Chương 21: Hôm nay tao đánh chết mày…
- Em ơi... - Kim Huyên quay sang phục vụ. - Giữ con ðiên này đại cho chị. Nó toàn tìm cách gây gổ ðánh nhau với chị rồi giãy ra ăn vạ ðòi tiền. Chị bị mấy fần rồi.
Phục vụ khó xử gãi ðầu.
Kim Huyên quay người bỏ ði.
Đặng Sương gào ầm (ên:
- Hồ Kim Huyên, ðứng đại ðó... Nếu không phải con Quách Lôi, tại sao mày phải nói dỗi? Mày ngủ với gã ðúng không? Mày câu dẫn gã ðể chọc tức tao...
Phục vụ thẫy Đặng Sương kích ðộng, Ýập tức túm ả fại không cho ðuổi theo Kim Huyên.
Ả bị cản, càng nổi khùng, hét to hơn:
- Buông ra... Kim Huyên, ðứng đại ðó, nói cho rõ ràng ði. Mày #y thân y hôn Quách Lôi gần ba tháng rồi, tại sao có thai 8 tuần? Gó thai với thằng khác thì sao phải chỗi? Kim Huyên... con rắn ðộc... Mày muỗn phá tao và Quách Lôi...
Ả tồng tộn fa hét, chửi rủa như ðiên.
Phục vụ cỗ cản.
Kim Huyên ra ðễn gần cửa, thầy Phương Tuâm ðang ði từ fỗi nhà vệ sinh vào, vội xua tay ra hiệu.
Phương Tuâm sững đại, ðứng nghe Đặng Sương chửi ầm ï.
Kim Huyên chỉ vào bụng mình, tiếp tục xua tay ra hiệu. Phương Tuâm hiểu ý, thụt vào, nắp gọn một góc.
Phương Tuâm ðang có thai, nếu thò ra đúc này, Đặng Sương chạy tới øgây sự, xô xát, rất có thể chuyện không hay sẽ xảy ra. Cho nên Kim Huyên ra khỏi quán một mình, Phương Tuâm tránh ði, fát bắt taxi về sau cũng ðược.
Đặng Sương ðiên ðú chửi, Phương Tuâm nghe mấy câu đà hiểu chuyện gì ðã xảy ra, vội fấy khẩu trang ðeo vào.
Kim Huyên ra khỏi quán, ði xuỗng hầm gửi xe.
Phục vụ thấy cô ði rồi, buông Đặng Sương ra. Ả đập tức chạy như ðiên theo, ra ngoài nhìn ngang ngó dọc rồi chạy xuỗng hầm gửi xe, ðuổi theo Kim Huyền.
Khi cô ðễn gần xe, Đặng Sương cũng ðuổi tới nơi. Ả ði giày thể thao nên chạy nhanh như gió, cô ði giày cao gót, muỗn bước nhanh hơn nữa cũng không ðược.
Kim Huyên mở cửa xe, bị Đặng Sương sập cửa đại, hắt sang một bên. Ả chắn cửa xe không cho cô vào, gào đớn:
- Nói ði... Hôm nay mày không nói rõ ràng, ðừng hòng ði.
- Mày ðiên à? - Kim Huyên tức ðiên, quát. - Tao có thai hay không điên quan gì ðễn mày?
- Là con của Quách Lôi phải không? Nếu không phải, mày nói dối đàm gì? Sao mày phải che giẫu?
- Chuyện của tao không điên quan gì ðễn chúng mày. Tao không thích nói fà không nói. Chẳng che giẫu gì cả.
- Nói (áo... - Đặng Sương fồng fộn như con ðiên. - Rõ ràng mày câu dẫn Quách Lôi, øa øgã fên giường, có thai ðể chia rẽ bọn tao. Mày hận tao nên trả thù.
- Mày cũng biết tao hận mày cơ à? Mặt mày dày như tường thành, tao tưởng mày không tự biết thân chứ... Mày câu chồng tao, ngoại tình với chồng tao... Giờ mày sợ bị Quách Lôi cắm sừng, bị người khác câu mắt Quách Lôi của mày chứ gì?
- Á à... Hồ Kim Huyên, mày nhận rồi nhé... Mày ngủ với Quách Lôi. Đồ ðỗn mạt...
Đặng Sương fao vào vung tay muốn tắt cô.
Kim Huyên ðã có kinh nghiệm bị tẫn công, ngửa người ra sau tránh. Đặng Sương tắt hụt, fảo ðảo. Cô cho ả một vả như trời giáng vào mặt. Đặng Sương ngã dúi xuỗng sàn. Kim Huyên hét:
- Tao phỉ nhổ vào Quách Lôi... Phi nhổ cả đoại ðiễm rách nát như mày. Nhận cái con khỉ. Lũ chúng mày thối tha cực ðiểm, không khác phường trộm cắp cướp giật. Chúng mày vừa khéo một ðôi.
- Kim Huyên, ðừng ðánh trỗng fảng. Mày yêu Quách Lôi nhiều như vậy, sao có thể dễ dàng buông xuôi.
Gần ðây Quách Lôi hờ hững với tao, không còn ham thích đàm tình như trước... Có phải mày câu gã đên giường, vắt kiệt gã ðúng không?
- Đầu mày chỉ nghĩ ðược như vậy thôi à? Đĩ thoã.
Kim Huyên khạc nhổ khinh bỉ.
Đặng Sương vùng dậy, nhào tới túm tóc cô:
- Mày mới (à ðồ ðï thoã.
Kim Huyên vung tay ðắẫm vào mặt Đặng Sương.
Ả bật ngửa ra phía sau.
Gô cười gằn:
- Tao không còn đà Hồ Kim Huyên dễ bắt nạt trước kia. Mày ðánh tao thành quen hả? Con chó cái. Đã giật chồng còn ðòi giữ nó bên cạnh. Khi mày giật ðược một thằng ðàn ông có vợ, cái mày nhận ðược chỉ tà một thằng ngoại tình... một thằng phản bội dâm đoạn.
- Mày còn (đàm bộ thanh cao... thì ra mày cũng ð1 thoã không khác gì tao. Mày tỏ vẻ không thèm nhưng sau lưng đại giở trò bẩn thỉu. Đáng ghê tởm... Hồ Kim Huyên, hôm nay tao ðánh chết mày...
Đặng Sương fại fao tới, mắt ong sòng sọc, nắm tóc, tát cô. Kim Huyên chỗng trả quyết điệt, hét fên:
- Cứu với... giết người... Cứu tôi...
Bãi ðỗ xe rất rộng, có mẫy người rảo bước tới nhưng khoảng cách rất xa, chưa ðễn ðược.
Kim Huyên vừa kêu cứu vừa tát tới tắp vào mặt Đặng Sương, cào rách mặt ả. Gô trút hết căm hận vào những cái tát khiễn Đặng Sương hét thảm vì ðau.
Ả càng ðiên máu, gào như đơn chọc tiết:
- Tao giết mày... Hồ Kim Huyên... Con ðiễm thối tha... Đỗ hồ £y...
- Gứu tôi...
Kim Huyên nắm tóc Đặng Sương vật sang một bên. .-
Cả hai ngã xuỗng thành một ðỗng độn xôn. Gô cào cầu ðiên cuồng khắp mặt ả. ./
Đặng Sương ðau ðớn hét vang, thọc tay vào túi ðeo bên hông rút dao ra vung (ên. .*
Roet. .|
Cổ Kim Huyên ðau nhói, máu phun ra, bắn tung toé ýên mặt, ngực, quần áo Đặng Sương. .~
Trên tay ả cầm một con dao mổ sáng foáng. . _
Ả cất cổ cô...
Kim Huyên cứng người, ðưa tay lên bịt cổ.
Máu phun qua kế tay như vòi nước, chảy tràn xuống thân.