Edit by Mon
Ngày hôm sau Cận Quan Quan rời giường, bước vào nhà vệ sinh, cô liền nhảy dựng.
Quần lót của cô đâu? Cô muốn sau khi mặc quần lót kia vào sẽ chạy lấy người, cho nên ngày hôm qua cô không đem giặt, quần lót trên người cô không dám mặc, chỉ định tiện tay cầm đi. Hôm qua cô tắm xong, liền cho chúng vào rổ quần áo, đến lúc sáng nay đánh răng mới nhớ tới.
Quần lót của cô chắc đã bị anh vứt rồi?
Hiện tại Hoắc Mộ đang nấu bữa sáng, Cận Quan Quan đi tìm một chút, cuối cùng phát hiện quần lót đang phơi ngoài ban công. Cô xấu hổ chạy đến, sờ soạng một phen.
Quần lót đã được giặt rồi sao?Cô ngửi thấy mùi nước giặt quần áo, vậy là đã được giặt qua.
Hoắc Mộ giặt nó cho cô sao?
Trước kia hai người có được kì nghỉ đông, cô không muốn một người một mình, chỉ muốn dính bên người Hoắc Mộ từng giây từng phút. Cho nên, cô nói dối người thân là đi du học, thật ra là dọn ra ngoài sống cùng Hoắc Mộ.
Khi đó Hoắc Mộ tận dụng thời gian nghỉ đông để tìm việc làm thêm, anh thuê một căn phòng nhỏ gần một quán ăn, phòng rất nhỏ, chỉ đủ để chứa một cái giường, nhà vệ sinh cũng không có. Bởi vì anh ở tuổi này vẫn chưa có bằng cấp, nên chỉ có thể đảm nhận vị trí phục vụ.
Anh vốn không muốn thuê phòng, nhưng vì Cận Quan Quan muốn sống cùng anh, nên mới thuê.
Cận Quan Quan cũng không có ghét bỏ, còn tung ta tung tăng trong căn phòng nhỏ, cảm thấy hai người đã thật sự sống chung với nhau.
Cuộc sống của cả hai cơ bản chính là Cận Quan Quan ở nhà vừa chơi game vừa chờ anh trở về. Nhưng có một lần 'bà dì' tới thăm, máu cô chảy quá nhiều làm quần nhiễm một mảng đỏ, vấn đề cấp thiết là trong phòng không có băng vệ sinh, cô lúc đó chỉ còn cách gọi cho Hoắc Mộ.
Sau khi tan tầm, Hoắc Mộ mang về băng vệ sinh, nước đường đỏ và thuốc. Cô cởi quần lót ném sang một bên, vốn dĩ muốn chờ thân thể khá hơn một chút rồi đem giặt.
Tuy nhiên, lúc cô uống xong nước đường đỏ, vừa vào nhà vệ sinh đã thấy Hoắc Mộ đang giặt quần lót cho cô.
Từ khi cô dọn vào phòng anh, quần áo của cô đều do Hoắc Mộ giặt, anh nói cô là thiên kim tiểu thư, không thể đụng vào nước, việc cô sống cùng anh trong căn phòng cũ này đã khiến cô phải ủy khuất, nếu cô còn phải chịu khổ nữa thì anh không phải đàn ông.
Anh không muốn người phụ nữ đi theo anh phải chịu cực khổ.
Cho nên nếu cô đã muốn sống trong căn phòng này với anh, thì phải để cho anh giặt quần áo cô, không được động vào bất cứ việc gì.
Cận Quan Quan không muốn dọn đi, chỉ còn cách thuận theo anh. Mỗi ngày Hoắc Mộ phải đi làm đến khuya mới trở về. Sau khi về liền lao đầu vào việc nấu cơm, giặt quần áo cho cô và lau dọn nhà cửa.
Sống ở nhà, Cận Quan Quan được người thân cưng chiều. Dọn ra ngoài, lại được Hoắc Mộ yêu thương.
Bình thường cô đối với việc Hoắc Mộ giặt quần lót cho mình là cũng không phản ứng gì nhiều, nhưng lúc này quần lót kia lại dính đầy máu, rất bẩn, hơn nữa còn có mùi lạ. Để cho Hoắc Mộ tự tay giặt thật là quá khó khăn, cô thấy việc này không ổn lắm.
Trong phòng không có máy sưởi, mỗi tối Cận Quan Quan thường vùi vào ổ chăn, ôm bạn trai ngủ.
Tuy thời tiết bên ngoài lạnh lẽo thấu xương, nhưng khi ôm anh, cô cảm thấy cả tâm và cơ thể mình đều ấm lên.
Mỗi lần 'bà dì' đến, bụng cô sẽ trướng đau, cực kỳ khó chịu. Đêm đó, Hoắc Mộ xoa bụng cho cô cả đêm, anh còn đặt lên bụng cô một cái khăn ấm, đến lúc khăn mất đi độ ấm, anh sẽ đổi một cái khác.
Buổi tối hôm đó đã mang đến cho cả hai những ký ức khó quên.
Hoắc Mộ cảm thấy áy náy, nói một câu:
"Quan Quan, một ngày nào đó anh sẽ biến em thành người phụ nữ hạnh phúc nhất."
...
Quá khứ và hiện tại quá trái ngược, Cận Quan Quan chỉ biết cười khổ.
Trước kia Hoắc Mộ yêu thương cô, có thể vì cô làm hết thảy mọi thứ, nhưng sao anh lại nói không thích cô?
Cô không tin.
Cận Quan Quan mặc quần áo chỉnh chu, rồi đi ra ngoài. Hoắc Mộ đã nấu xong bữa sáng, sữa bò và sandwich được đặt ngay ngắn trên bàn, anh kêu cô: "Ăn sáng thôi!"
Mắt thấy Cận Quan Quan đi đến, anh đưa cho cô một ly sữa bò, ngay khoảnh khắc bàn tay khớp xương rõ ràng tiến về phía cô, Cận Quan Quan đột nhiên nắm chặt cổ tay anh, đôi mắt mang theo ý khẩn cầu nhìn anh, cẩn thận hỏi: "Hoắc Mộ, anh không có bạn gái, em cũng không có bạn trai, chúng ta có khả năng không?"
Hoắc Mộ nghe thấy lời này, thân thể bỗng cứng đờ, muốn rút cánh tay về. Cận Quan Quan nhìn thấy phản ứng của anh, cho là anh cự tuyệt, trong đầu chợt nghĩ tới cái gì, chấp nhất lôi kéo tay anh, nói: "Hoắc Mộ, cả hai chúng ta đều không có bạn trai, bạn gái để giải quyết nhu cầu, nên chúng ta có thể thành bạn giường của nhau. Anh không có kết giao bạn gái nhiều năm, chắc là rất ham muốn. Đàn ông bình thường đều có nhu cầu, em cũng vậy. Chúng ta sẽ là bạn giường trong thời gian này, chờ đến khi anh có bạn gái, hai ta lại tách ra, có được không?"
"Chúng ta năm đó...rất hợp nhau. Hơn nữa, mấy năm qua em không có bạn trai, nên không bị ai thao, tiểu huyệt cũng không bị rộng, anh chắc sẽ hài lòng."
Cận Quan Quan biết anh chướng mắt mình. Nếu anh đã xem cô ngu xuẩn như những gì anh đã nói năm đó, cô cũng không hy vọng anh sẽ coi trọng cô, vậy thì làm bạn giường.
Cô sẽ dùng thân thể thu phục anh, ép khô anh làm cho không thể thao người phụ nữ khác.
Anh ấy chắc hẳn sẽ đồng ý, cũng như năm đó cô tự dâng tới cửa, anh đã không từ chối.
Hoắc Mộ ban đầu nghe lời cô nói, anh cảm thấy rất vui, nhưng khi hai chữ 'bạn giường' thốt ra, sắc mặt anh mau chóng biến đổi. Anh hơi cúi xuống, vuốt tóc cô, ngữ khí cất chứa sự do dự: "Em chắc không? Chỉ muốn làm bạn giường với anh?"
Mà không phải...bạn gái?
Cận Quan Quan sợ anh cự tuyệt, nên nhanh chóng gật đầu: "Đúng vậy, chỉ ngủ với nhau như là bạn giường. Hồi cao trung chính miệng anh đã nói do em tự dâng tới cửa, nên anh mới ngủ cùng em. Bây giờ, em lại làm thế một lần nữa, anh có muốn làm tình với em nữa không?"
Hoắc Mộ sờ đầu cô, nói: "Được. Vậy thì làm bạn giường."
Bạn giường thì bạn giường, sau này vẫn có thể chuyển thành bạn trai mà.
Anh biết những lúc trên giường, Cận Quan Quan rất dễ nói chuyện, anh bảo gì là làm cái đó.
Cận Quan Quan thấy anh sảng khoái đáp ứng như vậy, trong lòng vô cùng khó chịu.
Hóa ra anh chỉ muốn làm bạn giường với cô.
Đúng là đàn ông.
Chờ đến khi 'bà dì' kết thúc, cô sẽ ép khô anh đến mức không còn một giọt tinh dịch.