Sáng hôm sau Từ Tước Lâu tình hình đã khá hơn rồi anh được đưa về phòng hồi sức đêm qua cô cũng không về nhà mà ở lại bệnh viện giúp anh làm thủ tục.

Lần trước anh mắng cô bị viêm dạ dày, lần này đổi ngược lại là anh đã vậy hôm qua anh còn uống nhiều rượu như vậy, thêm việc thời tiết ở đây không giống ở Bắc Thành cho nên anh mới phát sốt như vậy.

Chu Thanh Hạ nắm lấy tay anh cô ngồi ngủ quên bên cạnh giường bệnh của anh, tay cô vẫn không buông tay anh, đêm qua sau khi trợ lý Ngu rời đi cô đã dăn vặt bản thân chết đi được, cô vừa tội lỗi vừa cảm thấy hối hận vì bản thân không dám đối diện với tình cảm của chính mình.

Cô biết rất rõ cô và anh sẽ không thể bên cạnh nhau vậy thì ở mức tình nhân đem nó làm lý do ở bên cạnh anh cũng tốt, đợi sau khi Từ Tước Lâu khỏe thật khoe, tìm được người thích hợp mà anh ấy muốn kết hôn thì cô sẽ rời

di.

Từ Tước Lâu mơ màng mở mắt, ánh sáng chiếu vào khiến anh chưa kịp thích ứng liền nhíu mày chớp chớp mắt mấy cái. Anh cảm giác cánh tay có chút nặng liền nghiên đầu nhìn sang thì thấy mèo con ngủ quên bên cạnh mình khoé môi anh bấc giác mỉm cười.

Chậm rãi rút tay mình ra khỏi tay cô, anh cẩn thận không tạo ra tiếng động mà nhẹ nhàng bước xuống để bế cô lên giường ngủ ngay ngắn, chiếc giường bệnh của phòng VIP nên rất lớn có thể đủ cho hai người hơn nữa phòng

VIP một phòng chỉ có một bệnh nhân.

Khóc cả đêm khiến cô mệt mỏi thêm việc phải thức canh chừng anh cho nên bây giờ cô ngủ đến mức quên trời đất, anh cũng chỉ có thể tranh thủ lúc cô vẫn còn chưa tỉnh ngủ mà chiếm tiện nghi của cô.

Ôm cô vào trong lòng mình, khẽ hôn lên trán Chu Thanh Hạ một cái rồi mới nhắm mắt mà ngủ thiếp đi, cô ngủ yên ắng trong lòng anh không chút cựa quậy, được anh ôm trong lòng, cảm giác an toàn trong vô thức khiến cô càng muốn ngủ nhiều hơn.

***t

Mạc An Nghiên lúc này cau có đứng trước cửa nhà nhìn Leon say xỉn được bạn đưa về, mà người bạn này không ai khác chính là Chung Nghị, người mà ba mẹ cô đã hứa hôn khi còn bé.

Chỉ là bọn cô không thích nhau cho nên vẫn luôn tìm cách cắt bỏ hôn ước này.

"Leon! Anh thế này sao bạn em có thể thích anh chứ, say xỉn thế này mất mặt chết đi được."

Chung Nghị nhìn thấy cô nàng tức giận liền lên tiếng giải vây "Em đừng mắng nữa, hôm nay bạn của bọn anh đến cho nên uống hơi nhiều một chút."

Cô nàng gật đầu tuyệt nhiên không liếc mắt nhìn Chung Nghị, chỉ lắc đầu ngao ngán người anh trai của mình rồi đưa Leon vào trong nhà cô nàng cũng lịch sự gật đầu cảm ơn với người đưa anh trai cô về.

Chung Nghị không thích Mạc An Nghiên mà Mạc An Nghiên cũng chưa từng để anh ta vào trong mắt, chỉ vì một lý do duy nhất chính là bạn của anh trai cô không ai tốt cả đều là những kẽ trăng hoa, xem phị nữ như đồ chơi vậy.

"Em nói anh biết, bạn em đến Thụy Sĩ rồi để cậu ấy bắt gặp anh thế này xem anh có mất mặt không?"

Leon nghe đến đó liền nhìn cô nàng "Bạn em đến đây thật sao? Sao em không gọi cho anh."

"..."

Mạc An Nghiên quăng anh trai cô lên giường "Gọi anh rất nhiều đấy anh trai yêu dấu ơi, nhưng anh không nhấc máy thì xem như anh xui rồi." Cô nàng nhúng vai đóng sầm cửa bỏ đi ra ngoài.

Leon sau khi đó cũng không nghĩ được gì nhiều mắt không mở nổi mà chìm vào giấc ngủ

Từ Tước Lâu là người ở Bắc Thành còn có Thẩm Dục Thần nữa ngược lại Chung Nghị lại là người ở Tam Lăng gần nơi của Từ Tước Lâu, chỉ là lần này đến Thụy Sĩ công tác dài hạn cho nên mới có thể tụ họp thế này.

Nhà của Mạc An Nghiên và Mạc Tư ở Thụy Sĩ, nhưng chỉ có Mạc An Nghiên là thích sống ở đất nước này còn Mạc Tư lại thích đi đây đi đó, không muốn ở yên một chỗ, sắp tới còn phải đi công tác ở Bắc Thành, cô nàng cho dù muốn ở lại Thụy Sĩ làm việc nhưng công ty điều cô đến Tam Lăng thì cũng phải chấp nhận thôi.

Dù sao Tam Lăng cũng không tệ, như vậy cũng sẽ ở gần với Chu Thanh Hạ chỉ tiếc là ở Thụy Sĩ làm bánh vẫn thích hơn không muốn rời khỏi đây một chút nào.

Mạc An Nghiên không phải đẹp quá xuất sắc, nhưng mái tóc màu hạt dẻ của cô nàng khiến người khác có thể để mắt không rời thêm việc sóng mũi cao ngũ quan xinh đẹp này khiến người khác cũng khó kiềm lòng.

Đẹp một cách điềm đạm, thành công lịch mi mắt của cô còn cong cong làm cho đôi mắt của cô nàng nhìn vào thoáng chút buồn bã nhưng thật chất tính khí tốt còn hơn cả anh trai mình.

Ba mẹ Mạc khuyên thế nào cô nàng cũng đòi hủy hôn với Chung Nghị sống chết cũng không muốn lấy anh ta làm cho ba mẹ cô lần nào nhắc đến chuyện này cũng nối giận đến nổi Leon phải chạy ra can lại.

Biết sao được không thích chính là không thích, cô cũng không thể ép bản thân thích Chung Nghị cho dù nhìn anh khi nãy đúng là có chút đẹp trai. Vừa nghĩ đến đó cô nàng liền giật mình tát vào mặt mình mấy cái nhẹ rồi lấm bẩm.

"Suy nghĩ bậy bạ rồi, anh ta thì có gì đẹp chứ. Không thích, đánh chết cũng không thích.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện