Hiện tại cả trong huyện thành, biết rõ chủ tịch huyện gặp chuyện tại Thiên Mã núi, cũng chỉ có số ít người trong huyện ủy, không hề ảnh hưởng mở rộng, Tô Ban Mai cũng không biết rõ, Từ Minh này làm sao biết đây? “ Chủ tịch huyện, ta tới nơi này đúng là muốn nói cho ngài một sự kiện. “ Từ Minh giảm thấp thanh âm xuống, cúi thân một chút, sợ tai vách mạch rừng.

“ Ngươi nói đi. “ Dương Tử Hiên khích lệ.

“ Kỳ thật, ta là từ một một lão chiến hữu trước kia tham gia quân ngũ cùng ta mới biết được, lão chiến hữu kia tính tình có chút quái, trước kia trong quân đội cũng rất có thể đánh nhau, mạnh hơn nhiều so với lão Từ ta. Giải ngũ về sau, công tác cũng không tốt, về sau đơn giản liền tiến vào một tổ chức lưu manh tại chỗ chúng ta, thủ lĩnh cái tổ chức kia, chính là người Hồng Thủy huyện chúng ta—— Hắc Ba. “ Từ Minh hạ giọng nói.

Đồng tử Dương Tử Hiên đột nhiên co rút lại, thương thế của mình, chẳng lẽ dĩ nhiên chính là đám người thủ hạ Hắc Ba kia đi làm sao?

“ Lão chiến hữu của ta là người rất giảng nghĩa khí, bởi vì có thể đánh, tại tổ chức lưu manh Hắc Ba đã là nhân vật số hai rồi, bởi vì không quen nhìn một ít hành động của Hắc Ba, hơn nữa cũng chán ghét kiểu sinh sống này, liền thoát ly tổ chức lưu manh Hắc Ba, một mực trốn ở ngoại địa, sợ Hắc Ba phái người kiếm hắn.”

“Mấy ngày hôm trước, nghe nói, tổ chức lưu manh của Hắc Ba đang mưu đồ nhiệm vụ mới, chẳng quan tâm đến việc nhìn chằm chằm hắn, hắn mới lặng lẽ lui về đến, bây giờ đang ở trong nhà của chúng ta tránh tiếng... “

“ Ta nghe lão chiến hữu kia nói, trước kia hắn nhận được mấy thân tín trong tổ chức báo tin, Hắc Ba mưu đồ, đúng là muốn mưu sát một nữ nhân Đài Loan! “ Từ Minh chứng kiến sắc mặt Dương Tử Hiên có chút không đúng, liền vội vàng nói cho hết lời.

Quả nhiên!

Dương Tử Hiên nhíu mày, cũng đoán được lời Từ Minh là rất đúng, lúc trước mục tiêu của đám ám sát kia, cũng không phải mình, mà là Tằng Tĩnh Tử!

Nhưng vì cái gì mà giữa Hắc Ba cùng Tằng Tĩnh Tử, có một thâm cừu đại hận như vậy?

“ Chiến hữu kia của ngươi làm sao biết ta bị thương? “

Từ Minh xoay người nói: “ Chiến hữu của ta còn có thân tín bên trong tổ chức của Hắc Ba, nghe thân tín hắn nói, nhiệm vụ không thành công, lại đâm bị thương chủ tịch huyện, hiện tại Hắc Ba đã cuốn gói ra ngoài mà tránh công an. “

Dương Tử Hiên gật gật đầu.

Cái tên Hắc Ba này cùng chiến hữu Từ Minh, đều là nhân vật mấu chốt trong vụ án.

“ Ta có thể gặp mặt chiến hữu của ngươi hay không? “ Dương Tử Hiên nói ra. “ Yên tâm, ta chỉ phải đi hỏi hắn một vài vấn đề, sẽ không làm khó hắn, chỉ cần làm rõ ràng chuyện này, ta có thể cam đoan hắn có thể tự do hoạt động tại Hồng Thủy huyện, không cần phải lo lắng bọn Hắc Ba làm gì. “

Từ Minh đã từng đi lính, biết rõ cái loại tổ chức lưu manh của Hắc Ba, xa xa không cách nào chống lại chính phủ, có câu hứa hẹn này của Dương Tử Hiên, hắn liền gật gật đầu.

Dương Tử Hiên gọi điện thoại cho Cân Vân Sơn, nói có sự tình khẩn cấp muốn thương lượng, lại bảo hắn chạy tới nhà Từ Minh, cúp điện thoại, Dương Tử Hiên lúc này mới đi theo Từ Minh đi ra khỏi huyện bệnh viện nhân dân.

...

Lưu Bất Khắc đang ở Từ Minh trong nhà xem TV, trên TV phát hình tình hình cải cách Hồng Thủy gần đây.

“ Lão Lưu, cái Hồng Thủy này không phải là đơn vị trước kia lúc ngươi giải ngũ làm sao? “ Thê tử Từ Minh vừa làm đồ ăn vừa nói.

“ Đúng vậy, lúc ấy ta bảo vệ ở cổng Hồng Thủy, lúc ấy hiệu quả và lợi ích nhà máy thập phần không tốt, đều là ăn bằng tiền ngân hàng cho vay, ngay cả tiền lương của chúng ta, những bảo vệ cổng này, đều là mấy tháng không phát ra nổi, ta thật sự không có cách nào khác rồi, chỉ có thể bỏ việc, không nghĩ tới, hiện tại hiệu quả và lợi ích tốt như vậy. “ Lưu Bất Khắc thở dài, người mới ngoài 30, trên mặt đã có khí tức tang thương.

“ Mấy ngày hôm trước, ta cùng lão Từ đến Đại Danh thành phố, đi dạo qua các cửa hàng, đều nhìn thấy bán hàng dệt len của Hồng Thủy, đặt bán ở mấy nhà siêu thị cao cấp! “ Từ Minh thê tử thở dài, nói: “ Huyện chúng ta đã thay đổi một chủ tịch huyện mới, nghe nói Hồng Thủy cải cách, thay đổi vô cùng mạnh thế này, đều là từ bàn tay của hắn. “

Lưu Bất Khắc gật gật đầu: “ Người chủ tịch huyện này vẫn có chút bổn sự, ta tị nạn tại huyện bên, đều nghe thấy được không ít dân chúng huyện bên thảo luận về hắn! Hủy bỏ toàn bộ thu thuế đầu người không tuân theo quy định trong huyện, quét sạch chút ít phần tử tham ô lặp lại trưng thu kế hoạch hoá gia đình, phí nuôi dưỡng xã hội, nghe nói vẫn còn tranh giành làm khu công nghiệp kinh tế trong thành phố, làm không ít việc hiện thực! “

Chính trong lúc nói chuyện, Lưu Bất Khắc liền gặp được Từ Minh dẫn một thanh niên nam tử, cánh tay bị bao lấy vải trắng đi vào trong nhà.

“ Lão Từ, tiểu ca ngươi mang về này là ai, chưa thấy qua thân thích này của ngươi nha. “ Lưu Bất Khắc nhìn Dương Tử Hiên từ trên xuống dưới, phát hiện tuy Dương Tử Hiên tuổi rất trẻ, nhưng ăn mặc không tầm thường.

Dương Tử Hiên chủ động đi lên, nắm tay cười nói cùng Lưu Bất Khắc: “ Ta là bằng hữu lão Từ, ta gọi Dương Tử Hiên. “

Lưu Bất Khắc pha trộn vài năm trong đống lưu manh, trên người cũng có chút khí lưu manh, cánh tay vỗ vỗ bả vai Dương Tử Hiên, cởi mở cười nói: “ Bằng hữu lão Từ là bằng hữu của ta, không cần làm những thứ lễ nghi gì nắm tay kia đâu, đi, chúng ta đi uống trước một chén! “

