Hệ thống động cơ Tinh Thái bao gồm một loạt những động cơ nhỏ kết hợp
lại với nhau giống như là một chùm trống to khổng lồ, đột nhiên khẽ chấn động nhẹ lên một cái. Hệ thống kích phát năng lượng quang chuyển do vô
số nhà Khoa học gia đứng đầu Liên Bang thiết kế chế tạo ra, hướng về
phía bên ngoài Phi thuyền Chiến hạm phát ra một chùm tia sáng màu lam
nhạt, nhìn qua phi thường xinh đẹp.
Sự chấn động kịch liệt trong khoảnh khắc trước kia, hiện tại đã sớm dừng lại rồi. Ngoại trừ những tách cà phê đổ một đống nước đen ngòm ra ngoài, một vài mảnh tách vỡ nằm lăn lóc dưới mặt đất ra, bốn phía xung quanh gian đại sảnh chỉ huy nhìn qua vẫn không gặp phải những tổn thất nào nghiêm trọng cả.
Nhưng mà những gã Công Trình Sư phụ trách bảo dưỡng hệ thống động cơ Tinh thái cùng với đám quân nhân sĩ quan trong đại sảnh, lúc này biểu tình trên mặt nhìn qua dị thường khẩn trương, bên trong cặp mắt tràn ngập cảm giác ngơ ngẩn thất thần cho đến sắc thái sợ hãi mạnh mẽ.
Bục khống chế điều chỉnh hệ thống động cơ Chiến hạm chính giữa phòng hiện tại đã bị mạnh mẽ cạy mở ra. Bọn họ nhìn thấy một đám con chíp vi mạch đang không ngừng bốc lên từng luồng khói trắng, nhìn thấy một đoạn đường ống dẫn ở chỗ xa hơn, hiện tại đã bị đốt nóng quá mức, biến thành một đống xà bần hỗn độn không nhìn ra chút hình dạng ban đầu, nhìn thấy khối kim loại hợp kim dành cho công tác dừng lại khẩn cấp thể trọng nặng hơn mười tấn hiện tại đang gắt gao chêm thẳng vào phần bánh lái của chiếc Phi thuyền Chiến hạm, nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng do nó gây ra, thân thể đám quân nhân sĩ quan nhất thời không khỏi run rẩy lên một trận, tình tự tuyệt vọng bắt đầu tràn ngập khắp nơi.
o0o
Bên trong căn phòng nào đó ở dưới tầng thứ ba của chiếc Phi thuyền Chiến hạm.
Hứa Nhạc có chút gian nan nâng lên cánh tay đang run rẩy vô cùng của chính mình, lấy tay lau đi những dòng máu tươi chảy xuống từ mắt mũi miệng của chính mình, lại một phen khiến cho toàn mặt mày cũng đều dính đầy máu tươi. Hắn nhìn chằm chằm về phía cái camera lúc này đã lâm vào trầm mặc tĩnh mịch gắn ở góc phòng, nhếch miệng lên cười, lộ ra hai hàm răng chỉnh tề đầy miệng, lại bởi vì chân răng xuất huyết nghiêm trọng mà biến thành thuần một màu đỏ.
Lúc này toàn thân hắn nhìn qua giống như là một gã Dã man nhân thời Viễn Cổ trong truyền thuyết, sau khi bắt giữ địch nhân làm tù binh, sau đó đem ra giết sống, sau đó chậm rãi nhấm nuốt thịt người sống nhét vào trong bụng, cuối cùng mới lộ ra nụ cười vô cùng hài lòng, làm cho người ta có một loại cảm giác đáng sợ tàn nhẫn khủng bố pha lẫn loại cảm giác khờ dại nguyên thủy nhất.
- Gào!
Hắn hướng về phía cái camera theo dõi đằng kia kêu gào lên một tiếng cực kỳ cổ quái, sau đó kéo lê thân thể, cả người tràn đầy những miệng vết thương cùng với máu tươi, bụi bặm hướng về phía bên ngoài phòng mà phóng vọt tới.
Nghe được những tiếng cất bước nặng nề mạnh mẽ của Robot từ tầng trên mơ hồ truyền đến, nghe được những tiếng quát tháo điên cuồng trộn lẫn với những hơi thở sốt ruột cùng với phẫn nộ, Hứa Nhạc cố gắng cúi thấp bả vai, kéo dài cái chân đã không còn chút lực lượng, chật vật gia tăng thêm tốc độ lao đi, nhìn qua lại giống hệt như một con chim cánh cụt bị chấn kinh, phóng chạy lạch bạch một cách buồn cười mà đáng yêu vô cùng.
Phóng vọt tới trước đầu Robot MXT thuần một màu cháy đen, hắn cũng không có ngay lập tức tiến vào trong khoang điều khiển, mà là bưng lên cánh tay sửa chữa máy móc ngày bình thường nghĩ thấy vô cùng nhẹ nhàng, thời khắc này lại cảm thấy vô cùng nặng nề, dùng tốc độ nhanh nhất mở ra những con ốc bịt kín lớp vỏ ngoài che lại những lò xo tăng lực mini của hệ thống song động cơ phía sau thắt lưng của đầu Robot. Sau đó hắn một tay rút nhanh ra cái chiếc giày quân dụng vỡ nát đang dùng để cố định sợi dây truyền dẫn số liệu thòng ra bên ngoài, rất nhanh nối với cái van mở điện tử của lớp hợp kim vách ngăn cố định, tay trái hắn kéo mạnh một sợi dây điện tử nào đó, dùng sức lôi kéo.
Tách tách tách tách tách!
Thanh âm ma sát máy móc chói tai vang lên. Phần cánh cửa ngăn cách hợp kim nặng nề chậm rãi nâng lên. Không gian bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm chợt giảm áp suất trầm trọng, những luồng không khí gào thét kêu to theo cái khe hở của lớp vách ngăn mở lên mà hướng ra bên ngoài không ngừng tuôn trào ra.
Lúc này Hứa Nhạc đã ngồi vào trong khoang điều khiển của đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa, ngón tay ấn mạnh xuống chốt mở hệ thống khống chế điện tử. Hệ thống song động cơ của đầu Robot lại một lần nữa vang lên thanh âm khởi động, lại bởi vì chịu đựng sự tổn hại quá mức cho nên có vẻ như bị xé rách ra. Những thanh âm răng rắc chói tai từ phía sau không ngừng truyền vào trong khoang điều khiển có chút tối tăm. Hứa Nhạc căn bản không có chút do dự khiếp đảm nào cả, mà kéo thật mạnh thanh điều khiển.
Lớp hợp kim ngăn cách nặn nề thong thả mở ra, mới gia tăng lên đến độ cao khoảng chừng ba thước, đầu Robot MXT cháy đen liền chợt nhích động một trận, gào thét hướng về phía bên kia mà phóng đi.
Mắt thấy toàn thân đầu Robot sắp sửa đụng thẳng vào cánh cửa hợp kim, thế nhưng lại cực kỳ xảo diệu dùng cái chân máy móc mạnh mẽ biến thành trục, đem thân thể mạnh mẽ ngã rạp xuống mặt đất, giống hệt như là một gã hán tử uống quá nhiều rượu nên say khướt, cứ như vậy mặc kệ không thèm để ý nằm thẳng xuống con đường di chuyển, thế nhưng kết quả lại cực kỳ xảo diệu mà nhẹ nhàng lướt qua.
Phía xa xa của thông đạo chợt xuất hiện thân ảnh của một vài đầu Robot MX, còn có dày dày đặc đặc vô số bóng người xuất hiện theo. Những người này trơ mắt nhìn thấy con Robot của Hứa Nhạc cứ như vậy vô cùng nhẹ nhàng mà xảo diệu lướt thẳng ra ngoài. Tất cả bọn họ đều biết không có cơ hội đuổi theo, nhưng mà bọn họ lại cũng không có chú ý tới, khi mà đầu Robot MXT gào thét lướt xuyên qua cánh cửa hợp kim ngăn cách, cánh tay phải máy móc mạnh mẽ của nó nhìn qua tựa như vô tình, nhưng mà trên thực tế lại cực kỳ tinh chuẩn đập thẳng về phía cái van mở cửa hợp kim đơn hướng bên cạnh cánh cửa.
Cánh cửa hợp kim nặng nề đang thong thả hướng lên trên trần rút lên, đột nhiên mạnh mẽ đình chỉ lại, sai đó theo trình tự nguyên bản khi bị tấn công mà tự động hướng về phía mặt đất chậm rãi đẩy xuống trở lại, đem đám Robot đang bằng tốc độ di chuyển nhanh nhất chạy tới cùng với đám binh sĩ chiến đấu tinh nhuệ của Tiểu đội chiến đấu Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí trên đầu đội những cái mũ giáp quân nhân cường hãn không sợ chết phóng tới đầu tiên hoàn toàn ngăn cản lại phía sau cánh cửa.
Đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa cháy đen toàn thân, rác rưởi không chịu nổi, sớm không có khả năng tự động điều chỉnh lại trạng thái cân bằng, chỉ là đơn giản mạnh mẽ đạp mạnh một cước, chạy vòng qua thân thể tàn khuyết của một đám Robot đang chồng chất đầy trên mặt đất của thông đạo di chuyển, méo méo mó mó nghiêng nghiêng ngả ngả lung lay muốn ngã xuống mặt đất, thế nhưng tựa hồ như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy, sau đó tan rã thành một đám linh kiện nặng đến gần một tấn!
Nhưng mà hắn cuối cùng cũng không có ngã xuống, mà là kiên cường mạnh mẽ chạy thẳng đến cái lỗ hổng lớn bên trên vách của chiếc Phi thuyền Chiến hạm mà lúc trước hắn đã đập vỡ ra, chống đỡ những luồng không khí ở phía sau vẫn như trước không ngừng gào thét tuôn đổ ra bên ngoài không gian vũ trụ, hướng về phía phiến vũ trụ tối tăm không đáy bên ngoài lỗ hổng lớn kia, hướng về phía ánh tinh quang xinh đẹp sáng lạn bên ngoài mà nhảy thẳng xuống.
o0o
Bên trong không gian vũ trụ bên ngoài cơ thể căn bản là không có khái niệm cao thấp, trái phải, trước sau, cho nên nói là đầu Robot MXT cháy đen đã nhảy xuống khỏi chiếc Phi thuyền Chiến hạm cũng không chính xác, mà tình huống lúc đó nên miêu tả như vầy:
Một đầu Robot MXT cháy đen phóng vọt ra khỏi chiếc Phi thuyền Chiến hạm, sau đó bắt đầu bay thẳng ra bên cạnh chiếc Phi thuyền Chiến hạm, chính là tốc độ bay ra chậm rãi đến mức khiến cho kẻ khác cũng phải phẫn nộ đến mức tóc dựng đứng hết cả lên.
Với cái loại tốc độ bay ra này mà suy luận, có lẽ trải qua tiếp thời gian vài ngày nữa, đầu Robot MXT cháy đen này vẫn như cũ tiếp tục dừng lại ở bên dưới cái động khẩu lớn trên thân thể của chiếc Phi thuyền Chiến hạm, bất đắc dĩ đi theo chiếc Phi thuyền Chiến hạm này mà phi hành về phía trước.
Bên cạnh chiếc Phi thuyền Chiến hạm khổng lồ phập phềnh, phiêu phù một đầu Robot cháy đen không nhìn rõ màu sắc ban đầu, một màn hình ảnh này giống hệt như là một con cá nhỏ bám dính dưới bụng của một con cá kình khổng lồ di chuyển khắp nơi vậy.
Nếu như tình huống cứ tiếp tục phát triển đi xuống như vậy, đầu Robot cháy đen chỉ có thể phí công vô ích vĩnh viễn đi theo chiếc Phi thuyền Chiến hạm bị hắn khóa chết kia, biến thành hai cỗ sắt vụn lạnh như băng thể tích lớn nhỏ khác nhau, hướng về phía cuối cùng của vũ trụ phía trước mà phóng chạy như điên, biến thành một tảng đá khổng lồ không có sinh mệnh, hoặc là bị hủy diệt, biến thành một ngôi sao băng trong tầng khí quyển của một Tinh cầu nào đó.
Nhưng mà trọng điểm của câu chuyện xưa này căn bản chính là không có chữ nếu, ít nhất đối với Hứa Nhạc mà nói, đó chính là không có cái gì nếu cả.
Bắt đầu từ trên Tinh cầu S1 giết thẳng ra ngoài không gian, đẫm máu liều mạng đánh nhau không cần mạng sống để cho Lý Tại Đạo cùng với chiếc Phi thuyền Chiến hạm không còn đường để đi nữa, nhưng mà hắn nhất định sẽ không quên nhớ cấp cho chính mình lưu lại một con đường lui sống sót. Chuyện này và việc lựa chọn con đường chính xác cùng với phủ định con đường đó cũng không có chút quan hệ gì với nhau, thuần túy chỉ là một khát vọng dị thường mãnh liệt mà kiên định cùng với một cái chấp niệm mạnh mẽ: Tiểu gia nhất định sẽ sốt sót!
o0o
Đột nhiên đầu Robot MXT thuần một đầu cháy đen đang huyền phù bên cạnh chiếc Phi thuyền Chiến hạm chợt cử động lên. Trong không gian yên tĩnh căn bản không nghe được bất cứ thanh âm vù vù nào cả, thế nhưng lại có thể rõ ràng nhìn thấy phần lớp vỏ hợp kim đã tổn hại vô cùng bên ngoài phản xạ ánh sáng của khỏa Hằng tinh xa xa khẽ rung động nhàn nhạt.
Đầu Robot MXT màu cháy đen lạnh mạnh mẽ khởi động một lần nữa, những luồng năng lượng cuối cùng còn sót lại trong khỏa pin Tĩnh Nông lưu trữ của đầu Robot MTX bị đẩy ngược vào trong ngăn tích lũy năng lượng Z4 của hệ thống Song động cơ, sau đó tiến vào trong khoang bố trí lò xo tăng áp mini, sau đó từ trong cái lỗ hổng bịt kín đã bị Hứa Nhạc ở trên Phi thuyền Chiến hạm mạnh mẽ phá vỡ, hóa thành hai luồng ngọn lửa mãnh liệt phun trào ra.
Một cỗ động lực thôi động phảng phất như không từ chỗ nào cả mạnh mẽ sinh ra, để cho đầu Robot MXT cháy đen giống như bị trúng phải một đòn đánh nghiêm trọng, từ trạng thái yên lặng đạt được sơ tốc ban đầu. Bởi vì ngay từ lúc trên mặt đất tại Cảng Đô đã bắt đầu tiến vào trạng thái siêu tần, đầu Robot MXT đã không còn cặp cánh phụ gia phi hành nữa, ở trong không gian không thể tiến hành điều chỉnh thân thể, bởi vậy vào lúc này thế nhưng lại trực tiếp quay cuồng lên một trận.
Đầu Robot MXT cháy đen giống hệt như là một tảng đá màu đen bị đốt cháy suốt mấy trăm năm trời cũng không cháy hết, nhanh như tia chớp lướt sát qua thân thể khổng lồ của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào, hướng về phía sâu bên trong vũ trụ tối đen mà bay thẳng đi. Nếu như bên trong vũ trụ lúc này còn có không khí, có lẽ sẽ có thể nghe được từ trong khoang điều khiển của đầu Robot truyền ra một vài thanh âm kêu gào chí.
o0o
Lý Tại Đạo nhìn thấy những hình ảnh đã bắt đầu trở nên có chút mơ hồ, nhìn thấy cặp ánh mắt tràn ngập máu cùng với bụi mù, thế nhưng lại vẫn như trước sáng ngời vô cùng, nhìn thấy cảnh Hứa Nhạc xoay người rời đi, hai bàn tay đang để thả lỏng bên người bắt đầu run rẩy lên một chút, mu bàn tay ma sát cảm thấy có một trận đau đớn nhàn nhạt.
- Cảnh báo, hệ thống tiếp nhận cùng gửi đi tin tức buộc phải đóng lại toàn diện!
- Cảnh báo, tư liệu số liệu nguyên thủ tiến vào tiến trình không thể nghịch chuyển hay cắt bỏ!
- Cảnh báo, hệ thống phóng thích tên lửa đạn đạo đã bị bắt buộc đóng lại, không có khả năng sửa chữa!
- Cảnh báo, Hệ thống khống chế động cơ Tinh Thái toàn diện mất đi hiệu lực!
Lý Tại Đạo xoay người nhìn lại, nhìn về phía đám thuộc cấp sắc mặt thảm đạm đứng đầy trong phòng, bình tĩnh nói:
- Chọn dùng phương thức vật lý nhân công tiến hành đóng lại hệ thống động cơ. Hệ thống khống chế động cơ mất đi hiệu lực, thế nhưng cũng không có nghĩa là chúng ta căn bản không thể làm được chuyện gì cả. Thân là bộ phận động cơ quan trọng nhất của một chiếc Phi thuyền Chiến hạm, quyền hạn cao nhất từ trước đến giờ cũng đều là nằm trong tay con người!
Những lời này phảng phất như là một mũi thuốc kích thích tinh thần cực mạnh, khiến cho tinh thần của đám quân nhân sĩ quan bên trong đại sảnh cũng bởi vì đó mà trung lên một trận, mạnh mẽ ổn định lại tinh thần, rất nhanh chóng hướng các ban ngành khác nhau trong Phi thuyền Chiến hạm hạ xuống mệnh lệnh.
Hệ thống khống chế của hệ thống động cơ Tinh Thái đã bị hư hao vô cùng nghiêm trọng, quả nhiên đã từng bị trải qua mạnh mẽ đóng cửa bằng thao tác vật lý phổ thông nhất. Chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào lúc này hoàn toàn là dựa theo quán tình mà chạy đi, lực cản bên trong chân không quả thật là quá ít, gần như không có, tự nhiên sẽ không gặp phải cảnh tượng lập tức bị chậm lại tốc độ, nhưng mà đối với tất cả mọi người trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm này mà nói, đó cũng chỉ là một loại tuyệt vọng mạnh mẽ mà thôi.
Chỉ tiếc là ngay sau đó xuất hiện một tin tức khiến cho toàn bộ mọi người trên Phi thuyền Chiến hạm lâm vào tuyệt vọng. Sau khi trải qua sự phân tích phán đoán cực kỳ khẩn trương của đám Bộ Công Trình trên Phi thuyền Chiến hạm, bọn họ xác định hệ thống truyền gửi và tiến nhận tin tức cùng với hệ thống khống chế động cơ đã gặp phải sự hư hao gần như là toàn diện, nhất là hệ thống khống chế động cơ Phi thuyền Chiến hạm, toàn bộ mạng lưới dây dẫn cùng với chíp vi mạch đã bị nung nóng đến mức chảy cả ra. Quan trọng nhất chính là cái tấm hợp kim ngăn cách khẩn cấp đã chêm thẳng vào bộ phận hệ thống động cơ, căn bản không thể nào tiến hành sửa chữa hoặc là thay thế được cả.
Những số liệu đang xoay chuyển liên tục trên màn hình điều chỉnh dần dần biến thành những con số 0 tuyệt vọng. Vô số các tư liệu cơ mật nhất vốn được lưu trữ bên trong bộ nhớ số liệu điều khiển bằng một loại phương thức vô cùng quỷ dị nào đó bị tự động xóa bỏ hết. Các cánh cửa phóng thích tên lửa đạn đạo được bao trùm bên dưới lớp che chắn hợp kim đặc thù bốn phía xung quanh thân thể Chiến hạm lạnh lùng đóng chặt lại, căn bản không thể nào mở ra được. Hệ thống động cơ Tinh Thái đã bị đóng cửa một cách thủ công, vì để tiết kiệm năng lượng, hệ thống duy trì môi trường sinh thái duy sinh tự động giảm bớt công suất điều hòa nhiệt độ, duy trì cố định ở nhiệt độ 14 độ C.
Tất cả những người trên chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào cũng đều nghĩ thấy vô cùng rét lạnh.
Lý Tại Đạo chậm rãi nhăn lại hai hàng lông mày hoa râm, quan sát những luồng ánh sáng từ cửa sổ chiếu rọi vào, chiếu sáng lên một vài sợi tóc bạc trắng hoa râm trên đầu, ông ta có chút chậm rãi đưa tay lên xoa xoa cặp mày mệt mỏi, phát hiện hóa ra Hứa Nhạc quả thật đã nói trúng bản tính, tính tình của chính mình.
Bản thân ông ta là một kẻ dã tâm vẫn luôn luôn trầm ổn, kiên định, bảo thủ, cẩn thận vô cùng. Ông ta vẫn luôn có thói quen trầm mặc chờ đợi cho đến lúc sự tình xảy ra đến cuối cùng mới giở lên con át chủ bài cuối cùng của chính mình, đánh ra một kích lôi đình tất thắng.
Ông ta căn bản không tin rằng Hứa Nhạc có thể dựa vào những loại thủ đoạn giống như là ma thuật như thế này liền có thể khống chế được một chiếc Phi thuyền Chiến hạm. Ông ta tin tưởng rằng chính mình có đủ năng lực để giải quyết hết thảy tất cả mọi vấn đề có thể xuất hiện. Mãi cho tới bây giờ ông ta cxng không nghĩ qua rằng địch nhân lại có thể chỉ dựa vào một kích lôi đình cuối cùng liền có thể phá hủy hết thảy mọi cơ hội thắng lợi của chính mình như vậy!
Tổng kết cuối cùng, bản thân ông ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ qua rằng chính mình sẽ có thể thất bại.
- Tiếp tục cố gắng sửa chữa hệ thống động cơ!
Ông ta dùng thanh âm trầm thấp mỏi mệt vô cùng của chính mình hạ mệnh lệnh, nói.
Gã thuộc cấp Thiếu tướng trung thành kia của ông ta khẽ hạ thấp thanh âm mỏi mệt, tuyệt vọng nói:
- Tướng quân, không thể sửa chữa được nữa rồi!
Lý Tại Đạo đi đến trước cái ghế dựa điều khiển, cực kỳ thong thả ngồi xuống. Ông ta trầm mặc một khoảng thời gian dài, sau đó mới hỏi:
- Hệ thống thoát hiểm có bị phá hoại hay không? Số phi thuyền thoát hiểm của Phi thuyền có thể cứa được bao nhiêu người thoát đi?
- Tướng quân…
Sắc mặt gã Thiếu tướng tái nhợt nhìn chằm chằm Lý Tại Đạo, run giọng nói:
- Lúc trước căn cứ theo mệnh lệnh của ngài, vì để che chắn Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào tiến hành công tác cải tạo toàn bộ hệ thống lớp bảo vệ bên ngoài của Phi thuyền Chiến hạm, hủy bỏ hết thảy toàn bộ các khoang cứu sinh của chiếc Phi thuyền, cho nên… trên Phi thuyền Chiến hạm cũng không có phi thuyền cứu sinh!
Sắc mặt Lý Tại Đạo khẽ biến sắc, tay phải nắm chặt lại thành nắm đấm, chậm rãi nâng lên trên môi, mạnh mẽ đè nén xuống cảm giác xúc động muốn ho khan dâng trào lên trong bụng mình. Ông ta trầm mặc một lát, sau đó mới khàn khàn hỏi:
- Nếu như… không thể sửa chữa được, dựa theo tuyến đường di chuyển hiện tại mà đi tới, cuối cùng Chiến hạm chúng ta sẽ đi đến phiến Tinh vực nào?
Sắc mặt gã Thiếu tướng tái nhợt, hắng giọng do dự một lúc thật lâu, sau đó mới run run đưa tau lên chỉ về phía bên ngoài cửa sổ, dùng thanh âm trầm thấp tuyệt vọng, nói:
- Dựa theo tuyến đường di chuyển hiện tại mà nói, cuối cùng Liệt Dương Hào sẽ đi đến nơi đó!
Xa xa bên ngoài cánh cửa sổ quan sát, chính là khỏa Hằng tinh sáng rực của Tinh cầu S1 đang lẳng lặng phóng xuất quang mang!
Sự chấn động kịch liệt trong khoảnh khắc trước kia, hiện tại đã sớm dừng lại rồi. Ngoại trừ những tách cà phê đổ một đống nước đen ngòm ra ngoài, một vài mảnh tách vỡ nằm lăn lóc dưới mặt đất ra, bốn phía xung quanh gian đại sảnh chỉ huy nhìn qua vẫn không gặp phải những tổn thất nào nghiêm trọng cả.
Nhưng mà những gã Công Trình Sư phụ trách bảo dưỡng hệ thống động cơ Tinh thái cùng với đám quân nhân sĩ quan trong đại sảnh, lúc này biểu tình trên mặt nhìn qua dị thường khẩn trương, bên trong cặp mắt tràn ngập cảm giác ngơ ngẩn thất thần cho đến sắc thái sợ hãi mạnh mẽ.
Bục khống chế điều chỉnh hệ thống động cơ Chiến hạm chính giữa phòng hiện tại đã bị mạnh mẽ cạy mở ra. Bọn họ nhìn thấy một đám con chíp vi mạch đang không ngừng bốc lên từng luồng khói trắng, nhìn thấy một đoạn đường ống dẫn ở chỗ xa hơn, hiện tại đã bị đốt nóng quá mức, biến thành một đống xà bần hỗn độn không nhìn ra chút hình dạng ban đầu, nhìn thấy khối kim loại hợp kim dành cho công tác dừng lại khẩn cấp thể trọng nặng hơn mười tấn hiện tại đang gắt gao chêm thẳng vào phần bánh lái của chiếc Phi thuyền Chiến hạm, nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng do nó gây ra, thân thể đám quân nhân sĩ quan nhất thời không khỏi run rẩy lên một trận, tình tự tuyệt vọng bắt đầu tràn ngập khắp nơi.
o0o
Bên trong căn phòng nào đó ở dưới tầng thứ ba của chiếc Phi thuyền Chiến hạm.
Hứa Nhạc có chút gian nan nâng lên cánh tay đang run rẩy vô cùng của chính mình, lấy tay lau đi những dòng máu tươi chảy xuống từ mắt mũi miệng của chính mình, lại một phen khiến cho toàn mặt mày cũng đều dính đầy máu tươi. Hắn nhìn chằm chằm về phía cái camera lúc này đã lâm vào trầm mặc tĩnh mịch gắn ở góc phòng, nhếch miệng lên cười, lộ ra hai hàm răng chỉnh tề đầy miệng, lại bởi vì chân răng xuất huyết nghiêm trọng mà biến thành thuần một màu đỏ.
Lúc này toàn thân hắn nhìn qua giống như là một gã Dã man nhân thời Viễn Cổ trong truyền thuyết, sau khi bắt giữ địch nhân làm tù binh, sau đó đem ra giết sống, sau đó chậm rãi nhấm nuốt thịt người sống nhét vào trong bụng, cuối cùng mới lộ ra nụ cười vô cùng hài lòng, làm cho người ta có một loại cảm giác đáng sợ tàn nhẫn khủng bố pha lẫn loại cảm giác khờ dại nguyên thủy nhất.
- Gào!
Hắn hướng về phía cái camera theo dõi đằng kia kêu gào lên một tiếng cực kỳ cổ quái, sau đó kéo lê thân thể, cả người tràn đầy những miệng vết thương cùng với máu tươi, bụi bặm hướng về phía bên ngoài phòng mà phóng vọt tới.
Nghe được những tiếng cất bước nặng nề mạnh mẽ của Robot từ tầng trên mơ hồ truyền đến, nghe được những tiếng quát tháo điên cuồng trộn lẫn với những hơi thở sốt ruột cùng với phẫn nộ, Hứa Nhạc cố gắng cúi thấp bả vai, kéo dài cái chân đã không còn chút lực lượng, chật vật gia tăng thêm tốc độ lao đi, nhìn qua lại giống hệt như một con chim cánh cụt bị chấn kinh, phóng chạy lạch bạch một cách buồn cười mà đáng yêu vô cùng.
Phóng vọt tới trước đầu Robot MXT thuần một màu cháy đen, hắn cũng không có ngay lập tức tiến vào trong khoang điều khiển, mà là bưng lên cánh tay sửa chữa máy móc ngày bình thường nghĩ thấy vô cùng nhẹ nhàng, thời khắc này lại cảm thấy vô cùng nặng nề, dùng tốc độ nhanh nhất mở ra những con ốc bịt kín lớp vỏ ngoài che lại những lò xo tăng lực mini của hệ thống song động cơ phía sau thắt lưng của đầu Robot. Sau đó hắn một tay rút nhanh ra cái chiếc giày quân dụng vỡ nát đang dùng để cố định sợi dây truyền dẫn số liệu thòng ra bên ngoài, rất nhanh nối với cái van mở điện tử của lớp hợp kim vách ngăn cố định, tay trái hắn kéo mạnh một sợi dây điện tử nào đó, dùng sức lôi kéo.
Tách tách tách tách tách!
Thanh âm ma sát máy móc chói tai vang lên. Phần cánh cửa ngăn cách hợp kim nặng nề chậm rãi nâng lên. Không gian bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm chợt giảm áp suất trầm trọng, những luồng không khí gào thét kêu to theo cái khe hở của lớp vách ngăn mở lên mà hướng ra bên ngoài không ngừng tuôn trào ra.
Lúc này Hứa Nhạc đã ngồi vào trong khoang điều khiển của đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa, ngón tay ấn mạnh xuống chốt mở hệ thống khống chế điện tử. Hệ thống song động cơ của đầu Robot lại một lần nữa vang lên thanh âm khởi động, lại bởi vì chịu đựng sự tổn hại quá mức cho nên có vẻ như bị xé rách ra. Những thanh âm răng rắc chói tai từ phía sau không ngừng truyền vào trong khoang điều khiển có chút tối tăm. Hứa Nhạc căn bản không có chút do dự khiếp đảm nào cả, mà kéo thật mạnh thanh điều khiển.
Lớp hợp kim ngăn cách nặn nề thong thả mở ra, mới gia tăng lên đến độ cao khoảng chừng ba thước, đầu Robot MXT cháy đen liền chợt nhích động một trận, gào thét hướng về phía bên kia mà phóng đi.
Mắt thấy toàn thân đầu Robot sắp sửa đụng thẳng vào cánh cửa hợp kim, thế nhưng lại cực kỳ xảo diệu dùng cái chân máy móc mạnh mẽ biến thành trục, đem thân thể mạnh mẽ ngã rạp xuống mặt đất, giống hệt như là một gã hán tử uống quá nhiều rượu nên say khướt, cứ như vậy mặc kệ không thèm để ý nằm thẳng xuống con đường di chuyển, thế nhưng kết quả lại cực kỳ xảo diệu mà nhẹ nhàng lướt qua.
Phía xa xa của thông đạo chợt xuất hiện thân ảnh của một vài đầu Robot MX, còn có dày dày đặc đặc vô số bóng người xuất hiện theo. Những người này trơ mắt nhìn thấy con Robot của Hứa Nhạc cứ như vậy vô cùng nhẹ nhàng mà xảo diệu lướt thẳng ra ngoài. Tất cả bọn họ đều biết không có cơ hội đuổi theo, nhưng mà bọn họ lại cũng không có chú ý tới, khi mà đầu Robot MXT gào thét lướt xuyên qua cánh cửa hợp kim ngăn cách, cánh tay phải máy móc mạnh mẽ của nó nhìn qua tựa như vô tình, nhưng mà trên thực tế lại cực kỳ tinh chuẩn đập thẳng về phía cái van mở cửa hợp kim đơn hướng bên cạnh cánh cửa.
Cánh cửa hợp kim nặng nề đang thong thả hướng lên trên trần rút lên, đột nhiên mạnh mẽ đình chỉ lại, sai đó theo trình tự nguyên bản khi bị tấn công mà tự động hướng về phía mặt đất chậm rãi đẩy xuống trở lại, đem đám Robot đang bằng tốc độ di chuyển nhanh nhất chạy tới cùng với đám binh sĩ chiến đấu tinh nhuệ của Tiểu đội chiến đấu Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí trên đầu đội những cái mũ giáp quân nhân cường hãn không sợ chết phóng tới đầu tiên hoàn toàn ngăn cản lại phía sau cánh cửa.
Đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa cháy đen toàn thân, rác rưởi không chịu nổi, sớm không có khả năng tự động điều chỉnh lại trạng thái cân bằng, chỉ là đơn giản mạnh mẽ đạp mạnh một cước, chạy vòng qua thân thể tàn khuyết của một đám Robot đang chồng chất đầy trên mặt đất của thông đạo di chuyển, méo méo mó mó nghiêng nghiêng ngả ngả lung lay muốn ngã xuống mặt đất, thế nhưng tựa hồ như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy, sau đó tan rã thành một đám linh kiện nặng đến gần một tấn!
Nhưng mà hắn cuối cùng cũng không có ngã xuống, mà là kiên cường mạnh mẽ chạy thẳng đến cái lỗ hổng lớn bên trên vách của chiếc Phi thuyền Chiến hạm mà lúc trước hắn đã đập vỡ ra, chống đỡ những luồng không khí ở phía sau vẫn như trước không ngừng gào thét tuôn đổ ra bên ngoài không gian vũ trụ, hướng về phía phiến vũ trụ tối tăm không đáy bên ngoài lỗ hổng lớn kia, hướng về phía ánh tinh quang xinh đẹp sáng lạn bên ngoài mà nhảy thẳng xuống.
o0o
Bên trong không gian vũ trụ bên ngoài cơ thể căn bản là không có khái niệm cao thấp, trái phải, trước sau, cho nên nói là đầu Robot MXT cháy đen đã nhảy xuống khỏi chiếc Phi thuyền Chiến hạm cũng không chính xác, mà tình huống lúc đó nên miêu tả như vầy:
Một đầu Robot MXT cháy đen phóng vọt ra khỏi chiếc Phi thuyền Chiến hạm, sau đó bắt đầu bay thẳng ra bên cạnh chiếc Phi thuyền Chiến hạm, chính là tốc độ bay ra chậm rãi đến mức khiến cho kẻ khác cũng phải phẫn nộ đến mức tóc dựng đứng hết cả lên.
Với cái loại tốc độ bay ra này mà suy luận, có lẽ trải qua tiếp thời gian vài ngày nữa, đầu Robot MXT cháy đen này vẫn như cũ tiếp tục dừng lại ở bên dưới cái động khẩu lớn trên thân thể của chiếc Phi thuyền Chiến hạm, bất đắc dĩ đi theo chiếc Phi thuyền Chiến hạm này mà phi hành về phía trước.
Bên cạnh chiếc Phi thuyền Chiến hạm khổng lồ phập phềnh, phiêu phù một đầu Robot cháy đen không nhìn rõ màu sắc ban đầu, một màn hình ảnh này giống hệt như là một con cá nhỏ bám dính dưới bụng của một con cá kình khổng lồ di chuyển khắp nơi vậy.
Nếu như tình huống cứ tiếp tục phát triển đi xuống như vậy, đầu Robot cháy đen chỉ có thể phí công vô ích vĩnh viễn đi theo chiếc Phi thuyền Chiến hạm bị hắn khóa chết kia, biến thành hai cỗ sắt vụn lạnh như băng thể tích lớn nhỏ khác nhau, hướng về phía cuối cùng của vũ trụ phía trước mà phóng chạy như điên, biến thành một tảng đá khổng lồ không có sinh mệnh, hoặc là bị hủy diệt, biến thành một ngôi sao băng trong tầng khí quyển của một Tinh cầu nào đó.
Nhưng mà trọng điểm của câu chuyện xưa này căn bản chính là không có chữ nếu, ít nhất đối với Hứa Nhạc mà nói, đó chính là không có cái gì nếu cả.
Bắt đầu từ trên Tinh cầu S1 giết thẳng ra ngoài không gian, đẫm máu liều mạng đánh nhau không cần mạng sống để cho Lý Tại Đạo cùng với chiếc Phi thuyền Chiến hạm không còn đường để đi nữa, nhưng mà hắn nhất định sẽ không quên nhớ cấp cho chính mình lưu lại một con đường lui sống sót. Chuyện này và việc lựa chọn con đường chính xác cùng với phủ định con đường đó cũng không có chút quan hệ gì với nhau, thuần túy chỉ là một khát vọng dị thường mãnh liệt mà kiên định cùng với một cái chấp niệm mạnh mẽ: Tiểu gia nhất định sẽ sốt sót!
o0o
Đột nhiên đầu Robot MXT thuần một đầu cháy đen đang huyền phù bên cạnh chiếc Phi thuyền Chiến hạm chợt cử động lên. Trong không gian yên tĩnh căn bản không nghe được bất cứ thanh âm vù vù nào cả, thế nhưng lại có thể rõ ràng nhìn thấy phần lớp vỏ hợp kim đã tổn hại vô cùng bên ngoài phản xạ ánh sáng của khỏa Hằng tinh xa xa khẽ rung động nhàn nhạt.
Đầu Robot MXT màu cháy đen lạnh mạnh mẽ khởi động một lần nữa, những luồng năng lượng cuối cùng còn sót lại trong khỏa pin Tĩnh Nông lưu trữ của đầu Robot MTX bị đẩy ngược vào trong ngăn tích lũy năng lượng Z4 của hệ thống Song động cơ, sau đó tiến vào trong khoang bố trí lò xo tăng áp mini, sau đó từ trong cái lỗ hổng bịt kín đã bị Hứa Nhạc ở trên Phi thuyền Chiến hạm mạnh mẽ phá vỡ, hóa thành hai luồng ngọn lửa mãnh liệt phun trào ra.
Một cỗ động lực thôi động phảng phất như không từ chỗ nào cả mạnh mẽ sinh ra, để cho đầu Robot MXT cháy đen giống như bị trúng phải một đòn đánh nghiêm trọng, từ trạng thái yên lặng đạt được sơ tốc ban đầu. Bởi vì ngay từ lúc trên mặt đất tại Cảng Đô đã bắt đầu tiến vào trạng thái siêu tần, đầu Robot MXT đã không còn cặp cánh phụ gia phi hành nữa, ở trong không gian không thể tiến hành điều chỉnh thân thể, bởi vậy vào lúc này thế nhưng lại trực tiếp quay cuồng lên một trận.
Đầu Robot MXT cháy đen giống hệt như là một tảng đá màu đen bị đốt cháy suốt mấy trăm năm trời cũng không cháy hết, nhanh như tia chớp lướt sát qua thân thể khổng lồ của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào, hướng về phía sâu bên trong vũ trụ tối đen mà bay thẳng đi. Nếu như bên trong vũ trụ lúc này còn có không khí, có lẽ sẽ có thể nghe được từ trong khoang điều khiển của đầu Robot truyền ra một vài thanh âm kêu gào chí.
o0o
Lý Tại Đạo nhìn thấy những hình ảnh đã bắt đầu trở nên có chút mơ hồ, nhìn thấy cặp ánh mắt tràn ngập máu cùng với bụi mù, thế nhưng lại vẫn như trước sáng ngời vô cùng, nhìn thấy cảnh Hứa Nhạc xoay người rời đi, hai bàn tay đang để thả lỏng bên người bắt đầu run rẩy lên một chút, mu bàn tay ma sát cảm thấy có một trận đau đớn nhàn nhạt.
- Cảnh báo, hệ thống tiếp nhận cùng gửi đi tin tức buộc phải đóng lại toàn diện!
- Cảnh báo, tư liệu số liệu nguyên thủ tiến vào tiến trình không thể nghịch chuyển hay cắt bỏ!
- Cảnh báo, hệ thống phóng thích tên lửa đạn đạo đã bị bắt buộc đóng lại, không có khả năng sửa chữa!
- Cảnh báo, Hệ thống khống chế động cơ Tinh Thái toàn diện mất đi hiệu lực!
Lý Tại Đạo xoay người nhìn lại, nhìn về phía đám thuộc cấp sắc mặt thảm đạm đứng đầy trong phòng, bình tĩnh nói:
- Chọn dùng phương thức vật lý nhân công tiến hành đóng lại hệ thống động cơ. Hệ thống khống chế động cơ mất đi hiệu lực, thế nhưng cũng không có nghĩa là chúng ta căn bản không thể làm được chuyện gì cả. Thân là bộ phận động cơ quan trọng nhất của một chiếc Phi thuyền Chiến hạm, quyền hạn cao nhất từ trước đến giờ cũng đều là nằm trong tay con người!
Những lời này phảng phất như là một mũi thuốc kích thích tinh thần cực mạnh, khiến cho tinh thần của đám quân nhân sĩ quan bên trong đại sảnh cũng bởi vì đó mà trung lên một trận, mạnh mẽ ổn định lại tinh thần, rất nhanh chóng hướng các ban ngành khác nhau trong Phi thuyền Chiến hạm hạ xuống mệnh lệnh.
Hệ thống khống chế của hệ thống động cơ Tinh Thái đã bị hư hao vô cùng nghiêm trọng, quả nhiên đã từng bị trải qua mạnh mẽ đóng cửa bằng thao tác vật lý phổ thông nhất. Chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào lúc này hoàn toàn là dựa theo quán tình mà chạy đi, lực cản bên trong chân không quả thật là quá ít, gần như không có, tự nhiên sẽ không gặp phải cảnh tượng lập tức bị chậm lại tốc độ, nhưng mà đối với tất cả mọi người trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm này mà nói, đó cũng chỉ là một loại tuyệt vọng mạnh mẽ mà thôi.
Chỉ tiếc là ngay sau đó xuất hiện một tin tức khiến cho toàn bộ mọi người trên Phi thuyền Chiến hạm lâm vào tuyệt vọng. Sau khi trải qua sự phân tích phán đoán cực kỳ khẩn trương của đám Bộ Công Trình trên Phi thuyền Chiến hạm, bọn họ xác định hệ thống truyền gửi và tiến nhận tin tức cùng với hệ thống khống chế động cơ đã gặp phải sự hư hao gần như là toàn diện, nhất là hệ thống khống chế động cơ Phi thuyền Chiến hạm, toàn bộ mạng lưới dây dẫn cùng với chíp vi mạch đã bị nung nóng đến mức chảy cả ra. Quan trọng nhất chính là cái tấm hợp kim ngăn cách khẩn cấp đã chêm thẳng vào bộ phận hệ thống động cơ, căn bản không thể nào tiến hành sửa chữa hoặc là thay thế được cả.
Những số liệu đang xoay chuyển liên tục trên màn hình điều chỉnh dần dần biến thành những con số 0 tuyệt vọng. Vô số các tư liệu cơ mật nhất vốn được lưu trữ bên trong bộ nhớ số liệu điều khiển bằng một loại phương thức vô cùng quỷ dị nào đó bị tự động xóa bỏ hết. Các cánh cửa phóng thích tên lửa đạn đạo được bao trùm bên dưới lớp che chắn hợp kim đặc thù bốn phía xung quanh thân thể Chiến hạm lạnh lùng đóng chặt lại, căn bản không thể nào mở ra được. Hệ thống động cơ Tinh Thái đã bị đóng cửa một cách thủ công, vì để tiết kiệm năng lượng, hệ thống duy trì môi trường sinh thái duy sinh tự động giảm bớt công suất điều hòa nhiệt độ, duy trì cố định ở nhiệt độ 14 độ C.
Tất cả những người trên chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào cũng đều nghĩ thấy vô cùng rét lạnh.
Lý Tại Đạo chậm rãi nhăn lại hai hàng lông mày hoa râm, quan sát những luồng ánh sáng từ cửa sổ chiếu rọi vào, chiếu sáng lên một vài sợi tóc bạc trắng hoa râm trên đầu, ông ta có chút chậm rãi đưa tay lên xoa xoa cặp mày mệt mỏi, phát hiện hóa ra Hứa Nhạc quả thật đã nói trúng bản tính, tính tình của chính mình.
Bản thân ông ta là một kẻ dã tâm vẫn luôn luôn trầm ổn, kiên định, bảo thủ, cẩn thận vô cùng. Ông ta vẫn luôn có thói quen trầm mặc chờ đợi cho đến lúc sự tình xảy ra đến cuối cùng mới giở lên con át chủ bài cuối cùng của chính mình, đánh ra một kích lôi đình tất thắng.
Ông ta căn bản không tin rằng Hứa Nhạc có thể dựa vào những loại thủ đoạn giống như là ma thuật như thế này liền có thể khống chế được một chiếc Phi thuyền Chiến hạm. Ông ta tin tưởng rằng chính mình có đủ năng lực để giải quyết hết thảy tất cả mọi vấn đề có thể xuất hiện. Mãi cho tới bây giờ ông ta cxng không nghĩ qua rằng địch nhân lại có thể chỉ dựa vào một kích lôi đình cuối cùng liền có thể phá hủy hết thảy mọi cơ hội thắng lợi của chính mình như vậy!
Tổng kết cuối cùng, bản thân ông ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ qua rằng chính mình sẽ có thể thất bại.
- Tiếp tục cố gắng sửa chữa hệ thống động cơ!
Ông ta dùng thanh âm trầm thấp mỏi mệt vô cùng của chính mình hạ mệnh lệnh, nói.
Gã thuộc cấp Thiếu tướng trung thành kia của ông ta khẽ hạ thấp thanh âm mỏi mệt, tuyệt vọng nói:
- Tướng quân, không thể sửa chữa được nữa rồi!
Lý Tại Đạo đi đến trước cái ghế dựa điều khiển, cực kỳ thong thả ngồi xuống. Ông ta trầm mặc một khoảng thời gian dài, sau đó mới hỏi:
- Hệ thống thoát hiểm có bị phá hoại hay không? Số phi thuyền thoát hiểm của Phi thuyền có thể cứa được bao nhiêu người thoát đi?
- Tướng quân…
Sắc mặt gã Thiếu tướng tái nhợt nhìn chằm chằm Lý Tại Đạo, run giọng nói:
- Lúc trước căn cứ theo mệnh lệnh của ngài, vì để che chắn Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào tiến hành công tác cải tạo toàn bộ hệ thống lớp bảo vệ bên ngoài của Phi thuyền Chiến hạm, hủy bỏ hết thảy toàn bộ các khoang cứu sinh của chiếc Phi thuyền, cho nên… trên Phi thuyền Chiến hạm cũng không có phi thuyền cứu sinh!
Sắc mặt Lý Tại Đạo khẽ biến sắc, tay phải nắm chặt lại thành nắm đấm, chậm rãi nâng lên trên môi, mạnh mẽ đè nén xuống cảm giác xúc động muốn ho khan dâng trào lên trong bụng mình. Ông ta trầm mặc một lát, sau đó mới khàn khàn hỏi:
- Nếu như… không thể sửa chữa được, dựa theo tuyến đường di chuyển hiện tại mà đi tới, cuối cùng Chiến hạm chúng ta sẽ đi đến phiến Tinh vực nào?
Sắc mặt gã Thiếu tướng tái nhợt, hắng giọng do dự một lúc thật lâu, sau đó mới run run đưa tau lên chỉ về phía bên ngoài cửa sổ, dùng thanh âm trầm thấp tuyệt vọng, nói:
- Dựa theo tuyến đường di chuyển hiện tại mà nói, cuối cùng Liệt Dương Hào sẽ đi đến nơi đó!
Xa xa bên ngoài cánh cửa sổ quan sát, chính là khỏa Hằng tinh sáng rực của Tinh cầu S1 đang lẳng lặng phóng xuất quang mang!
Danh sách chương