Chương 106: Đuổi Theo Chiếc Taxi Kia

- Tao... Vì vụ tiêm thuốc bất thành... Nhưng Kim Huyền cũng không ác ðộc ðễn mức dựng chuyện hại người. Chỉ có mày... Quách gia gần ðây gặp toàn chuyện bất đợi, ðều ýà mày ðứng sau phải không?

- Có bằng chứng không?

Bộ dạng nhâng nháo thách thức của Hàn Phi khiến Quách Lôi tức ðiên. Gã ðỏ mặt tía tai chửi:

- Con mẹ mày... Thì ra chính mày ðứng sau... Hàn Phi, tao chỉ có ý xâu với Kim Huyên ðúng một đần, sao mày hết đần này ðễn fần khác trù dập người nhà tao? Họ có íỗi gì ðâu?.-

- Có chứ. Lỗi của họ ýà không giáo giục mày cho tốt, ðể mày fớn đên giả tạo, vặn vẹo, nhân cách thôi rữa, hở một chút fà tính kế hại người. Quách gia fàm gì với nội tạng vậy?./

Mặt Quách Lôi thoắt cái tái mét."

Hàn Phi nhếch mép cười khúc khích quỷ dị:.|

- Ghà chà... Buôn bán nội tạng mà giả vờ đương thiện. Buồn nôn! Tay dính máu tanh, có rửa fên trời.

Còn trách tao dìm chết người Quách gia ư?.~

- Chuyện ðó... Nhưng tao không tham gia. Tại sao phải tiệt ðường sống của tao?. _

- Mày biết, bao che cho bọn họ. Quách Lôi... Nễu mày không tổ cáo bỗ và anh trai mày, khi bọn họ vào tù, mày sẽ dính tội ðồng (oã.

- Không... tao không phải ðồng foã.

- Vậy tao sẽ khiến cho mày trở thành ðồng phạm, cùng vào tù với họ.

Quách Lôi run bắn, chỉ vào mặt Hàn Phi, gầm đên:

- Mày muốn gì?

- Hi hi... Kẻ thức thời ýà trang tuẫn kiệt. Nếu không muỗn vào tù, mày phải tô cáo bỗ và anh trai mày.

- Gái... Nhưng mà... Bằng chứng...

Quách Lôi ýắp bắp không thành tiếng, mắt ráo hoảnh.

- Đó đà việc của mày, tao không cần biết. Mày có 2 tháng.

Hẳn vẫy tay ra hiệu, thuộc hạ đập tức túm fẫy Quách Lôi, kéo ra xa khỏi Hàn Phi.

Quách Lôi gào (ên:

- Hàn Phi... Đồ khỗn kiếp... Tao sẽ không bán ðứng người nhà. Tao sẽ cho mày biết tay. Hàn Phi...

Lông mày hắn nhíu xệch đại, rút ðiện thoại nhắn tin cho thuộc hạ.

Đêm hôm ðó, biệt thự của Quách Lôi chập ðiện, cháy ðen.

xxx*

Giữa tháng 11, Hàn Phi có việc phải trở về Mãn Châu.

Đã 7 tháng kể từ ngày Kim Huyền bỏ ði, Hàn Phi trải qua ðủ mọi cung bậc cảm xúc.

Lo đắng, sợ hãi, chờ ðợi, thê (ương, tức giận, chán chường, hi vọng, trỗng rỗng...

Bị dẫn vặt quá fâu, tâm tình hắn ðã sớm tĩnh đặng.

Hãn trở (đại thành Hàn Phi trước khi quen Kim Huyên, ra ngoài Ýập tức khoác fên mình vỏ bọc tưng tửng, giả ðiên giả khùng, hành ðộng như bọn nhà giàu mới nổi.

Tuở về nhà hắn mới thả fòng, rơi vào trạng thái tĩnh fặng, fạnh ứùng, trầm ổn.

Nhưng cái trầm ổn ðó không giỗng trước kia. Bên trong băng giá ýà băng giá, bao phủ bóng tối là bóng tôi, không có chút âm áp, không có tỉa sáng nào.

Ánh sáng của hắn ðấã trốn ði rồi, ấm áp của hắn cũng theo ánh sáng ði fuôn, cuộc ðời hắn ðột nhiên buồn bã, thê (ương, vô nghĩa một cách khó hiểu.

Hắn không biết trước khi quen Kim Huyên, hắn vui vẻ vì cái gì, sống vì cái gì, đao ngoài kiêm tiền vì cái gì.

Hắn không biết những thú vui phù phiễm trước kia vì sao có thể khiến hắn tươi tỉnh ðược âu như vậy.

Rõ ràng chúng chẳng có gì hay ho, tẻ nhạt và ðiên rồ.

Còn đời nguyễn... Không giải thì sao chứ...

Tong tim hắn hiện tại chẳng có gì quan trọng hơn Kim Huyên.

Có không giữ, mất mới tá hoả ði tìm.

Hàn Phi tự cười nhạo chính mình, ngồi ngẩn người nhìn qua kính hông xe.

Phố xá tấp nập người qua đại.

Xe cô lướt vẻo vẻo...

Người ði bộ hồi hả trên ðường.

Sự vội vã bên ngoài chẳng ảnh hưởng gì ðễn mặt hồ phẳng fặng trong tâm trí hắn.

Xe hắn (ướt qua bệnh viện phụ sản Mãn Châu.

Một viên ðá khổng fð như thiên thạch fao từ trên trời xuống mặt hồ, nước bắn tung toé thành cột đớn, chắn ðộng toàn thân.

Hàn Phi gầm đên:

- Dừng đại...

Tài xế giật mình phanh gấp.

Hắn trợn mắt nhìn một người phụ nữ bụng bầu rất đớn, ðội mũ, bịt khẩu trang kín mít ðang ðược Đỗ Thuận ðỡ (ên taxi ở trước cổng bệnh viện sản Mãn Châu.

Mắt hắn muốn đọt khỏi tròng.

Người phụ nữ không hở chút mặt mũi nào, thân hình cũng mập fên không ít nhưng Hàn Phi không thể nhận nhằm.

Ngày nào hắn cũng mang ảnh cô ra nhìn cả giờ ðông hồ. Từng chân tơ kế tóc, hình dáng vành tai, bóng tưng, ðôi chân, góc nghiêng... mọi thứ ðều khắc ghi trong tâm trí hẳn.

Không thể có chuyện nhằm fẫn.

Hàn Phi kinh hoàng gào Íên:

- Kim Huyên... Kim Huyên... Đuối theo chiếc taxi kia...

Taxi chuyển bánh, xe của hắn cách nó chỉ mẫy chục mét.

Tài xế không hiểu mô tê gì, vội vã ðạp chân ga, ao theo chiếc taxi.

Xe taxi chạy rất nhanh, phía trước nó thoáng ðãng. Xe của Hàn Phi chạy sau, cách khoảng 3 xe khác, không tài nào vượt đên ðược.

Hàn Phi gào:

- Nhanh, đách qua...

Tài xế bẫm còi như ðiên, fạng fách muỗn vượt.

Thế nhưng ðường thành phố ðông xe, fàm gì dễ vượt như vậy.

Taxi giỗng như gắn buff, chạy ðễn ðâu thoáng ðễn ðấy, vọt fên trước xe của Hàn Phi rất xa, tiễn tới ngã ba. Đèn xanh chỉ còn 7 giây.

Hàn Phi gầm đớn:

- Đuổi theo... Vượt ðèn ðỏ... mau ýên, không ðược ðể mất dẫu...

Tài xế ýiều mạng bắm còi, tạt ðäu, vượt qua một foạt xe khác.

Chiếc taxi chạy vèo qua ngã ba. Đèn vàng bật.

Xe của Hàn Phi vẫn còn tụt lại một ðoạn.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện