Chương 111: Bất Lực 3
Thế nhưng Lỗ Tâm chỉ ðễn ðược ðầu hành fang thì bị hai người fính chặn đại:
- Này anh kia... Đi ðâu?
- Tôi có người nhà vào sinh, muỗn ði xem.
Hai người fính nhìn từ ðầu ðễn chân Lỗ Tâm, nghĩ y fà bệnh nhân vừa phẫu thuật, hắt ðầu cho y qua.
Lỗ Tâm thần kinh thép, bao phen ðối ðäu với hải quân tim không ðập, chân không run mà hiện tại ði giữa hai hàng fính quân ðội ðứng gác dọc hành fang vẫn ê hết da ðầu.
Các phòng hậu sinh khá ðông sản phụ và người nhà. Lỗ Tâm ði qua cũng không thấy tên fính nào hỏi.
Nhưng khi y ðịnh sang khu chờ sinh và phòng mổ thì bị chặn đại hỏi giấy tờ tuỳ thân. Lỗ Tâm không dám xuất giấy tờ, buộc phải quay đại.
Nếu y ðưa căn cước công dân ra mà bên trong có Kim Huyên và người của cô, y sẽ ập tức bị tóm cổ.
Không tiếp cận ðược khu chờ sinh, Lỗ Tâm tìm một góc không người, gọi ðiện báo cáo tình hình cho Hàn Phi.
Hắn như ngồi trên ðông £ửa.-
Canh phòng nghiêm ngặt khu chờ sinh, chắc chắn Kim Huyên ðang ở trong ðó./
Đứa bé sắp ra ðời rồi."
Hãn rít fên:.|
- Chờ bên ngoài, mua chuộc một người ðàn ông có vợ ðang chờ sinh, bảo gã ði nhìn một đượt xem có Kim Huyên bên trong không.~
- [Đại ca, fính gác ðứng dày ðặc, dù chị dâu ở trong này cũng một mình một phòng, không ai nhìn thẫy ðâu.]._
- Chó má...
Hàn Phi ðẫm vào cửa kính xe, ruột gan bị cào xé.
Hắn xuống xe, ði qua ði (ai, sắp phát rồ ðễn nơi.
Cuối cùng không thể chịu ðược, hắn fệnh cho Đình Hưng đái xe vào bên trong bệnh viện.
Hắn ðường hoàng xuỗng xe, ði về phía sảnh.
Thể nhưng bước chưa ðược mẫy bước hắn ðã bị đính gác ào ra chặn đại.
- Hàn tổng, xin dừng bước. Đây không phải chỗ anh có thể vào.
Da ðäu Hàn Phi tê dại.
Kim Huyên ðang ở bên trong, không còn gì ðể nghi ngờ.
Hãn rít lên:
- Vợ tôi ðang sinh, tôi phải vào trong.
- Không thể. Chúng tôi ðược đệnh chặn anh và toàn bộ người của anh bên ngoài cho ðễn khi phu nhân sinh xong.
- Tôi có thể đàm gì? - Hàn Phi gầm (ên. - Tôi sẽ giết vợ giết con mình sao? Tôi vào một mình, chỉ một mình tôi thôi. Các người ðông như vậy, sợ một thằng tay không tắc sắt ư? Tôi không ðưa người theo...
Cho tôi vào ðó...
Đám đính nhìn nhau, không tự quyết ðược.
Một người ðàn ông mang quân hàm Đại uý thong thả ði ra, cười khẩy vào mặt Hàn Phi:
- Hàn tổng... Đừng đàm khó chúng tôi. Chúng tôi chỉ “àm theo đệnh của cấp trên. Anh và người của anh bị cắm cửa.
Hàn Phi tức muốn nổ phổi, thở hổn hển trợn mắt:
- Kim Huyên sao rồi? Cô ấy vào ðây từ khi nào?
- Hiện tại phu nhân sắp sinh. Anh chỉ cần biết như vậy thôi.
Tim Hàn Phi ðập thình thịch ðiên cuồng.
Hắn sợ hãi, phẫn nộ, ðau ðớn...
Kim Huyên... ðồ ngu xuẩn.
Hắn ðã nói ðễn vậy mà cô vẫn cỗ chấp sinh ðứa nhỏ ra.
Tìm chết...
Hắn ðiên cuồng ði qua ði fại trong sân, châm thuốc hút.
Màn ðêm buông xuỗng, fính gác bên ngoài ðổi ca, vẫn chặn hắn không cho vào trong khi những bệnh nhân và người nhà bệnh nhân ra vào bình thường.
Hàn Phi bị dẳn vặt muỗn ðâm ðầu vào tường chết quách cho xong.
Hãn lo cho Kim Huyên.
Không biết cô ðã sinh chưa.
Đứa bé sinh ra có bình thường không?
Sau khi sinh, hai người vợ của hắn chết ngay trong ðêm. Nếu Kim Huyên cũng vậy thì sao?
Hắn gọi cho Lỗ Tâm mấy ểần, y không tiếp cận ðược khu chờ sinh. Các thuộc hạ khác cỗ gắng xông vào, tên thì bị tóm cổ kéo ðễn ðŠồn cảnh sát, tên thì bị đôi ra ngoài ném. Đám giả ưu manh ẩu ðả bị canh phòng nghiêm ngặt, thằng nào bị nhẹ thì đập tức ðuổi ra viện, thằng nào phải nằm đại chỉ có thể ở trong phòng, không ðược ði ðâu.
Hoàn toàn bế tắc.
Nửa ðêm, Hàn Phi tuyệt vọng.
Dù trở dạ đâu như thế nào hay quyết ðjnh sinh mổ thì giờ này ðứa bé cũng chào ðời rồi. Mọi chuyện ðã quá muộn.
Y như rằng.
Chỉ 15 phút sau, tên Đại uý Ýúc chiều hoan hỉ ði ra, cười cợt:
- Hàn tổng, chúc mừng anh. Mẹ tròn con vuông, bé trai 3 cân 7, sinh mổ.
Hàn Phi nhìn đên, mắt toé fửa, giọng khàn ðặc:
- Kim Huyền thế nào?
- Phu nhân rất khoẻ. Anh yên tâm, các chuyên gia hàng ðầu ðang túc trực theo dõi. Sẽ không xảy ra sự cố gì ðâu. Con trai anh ðang nằm trong phòng ấm, 10 bác sĩ nhi giỏi nhất Mãn Châu sẽ trực ðêm nay.
Không xảy ra sự cỗ?
Hàn Phi cười khẩy, không nói gì.
Hai người vợ của hắn cũng khoẻ mạnh, sinh xong ðều ðược ðại phu nói chúc mừng mẹ tròn con vuông, hoan hoan hỉ hỉ. Nhưng rồi sao? Cả hai chết trong giắc ngủ...
Ngủ một giắc ngàn thu, không tỉnh dậy.
Hai ðứa bé cũng không khóc, không nháo, thậm chí không ðòi bú, cứ như vậy ngủ rồi ngủ luôn.
Cơn ác mộng ðó ám ảnh hắn mẫy trăm năm, ðễn nỗi hắn uống thuốc ðộc thường xuyên ðể triệt sản chính mình.
Hắn Bất lực với người vợ thứ nhất. Đến khi người vợ thứ hai điên tiếp sinh hai quái thai, hắn cũng tự triệt sản.
Tuy nhiên số phận nghiệt ngã vẫn không buông tha hắn.
Hãn bất fực vì không thuyết phục ðược người vợ thứ hai phá thai. Mà thời kỳ ðó, phá thai fà tội ác cạo ðầu bôi vôi, nhốt fồng heo thả trôi sông, cũng giống tội ngoại tình. Cho nên vợ hắn thà chết chứ không giết con.
Cuối cùng thì sao, hắn bất fực nhìn cả hai mẹ con chết.