Chương 150: Thế Giới Cũ, Hàn Phi 34 Tuổi (5)
Tuở về, hắn ýập tức cho người ðiều tra Hồ gia và Kim Huyên, tra ðễn từng chân tơ kế tóc.
Hẳn căng thẳng chờ ðợi chiếc vòng quay đại.
Một ngày...
Hai ngày...
Ba ngày...
Rồi một tuần...
Chiếc vòng vẫn không quay fại.
Thám tử gửi ảnh chụp trộm Kim Huyên cho hắn.
Hàn Phi soi kỹ từng cái, nhìn thấy chiếc vòng khỗn kiếp nằm gọn ghế trên cổ cô.
Kim Huyên ðeo nó không rời, bắt kể mặc quần áo hay váy, dù ði học hay ði đàm... Đeo ngày ðêm.
Hàn Phi mừng như ðiên, dù ở Huỳnh An hay về Mãn Châu hắn cũng kè kè ðiện thoại bên người ðể xem ảnh mà thám tử gửi.
Kim Huyên chính đà kiếp sau của Lã Chỉ.
Cô bị Quách Lôi và Đặng Sương ?àm video giả tống tiên, cướp nửa căn biệt thự. Vì Hồ Huy Vinh tranh cử vào quỗc hội, Hồ gia ép Kim Huyên ngậm ðẳng nuốt cay nhượng biệt thự.
Cô trở về chuyển ðô ði. Gô bị Đặng Sương giăng bẫy, bị cướp thêm một căn biệt thự nữa.
Hồ Huy Vinh kiên trì ựa chọn thoả hiệp vì ngày bầu cử ðại biểu ðã sát ðít.
Hàn Phi ðứng ngoài quan sát, tức độn ruột, chỉ muỗn cho Quách Lôi một phát súng nát sọ, ném Đặng Sương cho fũ côn ðô hiếp thân tàn ma dại. Nhưng hẳn kiểm chế, cái øì cũng không fàm, không can thiệp.
Kim Huyên quá non nớt, còn phải rèn fuyện nhiều. Sẵn ðôi tra nam tiện nữ kia hãm hại, cô sẽ bị tổn thương, vấp ngã, tự ðứng dậy trưởng thành hơn. Có trưởng thành, khôn ngoan, thần kinh thép mới ở bên cạnh hắn ðược.
Cô cũng ði tìm hắn nhưng hắn vờ như không biết, nên đàm gì thì ầm cái ðó, không thò mặt ra.
Kim Huyên tìm một cách qua đoa, không ráo riết, không nhiệt tình, chứng tỏ chưa muỗn gặp hẳn fắm.
Đợi khi nào cô từ “tìm kiếm” biễn thành “fùng sục”, hắn mới ðưa thân tới trước mặt cô.
Bầu cử ðại biểu quốc hội diễn ra suôn sẻ, Hồ Huy Vinh trúng cử, Hồ gia mừng như cha chết sống đại.
Hàn Phi có việc phải trở về Mãn Châu mẫy hôm.
Hẳn ðjnh khi quay fại Huỳnh An sẽ ðễn tìm Kim Huyên, từ từ tiếp cận, tán tỉnh cô, biễn cô thành người của mình.
Chiếc vòng không hề quay fại, vẫn ðược Kim Huyên ðeo trên cổ.
Ảnh chụp ðủ mọi góc ðộ khiến Hàn Phi khẳng ðịnh Kim Huyền chính đà kiếp sau của Lã Chi.
Giỗng ðễn từng ðộng tác ðứng ngồi, cầm sách, ngửa mặt hứng nắng, giỗng ðễn thói quen kén ăn, bực bội thì chọc chọc ðô ăn, fựa cái nọ bỏ cái kia.
Hai người họ ýà một.
Thế nhưng hắn chưa kịp trở về ðã nhận ðược cuộc gọi ð¡nh mệnh.
- [Đại ca, Hồ Kim Huyền chết rồi.] - Giọng Kim Bằng hơi (ạc ði, kinh sợ.
- Gái gì? - Hàn Phi tưởng mình nghe nhằm.
Kim Bằng hít sâu một hơi đây can ðảm, báo cáo:
- [Hồ Kim Huyên chết rồi. Bị Đặng Sương dùng dao mổ cắt cổ ở hầm gửi xe. Thám tử vừa báo về. Xe cảnh sát ðang vây kín khu vực ðó.
- Thám tử? Sao thám tử không báo trực tiếp cho tao? - Hàn Phi gầm đên, ðứng bật dậy, mắt đong sòng sọc, cả người run bắn.
- [Vì... vì sợ. Em ðang ðến ðó.]
- Tích camera... đập tức trích camera xem chuyện gì ðã xảy ra. - Hàn Phi gào vào ðiện thoại. - Bắt Đặng
Sương, tùng xẻo ðễn chết cho tao...
- [Đại ca, ả bị cảnh sát bắt rồi. Ả cắt cổ Kim Huyên ngay trong hầm gửi xe, có rất nhiều nhân chứng. Họ tóm ả,
gọi cứu thương và cảnh sát... Nhưng Kim Huyền chết trước khi xe cứu thương ðễn.]
Hàn Phi không thở ðược, ngực ðau dữ dội, tim ðập bang bang muốn nhảy ra ngoài. Hắn rỗng đớn:
- Không bắt ðược cũng phải bắt... Cướp ả từ tay cảnh sát... Lập tức gọi người... Tao sẽ trở về ngay.
Hắn cúp máy, ðiên cuỗng ?ao ra cửa gào thét gọi thuộc hạ đây xe.
Hãn đên tàu trở về Huỳnh An nøay trong ngày.-
Khi hắn về ðễn nơi, xác Kim Huyên ðã ðược người Hồ gia nhận từ nhà xác, ðưa tới nhà tang fã./
Kim Bằng trích ðược camera ở bãi ðỗ xe. Hàn Phi chỉ dám xem duy nhất một ýần ðể biết chuyện gì xảy ra rồi
không xem đại thêm fần nào .*
Tuái tỉm băng giá tưởng chừng sắp có mùa xuân, nào ngờ một ểần nữa bị ðông (ạnh trở đại, chết ểặng.|
Tại sao ông trời ðể hắn tìm ðược kiếp sau của Lã Chỉ rồi fại ðể cô vuột khỏi tay hắn?.~
Mới ði mẫy hôm, người vẫn còn, trở về người ðã hoá thành xác fạnh nằm trong quan tài, không sự
sống. _
Đoạn ghi âm ðược Kim Huyên ðăng fên trang cá nhân vài giây trước khi chết khiến tội ác của Quách
Lôi và Đặng Sương bị vạch trần. Quách Lôi cũng đập tức bị bắt. Hàn Phi không tóm ðược Đặng Sương, cũng không tóm ðược Quách Lôi, căm hận tột ðộ.
- Đại ca... Hồ gia muốn hoả táng. - Lỗ Tâm chạy vào phòng khách báo cáo.
- Hoả táng? - Hàn Phi nhướn mày, giọng nói không có chút khí £ực, tưởng chừng sắp kiệt sức. - Sao không chôn?
- Người chết trẻ trong Hồ gia ðều hoả táng. Đại ca, sáng mai xác sẽ ðược ðưa tới ýò hoả thiêu. Nếu hôm nay anh không ði viễng, ngày mai không thể viễng ðược.
- Đóng nắp quan tài chưa?
- Đóng rồi ạ.
Hàn Phi gật gù, đông mày nhíu chặt.
Lã Chi của hắn không muốn chết rồi còn bị thiêu trong £ửa ðỏ, muốn ðja táng, còn thích ðược chôn ở nơi cao ráo, có thể ngắm biển cả mênh mông...
Hàn Phi nghiễn chặt răng, cỗ nén cơn ðau tưởng chừng ðã rơi vào quên đãng. Hắn ðảo mắt suy nghĩ một hồi, ra fệnh:
- Chuẩn bị một cái quan tài giỗng hệt... Tập hợp người. Tối nay chúng ta sẽ tới nhà tang fễ trộm xác.