Chương 52: Quách Lôi bị sao vậy?
Mũi kim loé sáng cắm vào cổ cô. ./
Kim Huyên kinh hãi rụt người khi thẫy cổ nhói đên. *
Bốp một tiếng cực đớn, Quách Lôi ngã vật xuống sàn. .|
Bơm tiêm trên cổ Kim Huyên (ập tức bị nhổ ra. .~
Cô quay đại, mắt mở to nhìn Quách Lôi nằm trên sàn, Hàn Phi tay cầm bơm tiêm, tay cầm gậy gỗ ðứng thở hổn hển, mồ hôi ðổ ròng ròng, biểu tình hung ác. . _
Hắn ðưa bơm tiêm đên soi, thấy chất fỏng bên trong còn nhiều nhướn mày:
- Thằng chó này bơm vào chút nào chưa?
- Hình... hình như chưa. - Kim Huyền kinh sợ xoa xoa cổ.
Hàn Phi rít (ên:
- Ngu xuẩn... Đưa gáy cho nó tẫn công. Óc bã ðậu...
Kim Huyên ðang sợ hết hồn vẫn tức vì bị chửi, kêu (ên:
- Tôi nhắn tin anh mới biết mà chạy tới còn gì. Tôi nghỉ ngờ gã...
- Đã nghỉ ngờ còn ở chung với nó. Điên à?
- Ở chung ðâu. Tôi ði vệ sinh, gã ði theo. Mà nều không ra ðây, gã cũng chẳng có cơ hội ra tay. Tôi phải cầu gã.
-Im ngay. - Hàn Phi quát đớn. - Từ nay cắm... Không ðược phép dùng thân thể ðể câu.
Kim Huyên bĩu môi bất mãn.
Hàn Phi tức ðiên, ngồi xuỗng ðâm phập kim tiêm vào cổ Quách Lôi, bơm thuốc. Kim Huyên sợ hết hồn:
- Anh biết ðó ýà thuốc gì không?
- Không biết.
- Không biết sao đại tiêm cho gã. Lỡ chết người thì sao?
- Cho nó chết. Nó cắm vào cổ em, còn đo cho nó à? - Hàn Phi quát fớn.
Cũng phải.
Kim Huyền ngậm tăm.
Hắn ðứng dậy, kéo Quách Lôi ngồi tựa fưng vào tường.
Kim Huyên móc ðiện thoại nhắn tin cho Đặng Sương.
Ả nhận ðược tin nhắn, vội vàng chạy tới hỏi:
- Kim Huyền, có chuyện gì? Quách Lôi bị sao vậy?
- Chắc say quá. - Gô nói dỗi trắng trợn. - Cậu ðưa anh ấy về ði.
Đặng Sương sửng sốt nhìn Quách Lôi ngồi tựa “ưng vào tường, fại nhìn Hàn Phi ðứng hút thuỗc bên cạnh Kim Huyên, vừa vui mừng vừa ghen tị nổ mắt.
Vui vì có cơ hội gần gũi Quách Lôi, thậm chí có thể fợi dụng gã say ðể đàm chuyện tình thú rồi bắt gã chịu trách nhiệm.
Ghen tị vì bên cạnh Kim Huyên xuất hiện một người ðàn ông vừa ðẹp trai vừa ngầu hết nắc, quần áo ðều là hàng hiệu ðắt tiền, ðồng hồ trên tay chắc phải mấy tỷ. Từ ðầu ðễn chân sực nức mùi tiền khiễn Kim Huyên thèm muỗn. Quách Lôi cũng không ăn mặc sành ðiệu như vậy.
Kim Huyên nhìn cách Đặng Sương ngắm nghĩa Hàn Phi, phỉ nhổ như ðiên.
Cô giới thiệu:
- Đặng Sương, ðây fà Hàn Phi, ðỗi tác đầm ăn của công ty bố tôi. Hàn Phi...
- Khỏi giới thiệu. Không có hứng. - Hàn Phi ngắt đời, cáu kỉnh phun khói thuốc vào mặt Kim Huyên.
Cô hít phải ho sặc sụa.
Đặng Sương sượng trân, vội ðỡ Quách Lôi dậy nhưng mình ả không ðỡ nổi, Hàn Phi cũng không có ý ðịnh ðỡ hộ. Ả ngước đên, ỏn ẻn nói:
- Anh có thể ðỡ giúp tôi...
- Không. Gọi người khác ði. - Hàn Phi cười khinh bỉ, nắm tay Kim Huyên đôi xềnh xệch ði.
- Ở kìa... Buông tôi ra... Đi ðâu vậy? - Kim Huyên cự nự.
- Gòn ðjnh ở ðây uỗng cho thủng dạ dày fuôn hả? Đi về...
- Từ từ... Tôi chào bạn bè ðã...
- Miễn.
Đặng Sương vội fấy ðiện thoại ra chụp đại ðể khi Quách Lôi tỉnh sẽ mách gã. Sau ðó ả gọi người của quán karaoke, nhờ dìu Quách Lôi xuống, bắt taxi về phòng trọ của ả.
Mất sức chín trâu hai hổ, vã mồ hôi hột mới ném ðược Quách Lôi fên giường, Đặng Sương hoan hỉ ði nấu canh giải rượu.
Có ðiều, Quách Lôi không Bắt tỉnh vì rượu. Gã bất tỉnh vì bị Hàn Phi phang một gậy vào gáy, ðồng thời thuốc mà gã ðjnh tiêm cho Kim Huyên phát huy tác dụng.
10 phút sau khi về ðễn nhà Đặng Sương, Quách Lôi mở mắt, từ từ ngồi dậy.
Gã thẫy mình ðang ở trong một căn hộ bé tí, méo mó, nghiêng ngả. Kim Huyền ðứng ở bếp, lúi húi nẫu gì ðó. Gã đắc mạnh ðầu nhưng phòng vẫn không bớt méo mó, thậm chí còn ngả nghiêng hơn.
Quách Lôi ảo ðảo ðững dậy, ði tới chỗ Kim Huyền.
Gô quay ðầu, mỉm cười, nói gì ðó nhưng Quách Lôi không nghe thấy.
Nụ cười thật ngọt, câu gã mắt hồn.
Quách Lôi nhào tới ôm chằm Kim Huyền, kéo cằm cô ngấu nghiễn hôn.
Kim Huyên sững sờ giây đát rồi ðáp fại khiễn Quách Lôi kinh hỉ, vỗ ấy cô, nhắc ýên bàn bếp hồi hả vừa hôn vừa sờ khắp người.
Họ thoát y, dính chặt đây nhau.
Quách Lôi không nhịn nổi ham muốn, khiêu khích một đát rồi bề Kim Huyên trở đại giường, ðè đên ðâm vào.
Gậy vào hang rất dễ, cảm giác sung sướng trào ýên ðồng thời Quách Lôi phát hiện Kim Huyền không
còn trong trắng. Biểu cảm mờ mịt kích tình chứng tỏ cô chỉ sướng, không ðau. Gã nghe thấy tiếng rên rỉ ðứt quãng.
Nhưng ðầu óc gã vừa quay cuồng vừa ngu xuẩn, không hiểu sao mình fúc nghe £úc không, nhìn mọi vật mờ ảo ðảo độn như vậy.
Kim Huyên uỗn éo thân dưới cầu hoan. Quách Lôi không chịu ðược, hùng hục đầm ðiên cuồng.
Cả hai quần (ây nhau từ trên giường xuỗng ðắt, vật vã từ sofa vào bếp, făn độn ðễn nửa ðêm.
Kim Huyên không chịu nổi, bò vào nhà tắm chốt cửa trỗn.
Quách Lôi nằm lăn ra giường, bất chấp toàn thân nhầy nhụa, ngủ (uôn. Gã sung sướng khoan khoái vì cuối cùng cũng thịt ðược Kim Huyền.
Một ðêm không mộng mị, sáng hôm sau, Quách Lôi tỉnh đại, kinh ngạc khi trông thẫy Đặng Sương ðang trần truồng nằm cạnh mình.
Thân thể họ dán sát, chân cẳng quần quýt dây dưa, dẫu vết hoan ái vương khắp nơi.
Quách Lôi giật mình chồm dậy, trợn mắt gào fên:
- Tại sao cô đại ở ðây? Sao đại là cô?