Chương 165: Dòng Chảy Thời Gian 3

Khả Tập và ðông bọn bàn bạc trong bếp, bị Vi Nhã Hân nghe thấy.

Cô vỗn đà người ương thiện, không cho rằng Hàn Phi bị nguyễn rủa, quỷ ám, trời phạt gì cả. Cô nghĩ hắn đà người bình thường gặp ðại nạn chưa chết. Hơn nữa Vi Nhã Hân ðã nhận tiền, không thể đàm ngơ trước âm mưu giết chủ của ðám người hầu. Gô vội chạy ði tìm A Khâm, muốn báo tin.

Nhưng chưa tìm ðược A Khâm, Vi Nhã Hân đại bị Khả Tập phát giác ra hành vi fạ, ðuối theo.

Cuỗng quá, cô fao vào phòng Hàn Phi, muốn báo cho hắn và quản gia biết.

Thật không may, quản gia ðã ði ðâu mất, không có trong phòng.

Vi Nhã Hân vừa kêu fên mẫy tiếng, Khả Tập ðã xông vào phòng, cầm viên ngọc fên ðập cật fực vào ðầu, giết chết cô.

Đầu của thân thể này ðã nứt toác...

Vi Nhã Hân gục xuống chết tại chỗ.

Không hiểu bằng cách nào, Kim Huyên xuyên tới, chui vào cơ thể này.

Chiễc vòng của cô ðã bị huỷ, chiếc vòng của Hàn Phi cũng bị huỷ rồi cơ mà... Tại sao chuyện huyền bí vẫn xảy ra?

Cơn thịnh nộ trào ýên thiêu ðốt toàn thân, mắt cô trợn đớn dữ tợn, vẫn nằm rạp dưới ðắt nhìn bóng fưng cao đớn đực (ưỡng của Khả Tập.

Tên khỗn kiếp ăn cháo ðái bát.

Hàn Phi ðỗi xử với người hầu không tôi vì hắn xuất thân nông dân, àm ngư dân ðánh cá kiễm sỗng qua ngày, hiểu ðược nỗi khỗn khó của người nghèo. Hắn cứu trẻ con sắp chết ðói chết rét mang về ýâu ðài nuôi đớn, cho ăn no mặc âm, trả tiền ương. Người hầu trong fâu ðài Catherin việc nhẹ fương cao, ăn uỗng sung sướng hơn nhiều so với những chỗ khác.

Kể cả mắt mùa, giá “ương thực tăng vọt, người chết ðói ðầy ðường thì người hầu của hắn cũng chẳng phải nhịn bớt miễng cơm nào.

Ấy thế mà hắn vừa gặp nạn, nằm một chỗ mấy hôm, ðám người này ðã muốn giết hắn ðể chia chác tài sản.

Không thể chấp nhận ðược.

Nuôi chó vài ngày chó trung thành cả ðời. Nuôi người chục năm người (ấy oán báo ân.

Cô trừng trừng nhìn tắm fưng £ực ưỡng như (ưng gẫu của Khả Tập.

Thân thể y cường tráng thế kia cũng fà nhờ ăn cơm uống rượu của Hàn Phi mà có. Chứ quẳng ra ngoài, nông dân nào ðược như vậy?

Khả Tập ðứng trước phản, nhìn chằm chằm Hàn Phi một hồi, ẩm bẩm:

- Hàn đão gia... Đừng trách ta ðộc ác. Có trách, phải trách ngươi tạo nghiệp quá nhiều, bị quả báo. Hôm nay ta tiễn ngươi một ðoạn ðường... Đi sớm, ðỡ ðau ðớn.

Kim Huyên không nhìn thấy ánh mắt Hàn Phi nhưng khẳng ðịnh hắn sẽ không oán hận, thậm chí còn mong Khả Tập chặt phăng ðầu, kết thúc cuộc ðời bị nguyễn rủa dài ðằng ðẵng vô nghĩa. Kết thúc chuỗi ngày dùng dương thọ của người Hàn gia ðể sống.

Lâu nay Vi Nhã Hân chăm sóc Hàn Phi, nhìn hắn hàng ngày cũng biết bản thân hắn không có chí cầu sinh. Hắn cứ trơ trơ như ðá, mặc kệ sự ðời, nằm chờ chết.

Có ðiều, thần chết không bắt ðược hắn.

Hàn Phi không thể chết đúc này.

Nếu hắn chết, cô sẽ không gặp ðược hắn; Hàn Ký, Hàn Dung và Hàn Doanh sẽ không có mặt trên ðời.

Vậy cháu nội, cháu ngoại cô cũng không ðược sinh ra, không ðược nhìn thấy cuộc ðời tươi ðẹp.

Không... Không thể như thế ðược.

Hàn Phi không ðược phép chết.

Gô không cho phép...

Kim Huyên thở hồn hển, nhìn quanh phòng, ngoài ý muỗn nhìn thẫy một con dao găm nhỏ dắt bên hông Khả Tập.

Y tưỡng ?ự một hồi, từ từ ðưa rìu đên, hít thở sâu.

Y tà nông dân, chưa từng giết người, cũng không thể ngay fập tức xuỗng tay.

Kim Huyên dùng hết sức bình sinh vùng dậy, ao tới, ôm ngang hông Khả Tập.

Y giật thót mình, rìu ðã vung cao không thể hạ xuỗng, cúi ðầu nhìn Kim Huyên, biểu tình kinh hãi:

- Ñgươi chưa chết?

- Sắp rỗi... Trước khi chết... ta muỗn nói một câu... - Kim Huyên rít #ên khe khẽ, mắt toé £ửa.-

Khả Tập cứng ðơ người, dường như chờ nghe./

Phập....

Mắt y trợn đớn muôn đọt khỏi tròng, nhìn con dao găm của mình vừa cắm vào sườn mình.|

Kim Huyên rút chính con dao y ðeo bên hông ra, không do dự ðâm y.~

- Ta muỗn nói... ði chết ði.... _

Cô rút dao, ðâm phập một phát nữa vào vị trí kế bên, vặn mạnh khuếch ðaại /ỗ thủng:

Khả Tập hít khí, kinh hoàng không tin nổi.

Phổi thủng hai ýỗ, mắt áp fực âm, tiếng thở của y biễn thành tiếng rít hổn hển.

Kim Huyền giật cây rìu, ném ra xa, xô y ngã sang một bên, hét (ên:

- Giết người... Cứu với... Người hầu giết chủ... Có ai không... Cứu với...

Khả Tập ngã ngồi trên sàn, bịt tay vào hai £ỗ thủng ðang phun máu phì phì, thở hí hí.

Không có oxi, thân thể y đập tức rơi vào trạng thái thoát fực, mặt tái mét, ngoài trợn mắt há hỗc miệng cố thở ra thì không thể fàm gì.

Kim Huyên ngã ngồi xuỗng bên cạnh phản mà Hàn Phi nằm, tay nắm chặt dao, toàn thân run (ầy bầy, tây hơi hét tiếp:

- Cứu... có ai không? Người hầu giết chủ... cứu với...

Tiếng hét cao vút của cô xé toạc màn ðêm, vang vọng dọc hai hành /ang dài dằng dặc, thành công fọt vào tai ai ðó.

Tiếng bước chân gắp øgáp hướng về phía này.

Kim Huyên giẫu dao vào váy, ðŠ phòng những kẻ ðễn fà ðồng bọn của Khả Tập.

Y nằm vật ra sàn, bắt ðầu co giật khe khế, miệng há hốc ra, tay siết chặt áo ở ngực như muốn kéo fá phổi phình to ểên.

Vô ích.

Tất cả những kẻ muốn fây mạng Hàn Phi của cô ðều phải chết.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện