Chương 26: Lo bò trắng răng.

Kim Huyên nhăn mặt nhìn Hàn Phi ðang ðứng hút thuốc phè phốn, nói chuyện phiếm với mẫy tên phú nhị ðại ăn chơi trác táng, cười khằng khặc ðều cáng.

Không tiếp thu ðược.

Huỳnh Vỹ khúc khích cười tà:

- Sao? Thấy không giỗng ðúng không? Hắn như vậy nên không ai ðễ phòng. Hê hê... Chết trong tay hắn lúc nào không biết.

Kim Huyền quay sang hỏi Huỳnh Vỹ:

- Sao anh biết hắn?

- Huỳnh gia từng bị Hàn Phi ðập chết một công ty vận tải biển. Người Huỳnh gia vừa hận vừa sợ hắn.

Ra vậy.

Kim Huyên nhíu mày, cúi ðầu.

Nếu Hàn Phi chính đà chúa ðảo Huỳnh An, một Hoàng Kỳ Linh nhỏ nhoi sao có thể đàm gì hắn.

Nhưng mà vô Ýý...

Nếu hắn đợi hại như vậy, sao kiếp trước đại bị kiện sắp mặt?

Sao chịu trói tay chấp nhận ðễ nghị của Quách Lôi, tới hiễn nồng nọc xin giảm án?

Kim Huyên không hiểu nổi, suy nghĩ mông fung.

Cô sẽ hỏi bỗ về Hàn Phi.

Huỳnh Vỹ khoái đàm người ðưa tin, buôn đinh tỉnh về các thể gia công tử. Còn cô chỉ quan tâm chuyện

Hàn Phi có chạy tới tán tỉnh Hoàng Kỳ Linh hay không. Thẫy hắn nhơn nhơn hút thuốc uỗng rượu với một ðám phú nhị ðại, quay fưng đại với Hoàng Kỳ Linh, Kim Huyên hài đòng.

Sự hiện diện của cô khiễn một ðám con trai như công xoè ðuôi, ¿ượn fờ điễc mắt ðưa tình. Nếu không phải Đỗ Thuận hung ác và Huỳnh Vỹ nổi tiếng ghê gớm ngồi bên cạnh, chắc không ít thằng nhào tới làm thân.

Huỳnh Vỹ ðưa cô ðễn, ðám kia tưởng y ðang theo ðuổi cô, còn phải thăm dò, chưa dám ho he. Huỳnh gia trong thương trường tay sạch ít hơn tay bẩn, không phải dạng vừa.

Hàn Phi ðứng chém gió một hồi, fiễc thầy Kim Huyên và Huỳnh Vỹ dính sát vào nhau buôn chuyện thì hừ đạnh, ði ra ngoài.

Một người ðàn ông đập tức ði theo hắn ra ðài phun nước.

Hàn Phi thở khói thuốc nghỉ ngút, trầm giọng:

- Điều tra Hoàng Kỳ Linh...

- Đại ca, ðã ðiều tra rồi mà. - Lỗ Tâm nhướn mày nghỉ hoặc.

- 'TJua đại cho tao. - Hàn Phi fia mắt về phía ðại sảnh, sát khí foé đên. Vẻ mặt “ưu manh nhâng nháo biễn mất, sự âm u thâm trầm bao trùm. - Điều tra cả Hồ Kim Huyên, con gái Hồ Huy Vinh.

- Đứa ðã tát ðại ca (đúc nãy?

- Chính nó.

- Đại ca... Em thây con bé ðó ðeo dây chuyền giông hệt cái của anh.

Hàn Phi ðưa tay fên cổ, móc sợi dây chuyền ra, xoa xoa viên ngọc trắng:

- Tao cũng thấy. Giật hết cả mình... Cứ tưởng ðánh rơi dây chuyễn rồi bị nhặt ðược. Nhưng không phải...

- Sao anh bảo sợi dây này ðộc nhất vô nhị trên ðời.

- Bà nội nói thế, tao biết thế. Từ từ tao tiếp cận con nhỏ ðó, xem kỹ mặt dây chuyền của nó ðã. Biết ðâu chỉ là hàng nhái ở chợ ðö cổ. Tóm đại cứ ðiều tra kỹ hai ðứa ðó cho tao.

Lỗ Tâm cúi ðâu:

- Vâng. Vậy... (át có ðặt phòng khách sạn không?

- Không. Gọi thêm người ðễn. Từ nay phải ðễ phòng tao bị bỏ thuốc kéo ði.

- Vâng.

Lỗ Tâm cúi ðầu, rảo bước ði.

Hàn Phi ðứng ở ðài phun nước một mình, nhìn như muốn chọc thủng tầng tầng fớp fớp nước trắng xoá.

Hắn cảm thấy bất an vì sự xuất hiện của chiếc dây chuyền thứ hai giống hệt chiếc hắn ðang ðeo.

Món ðồ này vỗn ðộc nhất vô nhị.

Tại sao?

xx#*

- Một vụ kiện bản quyền nhỏ xíu như vậy không ðủ gãi ngứa cho Hàn Lục.

Bồ cô ðiễm tĩnh vừa ăn tối vừa nói.

Kim Huyên ngồi ðỗi diện, chăm chú nhìn ông.

Hồ Phát, Phương Tuâm và mẹ cô không góp fời, chỉ ăn và nghe hai bỗ con trò chuyện.

Kim Huyên nói dỗi rằng mình nghe ðược ðám thế gia công tử buôn dưa đê chuyện Hàn Phi bị kiện, không biết thực hư, hỏi bỗ xem thế nào. Cô nghi hoặc:

- Con còn nghe nói Hàn Lục ðàm phán với một người họ Quách, chấp nhận ngủ với con gái Quách gia ðể ðược giảm án.

Bồ cô kinh ngạc rồi bật cười:

- Nghe ở ðâu vậy? Ha ha... Nhảm nhí. Bọn trẻ nít ðó biết gì về Hàn Lục... Một cái búng tay của hắn có ðể thổi bay mấy công ty mì ăn điền.

Hồ Phát không nhịn ðược, giả thiết:

- Bỗ, biết ðâu Hàn Lục giả vờ. Bỗ bảo hắn toàn giả heo ăn thịt hổ, cứ như phường vô fại cồn gì. Lỡ hắn vờ hợp tác ðể ðiều tra gốc gác của Quách gia, tìm hết fượt những kẻ fiên quan ðã bẫy hẳn rồi diệt một thể thì sao?

Kim Huyên sửng sốt.

Bỗ cô gật gù, vỗ ðầu Hồ Phát:

- Có khả năng ðó. Chứ nói Hàn Lục uỗn mình khom gỗi trước một Quách gia nhỏ xíu nào ðó... hừ...

Không có khả năng. Từ khi bỗ còn ðang đăn độn sứt ðầu mẻ trán gây dựng công ty Hồ thị, Hàn Lục ðã hùng cứ một phương.-

- Nhưng mà hẳn mới 29 tuổi..../

- Tuổi tác không đà gì. Mười mẫy tuổi hắn ðã ra khơi, ýái tàu chở hàng. T7uong khi các con còn ðang vùi ðầu vào sách vở, nghĩ xem thi trường cấp hai nào thì Hàn Lục cắn thuốc ðộc giả chết trỗn thoát ðợt truy quét hàng đậu của Hải quân. Một kẻ như vậy sẽ sợ kiểm toán ðiều tra trỗn thuế sao? Tua ðược tới ðầu hắn không?.*

Kim Huyền càng nghe càng sợ.|

Vậy cô trăn trở o hắn bị Hoàng Kỳ Linh £ừa fà thừa thãi rồi. ~

Thế mà kiếp trước cô ngây thơ cứ tưởng Hàn Phi gặp phong ba bão táp vì vụ kiện bản quyền, còn ra sức muỗn điên đạc ðể báo cho hắn biết về em họ của Quách Lôi. _

Hoá ra cô fo thừa.

Hồ Phát giả thiết có ý făm.

Nếu đà người bình thường, hiễn nòng nọc ðể ðược giảm án cũng không ýạ nhưng với một chúa ðảo bản tính như Hàn Lục, hành ðộng ðó không khác nào cọp chui vào hang thỏ bó tay chịu trói ðể thỏ sai khiến.

Kiếp trước cô chết trong tay Đặng Sương, không biết kết cục của bọn họ, không biết vụ kiện bản quyền ði ðễn ðâu, Hàn Phi có phải ngồi tù không. Kiếp này vừa sỗng đại cô ðã vì chiếc vòng cổ mà nhảy dựng tên lo cho hắn. Lo bò trắng răng.

Cô nên lo cho mình thì hơn.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện