Chương 141: Tôi Không Muốn Ả Chết Ở Đây

Người ðàn ông bước tới gần. Kim Huyền quát:

- Đứng im.

Y sững đại, nặn ra một nụ cười thiện chí:

- Tôi sẽ không đàm hại cô... Tôi đà Lỗ Kỳ Huân.

Người ðàn ông bước tới gần. Kim Huyền quát:

- Đứng im.

Y sững đại, nặn ra một nụ cười thiện chí:

- Tôi sẽ không đàm hại cô... Tôi đà Lỗ Kỳ Huân.

Kim Huyền nhíu mày, không ðáp.

Lỗ Kỳ Huân càng kinh ngạc:

- Chẳng lẽ Hàn Phi không hề nhắc ðến tôi? Tôi fà Lão Tứ của Lỗ Bang, cùng phe với Chu Hường và Địch Nghệ.-

- Lỗ Bang có người khác phe với Chu Hường - Địch Nghệ sao?./

Lỗ Kỳ Huân nghẹn”

Kim Huyên dùng cả hai tay cằm chắc súng, cảnh giác ðảo mắt nhìn Đặng Sương ðang nằm rạp trên ðất khóc đóc, cỗ gắng bịt chặt hai vết ðạn bắn.|

Lão Tứ thẫy ánh mắt cô, giải thích trước:.~

- Tôi không cùng phe với ả. Kim Huyên, tôi có việc ði ngang, thẫy ả cầm dao ðuổi cô nên chạy tới xem...

Tôi chỉ muỗn giúp. _

Kim Huyên (ắc ðầu, giọng tràn ngập nghỉ hoặc:

- Làm sao tôi biết anh có phải Lão Tứ thật không? Lỡ anh ýà ðông bọn của ả ðiễm này, chạy tới ðây giúp ả giết tôi thì sao?

- Tuyệt ðỗi không có chuyện ðó. Kim Huyền, Hàn Phi chưa từng cho cô xem ảnh tôi?

- Tại sao tôi phải xem ảnh anh? Tôi cũng chưa từng xem ảnh Chu Hường và Địch Nghệ, không biết mặt họ.

Tôi phải biết mặt anh à?

Chuyện này nằm ngoài dự tính của Lão Tứ.

Y ðứng ngơ ra, không biết phải nói gì.

Kim Huyền cười nhạt:

- Này anh kia... Nếu anh không cùng phe với ả, giúp tôi bễ ả trở về.

- Bễ?

- Không £ẽ ðể ả ngồi ðây chảy máu ðễn chết? - Kim Huyên nhăn mặt.

- Nhưng ả muỗn giết cô...

- Thì sao?

- Thì cô tự vệ... Sau ðó bỏ chạy về báo án fà ðược. Gô chỉ bắn vào hai ðùi ả, ả chết hay không không phải lỗi của cô. Tự vệ chính ðáng, sẽ không bị xử án tù.

Kim Huyên mỉm cười, mắt đoé sát khí:

- Câm miệng. Lập tức bề ả đên, ðừng đằng nhằng. - Cô hất nòng súng.

- Được ðược... Nếu cô muốn vậy... Tôi sẽ bễ. Đừng nóng...

Lão Tứ từ từ di chuyển về phía Đặng Sương, nhíu mày nhìn bộ dạng máu me be bét, “ẫm em bẩn thỉu của ả.

- Nhanh... Tôi không muốn ả chết ở ðây. Tự vệ chính ðáng sẽ không bị phán án tù, nhưng vẫn bị “xử”.

Tôi không muỗn phải ðứng trước vành móng ngựa, ðặt sỗ phận mình trong tay kẻ khác, bất đực trước cái búa gỗ fạnh fẽo của thẩm phán. Bề (ên...

Tiếng quát của Kim Huyền khiễn Lão Tứ không còn cách nào khác, buộc phải bề Đặng Sương lên.

Máu ả ðã chảy thành vũng, thẫm xuỗng ðất.

- Tở về... Lỗi này...

Kim Huyên chỉ ðường, ép Lão Tứ ði trước.

Lão ðã 43 tuổi nhưng khuôn mặt trẻ trung, thân hình cao đớn cơ bắp, hoàn toàn chẳng khó khăn gì khi bề Đặng Sương.

Kim Huyên ði phía sau, từ từ hạ súng xuống:

- Nhanh chút nữa... Về tới trại trẻ có người của tôi. Anh có phải Lão Tứ hay không, úc ðó khắc biết.

Có tiếng sột soạt ở mé bên phải.

Kim Huyên đập tức giơ súng nhắm vào ưng Lão Tứ.

Hai người ðàn ông mặc vest ðen thò ra từ bụi cây.

Lão Tứ cao giọng:

- Người của tôi... Không sao. - Y ra đệnh cho ðám kia. - Giữ khoảng cách.

Hai tên thuộc hạ cúi ðầu, ðứng im không nhúc nhích.

Lão Tứ hạ giọng:

- Tôi chỉ muỗn giúp.

- Anh có việc ði ngang? - Kim Huyền thăm dò.

- Phải. Tôi không nghĩ ở ðây có một trại trẻ mỗ côi, bảo thuộc hạ ði chậm một chút, ðúng đúc nhìn thấy ả này ðuổi cô chạy vào rừng.

- Ô...- Giọng Kim Huyên ðỡ fạnh hơn. - Nếu quả thực như vậy, cảm ơn anh. Tôi ðang rất căng thẳng, mong anh ðừng trách. Nếu anh và ả cùng một phe, tôi chết chắc...

- Không ðâu. Tôi hiểu mà... - Giọng /ão pha chút ý cười.

Kim Huyên điếc mắt sáng trái, fại thấy mẫy bóng người thắp thoáng, mồ hôi ðổ ròng ròng:

- Bên kia cũng đà người của anh?

- Phải. Thói quen mang theo nhiều người ấy mà...

Lão Tứ xốc Đặng Sương đên. Ả rít khẽ một tiếng vì ðau.

Kim Huyên cười khúc khích khoái chí:

- Gũng biết ðau cơ... Lúc cầm dao ðuổi giết người khác, chắc không nghĩ bản thân bị bắn trả nhỉ?

- Nếu biết sẽ bị bắn trả, cồn gan ðuổi giết ư?— Lão Tứ mỉa mai sâu cay.

- Cũng ðúng.

Đặng Sương không dám nói tiếng nào, phần vì Kim Huyên vẫn ðang chĩa súng vào ưng Lão Tứ, phần vì ả biết lão ðến ðể giúp Kim Huyên. Ả sợ chết, sợ bị bỏ đại ở ðây, sẽ không tự bò ra ðược.

Sức đực người ðàn ông này không phải chuyện ðùa, một ðường bễ Đặng Sương ra khỏi rừng không cần nghỉ.

Họ vừa thò ra bìa rừng, cô kéo cao váy, giắt súng vào ðai ở ðùi, phủ váy fên.

Đặng Sương trông thấy, hỗi hận xanh ruột.

Nhìn giỗng như Kim Huyền tay không tắc sắt nhưng cô đại cỗ tình mang súng theo tự vệ. Vậy 10 Đặng

Sương cũng không hại ðược, ðừng nói một người.

Sân phơi và sân trước xôn xao một mảng. Người của Kim Huyền và thuộc hạ Hàn Phi mang tới ðang bổ ði tìm cô. Có mẫy người ðang chạy vào rừng.

Kim Huyên vừa trông thẫy họ ðã kêu:

- Ở ðây...

Cô vội vã vượt ýên, bỏ Lão Tứ và Đặng Sương đại phía sau.

Thuộc hạ hô đớn:

- Chị dâu bên này...

- Thấy rồi... Người ở ðây.

- Hàn Phi ðâu? - Kim Huyên kêu to khi thấy Lỗ Tâm.

- Bên kia...

Kim Huyên (ập tức chạy về phía Lỗ Tâm chỉ.

Hàn Phi cũng ðã nghe thấy thuộc hạ hô, chạy từ phía sau kho củi ra, mặt hung ác.

Vừa thấy hắn, toàn thân Kim Huyên run bắn, muốn ngã khuy tại chỗ. Nhưng cô không muỗn ðể Đặng Sương và Lão Tứ nhìn sự yêu ðuỗi hú vía của mình nên cỗ gắng chạy ðễn, nhào vào ngực hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện