giúp làm việc gì đó.
- Ngươi nói đi! Nhưng ta không đảm bảo là mình sẽ giúp đâu.
Phạm Thiên nói:
- Ta muốn được gặp mặt thất trưởng lão một lần, chỉ cần Dao chấp sự đưa ta tới đó thì cho dù có lập tức bị đuổi ra thì ta cũng sẽ không quấy rầy ngươi nữa.
Thân là cường giả Võ Vương thì các vị trưởng lão không phải ngươi muốn gặp là gặp được. Ngay cả Phạm Cao Lãng thân là chấp sự nhưng nếu muốn gặp một vị trưởng lão nào đó cũng phải thông báo trước và nếu như vị trưởng lão đó đang bận hay không muốn gặp hắn thì Phạm Cao Lãng cũng đành phải chịu.
Bây giờ chỉ có Phạm Quân Dao là đệ tử của thất trưởng lão thì mới có thể trực tiếp dẫn Phạm Thiên tới gặp thất trưởng lão mà thôi.
- Đi theo ta.
Phạm Quân Dao nói xong thì bỏ đi làm Phạm Thiên bất ngờ. Hắn còn nghĩ mình còn phải lấy ra tấm lệnh bài Chiến lão giao cho ai ngờ nàng lại đồng ý nhanh như vậy.
Phạm Thiên cùng Phạm Quân Dao đi tới một trang viên cực kỳ rộng lớn. Nơi này tuy rộng nhưng bên trong lại không có lấy một bóng người nên cực kỳ yên tĩnh.
Phạm Thiên thử dùng Phá Vọng Chi Nhãn đảo quanh một vòng thì liền phát hiện ra toàn bộ trang viên này đều được bao phủ trong trận pháp.
Phạm Thiên chưa hiểu quá nhiều về trận pháp nhưng cũng có thể suy đoán ra rằng đây là trận pháp bảo vệ trang viên này. Nếu như hắn không đi cùng Phạm Quân Dao thì khả năng cao là sẽ chẳng thể bước chân được vào trong này.
Phạm Thiên phát hiện ra Phạm Quân Dao dường như đang di chuyển theo một quy tắc nào đó. Nhưng khi mà hắn chuẩn bị nắm được quy tắc đó thì nó lại lập tức biến đổi. Vài lần như vậy khiến cho Phạm Thiên nhíu mày và bắt đầu quan sát xung quanh tìm manh mối.
Phạm Thiên nhận ra mỗi khi sự sắp xếp minh văn trong trận pháp của trang viên này thay đổi thì quy tắc di chuyển của Phạm Quân Dao cũng thay đổi theo.
Phạm Thiên hiểu được sự liên quan này thì sau khi Phạm Quân Dao đi được khoảng chục bước thì hắn đã nắm được quy tắc và bám sát nàng.
Phạm Quân Dao khẽ liếc nhìn Phạm Thiên với ánh mắt kinh ngạc.
Lúc đầu Phạm Quân Dao không để tâm đến Phạm Thiên cho lắm nhưng khi nàng nhận ra rằng hắn đang cố gắng tìm hiểu quy luật di chuyển của mình thì liền cười thầm.
Quả nhiên sau vài lần nàng thay đổi cách di chuyển theo sự biến hóa của trận pháp thì Phạm Thiên cũng nhiều lần suýt bước lỡ.
Nhưng chỉ sau vài lần như thế Phạm Thiên đã nhanh chóng tìm ra hướng đi đúng và bắt kịp nàng thì Phạm Quân Dao cực kỳ bất ngờ.
Phạm Quân Dao thầm nghĩ:
- Trận pháp này được sư phụ khắc bằng Vô Ngân Thủy hoàn toàn không để lại dấu vết gì mà tên tiểu tử này lại có thể nhìn ra được quy tắc của nó. Cốt cách của tiểu tử này nhìn thế nào cũng chỉ mới 16 tuổi tại sao lại có tạo nghệ trận pháp cao thế được?
Phạm Quân Dao không thể ngờ rằng Phạm Thiên hoàn toàn không dựa vào quy luật của trận pháp để tìm ra hướng đi mà là dựa vào bước chân của nàng.
Phạm Thiên sau khi quan sát kỹ thì đã nhận ra rằng những bước chân của Phạm Quân Dao có thể coi là kết quả của một phương trình. Mỗi khi nàng nhập vào hằng số mới tức là quy luật mới của trận pháp sẽ cho ra một kết quả mới.
Như vậy dựa vào kết quả riêng biệt của từng phương trình thì hắn có thể suy luận ra được biến của nó tức là quy luật chung mà Phạm Quân Dao đang sử dụng.
Và một khi tìm ra được rồi thì Phạm Thiên có thể nhanh chóng tìm ra được phương trình mới mỗi khi Phạm Quân Dao thay đổi hướng đi và giải nó trong nháy mắt.
Tu luyện Vô Tự Thiên Thư không chỉ giúp Phạm Thiên mạnh lên mà ngay cả đại não cùng linh hồn của hắn cũng được cường hóa từ đó giúp cho Phạm Thiên có được khả năng tính toán và phản xạ nhanh hơn.
Phạm Thiên bây giờ không dám nói mình tính toán nhanh hơn so với máy tính nhưng cảnh giới càng cao thì hắn sẽ càng tiếp cận và thậm chí có thể vượt qua cả tốc độ xử lý của máy tính.
Phạm Quân Dao chú ý quan sát Phạm Thiên một lát thì bỗng nhiên thay đổi cách di chuyển. Nhưng lúc này Phạm Thiên lại nhíu mày đứng lại một lát sau đó liền đi theo một hướng khác hẳn so với nàng.
Phạm Thiên đã tìm ra được phương trình cơ bản để giải nên cho dù Phạm Quân Dao cố tình thay đổi bước đi nhưng chỉ cần biết được hằng số là hắn có thể tự tìm ra một đáp án mới cho mình không cần phải đi theo bước chân của nàng.
Thấy mình không thể đánh lừa được được Phạm Thiên thì Phạm Quân Dao liền trở lại với hướng di chuyển ban đầu nhưng trong lòng thì không hề yên tĩnh chút nào.
Không bao lâu sau cả hai người họ đã đi tới trước một căn cái sân rộng cả ngàn mét vuông và ở phía trước là một căn biệt việt lớn hơn căn nhà của Phạm Thiên không biết bao nhiêu lần.
Phạm Quân Dao tiến lên và nói:
- Sư phụ, có một thiếu niên nói là có chuyện cần gặp người.
Yên lặng một lúc sau đó bên tai Phạm Thiên bỗng vang lên một giọng nói ong ong không rõ là nam hay nữ.
- Ta không rảnh. Tiểu tử ngươi mau rời khỏi đây!
Truyền âm nhập mật!!
Phạm Thiên biết đây là thủ đoạn mà chỉ có Võ Linh cường giả trở lên mới có nhưng không ngờ rằng nó có thể dùng như là âm ba công như vậy. Nếu thất trưởng lão muốn thì chắc lúc này hắn đã điếc rồi.
- Thất trưởng lão, Phạm Thiên vẫn luôn muốn học tập trận pháp nhưng chưa tìm được minh sư hôm nay mạo muội tới đây xin ngài nhận ta làm đệ tử.
Phạm Thiên nói xong không chờ thất trưởng lão đáp lại mà liền lấy từ trong người ra tấm lệnh bài của Chiến lão.
- Ta biết một kẻ tiểu bối như ta không đáng thất trưởng lão phải bỏ thời gian nhưng nếu có thể kính xin ngài hãy nể mặt sư phụ ta.
Phạm Thiên biết một tên đệ tử chi tộc như mình chẳng là gì đối với thất trưởng lão cả. Thất trưởng lão không có gì do gì để nhận hắn làm đệ tử nên Phạm Thiên chỉ có thể dùng thân phận đệ tử Chiến lão để tới mà cầu xin thôi.
Tấm lệnh bài của Chiến lão vừa ra thì ngay lập tức không khí giống như ngưng đọng lại. Một lát sau đó cửa sổ trên lầu hai bỗng mở ra và một thân hình thướt tha nhảy ra từ bên trong.
Một thiếu nữ chỉ khoảng 18 tuổi mặc trang phục màu hồng nhạt xuất hiện trước mặt hắn. Da thịt nàng trắng nõn cùng với chiếc quần bằng lụa chỉ dài tới đầu gối và đôi chân trần thẳng tắp để lộ ra ngoài.
Thiếu nữ này mang theo khí tức thanh xuân cùng dung mạo xinh đẹp không thua gì Phạm Quân Dao.
Phạm Thiên còn tưởng rằng đây là nữ tỳ hay là đệ tử của thất trưởng lão nhưng tới khi nhìn thấy thông tin của nàng thì hai mắt như muốn lọt tròng.
Phạm Thường Hi
Đẳng cấp: 53
- ------☆☆☆☆-------
Danh sách chương