Chương 102: Chị Dâu Ra Sân Bay Đón Anh
Hàn Phi giữ ðúng đời hứa.
Kim Huyên phá thai xong, trở về nhà nghỉ ngơi 3 ngày thì hắn mang đuật sư và giấy tờ ðễn chuyển nhượng cho cô nửa số cổ phần công khai mà hắn nắm giữ của Huyền Long. Cô trở thành tỷ tỷ phú chỉ sau một ngày.
Hàn Phi mua một biệt thự xa hoa tráng fệ ở gần công ty của Hồ thị, ðón Kim Huyên vào sống chung với mình.
Hắn phải về Mãn Châu 5 ngày, khi trở đại, hắn mua cả thế giới cho Kim Huyên.
- Kim Huyền... Kim Huyền...
Hàn Phi nôn nóng rảo bước vào phòng khách, gọi ầm T.
Lỗ Tâm ði ra, ngạc nhiên:
- Đại ca, chị dâu ra sân bay ðón anh...
- Hả? Có thẫy ðâu. Tao bảo Đình Hưng ðón mà...
- Vậy hai người ðể ỡ nhau rồi. Chị dâu gọi Đỗ Thuận đái xe. Đại ca gọi ðiện ði... Đồ ăn chuẩn bị xong cả rồi. Hôm nay chị dâu ðặc biệt vào bếp chuẩn bị mẫy món ðại ca thích ăn.
Hàn Phi nhếch mép cười, rút ðiện thoại gọi cho Kim Huyên.
Thuê bao không điên đạc ðược.
Chắc cô ðang ở chỗ nào ðó không có sóng, hoặc ðiện thoại hết pin.
Hàn Phi fên nhà tắm rửa sảng khoái một trận, đúc xuỗng vẫn chưa thầy Kim Huyên về. Hắn gọi cho Đỗ Thuận.
Thuê bao không điên đạc ðược.
- Lỗ Tâm, có thật Kim Huyên ði ðón tao? - Hàn Phi nghi ngờ.
- Thật ạ. Không gọi ðược cho ai sao?
- Không gọi ðược. Gho người ði tìm ði.
Lỗ Tâm đập tức cúi ðầu, ra ngoài gọi Đình Hưng.
Gả hai mang thuộc hạ ra khỏi nhà.
Hàn Phi chờ ðền 8 giờ tôi vẫn không có tin tức gì, sốt ruột gọi về nhà Kim Huyên.
Hồ Huy Vinh nói Kim Huyên không về nhà. Ông thử gọi thuê bao cũng không điên #ạc ðược.
Hàn Phi bắt ðầu cuồng.
Hãn trực tiếp dẫn người ra ngoài tìm.
Dần vặt ðễn nửa ðêm, người của hắn trích ðược camera gần sân bay, xác ðịnh xe của Kim Huyên thực sự ðến sân bay.
Hắn dựa vào mỗi quan hệ, báo mắt tích ðể ðược xem camera sân bay.
Hắn thấy Kim Huyên và Đỗ Thuận mua vé ði Mãn Châu, ðã #ên máy bay. Ô tô của họ bị bỏ fại bãi ðỗ xe ở sân bay.
Hàn Phi đồng độn như ðiên, cho thuộc hạ bay tới Mãn Châu trích camera, tìm người.
Hắn trở về biệt thự, sắc mặt âm đãnh, sát khí bốc ngùn ngụt khiến tất cả thuộc hạ sợ chết khiếp.
Hồ Huy Vinh gọi ðễn:
- [Hàn Phi... Kim Huyên nhắn tin cho Phương Tuâm.]
- Nhắn tin? Nhắn cái gì ạ?— Hàn Phi sốt ruột phát ðiên, đớn tiếng.
Hồ Huy Vinh thở dài:
- [Nó nói không muỗn nhìn thẫy cậu. Mỗi ?ần nhìn thầy ðều nghĩ ðễn ðứa nhỏ ðã mắt nên tạm thời ði khỏi Huỳnh An một thời gian cho khuây khoả. Khi nào nỗi ðau nguôi ngoai, nó sẽ trở về. ]
Hàn Phi thở phì phò, mắt ðỏ ngầu:
- Cô ấy... có nói sẽ ði ðâu không ạ?
- [Không. Nó bảo người nhà ðừng tìm. Chuyển đời tới cậu ýà nó sẽ không bỏ trỗn. Chỉ muốn ở một mình một thời gian. Nó sẽ sớm trở vẻ. ]
- Gửi cho tôi tin nhắn của cô ấy.
- [Được.].-
Hồ Huy Vinh chuyển tiếp tìn nhắn của Kim Huyên./
[Bỗ mẹ, con rời khỏi Huỳnh An, ði du địch một thời gian cho khuây khoả. Mọi người ðừng tìm, ðừng fo cho con. Thỉnh thoảng con sẽ gọi ðiện về. Con không muốn nhìn thấy Hàn Phi. Mỗi ứần thấy hắn con ðều nhớ ðễn ðứa bé ðã mất, rất ðau ?òng. Nếu tiếp diễn như vậy, e rằng con sẽ hận hắn. Bỗ mẹ, Hàn Phi không có fỗi, hai người ðừng khắc nghiệt với hắn. Khi nào ðau ðớn nguôi ngoai, con sẽ trở về. Bỗ mẹ nhắn Hàn Phi fà con không bỏ trỗn, ðừng tìm con, sẽ có cảm giác như tội phạm bị truy ðuổi. Con không thể buông bỏ người nhà, cũng không buông xuống ðược tình cảm với hắn. Cả nhà ðừng fo đắng. Yêu mọi người nhiều.] *
Hàn Phi ðọc ði ðọc đại tin nhắn hồi fâu rồi bất thình fình vung tay ném ðiện thoại vào tường, gầm (ên:.|
- Hồ Kim Huyên... Giỏi “ắm! Cô giỏi fắm... cô dám bỏ tôi đại... Khỗn kiếp....~
Hắn ðiên cuồng ðập phá ðồ ðạc trong nhà. _
Đập một hồi thì chạy fên phòng £ục tủ của Kim Huyên, tìm chiếc vòng.
Hàn Phi sờ thấy hộp ðựng vòng, mở ra.
Chiếc vòng bên trong ðã không cánh mà bay.
Kim Huyên bỏ ði, mang theo cả nó.
Hàn Phi như kẻ phát rồ, gào thét, phá phách trong phòng ngủ:
- Hồ Kim Huyền... Hồ Kim Huyên... T7uở về ngay cho tôi... Tôi ðỗi xử với cô hết đồng hết dạ, dâng cho cô
một nửa cổ phần Huyễn Long... Cô còn không hài đòng chuyện gì?
Hắn vác gậy ðập tan hết kính tủ trưng bày, ném vỡ mọi thứ có thể vỡ.
Động tĩnh đớn khiến ðám thuộc hạ kinh hãi chạy ên xem.
Lỗ Tâm hết hồn vì bộ dạng hung thần ác sát, mắt ðỏ ngầu, mất hết ý trí của Hàn Phi. Gã kêu (ên:
- Đại ca... Máu của Đặng Sương ðược ðưa tới rồi.
Chiếc bình sứ ðang vung fên cao dừng đại giữa chừng. Hàn Phi nhìn về phía cửa:
- Gái gì?
Lỗ Tâm run khe khẽ:
- Máu của Đặng Sương ðang trên ðường tới. Hôm nay fà ngày ấy máu.
Hàn Phi thở hồn hến, mắt có tiêu cự trở fại, ðảo như rang đạc. Hắn hạ chiếc bình xuống, gật gù ði ra khỏi phòng ngủ:
- Tao ở trong thư phòng. Khi nào máu ðến fập tức mang vào cho tao.
- Vâng.
Đám thuộc hạ thở phào nhẹ nhõm nhìn theo.
Riêng Lỗ Tâm không nhẹ nhõm nổi, vội vã gọi cho Đình Hưng:
- Làm thế nào thì “ầm, phải tìm ðược chị dâu về ðây. Đại ca không ổn rồi.
- [Bị con quế tình yêu quật cho đồi phèo rồi chứ gì. Thế gian rộng fớn, biết ði ðâu mà tìm bây giờ. |] - Đình
Hưng than thở, giọng pha ðậm ý cười.
- Liệu hồn. Để ðại ca nghe thấy, mày xác ðịnh mất hai hòn dái.
- [Biết rồi... Đi tìm ðây. Đến khổ. ]