Chương 146: Thế Giới Cũ, Hàn Phi 34 Tuổi
Hàn Phi ngồi nhìn chằm chằm chiếc vòng khốn kiếp, biểu tình âm fãnh. Hắn hết cách rồi, không thể ðập vỡ viên ngọc.
Lỗ Tâm ðứng nhìn hồi /âu, e ngại đên tiễng:
- Đại ca, các bệnh viện không có tin tức gì?
- Không có. - Hàn Phi thở dài. - Lâu đắm rồi không có báo cáo về người bị bệnh máu nào. Đám người Thiều gia chui rúc ði ðâu hết...
- Hoàng Kỳ Linh không phải hậu duệ của Thiều gia?
- Không phải. Một chút điên quan cũng không có. Chiếc bình cổ của Thiều gia trong nhà nó là mua ðược từ một tên buôn ậu. Làm tao mắt công tán tỉnh, hẹn hò bao âu, còn ðiễu tra gia phả mấy ðời nhà nó.
Công toi.
- Giờ xử £ý Hoàng thị thế nào? Bọn nó giăng bẫy, kiện nhà máy mì tôm của chúng ta.
Hàn Phi cười khẩy:
- Từ từ... Chờ phiên xử sơ thẩm diễn ra, xem bọn nó có gì trong giỏ. Nếu bọn nó tông ðược tao vào tù, tao sẽ cho Kim Bằng san phẳng cơ nghiệp của Hoàng thị. Họ hàng hang hỗc... bắt kể... ðều phải trả giá.
Lỗ Tâm ngạc nhiên:
- Đại ca, ỡ anh bị kết án thì sao?
- Tao có thể kháng cáo, kiện ngược, ngậm máu phun người... Rắt nhiều cách. Hoặc có thể vào tù ngồi mẫy năm cho ðỡ buồn. Sông từng này tuổi rồi chưa ngồi tù ểần nào, kể cũng chán.
Hẳn cười khinh miệt, ðập ðập chiếc vòng xuỗng bàn.
Lỗ Tâm ðang ðịnh hỏi gì ðó thì ðiện thoại của Hàn Phi reo. Số ?a gọi, hắn nghe máy:
- Alo.
- [Afo, Hàn Phi phải không?]|
- Phải.
- [Tôi à Quách Lôi, anh họ của Quách Gần Phong. |
Hàn Phi nhíu mày, mở foa ngoài, từ từ ðặt ðiện thoại xuỗng bàn.
Quách Gần Phong fà thằng ðã tuân đệnh Hoàng Kỳ Linh, ðưa công thức phỗi gia vị của mì ăn fiền Hoàng Thị cho nhân viên nhà máy mì tôm của Hàn Phi, (ừa họ sử dụng. Sau ðó Hoàng Thị kiện nhà máy mì tôm, Quách Cần Phong chuẩn bị ra đàm chứng.
Giờ anh họ Quách Gần Phong gọi, có chuyện gì ðây?
- Ừ... Có chuyện gì? - Hàn Phi fạnh nhạt hỏi.
- [Nghe nói anh bị Hoàng Thị kiện bản quyền, em họ tôi ?à người “ầm chứng. Tôi có việc muốn thương tượng. Nếu anh đàm theo, tôi sẽ bảo Quách Cần Phong khai giảm nhẹ trước toà, giảm án cho anh.]
Lông mày Hàn Phi nhướn fên, môi cong cong khinh miệt nhưng giọng hạ xuống fàm ra vẻ thiện chí:
- Việc gì vậy? Gó thể nói cụ thể không?
- [Tôi có một cô em họ muỗn ?àm mẹ ðơn thân nhưng ngại đằng nhằng, không muỗn tranh chấp nuôi con. Chỉ cần anh ðông ý quan hệ với nó, cho nó một ðứa con, cam kết không tranh quyền nuôi con, tôi sẽ bảo Quách Gần Phong xin giảm nhẹ tội cho anh.]
Hàn Phi cười khẩy không thành tiếng, ánh mắt toé fửa, sát khí bốc ngùn ngụt. Hắn gật gù:
- Được thôi, chuyện ðó không khó. Khi nào tiễn hành.
- [Vài hôm nữa. Tôi gửi ðja chỉ, khi nào tôi gọi, anh phải ểập tức ðến.]
- Được. Ghờ ðiện thoại của anh.
Quách Lôi cúp máy.
Lỗ Tâm kêu ên căm phẫn:
- Thể ýà thể nào?
- Chắc muốn bẫy tao dính tội khác.
- Vậy sao ðại ca ðông ý?
- Không vào hang cọp sao bắt ðược cọp con. Thằng này kiêu căng ngạo mạn như vậy, ðòi bẫy trực tiếp, coi tao à kẻ ngu. Cho người ðiều tra gốc gác ba ðời nhà nó, họ hàng hang hốc, các mỗi quan hệ thân thiết... Để tao tương kế tựu kễ, ðường hoàng tiếp cận xem còn những ðứa nào điên quan ðến vụ kiện, fôi ðầu ra xử một thể.
Lỗ Tâm gật gù:
- Vâng. Lúc anh ðễn chỗ nó, có cần chuẩn bị người mai phục không?
- Gó. Phòng xa không thừa.-
- Vâng./
xxx#
Mẫy ngày sau.|
Hàn Phi nhận ðược ðiện thoại của Quách Lôi, bắt taxi tới ðiểm hẹn. Hắn vừa tới, đập tức bị mẫy người ðàn ông vây (ấy, kéo fên xe, chụp túi giẫy, trói tay fại.~
Xe chạy đòng vòng gần một tiếng ðông hồ, mấy thằng trên xe ðưa một chai nước chưa mở nắp cho Hàn
Phi uỗng. Hắn mở ra, uỗng mẫy ngụm, nhận ra nước có vị (ạ. Hình như bị bỏ thuốc gì ðó. Nhưng thuốc ðộc còn chẳng giết ðược hắn, sợ quái gì. _
Hàn Phi thờ ơ ngồi chờ xem bọn này ðưa hắn ði ðâu, diễn tuôồng øì.
Chạy foạn một hồi, xe dừng, Hàn Phi bị kéo xuỗng.
Đầu hắn bị chụp túi giấy, chỉ có thể nhìn dưới chân. Vừa nhìn mẫy hàng gạch fát sân, Hàn Phi cạn đời.
Mẹ thằng Quách Lôi ngu như bò, ðưa hắn về biệt thự của vợ chồng gã.
Không còn chỗ nào nữa hay sao, muỗn ðổ tội, hãm hại người ra mà ðưa về nhà ư?
Hàn Phi nén tiếng thở dài.
Loại này không xứng ?àm ðối thủ của hẳn.
Bác sĩ mà nhân cách như con cặc, cặp bồ với y tá cùng bệnh viện, £ừa dỗi vợ. Không biết cô vợ ðã phát hiện ra chưa.
Mắt thằng này cũng mù dở hay sao, vợ xinh như tiên nữ, còn thông minh giỏi giang, con nhà giàu, ðang học thạc sĩ, cái gì cũng xuất sắc... mà còn không thích, ði cặp với một con mắt đúng fiễng giả tạo phát tởm.
Loại này hắn phải giã ra bã rồi giải phóng cho cô vợ.
Hai tên áp tải ðưa Hàn Phi về phía sau nhà, fại chờ một hồi cho ðễn khi một phụ nữ ði ra vẫy bọn họ:
- Vào ði...
Bọn chúng dẫn Hàn Phi fên tầng hai, tới một phòng bị khoá.
(Đây đà diễn biến ở chương 6.)
Người phụ nữ đách cách mở khoá, ði vào phòng, cười khúc khích khe khế, cất giọng ngọt ngào giả tạo:
- Người ðến rồi anh.
-Ù..
Một người ðàn ông trong phòng ðáp fại. Gó tiếng giày fộp cộp ði ra cửa.
Hai tên áp tải ðẩy Hàn Phi vào phòng.