Từ Minh xem cử chỉ Lưu Bất Khắc rất là tùy tiện, vội vàng ở một bên tranh thủ giới thiệu, nói: “ Lão Lưu, vị này chính là chủ tịch huyện Hồng Thủy huyện chúng ta, ngươi chú ý một chút! “

Lưu Bất Khắc ôm bả vai Dương Tử Hiên, quay đầu lại cười nói: “ Lão Từ, ngươi đừng lừa gạt ta! Chủ tịch huyện là nhân vật cấp bậc đoàn trưởng của chúng ta, làm sao lại còn trẻ như vậy, mà chủ tịch huyện Hồng Thủy huyện chúng ta tên gì nhỉ, hình như là họ Dương... “

Lời Lưu Bất Khắc nói đến một nửa, đột nhiên đình chỉ, như là đụng phải khối sắt nung đỏ, vội vàng buông tay ôm bả vai Dương Tử Hiên ra, nhìn Dương Tử Hiên tay bị bọc trong đống vải lớn, mở lớn miệng, nửa ngày nói không lên lời.

Thật không ngờ, người thanh niên này, thật đúng là quan phụ mẫu Hồng Thủy huyện!

Thê tử Từ Minh cũng là khiếp sợ nhìn Dương Tử Hiên, trước kia nàng cũng chỉ biết Dương Tử Hiên tại đi làm huyện ủy, chỉ cho là trong nhà Dương Tử Hiên có người làm quan tại huyện ủy, cho con cháu chức nhỏ mà thôi.

Từ Minh phát hiện ra thân phận của Dương Tử Hiên, về sau cũng chưa nói với nàng, cho nên, giờ này khắc này, cũng là thập phần khiếp sợ!

Dương Tử Hiên vỗ vỗ bả vai Lưu Bất Khắc, cười nói: “ Ngươi không cần gọi ta là chủ tịch huyện, ngươi cứ xem ta là một người bạn của Từ Minh là được rồi, hôm nay ta đến, chính là muốn tìm ngươi, tìm hiểu chút tình huống, là về Hắc Ba, còn có sự tình gần đây bọn hắn định mưu đồ đâm chém nữ thương nhân Đài Loan. “

Lưu Bất Khắc có chút kinh hoàng, lập tức đứng ở một bên, không dám nói lời nào, không dám ngẩng đầu nhìn Dương Tử Hiên.

“ Lão Lưu, ngươi yên tâm, trước kia ngươi phạm cũng không phải là cái lỗi gì nặng, ngươi là hảo huynh đệ của lão Từ, ta cũng sẽ không truy cứu cái gì. Chỉ cần ngươi đem hành tung Hắc Ba, còn có cả mưu đồ của bọn hắn nói cho ta nghe, ta tuyệt đối có thể đưa đống người Hắc Ba vào lao, về sau ngươi cũng không cần tránh bọn hắn! “ Dương Tử Hiên thản nhiên nói, nhưng uy áp trong giọng nói lại không ngừng chảy ra.

“ Thật sự? “ Ánh mắt Lưu Bất Khắc sáng lên.

“ Ta đường đường là một huyện trưởng, cũng không phải đi lừa ngươi đâu! “

Lưu Bất Khắc nghĩ một lát, ngẩng đầu nói: “ Đi! Ta sẽ cho ngài biết hết, hơn nữa, thủ hạ hiện tại của Hắc Ba, cũng có mấy người là ánh mắt của ta, hành tung của hắn, ta đều hiểu rõ. “

Thê tử Từ Minh chuyển vài cái ghế cho ba người, thêm một bình trà, ba người ngồi xuống, mới chậm rãi nói chuyện.

“ Kỳ thật Hắc Ba mưu đồ hành động lần này, cũng không là chính bản thân hắn nguyện ý, chính hắn cũng không biết tại sao phải ám sát nữ thương nhân Đài Loan kia, hành động lần này, hoàn toàn là lão đại đỉnh đầu hắn lên tiếng, lão đại của hắn ở bên trong huyện ủy, có quyền lực rất lớn! “
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện